[Esports] Đừng Câu Nữa

Chương 14: Mùi hương quen thuộc trong nháy mắt đã thành công chinh phục anh



Trở lại căn cứ, Cố Viên đỗ xe.

Hai người đi đến cốp xe xách đồ, Tô Triết Dạ nói: "Đội trưởng Cố, căn cứ có máy giặt không, tôi muốn giặt quần áo mới."

Cố Viên: "Có, còn có máy sấy."

Tô Triết Dạ mỉm cười: "Vậy thì tốt."

Mang túi đồ lớn lên lầu hai, Cố Viên giúp Tô Triết Dạ cất vào phòng.

Tô Triết Dạ nói: "Tôi giặt bộ quần áo này rồi sẽ trả lại cho anh."

Cố Viên: "Được."

Lấy móc treo, Tô Triết Dạ lấy trừng bộ quần áo mình mới mua ra, treo lên tủ quần áo.

"Ây."

Cậu quay sang nói với Cố Viên: "Đội trưởng Cố, đồ ngủ của tôi làm bằng lụa, không thể sấy khô, tôi có thể mượn anh một bộ đồ khác được không?"

Cố Viên giật mình.

Tô Triết Dạ cười: "Thật bất tiện thôi quên đi."

"Không có bất tiện."

Cố Viên ngẫm nghĩ một lát: "Tôi không biết bộ nào của tôi thích hợp làm đồ ngủ của em, em có thể tự mình chọn."

Tô Triết Dạ đặt chiếc túi trong tay xuống: "Được, cảm ơn đội trưởng Cố."

Cậu đi theo Cố Viên vào phòng, vẻ mặt không chút thay đổi, nhưng lại lặng lẽ quan sát.

Người sao thì phòng cũng giống vậy, thanh lịch đoan chính, cẩn thận tỉ mỉ.

Trên bàn có rất nhiều sách, nhưng được sắp xếp rất trật tự, ở giữa có một chiếc ipad và một cuốn sổ tay, chắc là Cố Viên dùng để viết ghi chú hoặc ý tưởng, ngoài ra còn có một cặp kính gọng vàng để ngăn chặn ánh sáng xanh.

Cậu thu hồi ánh mắt, nhìn thấy Cố Viên mở tủ quần áo.

Tô Triết Dạ phát hiện, Cố Viên rất thích mặc trang phục nghiêm túc.

Giống như bộ đồ Ngôi Sao mà Cố Viên đã mặc trong hai ngày qua, những chiếc áo sơ mi trắng được ủi phẳng được treo lên, đều cài cúc áo phía trên.

Quá nghiêm khắc.

Cậu rất thích.

Khi làm t*nh, cậu có thể vừa cởi vừa hôn cùng một lúc, giống như mở một món quà, tán tỉnh và dục niệm cũng có cảm giác tiến triển và nghi thức.

Tất nhiên, cậu cũng có thể dùng miệng cắn mở từng cái một, nhìn yết hầu nam nhân lên xuống.

Sau đó cắn một cái. (Ri cảm giác mình đang dịch một bộ caoh:)))))

"Cái này."



Tô Triết Dạ chỉ vào một chiếc áo sơ mi ngắn tay màu trắng tinh.

Cố Viên lấy xuống: "Còn quần ngủ?"

Tô Triết Dạ chớp chớp mắt: "Tôi chưa bao giờ mặc quần khi ngủ."

Cố Viên sững sờ một lát, sau đó đem áo ngủ đưa cho Tô Triết Dạ: "Được."

- ---------Truyện chỉ có tại wattpad Ridangyeu (Ri cọc)

Sau khi ra khỏi phòng của Cố Viên, Tô Triết Dạ trở về phòng, thay đồ ngủ, sau đó đi vào phòng tắm bắt đầu giặt bộ quần áo của Cố Viên và bộ quần áo mai cậu sẽ mặc.

Sau khi giặt xong, cậu mặc áo khoác vào, đi xuống lầu bỏ những bộ đồ vào máy sấy, hẹn một tiếng.

Sau khi cậu trở về thu dọn đồ đạc một lúc, điện thoại của Tô Triết Dạ đột nhiên reo lên.

Cậu thoáng nhìn, chính là Trình Ngạn Sinh.

"----Hãy ra ngoài, hai người trong đội Ngôi Sao với cậu cũng ở đây."

"Hửm?"

Tô Triết Dạ cười: "Muội muội của cậu đâu? "

Trình Ngạn Sinh lập tức suy sụp: "Đừng nhắc tới nữa, cô ấy nói nhà cô ấy có gác cổng, mới 11 giờ liền rời đi. Lúc tiễn cô ấy ra ngoài liền gặp mấy người TRG, vì vậy tớ quay lại tiếp tục uống rượu.

Giọng nói của Gao phát ra từ tai nghe: "Tô ca! Đến Night Mate đi, đây chính là anh mở, tôi không thể không đến cổ vũ!"

555 cũng nói: "Đúng vậy, sau trận đấu Ngôi Sao lần trước cậu nói cậu muốn uống rượu với bọn tôi, bọn tôi đã gọi món rồi chỉ chờ cậu đến."

Tô Triết Dạ ngồi xuống ghế, nhìn ra ngoài cửa sổ: "Quá muộn rồi, hôm khác đi."

"Quá muộn? "

Trình Ngạn Sinh bất đắc dĩ lên tiếng: "Mới 11 giờ cậu đã nói quá muộn, excuse me? Lúc trước mỗi ngày cậu cùng với tớ uống đến 5-6 giờ hiện tại lại quá muộn? Cậu tính thời gian của Mỹ?"

Tô Triết Dạ cong khóe môi: "Trong mắt ai đó, tôi là người ngoan ngoãn nghe lời, không thể phá hủy hình tượng nhanh như vậy."

Trình Ngạn Sinh: "Hả?"

Trình Ngạn Sinh: "Cậu ngoan ngoãn và nghe lời??"

Cậu không nói gì trong một lúc, chỉ có tiếng nhạc điện tử của DJ hòa lẫn với tiếng la hét của đám đông.

Sau đó Tô Triết Dạ nghe thấy âm thanh nhỏ xuống một chút, có lẽ Trình Ngạn Sinh đã chạy đến một nơi yên tĩnh.

"Bây giờ bên cạnh tớ không có ai cả, mẹ kiếp, Tô Triết Dạ, cậu đang chơi trò gì vậy? "

Thuộc tính làm mẹ của Trình Ngạn Sinh lại được kích hoạt: "Cậu với Cố Viên là đồng đội, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, quan trong nhất là hai người còn thi đấu cùng nhau. Thỏ nóng giận sẽ cắn người, cậu mà chọc giận đội trưởng Cố rồi, một ngày nào đó đuổi cậu khỏi SEA."

Tô Triết Dạ cười nói: "Tại sao anh ấy lại tức giận? "

Trình Ngạn Sinh vô cùng kiên quyết: "Bởi vì hắn không thể cong."

"Ai nói tớ sẽ bẻ cong anh ấy?"

Tô Triết Dạ dùng ngón tay móc lấy sợi tóc, thản nhiên nói: "Tớ không cần cùng anh ấy yêu đương, ai lại nghĩ muốn cùng đồng đội của mình yêu đương."

Giọng điệu của cậu tràn ngập ý cười: "Cậu thấy những người chơi thể thao điện tử mệt mỏi như thế nào sau khi luyện tập, hơn nữa đội trưởng Cố không bao giờ ra ngoài để giải trí và thư giãn, áp lực quá lớn. Vừa vặn thời gian rảnh tớ tới bồi anh ấy ngủ, anh ấy cũng có thể giải tỏa cũng giúp tớ thỏa mái, chuyện tốt như vậy đội trưởng Cố không có lý do gì không cần."

Trình Ngạn Sinh: ".........."

Trình Ngạn Sinh: "Điên rồi. Cậu đang say hay tớ say?"

Tô Triết Dạ: "Cậu quá say."

"Được."

Trình Ngạn Sinh tự nhủ: "Là tớ uống quá nhiều, tớ đang nghe thấy ảo giác."

"Đồ ngốc."

Tô Triết Dạ mắng cậu ta: "Cúp máy đi, lát nữa tớ phải gặp đội trưởng Cố."

"Này-----"

Không đợi Trình Ngạn Sinh nói, Tô Triết Dạ đã nhanh chóng cúp máy.

Cậu là một người nghiện thuốc lá và rượu nặng, thường xuyên cùng bạn bè cả đêm không về.

Night Mate là một hộp đem mới mở gần đây, ánh sáng và âm thanh rất tốt, đôi khi sẽ mời top 100 DJ hàng đầu, dưới sàn nhảy còn có lò xp, đó thực sự là lựa chọn top đầu của bọn cậu trong kiếp trước.

Night Mate.



Tô Triết Dạ đọc hai chữ này một cách nhẹ nhàng, với giọng điệu lười biếng kéo dài.

Mate có nghĩa là bạn đồng hành. (Câu này là bạn lữ, nữa kia của mình á nhưng Ri không biết nên viết sao cho đúng)

Hộp đem này, nếu có cơ hội nhất định phải mang đội trưởng Cố đến.

Tốt hơn hết là nhận được lời hứa từ anh ấy, lừa anh ấy tới bồi cậu, mà không thể rời đi.

Trong thế giới màn đêm kỳ quái, một cán bộ già nghiêm túc và đứng đắn, chắc hẳn sẽ ngồi ngay ngắn ở ghế dài, mặt không biểu cảm không rên một tiếng.

Anh ấy dáng người tuyệt đẹp, chắc chắn sẽ có tiểu yêu tinh đến bắt chuyện.

Với khí chất tổng tài, những lời từ chối phải lịch sự và nhã nhặn.

Sau đó chính cậu sẽ quyến rũ anh ấy.

Tô Triết Dạ liếm khóe môi.

Trước khi chứng kiến dáng vẻ mất kiểm soát của đội trưởng Cố, thì nhìn vẻ mặt không chịu nổi của anh ấy cũng là một trải nghiệm tốt.

Vì vậy......làm thế nào để nhận được một lời hứa từ anh ấy?

- --------------Truyện chỉ có tại Wattpad Ridangyeu (Ri cọc)

Tất cả các trận đấu của mùa trước đều đã xem xét lại, Cố Viên lúc này đang xem phần giới thiệu của phiên bản mới.

Vì thế vận hội sẽ diễn ra vào tháng 7 và tháng 8 năm nay, đây là lần đầu tiên DTW được chọn tham gia một sự kiện tầm cỡ thế giới, các quan chức DTW trực tiếp hủy bỏ giải đấu mùa hè, cho mỗi khu vực đủ thời gian để lựa chọn và chuẩn bị cho giải đấu.

Do đó mà giải đấu mùa xuân sẽ được tổ chức từ ngày 10 tháng 2 đến ngày 10 tháng 5, vốn đã bị hoãn gần một tháng, dự tính phiên bản mới sẽ được ra mắt khi giải đấu bắt đầu.

Nhưng nhìn qua cũng không có lỗ hổng gì, Cố Viên vuốt chiếc ipad xuống, thỉnh thoảng sẽ ghi chép gì đó vào sổ tay của mình.

Ngay khi anh nhìn thấy phần anh hùng được tăng sức mạnh và giảm sức mạnh, bên ngoài đột nhiên có tiếng gõ cửa.

Anh đặt bút xuống, đứng dậy.

Khoảnh khắc cậu mở cửa, vẻ mặt Cố Viên đột nhiên sửng sờ.

Mặc dù cậu không béo, thậm trí không thể gọi là khỏe mạnh, nhưng áo sơ mi trắng vẫn quá rộng so với Tô Triết Dạ.

Một làn da trắng như tuyết cùng xương quai xanh thanh tú lộ ra từ đường viền cổ áo, vòng eo trống rỗng bay trong gió, không cần nhìn cũng biết còng eo bên trong thon đến mức nào, một tay cũng có thể ôm hết.

Xuống chút nữa, vạt áo có thể che đi phần riêng tư, đôi chân dài thẳng tắp trắng nõn rơi vào trong tầm mắt của Cố Viên.

Có lẽ vì vừa tắm nước ấm, nên lông mi thiếu niên vẫn còn vài giọt nước, đuôi mắt do nhiệt độ còn hơi mờ mịt.

Mái tóc dài chưa được sấy khô hoàn toàn, liền dính thành từng sợi, để lại vài vệt nước ẩm ướt trên áo trắng.

Yết hầu của Cố Viên khẽ lăn, nhất thời không biết nói gì.

Tô Triết Dạ không hề ngượng ngùng, giọng điệu tự nhiên: "Đội trưởng Cố, em trả quần áo lại cho anh." (Ri muốn đổi xưng hô của Tô hồ ly lại thành em-anh ccho nó giống bản chất của ẻm)

Lúc này Cố Viên mới chú ý tới hai bộ quần áo mà Tô Triết Dạ đang ôm trong lòng.

Anh nhận lấy: "Ừ."

"Còn cái này."

Tô Triết Dạ nhướng mày, đặt thứ gì đó lên đống quần áo trong tay Cố Viên: "Cảm ơn anh đã chăm sóc em hai ngày qua, đây là một món quà nhỏ cảm ơn."

Cố Viên rũ mắt nhìn, phát hiện ra đó là kem dưỡng da tay mà Tô Triết Dạ mua lúc tối.

Hóa ra là mua cho mình.

"Tay của đội trưởng Cố rất đẹp, lại mạnh mẽ như vậy, nhất định phải chăm sóc thật tốt."

Vẻ mặt và giọng điệu của Tô Triết Dạ rất chân thành, như thể cậu chỉ muốn bày tỏ lòng biết ơn của mình.

Cố Viên đáp lại: "Cảm ơn."

"Chúc ngủ ngon, đội trưởng Cố."

Vừa nói xong, thiếu niên trước mặt không chút do dự, trực tiếp đóng cửa phòng lại giúp Cố Viên.

Cố Viên duy trì tư thế cầm quần áo, đứng tại chỗ một lúc lâu.

Anh chợt nhớ ra, loại kem dưỡng da tay này, cũng giống với loại nước hoa, mà Tô Triết Dạ thích.

Dễ ngửi thì dễ ngửi, nhưng nếu sử dụng nó.......có chút kỳ lại.

Sau đó Cố Viên cất quần áo đi, mở tuýp kem dưỡng da tay, đặt lên tủ bên cạnh bồn rửa mặt.



Anh trở lại bàn, tiếp tục xem xét những thay đổi của phiên bản mới.

Mục đầu tiên của anh hùng giảm sức mạnh: 【Băng Thiên Tuyết Nữ】thời gian CD chiêu cuối tăng 5s.

Trong đầu Cố Viên lập tức xuất hiện hình ảnh Tô Triết Dạ đứng ngoài cửa vừa rồi.

Anh hít một hơi thật sâu, gạt nó ra khỏi tâm trí, sau đó kéo màn hình xuống.

Có rất nhiều bình luận trên trang web này, màn hình đầy những lời mắng chửi những thay đổi chính thức đối với tuyết nữ.

Cũng có nhóm người nói rằng nếu không có Night, anh hùng bình hoa thuần túy này đã tuyệt chủng từ lâu rồi.

Cảnh tưởng đẹp đẽ đó lại xuất hiện trước mắt anh.

Cố Viên mín môi dưới, biết tâm tình hiện tại của mình không ổn định, đã hơn 12 giờ, liền tắt ipad rồi đi vào phòng tắm tắm rửa.

Vì thói quen lành mạnh, anh cũng nhanh chóng ngủ thiếp đi.

Nhưng sau nửa đêm anh vẫn không ngủ ngon, tựa hồ như anh có một giấc mơ kỳ lạ.

Trong giấc mơ anh sống ở nông thôn, mặc kệ sáng hay tối hoa dạ lý hương đều nở rộ cả một trang viên, trắng tinh như ngọc, gió thổi qua biển hoa liền dập dờn sóng, tràn ngập hương thơm.

Anh đang trên đường đi bộ về nhà, đi qua biển hoa đầy chim hót, một nơi thanh lịch và sang trọng ưu nhã theo phong kiến trúc gothic xa hoa.

Mặc dù chỉ là giấc mơ, nhưng Cố Viên có thể cảm nhận được tâm trạng của mình rất tốt, bởi vì anh biết ở nhà có người đang đợi anh.

Đẩy cửa ra, đó là Tô Triết Dạ đang mỉm cười.

- ----Tuy nhiên Tô Triết Dạ đang mặc chiếc váy màu xanh băng duyên dáng và quyến rũ của Tuyết nữ trung DTW.

Kết hợp với khuôn mặt thanh tú và mái tóc dài mềm mại, vậy mà không có một chút không hợp."

Cố Viên đột nhiên bừng tỉnh.

Nhìn chằm chằm trần nhà một lúc, anh giơ tay, tay ấn ấn vào thái dương.

Nó thực sự đáng sợ.

Cố Viên hít sâu vài hơi, nhắm mắt lại, cố gắng chìm vào giấc ngủ.

Nhưng anh không ngủ lại được.

Vừa lúc trời vừa hơi sáng, anh ngồi dậy, dứt khoát rời giường.

Sau khi rửa mặt, dùng khăn lông lau tay, ánh mắt Cố Viên đột nhiên rơi vào tuýp kem dưỡng da tay trên tủ trước mặt.

Có lẽ anh chưa hoàn toàn tỉnh táo, ma xui quỷ khiến, Cố Viên lấy kem dưỡng da tay, bôi nhẹ lên mu bàn tay.

Ngay khi anh vừa bôi nó, mùi hương quen thuộc ngay lập tức khếch tán trong không trung, hoàn toàn bao quanh anh.