Tuy nói như thế, Tô Triết Dạ cũng cảm thấy, mình nên kiềm chế bản thân một chút.
Đối với cậu mà nói, mới chỉ có hai ngày trôi qua, Tô Triết Dạ còn chưa hoàn hồn sau việc bị câu lạc bộ và đồng đội lừa gạt, cho nên hiện tại toàn thân đều là gai nhọn, vẻ mặt cùng lời nói đều tràn đầy sự thù địch.
Kiếp trước cậu không tính là người tốt, nhưng tính tình cũng không tệ lắm, khi sống lại, cũng không thể trở thành kẻ thối nát tính tình xấu xa.
Sau khi đi vào căn cứ, Tô Triết Dạ hít sâu một hơi, nói: "Cố thần"
Cố Viên quay mặt sang một bên.
"Có thể dẫn tôi đến toilet một chút được không?"
Tô Triết Dạ nở nụ cười lễ phép: "Vừa rồi đứng bên ngoài rất lâu, tay có chút lạnh".
Hai người cách nhau cũng không gần, nhưng Cố Viên vẫn có thể cảm nhận được hơi lạnh từ bên hông truyền đến.
Giống như cảm giác vừa mớ mở tủ lạnh ra, từng luồng khí lạnh bao bọc lấy làn da, điểm khác biệt chính là luồng khí lạnh xung quanh mang theo mùi nước hoa thoang thoảng.
Rất dễ ngửi, đặt biệt là pha với điều hòa, khiến nó trở nên sang trọng và cao quý.
Cố Viên đáp: "Được."
Tô Triết Dạ: "Cảm ơn"
Cơ sở của SEA rất lớn, để tránh không bị làm phiền, phòng huấn luyện ở cuối hành lang, phòng vệ sinh nằm đối diện phòng huấn luyện.
Tô Triết Dạ mở cửa bước vào.
Cậu bước đến bồn rửa tay, sau khi rửa sạch mùi thuốc lá giữa ngón tay, rót đầy một cóc nước lạnh, rồi tạt lên mặt.
Trên người cậu mặc ít quần áo, hai tay không chút nhiệt độ, cho nên khi nước lạnh dội xuống, Tô Triết Dạ hoàn toàn tỉnh táo.
Những giọt nước lạnh lẽo theo mặt cậu trượt xuống, tụ lại ở cằm nhọn, sau đó từng giọt từng giọt rơi xuống.
Tô Triết Dạ như không hề có tri giác, cánh tay chống lên bàn, đôi mắt trống rỗng không biết đang nhìn ở đâu.
Hai mươi mấy năm ở kiếp trước, cậu chưa từng sống vì mình, mẹ cậu người sinh ra cậu lấy hai chữ "tình thân" mà ra lệnh, và bị câu lạc bộ XY ràng buộc bởi chữ "trung thành" do người đã tặng cậu món quà tình bạn.
Phiền muội hai ngày nay, vừa bước vào căn cứ SEA, Tô Triết Dạ bỗng nhiên nghĩ thông suốt.
Sống lại một đời, nếu không thể dựa vào hỉ nộ ái ố và những đều không thích của mình, vậy chẳng phải là phí cơ hội mà ông trời ban cho.
Đừng để bản thân mệt mỏi hai đời, hãy cứ sống như mình mong muốn.
- ------
Ra khỏi phòng vệ sinh, Tô Triết Dạ không nhìn thấy Cố Viên.
Cậu không biết đường ở SEA, nên chỉ đứng tại chỗ chờ.
Một lát sau, bên tai truyền đến tiếng bước chân, Cố Viên cầm một cốc sứ trắng quay lại.
"Xin lỗi vì đã để cậu chờ."
Giọng Cố Viên nhẹ nhàng: "Nước nóng vừa mới đun sôi, có thể sưởi ấm cơ thể và bàn tay"
Tô Triết Dạ có chút giật mình.
- -Trời lạnh sẽ làm cứng khớp tay, rất ảnh hưởng đến việc thi đấu, mỗi khi đến mùa đông nhân viên DPL đều chuẩn bị bao tay trước trận đấu.
Cho nên cậu lấy cớ muốn đi toilet, bị Cố Viên lầm tưởng là cậu đang lạnh.
Chẳng phải anh ấy rất ghét mình sao.
Vừa rồi anh ấy nhíu mày trước cửa không giống như đang giả vờ, chỉ có một lý do, Cố Viên không muốn đem cảm xúc cá nhân vào thi đấu, việc thử huấn luyện cũng phải công bằng chính trực.
Người này............thực sự được giáo dục rất tốt.
Thú vị.
Tô Triết Dạ cong mắt: "cảm ơn Cố thần."
Cố Viên: "Không cần."
Tô Triết Dạ cầm ly nước nóng, đi theo Cố Viên vào phòng huấn luyện.
Mọi người SEA đang trò chuyện trong nháy mắt đều im lặng, ánh mắt mọi người đều nhìn sang.
Đội hình SEA trong ba năm qua không thay đổi nhiều, ngoại trừ người đi đường giữa Chung Đảm Serein vẫn không tìm được người phù hợp kể từ khi được bổ nhiệm, bốn vị trí còn lại đều không có gì thay đổi.
Có một ánh mắt vẫn dính chặt vào cậu, Tô Triết Dạ cảm nhận được, ánh mắt đó không được thân thiện.
Cậu nhìn lại, là ad Lục Dương của SEA.
Cậu hình như cũng chưa từng đắc tội với cậu ta.
Tô Triết Dạ cẩn thận suy nghĩ, nhưng lâu quá cậu không nhớ nổi chuyện xảy ra hai năm trước, ngược lại rất có ấn tượng rằng mình thường xuyên ghé thăm đường dưới trong trận đấu với SEA.
Dù sao cậu chơi là anh hùng thuộc loại sát thủ, cũng thích ad máu giấy, thi triểu một combo là lấy được kill.
Lúc Lục Dương và Tô Triết Dạ nhìn nhau, rõ ràng là hoảng sợ, sau đó vội vàng quay mặt đi.
Chơi ad mà hèn nhát như vậy là không ổn đâu.
Tô Triết Dạ ở trong lòng lắc đầu.
"Ngồi ở đây trước đi."
Cố Viên kéo ra một cái ghế thể thao cho cậu: "Tôi đi gọi quản lý một chút."
Tô Triết Dạ "Ừm" một tiếng.
Cố Viên vừa định rời đi, cửa phòng huấn luyện đột nhiên bị mở ra từ bên ngoài, một người đàn ông có chiều cao trung bình hơi mập đi vào: "Tới rồi."
Hoàng Hòa Nhiên cầm một tập tài liệu: "Đã đợi lâu Night, tổ huấn luyện đột nhiên bảo tôi có việc, muốn liên hệ với đội 2 để thi đấu huấn luyện nên tôi đã nhờ sếp Cố đến đón cậu. "
Sếp Cố.
Tô Triết Dạ nhớ rằng fan của Cố Viên luôn gọi anh là sếp Cố, bởi vì anh là chỉ huy của SEA, anh thường không cười, lạnh lùng và lịch sự, thậm chí còn nghiêm khắc và nghiêm túc hơn trong các cuộc phỏng vấn.
Xưng hô này rất phù hợp với anh ấy.
Tô Triết Dạ ngước mắt nhìn Cố Viên, mới phát hiện Cố Viên đang đứng bên cạnh tủ, quay lưng về phía cậu.
Hoàng Hòa Nhiên nói tiếp: "Night ngồi trước đi, huấn luyện viên của chúng ta lập tức tới, đội một và đội hai của SEA trộn lẫn chơi một hai trận huấn luyện, được không?"
Tô Triết Dạ thu hồi ánh mắt: "Được."
Cậu cầm ly nước nóng, ngồi xuống dưới sự chỉ dẫn của Hoàng Hòa Nhiên.
Lúc sau, Cố Viên quay lại.
Một bàn tay với các khớp xương rõ ràng làn da trắng trẻo vươn ra trước mặt Tô Triết Dạ, trong tay là bao tay còn mới, Cố Viên bình tĩnh nói: "Trước khi đánh có cầm làm ấm không? Tôi có thể giải thích với quản lý và huấn luyện viên."
Tô Triết Dạ ngẩng đầu, một sợi tóc dài theo động tác của cậu mà rơi xuống cổ tay trắng như tuyết của cậu.
Cậu mỉm cười với Cố Viên, nhận lấy: "Cảm ơn sếp Cố."
"Học rất nhanh."
Ngồi đối diện cậu là Lục Dương, người này vẫn luôn nhìn chằm chằm bên này, sau đó tiến đến bên cạnh Giang Dịch Văn nói thầm: "Đội trưởng sao lại đối xử tốt với cậu ta như vậy, chuyện này khác với thỏa thuận chúng ta đã bàn. "
Lục Dương hạ giọng xuống một chút, không ngờ tới lời nói của mình vẫn lọt vào tai Tô Triết Dạ, nhưng Tô Triết Dạ lại giả vờ như không nghe thấy, cũng không ngẩng đầu lên.
Giang Dịch Văn nói: "Ai nói cho em? "
"Đội trưởng"
Lục Dương coi như đương nhiên nói: "Anh ấy không nói gì không phải là ngầm đồng ý sao."
"........"
Giang Dịch Văn: "Đội trưởng chỉ không muốn để ý tới em."
Con nít thật.
Không cần nghĩ Lục Dương nói cái gì, tám thành tựu là kéo nhóm nhỏ cô lập mình, không cho cậu vào đội.
Tô Triết Dạ cười thầm trong lòng, vén lại mái tóc, sau đó đeo tai nghe vào.
Đối với một đội hoang dã như SEA, sự liên kết của đường giữa và rừng rất quan trọng, bởi vì Cố Viên là bộ não của toàn đội, sau khi chia đội, anh chỉ dẫn ba thành viên của đội hai và Tô Triết Dạ.
Tô Triết Dạ không nói gì, chậm rãi đăng nhập vào tài khoản của mình.
[Dawn and Twilight Bình Minh và Hoàng Hôn] được ra mắt vào năm 2017 bởi hai gã khổng lồ phát triển trò chơi trực tuyến Trung Hoa và Mỹ, đây là game MOBA cạnh tranh 5v5 với hàng trăm anh hùng có kỹ năng khác nhau, thứ hạng, tài năng, danh hiệu, thành tựu và các hệ thống khác.
Điều khiến DTW khác biệt và nổi bật so với các game MOBA khác, là các chế độ [Bình minh], [Hoàng hôn], [Ban ngày] và [Ban đêm] xuất hiện ở phút 24-30 trong mỗi trận đấu, đây cũng là nguồn gốc của tên game.
Ba chế độ đầu tiên có xác suất xuất hiện như nhau, tất cả đều là 33%, chỉ có chế độ cuối cùng là cực kỳ hiếm.
"Night chơi gì?" Tô Triết Dạ nghe Cố Viên hỏi.
"Tôi?"
Tô Triết Dạ bấm vào giao diện anh hùng, trượt xuống.
Cách hai năm, phiên bản có sự khác biệt rất lớn, mấy anh hùng thích khách mà cậu quen thuộc trước khi sống lại vẫn chưa có.
Bất quá đêm qua cậu dùng máy tính của Trình Ngạn Sinh đánh vài trận, thích ứng với chức năng đường giữa mà kiếp trước cậu sẽ không bao giờ đụng vào.
"Nếu cậu chơi Tuyết Nữ, tôi sẽ chọn Thiên Không Chi Nhãn."
Cố Viên chọn [Thiên Không Chi Nhãn] là một tướng đi rừng ăn cỏ, tức là nhường phần lớn tài nguyên của mình cho đồng đội, chống lại sát thương cũng như cung cấp tầm nhìn trong trận đấu, một công cụ thuần túy.
Thậm chí anh ấy còn chủ động từ bỏ tài nguyên đều bởi vì sức mạnh của anh hùng Tuyết Nữ, hoặc nói ở trên tay Tô Triết Dạ lộ ra sức mạnh.
[Băng Thiên Tuyết Nữ] là anh hùng thành danh của Tô Triết Dạ, điển hình của sát thủ đường giữa, lượng sát thương cực lớn, đồng thời Tuyết Nữ cũng là một trong những anh hùng có ID quan trọng nhất, hai cấp phân hóa cực kì nghiêm trọng, nếu được chọn có thể chọn biểu diễn ban đêm hoặc là thống trị chiến cuộc.
Bởi vì sát thương bộc phát của Tuyết Nữ cực kỳ phụ thuộc vào dự đoán và thao tác của người sử dụng, đồng thời chiêu cuối của Tuyết Nữ cooldown rất lâu, sát thương cơ bản đều dựa vào kỹ năng cơ bản phối hợp với chiêu cuối, cho nên mỗi một lần sử dụng chiêu cuối đều cần tính toán cẩn thận, một khi phạm sai lần, nhẹ thì toàn đội đều diệt, nặng thì thua trận.
- --Không ai có thể đảm bảo rằng họ sẽ không mắc lỗi nào trong trận đấu kéo dài 40 phút, vì vậy kể từ khi anh hùng này ra mắt, cũng chỉ có Tô Triết Dạ dám chọn nó ở trận chung kết thế giới.
"Chết tiệt, Tuyết Nữ."
"Tuyết Nữ của Night! Tôi rất mong chờ ah ah ah! "
"Tôi sẽ chọn Thiên Hạt, rút ngắn Cooldown chiêu cuối cho Tuyết Nữ."
Cố Viên vừa nói ra một câu, các thành viên trong đội hai lập tức hưng phấn.
Tuy nhiên con trỏ chuột của Tô Triết Dạ đã di chuyển qua Tuyết Nữ, đáp xuống một anh hùng có tỷ lệ sử dụng thấp nhất trong tài khoản của cậu.
"Không." Cậu tháo Apple Watch khỏi cổ tay và đặt sang một bên, bình tĩnh nói: "Tôi chơi Phù Thủy Sáu Cánh."
Kênh thoại im bặt.
[Lục Dực Phù Thủy] lúc mới ra còn bị người chơi DTW mắng rất lâu, bởi vì xét về mặt kỹ năng, thì tướng này thuần khuyết chính là vị trí hỗ trợ, tuy nhiên kỹ năng QWE của cô nàng này chỉ có thể thông qua bổ binh để bổ sung năng lượng và thăng cấp, cũng có nghĩa là cậu chỉ có thể chơi solo.
Trong bảng xếp hạng ai cũng không biết mình sẽ gặp phải ad hoặc đi rừng như thế nào, không người chơi đường giữa nào nguyện ý đem toàn bộ tài nguyên giao cho đồng đội, cho nên tỷ lệ xuất hiện Phù Thủy Sáu Cánh trong trận cực kỳ thấp, chỉ có ngũ hắc hoặc đi rừng nữ mới khó được xuất hiện.
Trong các trận đấu chuyên nghiệp cũng sẽ có bốn bảo vệ một hoặc đội chuyên đi rừng sẽ chọn như vậy, ví dụ như Tô Triết Dạ biết được hai năm sau người đi người giữa SEA chỉ thích Phù Thủy Sáu Cánh, chẳng qua.....
ID Night chọn Phù Thủy Sáu Cánh người đi đường giữa đầy chức năng, nhìn thế nào cũng kỳ lạ.
Tô Triết Dạ không để ý, sau khi chọn trước, cậu phát hiện mình không có skin của vị anh hùng này, liền đi dạo một vòng trong cửa hàng.
"Night."
Trong tai nghe đột nhiên truyền đến giọng nói của Cố Viên: "Cậu chơi cái gì, tôi có thể phối hợp với cậu."
"Không cần."
Tô Triết Dạ nói: "Tôi chỉ muốn chơi tướng này, nhớ tới ăn xe."
Cố Viên giật mình.
Đoán anh sẽ không tin, Tô Triết Dạ nói thêm: "Cũng giống như lối chơi thông thường của SEA, nếu cần hổ trợ từ giữa hãy ra tín hiệu, tôi sẽ lập tức bỏ đội quân qua với anh. Chỉ cần anh có lợi thế tuyệt đối ở rừng thì chúng ta nắm chắc phần thắng."
Tô Triết Dạ khẽ mỉn cười: "Cái này dựa vào anh carry sếp Cố."
Cố Viên im lặng một lát "Ừ" một tiếng.
Sau khi Tô Triết Dạ chọn Phù Thủy Sáu Cánh, ba người đội hai hai mắt nhìn nhau, im lặng thật lâu mới ríu rít: "Cũng được, vậy chúng ta đi dạo thôi, tôi chọn Vân Cơ đi cùng sếp Cố sao?"
"Được, vậy tôi sẽ chơi Thẳm Phán Tháp Đôi."
"Tôi sẽ chọn một cái khiên thịt."
"Sếp Cố."
Tô Triết Dạ đột nhiên lên tiếng: "Tôi là thuần túy hỗ trợ, kinh tế có đủ hay không?"
SEA tuy rằng cốt lõi là người đi rừng cùng với người chơi công cụ đường giữa, nhưng người đi đường trên Trần Nhiên và ad Lục Dương sẽ tiết kiệm, đánh hết mình để bổ sung kinh tế.
Nhưng đối với ba anh hùng của đội thứ hai, phải kéo dài đến giữa trận mới đủ trang bị, hiển nhiên giai đoạn đầu phải dựa vào một mình Cố Viên.
"Bọn họ nghĩ rằng kinh tế của cậu nhiều nhất." Cố Viên nói
"Ah."
Người đi đường trên của đội hai nói: "Đúng vậy, tôi còn tưởng Night chọn phù thủy sẽ đi săn lấy kinh tế......"
"Không."
Tô Triết Dạ nói: "Tôi đã nói nhường lính xe cho Cố thần, chắc chắn sẽ không tổn hại đến kinh tế. Thay đổi anh hùng ở bộ đôi đường dưới, giai đoạn đầu tôi đi cùng Cố thần, luôn chuẩn bị sẵn việc bốn đánh hai.
Ad trả lời: "Được."
Phụ trợ cũng nói: "Đã rõ! "
Anh hùng tủ của Cố Viên là [Sát Thủ Lượng Tử] nhưng ván này anh ấy không chơi, mà chọn [Khế Ước Giả].
Khế Ước Giả và Phù Thủy Sáu Cánh là một trong tổ hợp thường xuất hiện trong game, bởi vì Khế Ước Giả cần phải ký kết ước với một anh hùng khác, khi cả hai tấn công quái thú hay địch sẽ tạo thêm sát thương, chiêu cuối có thể dịch chuyển đến bên cạnh anh hùng đã khế ước.
Phạm vi tấn công của Khế Ước Giả rất ngắn, nên hai tướng này không thể đi đường.
- ---Cho nên khi Khế Ước Giả vừa ra, quan chứ DTW đã bị người chơi la mắng trong thời gian dài.
Mặc dù là anh hùng thiên về phụ trợ như phù thủy, nhưng kỹ năng cơ bản của Tô Triết Dạ rất tốt, đối thủ là người đi đường giữa của đội thứ hai, mới bốn phút, cậu đã đánh bại đối thủ.
Tô Triết Dạ nhìn bản đồ nhỏ, Cố Viên đang tấn công con quái cuối, liền nói: "Đi xuống cho tôi xem đường, về đến nhà tôi sẽ tp."
Cố Viên lập tức hiểu ý, nói: "Ad chú ý một chút."
Ad: "Đã rõ, sếp Cố!"
Vì Tô Triết Dạ sau khi về liền tp đi xuống, đối phương cũng không thông báo miss, nên khi Tô Triết Dạ đáp xuống bãi cỏ trên mặt đất, Lục Dương và Giang Dịch Văn đều không phát hiện.
Ad chơi quyền trượng xạ thủ, có kỹ năng dịch chuyển, nên di chuyển tương đối hung hãn.
Giang Dịch Văn rất nhạy bén, đầu tiên anh ta ra sông để xem xét, không phát hiện đối thủ, sau đó điều khiển anh hùngđánh lính.
Cố Viên: "Đánh đi."
Vừa dứt lời, ad còn nữa thanh máu không lùi mà tiến, trực tiếp dịch chuyển tiến lên đối đầu vs ad Lục Dương.
Mà lúc này Lục Dương và Giang Dịch Văn cũng nhận ra không đúng, đang định rút lui, phía sau đột nhiên có hai luồng ánh sáng vàng.
- ---Tô Triết Dạ nhấn W vững vàng rơi trên người Lục Dương.
Sát thương cơ bản của phù thủy sáu cánh không cao, nhưng cô có thời gian khống chế lâu, cũng có thể tăng sát thương cho đồng đội.
Một tấm phù văn bạc có tác dụng tăng sát thương rơi vào người Lục Dương, Cố Viên lập tức bấm chiêu cuối dịch chuyển đến bên cạnh phù thủy sáu cánh, ad da giòn không thể động đậy, và đã bị giết.
First Blood!
Trong khoảnh khắc Cố Viên đến chiến trường, Tô Triết Dạ không quan tậm Lục Dương đã định sẳn sẽ chết nữa, mà xoay người khống chế Giang Dịch Văn.
Sau khi Cố Viên lấy được mạng đầu tiên, lao về phía trước, E [Cấm chú] và W [Phù văn], thành công lấy được mạng thứ hai.
Double Kiil!
"Nice nice."
Ad nhấn nút trở về: "Tớ về đây, Cố Thần ăn binh đi, giúp tớ đẩy lên."
Cố Viên: "Được."
"Khống chế tốt, đây là mồi dâng tận miệng."
Hỗ trợ trêu chọc: "Phỏng vấn một chút, sếp Cố có cảm nhận như thế nào?"
Không đợi Cố Viên lên tiếng, ad đã nói: "Sếp Cố chắc đang nghĩ rằng, người đi đường giữa này giỏi hơn người chơi hỗ trợ."
"........"
Hỗ trợ: "Lời này nói không sai"
Tô Triết Dạ cười nói: "Đánh rồng không?"
Cố Viên: "Được."
Có tăng tốc, tốc độ đánh rồng của hai người rất nhanh, kết thúc trước khi đối thủ thủ hồi sinh.
Nói là canh trụ giữa, kì thực chính là để Cố Viên giết hết dám lính lớn.
Cố Viên im lặng và giây, vẫn lên tiếng: "Được."
Sau khi hạ gục hai mạng và hai đợt lính, anh về nhà mua trang bị con dao đi rừng của mình, đây là trang bị lớn đầu tiên.
Là tuyển thủ đi rừng số 1 của khu vực DPL Trung Hoa, sở trường của Cố Viên là cầu tuyết không ngừng mở rộng lợi thế, sau đó tỏa ra ba đường.
Mới mười lăm phút, anh đã áp đảo người đi rừng đối thủ.
Nhưng kinh tế bên này cơ bản tập trung ở trên người đi rừng và ad, vì anh ta cùng Cố Viên đi gank, thuận tiện nhường lính, nên kinh tế của Tô Triết Dạ với người đi đường giữa tương đối ngang nhau.
Anh đi đến khu rừng để lấy tầm nhìn, nhưng Lục Dương và Giang Dịch Văn đã đoán được Cố Viên đang xuống đường dưới, hai người trực tiếp bỏ lính, mà cùng người đi rừng xuống sông bắt anh.
"Ôi trời."
Tô Triết Dạ liếc mắt nhìn ra ba người, phía sau còn có người đi đường giữa như hổ rình mồi, cậu nhanh chóng đưa ra quyết định: "Không cần lo cho tôi, các cậu cứ đẩy trụ."
Cậu không ngờ Cố Viên lại nói: "Cho tôi khiên, chờ tôi."
Tô Triết Dạ tay nhanh hơn não, lập tức đặt khiên ánh sáng lên người mình, một chùm ánh sáng khác ở bên người sáng lên, chiếu sáng một mảnh tối tăm của dòng sông.
Âm thanh chớp nhoáng vang lên, Cố Viên tiếp đất trong nháy mắt, liền tung chiếu cuối chặn đòn chí mạng cho Tô Triết Dạ từ người đi đường giữa đối thủ.
Hiệu ứng tốc đánh và kĩ năng khống chế được sử dụng, Tô Triết Dạ và Cố Viên không nói với nhau, cũng không hẹn mà tập trung vào người đi rừng đối diện mà đánh.
Ngoại trừ Giang Dịch Văn, đi rừng và ad đối thủ đều là máu giấy, trang bị cũng kém xa Cố Viên, mặc dù họ đang tập trung vào anh, nhưng Cố Viên di chuyển quá tốt, phía sau còn có phù thủy sáu cánh hỗ trợ, đi rừng và người đi đường giữa ngã xuống, Giang Dịch Văn liều chết để khống chế đối thủ, Lục Dương liên tục điểu khiến tướng đánh vào tướng của Cố Viên.
Sau khi Cố Viên hạ được ba mạng, anh vẫn chỉ còn một máu, khi Lục Dương thi triển kĩ năng cuối cùng, anh cũng ném ra cấm chú, hạ thêm được một người.
Mặc dù anh là cốt lỗi cả đội, nhưng lấy một đổi bốn cũng không lỗ.
Nhưng khi Cố Viên cho rằng mình sẽ chết, một âm thanh vang lên, một bóng người đứng trước mặt anh.
"Cậu......"
Cơ thể nhỏ bé của phù thủy sáu cánh sau khi sài hết kĩ năng sẽ phải chết, nhưng hai chữ "Triết Dạ" của anh còn chưa phát ra đã thấy phù thủy có một cái khiên bao quanh người nàng, 17 máu, Tô Triết Dạ sống sót.
Cùng lúc đó, trên đầu phù thủy gần như không thấy thanh máu nhưng vô hình xuất hiện một biểu cảm đang thè lưỡi.
Cố Viên: "......."
Xin lỗi.
Với 700 tiền thưởng và 1600 kinh nghiệm, anh quyết định biến về.
"Hay!"
Vừa thưởng thức một trận đấu hay, người đi đường trên cuối cùng cũng dám hít thở: "Thật soái, hai chọi bốn! "
Hỗ trợ cũng kích động nói: "Vẫn là lấy không đổi bốn, đối phương cay lắm."
Ad: "Đúng đấy, cậu khiến tôi choáng váng, cậu sẽ liều mạng vì đồng đội phải không?"
Tô Triết Dạ lười biếng nói: "Là Cố Thần đánh tốt, tôi chỉ phụ một chút."
"Nào có."
Người đi đường trên nói: "Cậu khống chế thật tốt, hơn không phải lúc nguy cấp không hồi khiên, thì sếp Cố đã sớm bị hạ."
Cố Viên: "Ừ"
Tô Triết Dạ cười nhưng không nói gì.
Sau khi biến về, cậu mở cửa hàng, bổ sung trang bị và sau đó TP về phía trước.
Lúc tướng đang tp, cậu không khỏi nhớ lại cảnh tượng tự về hành động cứu Cố Viên của mình và cuộc chiến một chọi bốn hoàn mỹ.
Chẳng trách nhiều fan đều thích Cố Viên.
Cũng trách không được đội viên SEA ai nấy đều nghe lời của anh ấy, ngưỡng mộ đến vậy.
Đây có lẽ là mị lực của Cố Viên.
Mặc dù anh ấy là người chơi cốt lõi, tài nguyên của toàn đội đều ở trên người anh, nhưng anh ấy sẽ không bỏ rơi đồng đội của mình.
Tất nhiên, cậu không mù quáng hi sinh, cậu tự tin có thể cứu----chỉ cần cậu muốn cứu, có thể xoay chuyển tình thế và an toàn rút lui.
Nó thực...........ngầu.
Lời này không hiểu sao lại hiện lên trong đầu Tô Triết Dạ.
Lợi thế về kinh tế, lại lấy được 4 mạng, trang bị của Cố Viên có thêm hai món, có thể trong hai chiêu kết liễu tướng máu giấy.
Ngay cả 4 chế độ đặt biệt cũng không được làm mới, trong 22 phút, phe ta đã đẩy lên tới trụ lớn phe địch.
Thắng bại đã định, hai bên đồng thời thoát khỏi lịch sử đấu.
"Đánh hay lắm, sếp Cố."
Hoàng Hòa Nhiên vẫn đứng xem kích động nói, tuy rằng anh ta chơi không tốt lắm, nhưng không cản trở anh ta hiểu trò chơi: "Đây là sự liên kết giữa Ruins và Night sao?"
Tô Triết Dạ mỉm cười.
Cố Viên tháo tai nghe ra: "Huấn luyện viên Ngôn đâu?"
"Ở bên trong."
Một người đàn ông hơn hai mươi tuổi nhưng đã hói nữa đầu ôm tập hồ sơ đi tới: "Tôi nên nói như nào đây? "
Cố Viên hỏi: "Còn muốn đánh nữa không?"
Ngôn Thù nói: "Tùy cậu."
"Vậy thì không cần."
Cố Viên nói: "Tôi đã thấy những đều tôi muốn thấy rồi, giao lại cho huấn luyện viên các người."
"Được."
Ngôn Thù nói: "Vậy lát nữa chúng ta nói chuyện, Night có cần kêu người đưa cậu về không?"
Tô Triết Dạ đứng dậy: "Bạn tôi đang ở ngoài đợi."
"À, Ngạn Sinh đang ở đây."
Hoàng Hòa Nhiên nói: "Night tôi đưa cậu ra ngoài, thuận tiện hút một điếu với Ngạn Sinh, cảm ơn cậu ấy đã đưa cậu đến huấn luyện ở SEA."
"Quản lý."
Cố Viên đột nhiên ngắt lời anh ta: "Để tôi tiễn Night, tôi có việc muốn hỏi cậu ấy."
"Hả"
Hoàng Hòa Nhiên sửng sốt một lúc, sau đó nói: "Được rồi, cậu đi đi, tôi làm một quyển sổ ghi chép cho cuộc họp."
Động tác xắn tay áo của Tô Triết Dạ dừng lại, cậu cũng có chút tò mò Cố Viên muốn hỏi cái gì.
Cố Viên khoác áo khoác, đưa tay về phía Tô Triết Dạ: "Bên này mời."
Tô Triết Dạ gật đầu, cùng Cố Viên đi ra khỏi phòng huấn luyện.
Nhưng bọn họ đi sắp tới cửa căn cứ, Cố Viên vẫn chưa lên tiếng.
Tô Triết Dạ hơi nghiên mặt.
Người bên cạnh khuôn mặt cực kỳ nổi bật, khí chất lạnh lùng lịch lãm, đừng nói trong giới thể thao điện tử, trong giới giải trí cũng không có mấy người được như anh.
Giống như nàng thơ hoàn hảo dưới ngòi bút của họa sĩ, được trao ngoại hình và hình dáng vô song.
Nhìn như vậy, thật đúng là type của mình. (nói thẳng ra là gu của bé nhà á)
Chỉ là tính cánh ngay thẳng đó và sự chán ghét cậu không hiểu được.........
Chậc.
Thực khó.
Tô Triết Dạ thu hồi ánh mắt, nhìn thời gian trên đồng hồ.
Sau đó cậu thấy cổ tay của mình trống rỗng.
"Ah"
Tô Triết Dạ dừng lại một chút: "Xin lỗi sếp Cố, tôi để quên đồng hồ trên bàn."
Cố Viên dừng lại.
Anh nói: "Tôi đi lấy nó."
Tô Triết Dạ nói: "Tôi đi cùng anh, phiền toái rồi."
Hai người lần nữa đi về phía phòng huấn luyện, nhưng chưa tới cửa, đột nhiên một giọng nam phẫn nộ vang lên.
"---Có thể suy nghĩ thêm không? Tôi biết anh ta chơi tốt, nhưng tôi không chịu nổi fan của anh ta, một câu một tiếng vợ. Hãy tưởng tượng sau này tất cả các bảng hiệu trong sân thi đấu đều là "Vợ, anh yêu em", "Vợ ơi cố lên" tôi chỉ muốn nôn."
Tô Triết Dạ nhíu mày.
Cậu nhận ra, đó là giọng nói của ad Lục Dương.
Xem ra người này có rất nhiều thành kiến với mình.
"---Không, không người đàn ông nào đã 20 tuổi còn để tóc dài, vốn khuôn mặt đã xinh đẹp, điều này không phải dẫn dắt fan gọi anh ta như vậy sao? Anh đến livestream của anh ta xem, nhìn vào màn hình tràn ngập bình luận gọi 'vợ' và 'tỷ tỷ', quả thực là muốn mạng.
Vẻ mặt của Tô Triết Dạ không hề thay đổi, ngược lại có chút mong chờ phản ứng của Cố Viên.
Quả nhiên, Cố Viên cau mày, nghiêng người nói: "Xin lỗi."
Không đợi Tô Triết Dạ đáp lại, anh trở tay đẩy cửa phòng huấn luyện ra.
"Lục Dương."
Tô Triết Dạ nhìn Cố Viên đi tới bên cạnh Lục Dương, trầm giọng nói: "Không nên tùy tiện đánh giá ngoại hình của người khác, rất không lễ phép."
Lục Dương có chút sợ Cố Viên, hạ giọng xuống, có chút ủy khuất nói: "Đội trưởng anh đã về. Em không sai.....Fan của anh ta rất điên cuồng, không thể đắc tội, sau này em đắt tội với anh ta bị fan của anh ta đập nát thì sao bây giờ, fan anh ta ghê tởm như vậy, mỗi ngày đều kêu anh ta là vợ......."
Trẻ em vẫn là trẻ em, mạch não với những người khác không giống nhau.
Tô Triết Dạ không nhịn được, mà bật cười.
Nghe thấy tiếng cười, một số người ở phòng huấn luyện đều giật mình, sau đó quay đầu lại, lúc này mới phát hiện trước cửa còn có một người.
Ánh mắt Tô Triết Dạ chỉ nhìn Lục Dương.
Quả nhiên, dưới ánh nhìn chăm chú của cậu, cậu bé cảm thấy không ổn, cứng ngắc quay đầu, đôi mắt mở to, biểu cảm một lúc lâu không thay đổi.
Tô Triết Dạ khoanh tay, hơi nâng cằm, giọng điệu không rõ: "Hả? Cậu gọi tôi là gì?"
Lục Dương không nghĩ tơi Tô Triết Dạ vốn rời đi lại xuất hiện ở đây, đầu óc choáng váng một lúc, buột miệng nói: "V.......vợ."
Tô Triết Dạ lại cười.
"Đừng."
Cậu kéo dài âm thanh, cao giọng lộ vẻ ung dung và lười biếng: "Em nên gọi anh là tỷ tỷ đi, em trai."