Nhiệt độ cơ thể của thiếu niên rất thấp, Cố Viên cảm thấy như mình đang chạm vào một khối băng, anh không cảm nhận được một tia ấm áp nào.
Mặc dù anh đang nhìn chính mình, nhưng con ngươi sáng màu của cậu không có tiêu cự, lông mi dài cong cong khẽ run lên, giống như cánh bướm rung động.
Cố Viên cau mày, đưa mu bàn tay xuống, vuốt ve sườn mặt của Tô Triết Dạ.
"Night."
Anh trầm giọng nói: "Có cần tôi đưa em đi bệnh viên không? "
Tô Triết Dạ cắn đầu lưỡi, ánh mắt chậm rãi thu lại, sau đó lập tức đứng lên.
"Thật xin lỗi."
Cậu chống tay trái lên bàn, mỉm cười với Cố Viên như không có chuyện gì xảy ra, bắt tay, cúi đầu.
Khi cậu cúi xuống, một sợi tóc dài rơi xuống, cọ vào cổ tay của Cố Viên.
Có một chút ngứa.
Cố Viên mím môi, nhưng vẫn không nói gì thêm.
Mặc khác, bình luận viên cố tình chuyển chủ đề, từ màn trình diễn sát thủ lượng tử của Cố Viên năm ngoái, sang bán kết SEA, rồi sau đó dự đoán giải thưởng Ngôi Sao vào ngày mai.
Bất quá đây dù sao cũng là phát sóng trực tiếp, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp vẫn để ý việc Tô Triết Dạ không có đứng dậy bắt tay Cố Viên.
Camera không gần lắm, đã chặn sự tương tác giữa Cố Viên và Tô Triết Dạ, cũng không thu hình ảnh được hành động che trái tim của Tô Triết Dạ.
Bình luận nổ mạnh trong nháy mắt.
【Uh, lần này Night thua không chịu nổi sao? Sao còn cho Ruins sắc mặt như vậy.】
【Cậu ấy lúc nào cũng đơn phương ghét Ruins, và đội tuyển XY đã thua SEA trong trận chung kết mùa hè năm nay, vì vậy cậu ấy càng ghét đội trưởng Cố hơn.】
【Vừa rồi tô không có phóng to camera, chắc chắn là giấu giếm cái gì đó, làm sao Night có thể từ chối bắt tay ai đó được.】
【Lại nói, Night là đứa con hiếu thảo, ngươi không có mắt hay không có não, chuyện này có thể giải quyết được.】
"Mẹ kiếp."
Lương Văn Hi vẻ mặt sửng sốt: "Triết Dạ đang làm gì vậy? Cậu ấy không phải muốn....."
Hứa Nhất quản lý của XY, nói: "Cậu ấy không phải lúc nào cũng như thế này. Cậu ấy luôn làm việc riêng vì có nhiều người hâm mộ, bao nhiêu lần chúng tôi ở sau lưng lau mông cho anh ấy, tôi không biết chuyện gì xảy ra trong hai ngày qua, và cậu ấy vẫn ở đây hành động như một ngôi sao."
Lương Văn Hi sững sờ một lát, hiểu được Hứa Nhất đã hiểu lầm ý của mình.
Hắn định nói gì đó, thì điện thoại đột nhiên đổ chuông.
Ở hội trường Ngôi Sao không tiện nghe điện thoại, Lương Văn Hi đang định cúp máy thì đột nhiên nhìn thấy màn hình điện thoại: 【Tần... An】(Tiếng trung đầy đủ là 秦煜安 nhưng sao từ ở giữa trong từ điển tên Ri không thấy vậy:))))) Bạn nào ràng tiếng trung hộ giá Ri với nha)
Tần... An là con trai của ông chủ câu lạc bộ XY, nhưng bây giờ ông chủ lớn lại mơ hồ có ý định giao câu lạc bộ cho anh ta, vì vậy Tần... An mới là ông chủ tương lai của Lương Văn Hi.
Không phải anh ta mới vừa ra nước ngoài chơi sao, làm sao lại dùng số điện thoại di động trong nước.
Lương Văn Hi không dám cúp máy, chỉ có thể nhấc máy: "Ông chủ nhỏ, anh về rồi à? "
"Ở Thâm Quyến, ngày mai tôi sẽ trờ về."
Bên kia truyền đến một giong nói cao vút, nghe có chút giễu cợt: "Ai lại gây sự với Triết Dạ? "
Lương Văn Hi sững sờ một lát, sau đó nói: "Anh cũng đang xem phát sóng trực tiếp, cậu ấy.....à, tôi không biết có chuyện gì với anh ấy, tôi đoán cậu ấy có tâm trạng không tốt. "
Tần... An im lặng vài giây: "Ngôi Sao vẫn còn một ngày đúng không? Không sao, ngày mai tôi sẽ trở về căn cứ, tôi chỉ mang chút đồ ăn vặt cho Triết Dạ, sau đó cùng cậu ấy ra ngoài thư giản."
Lương Văn Hi sờ sờ mũi.
Kể từ khi Tô Triết Dạ gia nhập XY, ông chủ nhỏ này luôn rất tốt với Tô Triết Dạ, sau khi đi du lịch sẽ mang về cho cậu ấy một sốt đặt sản, và anh ấy cũng sẽ tặng những món quà rất đắt tiền trong những dịp lễ tết.
Mọi người đều có thể thấy Tần... An rất thích Tô Triết Dạ.
Cho nên khi Tô Triết Dạ nói muốn chuyển đến SEA, Lương Văn Hi không biết nên nói với Tần.. An như thế nào.
Hazzz.
Vừa vặn.
Tần... An đối tốt với Tô Triết Dạ như vậy, để cho anh ta đi thuyết phục, nếu hắn chơi bài tình cảm có lẽ Tô Triết Dạ sẽ không rời đi.
Đột nhiên nảy ra ý tưởng, Lương Văn Hi vội vàng hạ giọng nói: "Nhân tiện sếp nhỏ, tôi nói với anh một chuyện đừng tức giận, chuyện là Tô Triết Dạ...........muốn chuyển đến SEA, cậu ấy đã đến SEA để thử huấn, anh có muốn........đích thân thuyết phục cậu ấy? "
Đối phương rõ ràng sững sờ.
Một lúc sau, Tần... An lên tiếng, từng chữ một: "Tô Triết Dạ muốn rời đi? "
Giọng điệu của anh ta hoài nghi: "Cậu nói lại lần nữa? Tô Triết Dạ muốn rời đi? "
Lương Văn Hi cắn răng, "Ừ" một tiếng.
Không khí rơi vào im lặng.
Lúc sau, hắn mới nghe thấy giọng nói của Tần... An, cố gắng đè nén cơn giận: "Ở lại cho ta, mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì, nhất định phải ở lại cho ta. Tô Triết Dạ thế mà muốn rời đi, cánh cứng cáp rồi. Xế chiều tôi sẽ trở lại căn cứ.
Nói xong, Tần... An thẳng tay cúp điện thoại.
Lương Văn Hi xuýt khóc không ra nước mắt.
Hắn biết Tần... An sinh ra là đã ở vạch đích, từ nhỏ đã được nuông chiều, anh ta nhất định phải có được thứ mình muốn, tính tình cũng có chút bất ổn.
Hắn cũng biết mặc dù Tô Triết Dạ có vẻ dễ nói chuyện, nhưng nếu cậu ấy quyết định cũng sẽ không thay đổi chủ ý, nhất là thái độ lạnh lùng của cậu ấy với những người khác trong XY, hiển nhiên cậu ấy không muốn ở lại.
Bị kẹp giữa hai người, Lương Văn Hi cảm thấy mình có thể vui vẻ ch*t.
Không sao.
Ngày mai hắn sẽ cố gắng giảm bớt cảm giác tồn tại của mình, chờ Tần... An nói chuyện với Tô Triết Dạ.
- --------
Sau khi Tô Triết Dạ bắt tay bốn người còn lại trên sân khấu, cậu ngồi lại vào ghế chơi game, chậm rãi dọn dẹp thiết bị.
Vừa bước xuống sân khấu, 555 đi tới: "Tô ca, Tô ca."
Tô Triết Dạ ngước mắt lên: "Hả? "
"Cậu vừa rồi.....có phải không muốn bắt tay với Đội trưởng Cố? "
Tô Triết Dạ sững sờ một lát, đang định lên tiếng thì nghe 555 lại nói: "Tô ca, anh là tiền bối, chắc hẳn sẽ có kinh nghiệm hơn tôi, nhưng tôi vẫn muốn khuyên nhủ anh, cho dù anh không thích đến mức nào, đừng thể hiện ra ngoài, đặc biệt là nếu anh bị antifan nhìn thấy họ sẽ trách móc anh suốt một quảng thời gian dài."
Sau đó, 555 cũng làm động tác khứa cổ với cậu.
Tô Triết Dạ cười nói: "Được, tôi nghe cậu."
555 ra hiệu cố lên với cậu, sau đó nói: "Tô ca, được chơi với anh rất vui, nếu được, anh có thể nghĩ về TRG nhé? "
Tô Triết Dạ mỉm cười: "Chơi với cậu cũng rất vui, cảm ơn 240 đồng vàng, sang năm cố gắng trả lại cho cậu với tư cách Ngôi Sao."
"Thế nào?"
Gao đuổi theo phía sau, anh ta cùng đội với 555: "Cậu có thể kéo Tô ca đến TRG không?"
Bị Tô Triết Dạ từ chối khéo, 555 cũng không quan tâm lắm, dù sao hắn cũng chỉ bân quơ nói Tô Triết Dạ nếu muốn đến TRG thì hãy liên lạc với cậu lạc bộ của họ.
555 vẻ mặt tiếc nuối nói với Gao: "Không ổn. Tô ca vẫn ở lại XY, không thể đào đi."
"Thật đáng tiếc."
Gao nhìn Tô Triết Dạ: "Đồ ăn ở TRG ngon hơn XY rất nhiều, Tô ca, anh gầy quá, anh nên đến TRG để bồi bổ."
Tô Triết Dạ cong mắt, không nói gì.
555 vỗ vai Gao một cái, sau đó xua tay với Tô Triết Dạ: "Vậy chúng tôi đi thay quần áo trước, Tô ca sẽ gặp lại sau."
Gao cũng xua tay: "Hôm nào sẽ mời Tô ca đi uống rượu, hẹn gặp tại sau! "
Tô Triết Dạ gật đầu.
Khi cậu chuẩn bị đi đến phòng nghỉ, một giọng nói trầm thấp đột nhiên truyền đến từ phía sau: "Này."
Tô Triết Dạ xoay người lại, nhìn xuống, nhìn thấy Lục Dương với vẻ mặt bất đắc dĩ.
Cậu quay lại: "Có chuyện gì? "
"Cậu......cậu......."
Lục Dương mím môi, một lát sau mới nói: "Cậu không sao chứ?"
Tô Triết Dạ nhíu mày: "Cái gì?"
"Cậu bị bệnh à, tôi thấy cậu cảm thấy không khỏe trước khi bắt tay với đội trưởng Cố."
Đứa trẻ này rất lúng túng khi quan tâm đến người khác.
Tuy nhiên vị trí ad nằm ở phía bên phải vị trí ở giữa, trình tự bắt tay cũng ở phía sau cậu, cậu cũng ở xa 555 nên không nhìn thấy, nhưng Lục Dương có lẽ đã nhìn thấy chính mình che ngực lại.
"Không sao."
Tô Triết Dạ đáp.
Cậu định tiếp tục bước đi, nhưng Lục Dương lại nói "Này".
Tô Triết Dạ đơn giản xoay người lại: "Tôi không phải tên "Này", tôi có tên, nếu cậu gọi tôi như vậy nữa, tôi sẽ mặc kệ cậu."
Lục Dương nghẹn ngào.
Hai má cậu ta hơi đỏ lên, cậu ta siết chặt tay nhưng trong tay đang cần thiết bị, chậm rãi nói: "Night."
Tô Triết Dạ: "Ừ."
Lục Dương không dám nhìn thẳng vào cậu, giọng nói cũng rất thấp: "Tôi chỉ là tò mò mà thôi, sao vừa rồi cậu không giải thích với 555?"
Tô Triết Dạ: "Giải thích cái gì?"
"Giải thích là cậu cảm thấy không khỏe, không phải cậu không muốn bắt tay với đội trưởng Cố."
Tô Triết Dạ: "Việc này thì có gì để giải thích?"
Lục Dương lại nghẹn ngào.
Thấy Tô Triết Dạ chuẩn bị xoay người rời đi, cậu ta vội vàng nói: "Đợi đã, Night, nếu cậu muốn giải thích, tôi có thể....tôi có thể giúp cậu làm chứng. Dù sao tôi cùng đội với Cố Viên, trong mắt fan của anh ấy, tôi chắc chắn sẽ không thiên vị cậu."
"Hả?"
Tô Triết Dạ có chút khó hiểu nhìn cậu ta, lập lại: "Việc này thì có gì để giải thích?"
Lục Dương sững dờ một lát, sau đó mở to mắt: "Đúng như những gì 555 vừa nói, nếu cậu không giải thích thì sẽ bị bôi đen, đội trưởng Cố rất nổi tiếng, cũng có rất nhiều fan cuồng chạy theo xu hướng. Nếu cậu bị bôi đen, cậu sẽ bị mắng suốt thời gian dài."
"Ồ."
Vẻ mặt Tô Triết Dạ thản nhiên: "Vậy thì cứ để bọn họ nói, liên quan gì đến tôi."
"Tô Triết Dạ."
Lục Dương lập tức sốt ruột: "Cậu có thể hoàn toàn bỏ qua đánh giá của người khác khi chơi chuyên nghiệp không, cậu không biết những lời mắng chửi của antifan kia khó nghe tới mức nào, nấu cậu không giải thích, bọn họ sẽ được nước lấn tới."
"Lục Dương."
Tô Triết Dạ cũng gọi tên cậu ta, giọng điệu bình tĩnh: "Chúng ta không thể làm cho mọi người hài lòng với chúng ta, chỉ cần là chính mình là đủ rồi. Và......"
Dừng một chút, cậu mỉm cười: "Anti fan còn cần lý do để mắng người sao?"
Tô Triết Dạ không quan tâm mình có dạy được đứa nhỏ này hay không, xoay người đi vào phòng thay đồ.
Sau khi thay quần áo, cậu treo đồng phục của Ngôi Sao, suy nghĩ điều gì đó, đi thẳng vào nhà vệ sinh thay vì quay lại khán phòng.
Sau khi châm một điêu thuốc, vừa mới hút hai hơi thì cánh cửa mở ra, một bóng dáng quen thuộc bước ra.
Nhìn thấy cậu ở đây, Straw cũng sững sờ, sau đó gọi: "Tô ca."
Tô Triết Dạ liếc mắt nhìn hắn một cái, không nói gì.
"Tô ca cho em xin một điếu thuốc."
Straw nói với giọng vui vẻ.
Hai người im lặng vài giây, Tô Triết Dạ lấy hộp thuốc lá từ trong túi áo khoác ra, không trực tiếp đưa cho Straw, mà đặt lên bồn rửa mặt bên cạnh.
"Cảm ơn."
Straw cầm lấy, nhận ra rằng Tô Triết Dạ không đưa cho hắn ta bật lửa, vì vậy hắn ta lấy một điếu thuốc và tự châm lửa.
Không khí rơi vào im lặng, sau một lúc lâu, nhìn thấy Tô Triết Dạ đã dập điếu thuốc, Straw đột nhiên nói: "Tô ca, cái đó......"
Hắn ta nuốt nước miếng: "Em không biết phải nói gì, thời gian trước có lẽ em làm anh khó chịu, nếu anh có ý kiến gì về em thì chứ nói rõ ràng với em, sau này chúng ta sẽ phải cùng nhau chiến đấu, cho nên Tô ca chiến tranh lạnh không phải là chuyện tốt."
Tô Triết Dạ ngước mắt lên.
"Không phải Tô ca, hôm đó em không có ý mắng anh, nếu anh đột nhiên muốn đánh em, em sẽ vô thức chửi bới, hay là anh đánh em lần nữa để trút giận, được không?"
Tô Triết Dạ nhìn Straw với vẻ mặt nịnh nót thừa nhận, im lặng vài giây: "Không cần."
"Nhưng sau này chúng ta chung một đội, vì vậy nó không phải là vấn đề....."
"Nói sau đi."
Tô Triết Dạ ngắt lời hắn, trực tiếp rời khỏi nhà vệ sinh.
Straw nhìn vào lưng của cậu, gọi: "Tô ca."
Không nhận được câu trả lời, Straw đứng yên một lúc, nhưng vẻ mặt không hề tỏa ra khó chịu.
Hắn ta búng tàn thuốc vài lần, ném nó đi, cố ý liếc nhìn ngăn phía sau hắn ta, trước khi bước ra ngoài.
Một lát sau, cánh cửa được mở ra.
Hoàng Hòa Nhiên đứng trước cửa, thật lâu không đi ra.
Vẻ mặt anh ta có chút phức tạp, vừa kinh ngạc vừa không tin, còn có chút không tin vào điều đó.
Một lúc sau, Hoàng Hòa Nhiên tỉnh lại, tự nhủ: "Chết tiệt, mình nghe được tin tức nội bộ, Night..... chết tiệt tại sao lại đánh người......"
Anh ta sững sờ đứng đó một phút, ngay lập tức lấy điện thoại di động ra, đột nhiên nhìn thấy Cố Viên đã thay quần áo đi vào.
Như thể vị cứu tinh đã đến, Hoàng Hòa Nhiên lập tức chạy tới: "Cố Viên, Cố Viên Cố Viên Cố Viên!"
Cố Viên dừng lại: "Hả?"
Những lời nói đã đến mối, nhưng anh ta không biết phải nói như thế nào.
Hoàng Hòa Nhiên gãi gãi đầu: "Ừm, anh còn nhớ anh đã nói với tôi rằng quản lý của XY có vấn đề không?"
Cố Viên: "Còn nhớ."
"Anh chắc chứ?"
Dường như cảm thấy câu hỏi của mình không rõ ràng, Hoàng Hòa Nhiên nói thêm: "Tức là, anh có chắc chắn rằng Night rời đội là do vấn đề của quản lý XY không?"
Cố Viên: "Đúng vậy."
Hoàng Hòa Nhiên vẻ mặt khó hiểu: "Làm sao anh biết.... không, tôi không chất vấn anh, tôi....."
Mặc dù trước đây anh ta không quen biết Tô Triết Dạ, nhưng anh ta trong giới thể thao điện tử, nên anh ta vẫn nghe nói một chút về sự chuyên nghiệp và tính tình tốt của Tô Triết Dạ.
Kết quả bậy giờ là như thế này......
Nếu Straw là người duy nhất nói rằng Tô Triết Dạ đánh anh ta, Hoàng Hòa Nhiên sẽ không tin, nhưng trong cuộc đối thoại vừa rồi, Tô Triết Dạ không phủ nhận, mà nói "chuyện này nói sau" trực tiếp đồng ý sự việc đánh người.
Ý chí chiến đấu trở lại một lần nữa.
Dù năng lực của cậu có xuất sắt đến đâu thì việc có tính cách kiêu ngạo, độc đoán và không thể hòa đồng với đồng đội là điều cấm kỵ lớn trong tinh thần đồng đội.
Từ góc độ của một người quản lý chiến đội, có một tuyển thủ như vậy trong nhóm là hoàn toàn không thể chấp nhận được.
Hoàng Hòa Nhiên đơn giản nói: "Vừa rồi tôi nghe thấy Night đánh người trong đội."
Cố Viên cau mày: "Đánh người?"
"Về việc ủng hộ XY, Straw, nói rằng Night đã đánh anh ta và cô lập anh ta, Night không phủ nhận điều đó."
Hoàng Hòa Nhiên lặp lại cuộc đối thoại mà mình nghe được với Cố Viên.
"Còn cậu ấy....không muốn bắt tay anh? Cậu ấy cũng có ý kiến với anh, Cố Viên, thỉnh thần dễ hơn tiễn thần, sau khi cậu ấy đến SEA nếu quan hệ giữa các đồng đội có vấn đền, thì rất khó giải quyết. Hiện tại hợp đồng chính thức còn chưa ký, tôi có thể đứng ra hủy bỏ hợp đồng, hoặc viện cớ rằng nó không phù hợp, thày vì cho cậu ấy đến SEA và tát một cái vào mặt cậu hoặc là đánh nhau."
"Quản lý."
Cố Viên chậm rãi nói: "Không phải Night không muốn bắt tay tôi, mà là cậu ấy không khỏe. Cậu ấy cũng đã xin lỗi tôi."
Hoàng Hòa Nhiên sửng sốt: "Hả?"
"Bên cạnh đó."
Sau khi nói ba từ này, Cố Viên đột nhiên im lặng.
Hoàng Hòa Nhiên cứ trừng to mắt nhìn anh, trừng đến con mắt đau xót vẫn không chóp mắt.
Vì thế Hoàng Hòa Nhiên khịt mũi nói "Hả?".
Lúc lâu sau, Cố Viên nói tiếp: "Thái độ không tốt của Night đối với Straw là có nguyên nhân ẩn dấu, Straw đã làm điều gì đó có lỗi với cậu ấy."