Gả Cho Đông Hán Đô Đốc

Chương 142: Lịch Sử Tái Diễn





Trầm Hạo Hiên nghe được thanh âm thanh lãnh mà kiên nghị kia, lập tức ngẩng đầu nhìn qua, liền thấy đại nữ nhi của hắn mang mạng che mặt xuất hiện trước mắt mọi người
Cao Vân Trạm và Lục Hoài Khởi cũng nhìn về phía nàng
Trầm Thanh Lê lại cao giọng nói, thanh âm càng thêm thanh lãnh “tiểu nữ chỉ là nữ giới nhưng cũng biết Tây Lương và Bắc Tề là nơi luôn khiến chí sĩ tài ba ngưỡng mộ, mà nơi có thể khiến hiền sĩ thiên hạ ngưỡng mộ ắt là nơi hiền đức.

Hai vị đều là khách quý đến từ nơi hiền đức, lễ nghi cư xử thế nào cũng không cần tiểu nữ phải nhiều lời”
Trầm Thanh Lê vừa mở miệng đã chụp mũ cho bọn họ, nếu bọn họ vẫn còn giương cung bạt kiếm, chém giết nhau ở Trầm phủ, vậy chính là người không biết lễ nghi quy củ
Lục Hoài Khởi bật cười, Trầm Khuynh Lê này cũng có chút thông minh, giống như A Lê của hắn.

Hắn cũng chẳng có hảo cảm gì với nữ tử có cùng tên với ái thê của mình, nhưng nếu nàng đã lên tiếng, hắn cũng không ngại cho nàng mặt mũi, đợi ra khỏi Trầm phủ rồi giết Cao Vân Trạm cũng được.

Dù sao hắn cũng là khách quý đến từ nơi hiền đức nha
Cao Vân Trạm từng có chút hứng thú với Trầm Thanh Lê nhưng khi đối mặt với Lục Hoài Khởi, hứng thú kia đã không còn một mảnh.

Hắn muốn giết Lục Hoài Khởi, ai cũng không ngăn cản được hắn, còn mấy lời nịnh bợ củ nàng, hắn xem như nói nhảm thôi.


Trên đời này, đạo sinh tồn chính là cường giả giành lấy thiên hạ, kẻ yếu bị chà đạp, nếu nói lễ nghi đại đức cũng chẳng qua cường giả định ra để hạn chế ước thúc kẻ yếu mà thôi.

Kẻ yếu vĩnh viễn không thể thắng được cường giả
Trong mắt Cao Vân Trạm lóe lên vẻ tà ác giả dối, thừa dịp Lục Hoài Khởi thu tay liền thúc giục khinh công tập kích Lục Hoài Khởi.

Cung tiễn thủ trên nóc nhà thấy thế lập tức bắn ra mấy mũi tên sắc nhọn về phía hắn, Cao Vân Trạm bị trở ngại, động tác chậm lại.

Lục Hoài Khởi cũng nhân cơ hội này lắc mình, tránh khỏi đòn công kích của hắn.

Tình hình càng căng thẳng, khẩn trương hơn trước
Trầm Hạo Nhiên đưa tay lau mồ hôi trán, lén đi đến cạnh Trầm Thanh Lê, nhỏ giọng nói ‘Lê nhi ngoan của ta, tính mạng toàn bộ Trầm phủ chúng ta đều ở trong tay ngươi, ngươi mau nghĩ cách cứu cả nhà”
Trầm Thanh Lê tròng mắt xoay chuyển, nhìn hai nam nhân đang đầu với nhau, lắc đầu nói với Trầm Hạo Nhiên “phụ thân, tình hình trước mắt chỉ dựa vào mấy lời ta nói sẽ không lay động được bọn họ, chỉ duy có một cách…”
Trầm Hạo Nhiên cảm thấy đầu óc hắn lúc này đã loạn thành một đoàn, không thể nghĩ được cái gì, nghe vậy, liền nhìn nàng đầy hi vọng ‘cách gì?”
Trầm Thanh Lê rũ mi, liếc nhìn gia đinh Trầm phủ ở cách đó không xa, rồi đi về phía bọn họ

Lúc này, Cao Vân Trạm lại nói “Lục Hoài Khởi, đừng tưởng bây giời ngươi là Tây Lương cửu thiên tuế là cao, hai ta địa vị vẫn khác nhau.

Nếu hôm nay ngươi giết ta, vậy ngươi đã kết thù cùng Bắc Tề, Bắc Tề sẽ có cớ xuất quân xuôi nam tấn công Tây Lương.

Mà ngươi, ở Tây Lương hoành hành ngang ngược, có rất nhiều người muốn giết ngươi, nếu hôm nay ta giết ngươi, nói không chừng bọn họ còn thắp nhang cảm tạ ta.

Cho nên, ngươi nói, hôm nay ta không giết ngươi có quá uổng phí hay không?”
Cao Vân Trạm vừa nói, tay chắp sau lưng, một ngón tay nhẹ nhàng ngoắc lên, ra hiệu cho cung tiễn thủ của hắn, để bọn họ chuẩn bị sẵn sàng, tiến lên giết Lục Hoài Khởi
Lục Hoài Khởi có chút hứng thú nhìn thoáng qua cung tiễn thủ phía sau Cao Vân Trạm “Cao thái tử nói sai rồi.

Có thể trở thành thái tử Bắc Tề cũng không chỉ một mình ngươi, giống như hai mươi mấy năm trước, hoàng trưởng tử của Bắc Tề các ngươi cũng suýt chút nữa trở thành thái tử, sau lại vì mẫu thân thất sủng mà bị Cao gia các ngươi bức tới điên sao? Hôm nay Cô có giết ngươi, Bắc Tề cũng chưa chắc động binh với Tây Lương”
Kẻ thù gặp nhau đỏ mắt
Cao Vân Trạm không muốn đấu võ mồm nữa, hắn đã mất hết kiên nhẫn, cao giọng nói với Trầm Hạo Nhiên đang đứng xem náo nhiệt “Trầm tướng, nếu hôm nay ngươi giúp Cô lấy đầu của Lục Hoài Khởi, Cô đảm bảo ngươi sẽ trở thành hoàng đế Nam Đàn’ Miệng nói, chân đã lui ra sau vài bước, đứng sau đám cung tiễn thủ, cũng không cho Trầm Hạo Nhiên có cơ hội trả lời, hắn đã vung tay lên, lệnh cho cung tiễn thủ của hắn bắn tên về phía Lục Hoài Khởi
Lục Hoài Khởi nhanh chóng lắc mình né tránh sau cột gỗ trong phòng.


Cung tiễn thủ của Tây Lương ở trên nóc nhà cũng lập tức bắn tên đáp trả về phía Bắc Tề
Hai phe đối chiến, cung tiễn thủ của hai bên đều thụ thương nghiêm trọng
Trầm Thanh Lê nhìn sương phòng đã trở thành bãi chiến trường, khẽ cắn môi, mạo hiểm đi đến bên người Cao Vân Trạm, nói “Cao thái tử, cho Trầm phủ chúng ta chút thể diện đi, đừng ở nơi này đại khai sát giới”
Tính mạng của vài cung tiễn thủ không phải là vấn đề mà Cao Vân Trạm quan tâm, dù bọn họ chết hết, hắn vẫn còn chiêu khác
Trầm Thanh Lê nhìn thấy ánh mắt điên cuồng thị huyết của Cao Vân Trạm, không suy xét nhiều, lập tức lấy chủy thủ trong tay áo kề lên cổ hắn
“Không ai được động, nếu không ta giết hắn”Thanh âm hữu lực vang lên, mọi người nhìn qua liền thấy Cao Vân Trạm đang bị Trầm đại tiểu thư khống chế
Tình thế bất ngờ khiến cục diện giằng co trong phòng thoáng dừng lại
Cao Vân Trạm cao lớn hữu lực, Trầm Thanh Lê nhỏ gầy suy yếu, thế nhưng hắn lại bị tiểu nha đầu này khống chết, nhìn có chút khôi hài
Cao Vân Trạm rũ mi nhìn chủy thủ kề lên cổ mình, trong lòng xem thường Trầm Thanh Lê.

Nữ nhân vụng về này, cho rằng như thế liền có thể khống chế hắn?Hắn chỉ cần nhúc nhích ngón tay, một nữ nhân tay trói gà không chặt sẽ chẳng là gì
Thế nhưng vẻ mặt ngạo mạn và khinh thị của hắn ngay lập tức biến mất, thay vào đó là sự hoảng hốt “ngươi đã động tay chân gì với ta?” Vì sao khi hắn vận công, huyệt đạo toàn thân lại giống như bị kim châm, đau không chịu nổi
Lãnh Phong thấy thế, khuôn mặt băng lãnh càng thêm lạnh, quát to “lớn mật, ngươi mau buông Thái tử nhà ta ra”
Trầm Thanh Lê hếch cằm lên với hắn, vừa lúc có cơn gió thổi qua, làm mạng che mặt của nàng bay bay, lộ ra cái cằm trơn bóng oánh nhuận
“Phụ thân, không phải vừa rồi ngươi hỏi ta có cách nào để giải quyết cục diện hôm nay sao? Đây chính là biện pháp” Thanh âm mềm mại uyển chuyển lại ẩn chứa quyết tâm cao độ “ta cá Tây Luông thắng”
Nàng lại quay sang nói với Lục Hoài Khởi, thanh âm réo rắt dễ nghe hơn cả tiếng đàn “Lục cửu thiên tuế, ta tuy là nữ lưu nhưng cam nguyện làm đá kê chân cho ngài, chỉ cầu Lục cửu thiên tuế sau hôm nay, để cho ta và mẫu thân rời khỏi Tả tướng phủ”

Một nữ tử khiến người ta không thèm phòng bị lại trong nháy mắt khống chế được Cao Vân Trạm khiến Lục Hoài Khởi không khỏi nhìn nàng lâu hơn một chút, trong đầu cũng không tự chủ mà hiện lên gương mặt khiến hắn đau buồn thời gian qua.

A Lê…Nữ nhân dù ở thời khắc nào cũng đem hết tính mạng của nàng để bảo hộ hắn.Mà thật kỳ lạ, hành vi của Thẩm đại tiểu thư lại khiến hắn có cảm giác quen thuộc
Cao Vân Trạm cũng có cảm giác y như Lục Hoài Khởi.

Đến giờ hắn vẫn còn nhớ rõ như in, trong dạ yến ở Tây Lương hôm đó, hắn cao giọng muốn cưới Trầm Thanh Lê làm thái tử phi, lại không ngờ nữ nhân này tuyệt tình tới mức hạ độc thủ với hắn cũng nhờ đó mà Lục Hoài Khởi tránh được một kiếp, hại hắn rơi vào kết cục thất bại thảm hại.

Lúc này hắn lại có cảm giác quen thuộc, giống như tình cảnh năm xưa lặp lại, hắn cũng sẽ bại trước Lục Hoài Khởi với cùng một cách thức, mà đây không phải là kết cục hắn muốn.
Cao Vân Trạm liếc nhìn Lãnh Phong, ra hiện
Trầm Thanh Lê luôn chú ý đến hắn cũng nhận ra, lập tức không chút do dự mà vung chủy thủ lên, ngay sau đó là tiếng la thảm thiết của Cao Vân Trạm.

Lãnh Phong hoảng hồn nhìn qua thấy Trầm Thanh Lê đã đâm vào ngực Cao Vân Trạm, còn Cao Vân Trạm thân mình run lên, trong mắt tràn đầy tức giận, vung tay muốn đánh Trầm Thanh Lê lại nhớ ra mình chẳng còn nội lực
Cao Vân Trạm hắn thế nhưng lại thua trong tay một nữ nhân bị hắn xem chẳng bằng một con kiến
Trầm Thanh Lê từ lâu đã lên kế hoạch đưa mẫu thân của nàng rời khỏi Trầm phủ nhưng lại sợ bên ngoài rối ren, vì thế đã mua một ít thuốc phòng thân.

Nàng không ngờ mê dược này lại có hiệu quả như vậy, có thể khống chế Cao Vân Trạm.