Gả Cho Đông Hán Đô Đốc

Chương 73: Mong Mỏi





Dưới ánh nến, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng ửng hồng,đôi con ngươi đen láy cố gắng chớp ,ánh mắt vô tội thanh thuần
Lục Hoài Khởi cảm thấy máu toàn thân không ngùng hướng về phía đại não, toàn than hắn buộc chặt mà Trầm Thanh Lê còn không an phận đưa tay nắm tay hắn.

Cảm giác mát lạnh trên tay hắn làm nàng cảm thấy thoải mái, khóe miệng phát ra tiếng, lại nhịn không được mà dùng môi nhẹ nhàng cọ cọ lên môi hắn
Lục Hoài Khởi hít một hơi, toàn thân buộc chặt.

Lý trí nói cho hắn biết hành vi của nàng bây giờ là đào hố cho hắn nhảy vào, hắn phải lập tức đẩy nàng ra nhưng tay vừa duỗi ra, cảm giác mềm mại trên môi lại làm cho tim hắn mềm nhũn.

Hắn như đã sa vào nụ hôn của nàng
Trầm Thanh Lê cọ cọ môi Lục Hoài Khởi, cảm giác môi của hắn đã không còn mát lạnh như trước.

Nàng khó chịu năn mày, nheo mắt, chống tay lên ngực hắn, ghét bỏ đẩy hắn ra
Lục Hoài Khởi nheo mắt, khóe miệng giật giật.

Đúng là một cô nương không khả ái chút nào, cần hắn liền ngang ngược kéo hắn lại, không cần liền lập tức vứt bỏ.

Tuy vậy trong mắt hắn lại tràn đầy sủng nịch, cố gắng hết sức mới áp chế được khô nóng trên người nhưng ánh mắt nhịn không được lại nhìn thoáng qua má của nàng.

Nàng dường như bị sức nóng trên người hành hạ mà môi đỏ mọng khẻ mở,hàng mi dài khẽ run rẩy, biểu cảm mị thái mê người hoàn toàn tương phải với ánh mắt thanh thuần vô tội của nàng.Khô nóng trên người mà Lục Hoài Khởi vất vả lắm mới áp chế được lúc này lại như cỏ dại sau mưa, phát triển lan tràn.


Nếu hắn là hoạn quan thật còn đỡ, đằng này…
Lục Hoài Khởi nhận rõ nơi nào đó trên thân thể phát sinh biến hóa, nhịn không được đưa tay vuốt ve mặt nàng, trong mắt hiện lên khát vọng mãnh liệt.

Hắn đã không vượt qua được tâm ma của mình, cũng không chút do dự mà dán lên môi nàng, cường thế hôn nàng
Trầm Thanh Lê toàn thân khó chịu, lửa nóng trên môi càng hành hạ nàng thống khổ hơn, khiến nàng khó chịu nhíu mày.

Nàng mở to mắt, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt quen thuộc kia.
Lục Hoài Khởi.
Ý thức hỗn độn làm nàng hoài nghi hết thảy có phải là ảo giác hay không, Lục Hoài Khởi vẫn luôn xem nàng là nghĩa muội, sao hắn lại có thể làm chuyện này với nàng? Nhất định là ảo giác rồi, nhưng nếu vậy thì người đang hôn nàng là ai?
Trầm Thanh Lê muốn đẩy người bên cạnh ra nhưng hai tay vừa nhấc lên, nàng lại phát hiện không có chút sức nào, toàn thân chỉ có khô nóng, giống như bị đặt lên bếp mà nướng.

Vì thế nàng lại hoài nghi những gì nàng vừa trải qua là ảo giác, nhưng nếu là vậy, sao nàng lại có thể ở trong ảo giác có hành động thân thiết với nghĩa huynh như vậy.

Nàng cảm thấy xấu hổ, muốn cắn đầu lưỡi hắn, nhan chóng kết thúc cảm giác xấu hổ này
Lục Hoài Khởi bị nàng cắn nhưng vẫn không ngừng lại, mà còn từng chút một ghi dấu thuộc về hắn.

Càng về sau, hắn như bị nàng lây bệnh, toàn thân nóng lợi hại, hôn đã không còn thỏa mãn được hắn.

Hắn ôm lấy nàng, muốn nói cho nàng biết bí mật sâu nhất của hắn
“Lục Hoài Khởi! Các ngươi đây là đang làm gì” Cố tình lúc này, một thanh âm phi thường không thích hợp vang lên
Không khí mập mờ trong phòng cũng vì câu nói này mà tan biến, Lục Hoài Khởi mất hứng nhíu mày, buông Trầm Thanh Lê ra

Đồng Vạn Kim tay nắm bàn tính mạ vàng, bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép đi đến trước mặt Lục Hoài Khởi “ta biết ngay ngươi sẽ như vậy mà.

Lục Hoài Khởi, ngươi điên rồi hay là váng đầu? nữ nhân này là người ngươi có thể chạm vào sao?ngươi không muốn sống nữa à?”
Hưng trí hoàn toàn bị thanh âm líu ríu của Đồng Vạn Kim phá hỏng, Lục Hoài Khởi trên mặt hiện lên lệ khí nhàn nhạt, đưa tay kéo chăn đắp cho Trầm Thanh Lê
Đồng Vạn Kim phẫn nộ nhìn Trầm Thanh Lê nằm trên giường, trong lòng hung hăng mắng nàng một phen, miệng dong dài “Lục Hoài Khởi, ngày nào đó ngươi sẽ bị Trầm Thanh Lê hại chết” khiển trách Lục Hoài Khởi một hồi, hắn lại nói ‘ta đến là muốn nói với ngươi chuyện khác, Hoàng thượng các ngươi sau khi rời khỏi nơi này đã đếnchỗ Thái tử, không phải ngươi bảo người chúng ta phải nhìn chằm chằm nơi đó sao, vừa rồi người của chúng ta đã đến báo cáo, nói Thái tử có dị thường, có khả năng hoàng đế đã bị bọn họ khống chế”
Đồng Vạn Kim rất lo lắng cho Lục Hoài Khởi, trước giờ Lục Hoài Khởi phong sinh thủy khởi cũng vì có Minh Hoài đế làm chỗ dựa, nếu Minh Hoài đế không còn, sau khi tân đế đăng cơ, người đầu tiên bị trừ bỏ chắc chắn là Lục Hoài Khởi
Lục Hoài Khởi nghe vậy, trên mặt hiện lên biểu cảm nhàn nhạt, nhìn thoáng qua Trầm Thanh Lê,xác định nàng không sao, hắn mới cùng Đồng Vạn Kim đi ra ngoài
Ánh đèn lồng treo dọc hành lang chiếu rõ khuôn mặt tuấn tú của Lục Hoài Khởi, trong mắt hắn lộ ra quang mang sắc bén
“Vạn Kim, ngươi nói cho người của chúng ta trước hãy án binh bất động, yên lặng chờ xem bên phía Thái tử làm gì” ngữ khí cực kỳ trầm ổn như đã biết sau này nên đối phó với Trầm tài nhân như thế nào
Đồng Vạn Kim thấy bộ dáng hắn như đã định liệu trước, lo lắng trong lòng hắn mới giảm đi.

Tuy vậy trước khi rời đi hắn vẫn lải nhải “Lục Hoài Khởi, ta biết ngươi bây giờ không nghe lời ta khuyên nhưng ngươi…ta thực sự không muốn thấy ngươi gặp chuyện không may.

Ngươi tỉnh lại đi, cho dù ngươi có tình cảm với nàng thì rất có thể trong lòng nàng, ngươi chỉ là một người đối xử tốt với nàng mà thôi.

Nếu ngươi nói ra bí mật của mình, ngươi có thể đảm bảo nàng sẽ chấp nhận ngươi không? Lục Hoài Khởi ơi Lục Hoài Khởi, ngươi không còn là thiếu niên ngây thơ lỗ mãng nữa, ngươi thanh tỉnh lại cho ta nhờ, đừng bị mỹ sắc làm mờ lý trí nữa”
Đồng Vạn Kim nói xong những lời này liền rời đi
Gió đêm thổi tay áo bào của Lục Hoài Khởi bay bay, hoa trong việc cũng lắc lư theo gió.


Lục Hoài Khởi quay người nhìn Trầm Thanh Lê đang nằm trên giường, trong lòng chợt thấy lạnh.

Lúc trước, hắn muốn chờ xong đại sự mới đặt Trầm Thanh Lê vào trong phạm vi của mình nhưng những lời của Đồng Vạn Kim vừa rồi đã nhắc nhở, nếu nàng biết được bí mật của hắn, có thể chấp nhận hắn hay không? vả lại, người sau lưng nàng có chịu bỏ qua cho nàng không?
Lục Hoài Khởi khẽ thở dài, hắn phát hiện chuyện trên triều đình lại không làm hắn khó giải quyết như Trầm Thanh Lê.

Quả nhiên, một chữ tình khiến người ta nóng ruột nóng gan
Trong phòng đột nhiên vang lên âm thanh, lập tức cắt ngang suy nghĩ của Lục Hoài Khởi, ngước mắt nhìn liền thấy không biết có chuyện gì mà Trầm Thanh Lê đã rơi xuống giường.

Trong lòng hắn liền thấy căng thẳng, vội vàng vọt vào phòng, ôm nàng lên giường.

Cũng vì vậy hắn phát hiện toàn thân nàng đỏ ửng, làn da cũng nóng hơn, miệng ói không ngừng.

Có lẽ do thôi tình dược phát huy tác dụng
Lục Hoài Khởi nhíu mày, chuyện đã tới mức này, hắn không thể làm gì với nàng.

Vì thế hắn đi ra ngoài, gọi Trương Lực đến “cho người chuẩn bị mấy thùng nước đá”, lại như nhớ ra chuyện gì, lập tức bổ sung “lại tìm vài nha hoàn đến đây”
Trương Lực lập tức rời đi
Nửa khắc sau, Trầm Thanh Lê được Lục Hoài Khởi đặt vào trong thùng băng, sau đó phân phó các nha hoàn “các ngươi nhìn kỹ phu nhân cho ta, nếu phu nhân xảy ra chuyện gì không may, bản giám nhất định sẽ không bỏ qua cho các ngươi”
Đám nha hoàn vội vàng nhận mệnh, Lục Hoài Khởi dù luyến tiếc cũng chỉ có thể để Trầm Thanh Lê cho nha hoàn chăm sóc và rời đi.

Hiện hắn không nghĩ ra được cách gì tốt, nên chỉ có thể tạm dùng nước đá để khống chế dược hiệu trong người nàng, hi vọng nàng sẽ thành công vượt qua ải này.
Cùng lúc đó, đám người Trầm tài nhân đã suốt đêm phái người triệu tập các quan viên thuộc phe cánh bọn họ đến
Trầm tài nhân trầm giọng nói ‘các vị, những người ngồi ở đây đều đã cùng me con ta vượt qua gió to mưa lớn đi tới lúc này, bản cung không hề hoài nghi lòng trung thành của các ngươi đối với mẹ con bản cung, có điều gần đây tình thế của chúng ta có chút không ổn, bản cung cùng Thái tử liền quyết định đêm nay sẽ làm đại sự.


Các ngươi nếu có can đảm, ngày khác mẹ con ta có được thiên hạ Tây Lương quốc, nhất định sẽ không bạc đãi,nếu nhát gan không dám đồng hành cùng mẹ con ta, bản cung cũng không miễn cưỡng”
Đám quan viên bên dưới đều là nhân tinh, sao lại không hiểu được lời của Trầm tài nhân.

Đây là nàng và Thái tử muốn làm phản
Công bộ thị lang Lưu Niên nơm nớp lo sợ nhìn thoáng qua đồng liêu rồi lên tiếng “Tài nhân nương nương, vi thần đã đi theo Tài nhân và Thái tử từ những ngày đâu, nương nương và Thái tử sai đâu đánh đó, có điều Hoàng thượng hiện vẫn đang tráng niên, trong triều còn nhiều quan viên không phục Thái tử, đêm nay nếu đại sự hoàn thành thì tốt, nhưng nếu có gì đó bại lộ, vi thần sợ…”
Lưu Niên còn chưa nói xong, Trầm tài nhân đã nhếch miệng đi đến trước mặt hắn “Lưu thị lang, nếu bản cung nhớ không lầm, ngươi có được hôm nay hoàn toàn nhờ vào An quốc công chiếu cố, lúc này ngươi lại trù mẹ con bản cung không tốt,chuyện còn chưa bắt đầu, ngươi đã nhiễu loạn quân tâm.

Ngươi a…” nàng đưa tay vuốt búi tóc mây, ngay lúc mọi người còn chưa có phản ứng, nàng đã rút trâm cài trên đầu đâm vào ngực Lưu Niên.
Lưu Niên đồng tử co rút kịch liệt, vẻ mặt ngạc nhiên nhìn nàng
Trầm tài nhân nhếch miệng cười, ngữ khí âm trầm “ngươi a, quân tâm chúng ta cũng bị lời nói xúi quẩy của ngươi làm ảnh hưởng” nói xong còn dùng chân đá vào thân thể Lưu Niên, những người khác nhìn thấy thảm trạng của hắn liền câm như hến
Trầm tài nhân lấy ra một cái khăn tay, nhẹ nhàng lau vết máu trên cây trâm, lạnh lùng nói ‘mặc dù vừa rồi bản cung đã nói không miễn cưỡng nhưng người không thể cùng mẹ con bản cung làm đại sự, bản cung sẽ không bỏ qua cho hắn.

Chuyện lần này, làm xong thì mọi người cùng hưởng phú quý, nếu có gì sai lầm, mẹ con bản cung lên đoạn đầu đài cũng sẽ không quên hắn”
Nói như vậy chẳng phải lôi kéo mọi người cùng nhau làm phản sao?nhưng không ai dám nói ra những lời khiến nàng mất hứng nữa
Thấy không ai lên tiếng, Trầm tài nhân mới hài lòng cong khóe môi nhìn về phía Thái tử Mộ Vân Hành
Mộ Vân Hành cầm bản đồ Tương quốc tự, vẻ mặt nghiêm nghị “từ giờ trở đi mọi người đã cùng chung một chiếc thuyền, bây giờ bản điện hạ sẽ phân phó nhiệm vụ cho các ngươi.

Đầu tiên chúng ta sẽ bí mật đưa Hoàng thượng vào cung, sau đó…”
Trầm tài nhân lui ra sau bình phong, nắm tay Trầm Thanh Kiểu nói “Mi nhi, vài ngày nữa ngươi sẽ trở thành nữ nhân cao quý nhất hậu cung, đến lúc đó toàn bộ Tây Lương quốc đều phủ phục quỳ dưới chân ngươi”
“Mẫu phi, nhi thần không cần vinh hoa phú quý, chỉ cầu có thể ở cùng với mẫu phi và Thái tử biểu ca thật lâu” Trầm Thanh Kiểu dựa vào lòng Trầm tài nhân, ngọt ngào nói
Trầm tài nhân yêu thương vỗ về nàng, cảm thấy nữ nhi của mình am hiểu lòng người lại cảm thấy mình may mắn vì đã sinh ra một nữ nhi như thế
Một đêm hỗn loạn ,sáng hôm sau, tình trạng của Trầm Thanh Lê vẫn không có biến chuyển tốt.