Nghe Hồng Thiên Phương nói, Hồng Thừa Chí như bừng tỉnh: “Con biết rồi. Chỉ cần tình cảm của Phong Khải Trạch có vấn đề, hắn sẽ không còn tâm trí đâu mà để ý chuyện khác nữa. Đến lúc đó, chúng ta có thể nhân cơ hội mà lật đổ Phong thị đế quốc, đánh bại Phong Gia Vinh, phải không, cha?”
"Không sai. Chính là như vậy. Nếu như chỉ đối phó với Phong Gia Vinh, cha có thể nắm chắc mười phần. Nhưng nếu có Phong Khải Trạch dính vào, chỉ sợ chúng ta sẽ bại. Thừa Chí, Thi Na, lúc này hai đứa hãy nghĩ cách làm cho Phong Khải Trạch và Tạ Thiên Ngưng bất hòa với nhau, để bọn chúng cãi cọ mâu thuẫn. diendan*lequydon.com Lúc đó cha sẽ ra tay với Phong Gia Vinh, làm Phong thị đế quốc sụp đổ. Đến lúc ấy ta cũng không cần phải nhìn sắc mặt người ta mà sống rồi.” Hồng Thiên Phương càng nói càng lộ ra vẻ ác độc, chuyện chưa làm nhưng đã nở nụ cười chiến thắng trên môi.
"Cha. Chẳng lẽ người quên, Tạ Thiên Ngưng là cổ đông lớn nhất của Phong thị đế quốc. Người đối phó với Phong Gia Vinh thì ích gì.” Hồng Thi Na nhắc nhở. Không phải cô ta không muốn mau chóng ra tay mà là mong một lần liền thành công, không muốn lại thất bại.
Cô ta thất bại đã đủ rồi, nếu lại thua nữa, chỉ sợ sẽ tức chết mất. Cho nên, lần này nhất định phải thành công, để Phong Khải Trạch và Tạ Thiên Ngưng phải trả giá mới được.
"Con yên tâm. Cha sẽ lợi dụng Phong Gia Vinh để ông ta đoạt cổ phần trong tay Tạ Thiên Ngưng, cuối cùng chúng ta lấy lại từ tay ông ta. [email protected]@quydon.com Đây là kế hoạch lâu dài, khảo nghiệm cũng khó khăn. Vì vậy, trong quá trình thực hiện các con cũng đừng nôn nóng. Mọi việc tính kỹ rồi hãy làm. Thi Na, thủ đoạn tìm người hành hung của con không thể dùng lại nữa. Nếu không cứ nghĩ tới việc cùng Ôn Thiếu Hoa ở trong tù đi. Chúng ta phải dùng trí, biết chưa?”
"Cha. Người yên tâm. Việc này con đã nghĩ thông rồi. Qua chuyện lần trước, con sẽ không sai lầm lần nữa đâu. Cho nên sẽ không làm như vậy nữa, con cũng chẳng muốn cùng ăn cơm tù với cái tên Ôn Thiếu Hoa kia. Người đàn ông đó thật ngu ngốc, bị người ta lợi dụng cũng không biết. Cũng may con không lấy anh ta, nếu không giờ chắc phát điên mất.” Hồng Thi Na nghĩ đến sự ngu ngốc của Ôn Thiếu Hoa, liền khinh bỉ.
"Ôn Thiếu Hoa là chuyện quá khứ rồi, con cũng đừng lãng phí thời gian mà nhớ nó nữa, tức giận cũng không cần.”
"Dạ. Không nói chuyện anh ta nữa. Vậy tiếp theo chúng ta làm thế nào?”
Hồng Thiên Phương suy nghĩ một chút, hơi rầu rĩ nói: “Ta sẽ đi khích Phong Gia Vinh để ông ta nghĩ cách chiếm cổ phần của Tạ Thiên Ngưng. diendanlequydon.com Còn hai đứa, cha còn chưa nghĩ ra làm sao để tình cảm Phong Khải Trạch và Tạ Thiên Ngưng tan vỡ, còn phải làm thật hoàn mỹ mới được.”
"Cha. Có một người có thể lợi dụng." Hồng Thi Na nói.
“Ai?"
"Tạ Minh San. Tạ Minh San vô cùng oán hận Phong Khải Trạch và Tạ Thiên Ngưng. Chúng ta có thể để cô ta đi đánh trận đầu, mặc kệ thắng thua thế nào, chỉ cần có ảnh hưởng tới bọn họ là được, để bọn họ phải phiền não. Không phải sao?”
"Thi Na. Con trưởng thành rồi, hiểu chuyện, thành thục, đã không còn là thiên kim đại tiểu thư không hiểu chuyện lúc trước rồi.” Hồng Thiên Phương vui mừng, tay vỗ nhẹ bả vai Hồng Thi Na, rất vừa lòng với biểu hiện của con gái.
"Cha. Con vẫn luôn hiểu chuyện. Con cũng không muốn phải sống quá mệt mỏi, chỉ muốn làm một cô gái sống an ổn, nhẹ nhàng. Nhưng chính là có người không muốn con được thế. Vậy thì con có thể làm gì hơn đây, thành toàn cho họ vậy.” Hồng Thi Na nói chuyện xa xôi nhưng ý tứ rất rõ ràng.
"Cha biết con bị tổn thương. Con yên tâm, nhất định cha sẽ bắt những người đã thương tổn tới con phải trả giá thật đắt.”
"Cám ơn cha."
Hồng Thừa Chí nghe hai người nói chuyện có chút không rõ: “Cha, Thi Na, hai người đang nói gì vậy, sao con nghe không hiểu?”
Hồng Thiên Phương trợn mắt nhìn con trai, xem thường: “Thừa Chí, có rất nhiều điểm con không bằng em gái con. Sau này học tập thêm một chút, đừng có gặp chuyện gì cũng xúc động như vậy. Mọi việc phải động não, chỉ dựa vào sức mạnh tay chân thì không tiến xa được đâu.”
"Cha. Con hiểu rồi. Nhưng cha cũng không cần phải nói bôi bác con như vậy, lại còn trước mặt Thi Na nữa chứ. Sau này người anh như con biết để mặt mũi vào đâu”
"Trước kia làm thế nào, hiện tại cứ thế mà làm chứ sao. Dù thế nào đi nữa, anh vẫn là anh trai tốt nhất của em.” Hồng Thi Na làm nũng nói.
Nhìn anh em thân thiết, Hồng Thiên Phương cười vui vẻ: “Phong Gia Vinh hiện tại một mình “chiến đấu”, bởi ông ta không coi trọng tình thân. dien&dan&le&quy&don.com Nhưng chúng ta thì khác. Tiền bạc là quan trọng, nhưng trong lòng cha người nhà còn quan trọng hơn. Chỉ cần chúng ta cả nhà một lòng, cha tin không có chuyện gì làm khó được chúng ta cả”
"Đúng. Chỉ cần chúng ta cả nhà một lòng, nhất định có thể đánh bại tất cả kẻ địch." Hồng Thi Na tự tin nói.
Hồng Thừa Chí cũng bị lây không khí này: “Cả nhà một lòng.”
Mặc dù bọn họ vẫn đang bị Phong thị đế quốc quản chế, nhưng người nhà đồng lòng thế này cũng đáng giá.
"Tiểu tử ngốc. Nhớ, về sau làm gì cũng phải dùng đầu óc, bằng không về sau gánh vác công ty như thế nào.”
"Cha. Con biết rồi. Về sau nhất định dùng đầu óc suy nghĩ nhiều hơn.”
"Cha. Tập đoàn Hồng Thị chúng ta không phải có 65% cổ phần nằm trong tay Hắc Phong liên minh sao? dien-dan-le-quy-don.com Hắc Phong liên minh giờ cũng là cổ đông lớn nhất của Hồng Thị. Chúng ta có muốn đánh bại Phong Gia Vinh nhưng vẫn là bị người khác kiềm chế. Phải làm thế nào đây?” Hồng Thi Na lo lắng, không nghĩ ra Hắc Phong liên minh rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Hồng Thiên Phương cũng đang lo lắng vấn đề này, rầu rĩ than thở: “Đúng vậy. Đây chính là vấn đề lớn. Chẳng qua cha đã tra ra rồi.”
"Tra được gì ạ?"
"Hắc Phong liên minh thật ra chỉ có hai người. Một người tên là Hắc Minh. Một người tên là Cự Phong."
"Vừa nghe đã biết là tên giả rồi. Tên giả thì có ích gì chứ, cũng không tra được thân phận thật của hai người kia.” Hồng Thừa Chí lên tiếng.
"Vốn cha cũng nghĩ là tên giả, kết quả điều tra thêm, lại chính xác là tên thật. 65% cổ phần Hồng thị đang nằm trong tay Hắc Phong liên minh. dien$le$quy$don.com Mà Cự Phong kia là một cao thủ máy tính, có thể xâm nhập bất kì hệ thống máy tính nào, dễ như bước qua cửa nhà mình vậy, tùy lúc đều có thể đánh cắp cả tài liệu cơ mật.”
"Nghe vậy thì hai người đó thật là lợi hại. Cha, nếu là tên thật, thì tìm bọn họ cũng không quá khó.”
"Biết tên thật thì thế nào đây, cũng chẳng ai biết hành tung của họ, làm sao tìm được?”
"Cái này không được. Cái kia cũng không được. Vậy phải làm sao?”
Hồng Thi Na cảm thấy hai người kia rất thần bí. Bí hiểm như vậy, muốn tìm họ cũng không có cách: “Cha, hai người kia có vẻ khó đối phó. Thay vì đối phó Phong Gia Vinh rồi chịu sự kiềm chế của bọn họ, không bằng trước hết chúng ta tra rõ hai người kia. Lúc cần thiết, có thể lợi dụng Phong Gia Vinh. Không phải sao?”
Hồng Thiên Phương cực kỳ hài lòng với chủ ý của Hồng Thi Na "Thi Na. Con càng ngày càng giỏi lập mưu tính kế rồi, xdienxdanxlexquyxdon.com còn biết lợi dụng “tài nguyên” bên cạnh nữa. Không sai, chúng ta có thể lợi dụng Phong Gia Vinh điều tra Hắc Phong liên minh, sau đó sẽ đối phó với Phong Gia Vinh. Thực ra ông ta cũng rất tò mò Hắc Phong liên minh là ai, cho nên rất dễ để lợi dụng ông ta. Chúng ta có thể từ ông ta mà biết đầu mối về người khác nữa.”
"Là ai ?"
"Phong Khải Trạch. Vốn 55% cổ phần Phong thị đế quốc là của Hắc Phong liên minh. Hắc Phong liên minh mới là cổ đông lớn nhất của Phong Thị đế quốc. Tại sao đột nhiên biết thành Tạ Thiên ngưng cơ chứ?”
"Cha. Con hiểu rồi. Phong Khải Trạch nhất định là biết Hắc Minh và Cự Phong là ai. Cho nên chúng ta phải từ anh ta tìm ra được đáp án. Phong Khải Trạch sẽ ở trong bệnh viện nghỉ ngơi một thời gian, con nghĩ cách để giám sát anh ta trong phòng bệnh. Như vậy, bọn họ nói gì, chúng ta đều biết. Có thể từ đó mà lấy đầu mối.”
"Thi Na. Chuyện này giao cho anh làm." Hồng Thừa Chí xung phong nhận việc.
Nhưng Hồng Thi Na lại cự tuyệt."Không. Chuyện này em đi làm là tốt nhất."
“Tại sao?"
"Em đi bệnh viện thăm Phong Khải Trạch, ít bị nghi ngờ hơn. Nên để em đi. Nếu chuyện này làm hỏng, Phong Khải Trạch có nghi ngờ sẽ phòng bị, cho nên, vẫn là em đi tốt hơn.”
"Cha cũng thấy Thi Na đi tốt hơn. Như vậy Phong Khải Trạch mới không nghi ngờ nhiều, cho là con bé tới chế giễu thôi.” d#iend#anl#eq#uyd#on.com Hồng Thiên Phương đồng ý để Thi Na đi, cũng nhắc nhở: “Thi Na, con phải cẩn thận một chút. Một lần không được thì thử lần khác, đừng nóng vội. Chuyện có thể từ từ. Biết chưa?”
"Cha. Con biết rồi. Nhất định sẽ tìm cơ hội thích hợp đặt máy nghe lén.” Cô ta đã không còn là Hồng Thi Na làm việc lỗ mãng vội vàng lúc trước, sẽ biết đúng mực.
Lần này cô ta không chỉ có muốn tình cảm của Phong Khải Trạch và Tạ Thiên Ngưng tan vỡ, mà phải trợ giúp cha mình phá huỷ Phong thị đế quốc, khiến cho Phong Khải Trạch vĩnh viễn không thể đứng dậy được nữa.
"Được. Tất cả phải cẩn thận. Phong Khải Trạch rất tinh. Ngàn vạn lần không được để cho anh ta hoài nghi."
"Yên tâm, con tự có cách."
"Vậy con nên làm gì?" Hồng Thừa Chí nhìn hai người kia hăng say nói chuyện, cảm giác như mình bị bỏ quên, mới lên tiếng không muốn mình chỉ là người vô dụng.
"Thừa Chí. Con đừng vội vàng, làm chuyện lớn không thể nóng nảy được. Lần này chúng ta không thể qua loa được, phải cẩn thận. Nếu sơ ý có một chút sai lầm thôi là sẽ hai bàn tay trắng.” Hồng Thiên Phương nhìn Hồng Thừa Chí đang nôn nóng, không thể làm gì hơn là trấn an.
"Được. Không sao. Con đợi tới lúc mới ra mặt.”
"Đây mới là con trai ngoan của cha. Chỉ là tuổi cũng không còn nhỏ nữa rồi, có phải nên tìm người mà kết hôn rồi hay không?”
"Phụ nữ bây giờ đều thực tế, việc gì cũng nhìn tiền bạc trước. Con không thích chút nào. Chờ tới lúc con gặp người con thích rồi nói. Chuyện này cũng vội.”
"Phụ nữ tham tiền cũng có chỗ tốt của tham tiền. Hiện tại cũng chẳng có mấy người không xem trọng tiền bạc. Có tiền chuyện gì cũng làm được dễ dàng. Chỉ là con đừng có tùy tiện ai cũng được. Nhất định phải là người trong sạch. Cha cũng không phải Phong Gia Vinh, cần môn đăng hộ đối, nhưng phải là người trong sạch, không cho phép con kết hôn với nghệ sỹ, diễn viên gì đó. Con hiểu ý cha chứ, mặt mũi là quan trọng.”
"Con hiểu rồi. Nhất định là cô gái trong sạch, đoan trang.”