Đây là suy nghĩ của tất cả những người còn lại trong ký túc xá 419, người đầu tiên phát hiện ra sự thay đổi này chính là bạn Dae Chil. Vì uống nước quá nhiều, Dae Chil nửa đêm vào WC liền phát hiện có một bóng người đang ngồi trên sân thượng đưa lưng về cửa, thỉnh thoảng lại bật cười vài tiếng, theo lời bạn Dae Chil miêu tả, bóng dáng này nhìn u oán mang theo đau thương, đau thương mang theo sát khí, sát khí mang theo chút…. Ngọt ngào (= =!?).
Tuy bạn Dae Chil bình thường rất hiền, thỉnh thoảng lại tư duy chậm, nhưng sự việc kì dị như vậy diễn ra ngay bên cạnh mình, ảnh hưởng vẫn không khác lắm so với việc bom nguyên tử nổ tung.
Vì vậy, Dae Chil cầm lấy cây lau nhà, rón rén bước ra sau lưng quỷ, đang định COS Pháp Hải đi trừ yêu thì con quỷ kia quay đầu lại…
OMG! Hóa ra lại là Bạch hyung của cậu đang cầm bấm móng tay?!
Hóa ra là bạn nào đó vốn bình thường ghét nhất bị người ta đánh thức trong lúc ngủ nay lại không ngủ được, ngồi ở ban công cầm bấm móng tay cắt hết gai của cây xương rồng, giờ Dae Chil mà không nhận ra được Jaejoong không bình thường thì cậu quả thực không còn não nữa rồi.
Xét thấy từ lần đầu tiên trượt tay kia, bạn học Kim Jae Jae đã có mấy lần không bình thường nên ba người trong ký túc xá đã quen rồi, bình thản sắp xếp với nhau trước lúc đại thần thành công rước Jaejoong về nhà, ba người sẽ thay phiên nhau tâm sự cùng Jaejoong với tư cách người nhà mẹ đẻ.
Ai, bọn họ tuy chưa ai từng được gả, nhưng chứng sợ hãi trước hôn nhân dù gì cũng đã từng nghe nói, dù chưa từng trải nghiệm nhưng cũng có biết sơ qua, đủ để chia sẻ với Jaejoong.
Vì vậy, sáng hôm sau, Mập mạp Dae Chil đi học, bạn Kim Junsu vinh dự trở thành người nhà mẹ đẻ đầu tiên, chuẩn bị tinh thân tâm sự với vị cô dâu? Chú rể? sắp được gả đi, nhưng vì bạn Kim Jae Jae tối hôm qua không ngủ đủ nên hiện tại đang nằm trên giường ngáy o o, haizzz, anh hùng không có đất dụng võ mà!
Bạn nhỏ Junsu đang định đi ngủ thì nhận được một cú điện thoại lạ, cúp điện thoại xong còn ngồi ngây ngốc ngồi trên mặt đất năm phút đồng hồ, bối rối nhìn ông anh họ nhà mình ngủ trên giường, sau đó dùng tốc độ ánh sáng lao vào toilet, đánh răng rửa mặt thay quần áo, đứng trước gương chỉnh sửa lại một hồi rồi yên lặng áy náy:
Hyung, xin lỗi nha, dù sao hyung đang ngủ, em trai hyung đi gặp JQ nhà mình trước đã, anh họ không thể so sánh với vợ được, cho nên, em chọn vợ!
Thời gian trôi tựa như uống thuốc phát triển ngực, tốc độ thay đổi có thể dùng mắt thường nhìn thấy, chỉ chốc lát sau đã tăng từ A tới D, nhanh đến kinh người, lúc Kim Junsu sắc mặt phức tạp về phòng thì nhìn thấy anh họ mình ngồi trước bàn, ngón tay cái trái phải đều quấn băng cá nhân, trong tay còn cầm một cái kéo?!
KAO, cái này, cái này, mới không thấy một lát sao đã nghĩ không thông thế này?! Thuốc xổ cũng không nhanh như vậy nha?!
“A!!! Hyung của em, hyung không thể nghĩ không thông nha, hyung nếu nghĩ không thông thì em làm thế nào bây giờ a, đứa trẻ trong bụng em làm sao bây giờ a, hu hu! Trời ơi, Jaejoong hyung à!! Hu hu!” Kim Junsu khóc đến kinh thiên động địa, gào thét chẳng khác gì tháng sáu tuyết rơi, oan ức vô cùng.
Jaejoong chậm rãi ngẩng đầu, nhìn vị họ Kim nào đó gào thét, mở miệng: “Hyung chỉ muốn cắt trang giấy này đi thôi.”
Junsu liếc mắt, không nói sớm, hại cậu lãng phí nhiều nước bọt như vậy, sau đó, trải qua một phen giao tiếp vất vả, cậu rốt cục hiểu rõ, hóa ra bạn Kim Jaejoong lúc rời giường thì đột nhiên muốn đọc sách, sau đó mở quyển sách mới tinh kia ra, bất đắc dĩ trang giấy quá BH, xoẹt qua làm đứt ngón tay cái, vì vậy, để kiểm tra xem đến cùng vết thương có phải do trang giấy làm ra không, bạn nhỏ nói trên lại dũng cảm cống hiến tay phải của mình, đạt được phần thưởng —— Thêm một vết cắt trên tay phải.
Nhìn ánh mắt vô tội của Jaejoong, Junsu nước mắt lưng tròng: “Các cậu đâu rồi, tớ bất lực mất.”
Mập mạp, Dae Chil, các cậu ở nơi nào?! Các cậu mau trở lại đi, Jaejoong hyung sắp hủy cái phòng này rồi!
Để nghiệm chứng sự linh thiêng trong lời nói của mình, Junsu còn chưa mặc niệm xong, Mập mạp đã ôm theo cặp lồng đựng cơm nện bước vào phòng, thấy Jaejoong đang ôm quyển sách, nhất thời liền ui vẻ: “Oa! Chủ nhân của lừa con sao hôm nay lại chăm chỉ đọc sách chuyên ngành vậy?”
“Cậu hàng đêm xem AV Nhật nhiều quá hay sao mà mắt lác vậy, không thấy tớ đang đọc tác phẩm nổi tiếng của nước ngoài à?”
“Vậy xin hỏi, giáo sư Kim, cậu đang đọc cái gì vậy? Chuyện về A Phàm? Lừa con trưởng thành như thế nào? 33 cách đào hôn?”
“… Đi chết đi, tớ đang nghiên cứu —— Âm mưu và ái tình.”
“Tiểu Bạch Bạch, kỳ thật tớ đề nghị cậu đọc Học bạ và ái tình.”
~~~~(>_<)~~~~
Đại thần vẫn không online, Jaejoong đăng nhập Phong Vân bằng cả máy tính và điện thoại, còn bỏ ra năm vàng chọn chế độ nhắc nhở khi có Hảo hữu online và có thông báo mới, nhưng từ sáng tới giờ vẫn không có tin tức gì cả, đại thần à, anh đến cùng là đi đâu rồi?!
Chẳng lẽ, cậu thật sự phải chọn lựa giữa học bạ và tình yêu?!
Nhưng mà học bạ sáng láng khi vào hội sinh viên cùng tình yêu đẹp đẽ với đại thần, hình như đều ngang bằng nhau nha!
Junsu đứng bên yên lặng hồi tưởng vừa rồi nhìn thấy Bỉm Pampers nhà cậu cùng vị đại thần lòe lòe sáng, hình như… Quyển Âm mưu và ái tình kia thật sự rất hợp để hyung nhà cậu đọc.
Đại thần, anh thật phúc hắc!!
Còn có, hình như cậu đã quên nói với đại thần chuyện chiều nay Jaejoong hyung sẽ đi phỏng vấn cho Hội sinh viên.
A!!!!! Làm sao bây giờ? Tin quan trọng như vậy cậu lại quên nói, đều tại Bỉm Pampers cười sáng lạn quá, làm cho cậu choáng váng, AHHHHHHHH, chiều nay nếu Jaejoong hyung nhà cậu đào hôn, liệu có xảy ra quá trình bạo lực chém giết với tẩy trắng nick cậu không?!
“Mập mạp, Dae Chil, tớ có việc muốn nói với hai cậu.” Junsu đau khổ kéo bạn Mập mạp đang liên tục kích thích Kim Jaejoong, ba người lén lút ra ngoài cửa thầm thầm thì thì một hồi.
Jaejoong cảm thấy rất kỳ quái! Vô cùng kỳ quái!
Ba tên kia sau khi mở cuộc thảo luận nhỏ bên ngoài cửa kia, lúc vào phòng ánh mắt của bọn họ nhìn cậu mang theo chút đồng tình, trong đồng tình mang theo chút… Hả hê?!
Đến cùng là xảy ra chuyện gì?!
Ánh mắt này làm cậu có cảm giác như hôm nay cậu đã lấy nhầm tất đội lên đầu a!
“Hyung, hyung nhận được thông báo chưa?” Nhìn Jaejoong ngồi chằm chằm ôm Phong Vân, Junsu cũng chẳng còn hứng lên game nữa, ngồi xổm bên cạnh anh họ mình, biết sao được, cậu đã hứa với đệ nhất cao thủ sẽ bảo đảm hàng hóa còn nguyên vẹn trước khi bán nha.
…. Ngoài đại thần ra, hyung thật sự không nghĩ được cái gì khác sao, đúng là anh họ gả ra ngoài như chậu nước đổ đi!
“Không, là thông báo của Hội sinh viên, một giờ chiều phải tập trung tại đại sảnh.”
“OMG?! Một giờ đã tập trung?”
“Đúng vậy, phải phỏng vấn lần lượt mà.”
“Junsu, em nói, nếu hyung mang máy tính theo liệu có kỳ quái không?”
“Hyung, nếu hyung mang máy tính theo, những thứ khác em không dám cam đoan, nhưng có một điều em dám khẳng định.”
“Cái gì?”
“Đại sảnh không có Wifi, hyung định dùng lưới đánh cá để lên mạng à!”
Kim Jaejoong bối rối!
Cho nên, cậu thật sự sẽ đến hôn lễ của mình muộn?! Thậm chí còn phải đào hôn?!
Đừng đùa vậy mà, Kim Jaejoong cậu tuy rằng không phải lần đầu tổ chức lễ cưới, nhưng mà, ông trời à, sao cậu lại cứ dính phải mấy chuyện này là sao!
“Thôi, bớt đau buồn đi, dù sao người ta bảo quá tam ba bận, đại thần anh ấy hẳn quen rồi.”
“Đúng vậy nha, Tiểu Bạch Bạch, cậu nghĩ thử xem, vắng mặt tại hôn lễ của mình, đây là việc làm thể hiện cá tính rất độc đáo, người bình thường đều không có cơ hội làm vậy đâu.”
“+1”
Dae Chil, cậu nói nhiều một câu sẽ chết sao!!
Còn có, tớ tặng cơ hội này cho mấy cậu đấy được không?!
12:30:55
“Hyung à, chúng ta phải đi, nếu không sẽ muộn mất.”
“Tiểu Bạch Bạch à, đừng ngó máy tính nữa, đại thần sẽ không chui ra từ đấy đâu.”
Nói nhảm! Đại thần nhà cậu cùng lắm thì chỉ là chổi lông gà sặc sỡ thôi, không phải ma đâu?!
Hừ (ˉ(∞)ˉ)
“Bạch hyung, hyung đăng kí vào ban thư ký, không phải ban táo bón, cho nên, làm ơn đừng bày vẻ mặt kia nha.”
“... Đừng có nói nữa!!!” Jaejoong mặc áo khoác caro đỏ, bên trong là áo len đen, phía dưới mặc quần jeans, oán niệm nhìn điện thoại vẫn không có thông báo gì, “Còn có, Mập mạp, sao cậu lại bật nhạc buồn làm gì.”
“Tớ thấy như vậy mới phù hợp với hoàn cảnh, Junsu, cậu có muốn cầm một cái ảnh rồi vừa đi vừa khóc không?”
“Cậu không nói không ai bảo cậu câm đâu.”
Kim Jae Jae bạo phát, Mập mạp bị đá một nhát, nhào vào bồn hoa.
“Ban thư ký mời ngồi ngoài cùng bên trái, ban thể dục ngồi bên cạnh, sau đó là ban học tập, ban giải trí, ban ngoại giao, ban câu lạc bộ, chúng tôi sẽ tiến hành phỏng vấn theo danh sách, mọi người hãy bình tĩnh chờ đợi.”
Trưởng ban thư ký xinh đẹp cầm danh sách đứng trên bục cao đọc năm người một, Kim Jaejoong nháy mắt ra hiệu với ba tên bạn cùng phòng đều đăng ký vào ban thể dục, bảo bọn họ chuẩn bị.
“Kim Junsu, Wang Il Si, Ha Dae Chil, Rim Myung, Lee Wook, mời đến phòng 401 chuẩn bị.”
Ai, Mập mạp bọn họ đi đầu làm gương rồi, cậu đăng kí tương đối muộn, chắc còn phải đợi một lúc nữa, Jaejoong bất lực gục xuống bàn, chỉ mong phỏng vấn nhanh nhanh kết thúc, chỉ mong đại thần kiên nhẫn chờ cậu cả tiếng đồng hồ, đừng vì cậu không đến mà tùy tiện lấy người khác về nhà, nếu như vậy, cậu sẽ… Cậu thật sự không biết làm gì cả!
Ai, đại thần với gà mờ quả nhiên khác nhau, tựa như lừa Alto của cậu khác với Roll Royce vậy, khoảng cách không thể vượt qua!
“Son Ae, Lee Hyo, Bae A Woon, Wang Ga Ga, Kim Jae… Joong, Jae…” Trưởng ban thư ký đột nhiên dừng, Kim Jaejoong đã đứng dậy đành phải ngồi xuống, nhìn cô chạy vào một phòng đằng sau không biết làm gì?!
Này! Đùa gì vậy, tập trung từ một giờ, hiện tại đã gần 45 phút rồi mà vẫn chưa đến lượt cậu, sao lại lãng phí thời gian như vậy, không biết thời gian là vàng bạc sao? Không biết lãng phí thời gian tương đương với việc mưu sát người ta sao?
Mấy người hiện tại đang gián tiếp mưu sát đấy!!
Bạn Kim Jaejoong gào thét trong lòng, nếu mất đại thần, mấy người có thể đền cho tôi không, mấy người có thể không, cậu gào thét được một nửa thì liền dừng lại, không phải vì cậu sắp vào phòng chuẩn bị, mà là cậu nhìn thấy một người đi ra khỏi phòng nghỉ.
Cậu vẫn cảm thấy môn toán của mình không tệ, đẳng thức cơ bản làm rất tốt.
Chẳng hạn như: Đại thần = Park Yoochun = Chủ tịch Hội sinh viên = Cây thông Nô-en.
Nhưng bóng người vừa lướt qua mặc áo sơ mi, bên ngoài là áo len đen, quần jeans, cách ăn mặc đơn giản mà thanh nhã, nếu cậu nhìn không lầm thì chẳng lẽ Park Yoochun có hai tính cách?!
Jaejoong nhanh chóng xoa xoa mắt mình, hôm nay cậu nhớ mang kính sát tròng, không có khả năng nhìn lầm nha, cho nên, kỳ thật, đẳng thức này phải là:
Đại thần = Park Yoochun = Chủ tịch Hội sinh viên = Thanh nhã đẹp trai ≠ Cây thông Nô-en?!
Cho nên, kỳ thật hôm nay đại thần cũng sẽ bỏ hôn lễ của mình, bởi vì anh phải ở đây phỏng vấn?!
A! Các cậu là một đôi phu phu lừa bịp nhau a, cùng nhau cho Nguyệt lão leo cây là sao?! Nhỡ vừa trở về đã bị NPC đuổi giết thì phải làm sao đây!
“Kim Jaejoong đến tổ D, vào thẳng vòng hai do chủ tịch sẽ tự mình phỏng vấn.” Trưởng ban thư ký tuyên bố nốt người cuối cùng, nhẹ nhàng rút lui, để lại một đống sinh viên xì xào, quăng tia X lên người cậu.
Xin nhờ, cậu cũng không biết tại sao lại như vậy có được không? Cậu cũng chỉ muốn giống người bình thường có được không?!
Người ta, chỉ muốn ở bên đại thần trong Phong Vân nhà cậu… Khụ Khụ… Được chưa?!
Như thể trên ghế có đinh, Jaejoong cọ a cọ, cuối cùng đúng hai giờ được gọi vào phòng 205 bắt đầu thi vòng hai, mắt thấy người phía trước đã uể oải bước ra, Jaejoong hít sâu một hơi, cầm điện thoại đẩy cửa đi vào.
Bên trong không khác tưởng tượng của cậu nhiều lắm, giữa phòng để một cái ghế trơ trọi, trên bục giảng để một chiếc bàn dài, có năm người đang ngồi đấy, vị cây thông Nô-en đã hóa thân thành chủ tịch đẹp trai ngồi chính giữa, nhưng mà, nam sinh mặc áo trắng ngồi ngoài cùng bên trái vẫn đang chúi mũi vào máy tính kia sao lại giống đàn anh Jung Yunho từng mang theo hung khí vậy?!
Chẳng lẽ, anh ấy cũng là người trong Hội sinh viên?!
“Kim Jaejoong đúng không?” Cây thông Nô-en, à không, chủ tịch lên tiếng, giọng nói trầm thấp mà êm tai, sửa lại hình tượng đã sắp sụp đổ trong lòng bạn Kim Jae Jae.
“Dạ, em là Kim Jaejoong.” Vội vàng cúi đầu chào, sau đó ngoan ngoãn đặt hai tay lên đùi, ngón tay quấn vào nhau, chẳng may lại đụng phải vết thương trên ngón tay cái, nhịn không được hít sâu một hơi.
“Tay làm sao vậy?”
OMG! Giọng nói này cậu còn thích hơn giọng Hội trưởng, Jaejoong ngẩng đầu, nhìn Jung Yunho đặt câu hỏi, vội vàng giải thích: “Chỉ là hôm nay không cẩn thận nên bị thương thôi.”
“Sát trùng chưa?”
“Chưa, chưa làm.”
Jaejoong sợ hãi nhìn Jung Yunho phất tay gọi nam sinh đứng phía sau, thấp giọng dặn cậu ta đi mua ô xy già, sau đó nhịn không được nghĩ, hiện tại thái độ phỏng vấn của Hội sinh viên tốt như vậy sao?! Còn cung cấp đồ khử trùng miễn phí?!
“Khụ khụ… Cái kia, Yunho à, chúng ta bắt đầu phỏng vấn được chưa?” Chủ tịch Park Yoochun nhìn trái nhìn phải nhìn trên nhìn dưới, rốt cuộc mở miệng.
Nhưng mà, vì cái gì cậu cảm thấy sắc mặt Yoochun lại có chút xấu hổ vậy?
“Cái kia, giờ chúng ta bắt đầu phỏng vấn, tôi là chủ tịch Park Yoochun, mời bạn tự giới thiệu về mình.”
“Em là Kim Jaejoong, hiện đang là sinh viên năm nhất hệ y, là bí thư chi bộ của lớp, thích… Hmm, thích đọc sách, lên mạng, hát, thỉnh thoảng chơi game, giờ muốn tham gia phỏng vấn vào Hội sinh viên là để rèn luyện bản thân, học hỏi đàn anh đàn chị cách đối nhân xử thế và kinh nghiệm làm việc, chuẩn bị cho sau này.”
“Ừ, được rồi, vậy bạn có biết trách nhiệm của ban thư ký là gì không?” Một nữ sinh mặc váy đỏ ngồi bên cạnh đặt câu hỏi.
“Đây đại khái là một công việc khá đa dạng, bình thường khi tiến hành hội nghị thì ghi chép, trù tính các hoạt động, thông báo từ việc lớn tới việc nhỏ, thống kê các số liệu, còn có tiếp đón khách…. Những việc tương tự như vậy.”
“Căn bản là như vậy, bạn hiểu rất rõ công việc này.”
Mấy vấn đề đơn giản nhưng lại khiến Jaejoong đổ mồ hôi, bởi vì, cậu luôn cảm thấy có một ánh mắt nóng rực xuất phát từ bên trái nhìn chằm chằm cậu như muốn xuyên thấu cậu từ trong ra ngoài, khiến cho cậu xấu hổ vô cùng.
KAO! Ánh mắt của đàn anh Jung Yunho kia có phải quá… Nóng bỏng không, anh ấy cho mình là tia X quang à!
Cho dù anh đẹp trai cũng không thể không chút ngại ngùng mà nhìn người ta như vậy nha!
“Có bạn gái chưa?” Chủ nhân tia X quang chậm rãi hỏi.
“Hả…” Quai hàm Jaejoong rơi xuống đất, chẳng lẽ đây cũng là một trong các yêu cầu để tham gia ban thư kí sao, vậy cậu nên nói có hay không đây, bạn gái chính thức Tuyền Thủy đã lấy người khác, đại thần với cậu căn bản đã bỏ hôn lễ hôm nay, vậy cậu xem như là độc thân đi. “Còn không có.”
“Ừ.” Vị đại thần nào đó thỏa mãn gật đầu, ý bảo những người khác tiếp tục đặt câu hỏi.
“Vấn đề cuối cùng, mời bạn diễn lại nội dung sau, nếu như bạn đang tham dự hội nghị, một vị khách quý bất ngờ bị nước trà đổ vào áo, vậy bạn phải làm như thế nào?”
…
Cởi quần áo của mình cho người kia sao?
Kim Jaejoong 囧, đây thật sự là việc trong phạm vi của ban thư ký sao?! Cậu có nên bỏ bên này đăng kí vào ban thể dục không!
“Vậy… Em diễn với ai?”
Nam sinh đặt câu hỏi quét một vòng, cuối cùng chỉ định.
“Đàn anh Jung Yunho đi, anh ấy là chủ tịch danh dự của chúng ta, người thích hợp nhất đó nha.”
Jaejoong bị chức danh chủ tịch danh dự làm cho cả kinh như lọt vào sương mù, đi đến, xoay người cúi đầu với Jung Yunho đã đẩy ghế ra xa bàn, sau đó nhẹ nhàng nói: “Chào anh, thật xin lỗi, là do chúng tôi bất cẩn nên đã khiến cho anh gặp phải rắc rối này, đằng sau có phòng thay quần áo, mời anh đi theo tôi xử lý việc này được không?”
“Có thể đưa cho tôi giấy ăn trước được không, cảm giác ẩm ướt rất khó chịu.” Jung Yunho cảm nhận giọng nói mềm mại quanh quẩn bên tai, vô cùng thích ý.
“Được.” Jaejoong làm bộ lấy giấy ăn ra, sau đó làm bộ giúp Yunho lau quần áo. “Của anh đây.”
“Tôi tự mình làm.” Người nào đó nói xong liền vươn tay tới tấn công bàn tay nhỏ bé trắng nõn của Jaejoong, còn vô sỉ sờ vài cái, mãi đến khi Park chủ tịch ho nhẹ một tiếng mới chậm rãi buông ra, nghiêm túc tuyên bố cậu vượt qua bài kiểm tra.
“Kim Jaejoong, biểu hiện của bạn rất tốt, mời ra ghế đằng kia ngồi chờ một lát.”
Đã vượt qua phỏng vấn rồi sao?!
Jaejoong 囧囧 đi đến ghế bên tường ngồi, cảm giác nóng rực trên tay vẫn còn nguyên, cậu cúi đầu nhìn chằm chằm tay mình một hồi, đột nhiên bừng tỉnh.
Diễn cái quái gì a, căn bản là đi đụng chạm mình mà!
Nhưng mà, tay của đàn anh Yunho kia rất to nha, khiến cậu cảm giác rất an toàn, vì sao mỗi lần tiếp xúc với anh, cậu lại có cảm xúc khác thường vậy nhỉ?!
Kim Jaejoong quan sát buổi phỏng vấn, lúc phỏng vấn những người khác, Jung Yunho đều rất yên lặng, nhiều nhất chỉ gật hoặc lắc đầu, sau đó lại nhìn màn hình máy tính, cái người này, liệu có phải là kỹ thuật viên chạy đến đây giả làm lãnh đạo không!
Nhưng mà, hiện tại đã hai rưỡi rồi, nếu Park Yoochun thật sự là đại thần thì hôn lễ của hai người cậu xác định chắc chắn là hết thuốc chữa rồi, haizzz!
~~~~(>_<)~~~~
Jaejoong chán nản cúi đầu, sao cậu kết hôn lại khó khăn vậy?!
Bằng này thời gian mà cho Mập mạp đoán chừng cậu ta ngay cả con cũng có rồi, nhưng mà đại thần cũng rất ngốc nha, biết rõ chiều hôm nay phải đi phỏng vấn còn hẹn hai giờ, nhất định là thiếu dây thần kinh rồi!
“Tít tít!”
Chuông tin nhắn đột nhiên vang lên, Jaejoong vội vàng mở điện thoại, chậm rãi mở trang web:
【Phong Vân online nhắc nhở】:
Người chơi Tức Mặc online.
Người chơi Tức Mặc cùng người chơi Là Kim hoa không phải cúc hoa hôn lễ cử hành đúng hạn, khắp chốn vui mừng, tặng cho mỗi người chơi 999 vàng tiền lì xì.
【Địa chỉ Phong Vân Online: www.xxxx23.com】
Cái gì!!!!!!!! Cậu cậu cậu cậu, kết hôn?!
Đại thần online rồi sao?
Vẫn kết hôn với cậu dù cậu không online?!
Đây là có chuyện gì?! Ma nhập à?!
Jaejoong khiếp sợ đến sững sờ tại chỗ, cái này, cái này còn đáng sợ hơn việc Trinh Tử nửa đêm mặc bikini đứng đầu giường SAY HELLO với cậu, chuyện này có thật không vậy?!
Cẩn thận quay đầu lại nhìn Park Yoochun ngồi chính giữa ban giám khảo đang hết sức chuyên chú đặt câu hỏi, Kim Jaejoong đơ ra như bị sét đánh, cho nên, cậu đã nhận lầm người sao?!
Park Yoochun không phải đại thần?!
Nhưng mà, lần trước Park Yoochun cũng tìm người nhờ lên chăm sóc nick cậu mà?!
A a a a a a a a!
Sự thật rất cuộc là như thế nào? Cậu không phải Sherlock Holmes, cũng không phải thám tử lừng danh Conan, cậu không giỏi suy luận nha, ai biết đại thần đến cùng là người hay quỷ đây?!
Đại thần rốt cuộc có phải Park Yoochun không?!
Kim Jaejoong ôm đầu kêu rên, cho nên bỏ lỡ mất cảnh vị nam sinh áo sơ mi trắng ngồi ngoài cùng bên trái ban giám khảo nhìn chằm chằm cậu, sau đó ngón tay click chuột.
“Bạn Kim Jaejoong, chúc mừng bạn thông qua phỏng vấn, giờ bạn có thể về đợi thông báo chính thức, vất vả rồi.” Đợi đến ba giờ hơn, Jaejoong rốt cục vượt qua mười người đăng kí khác, được chọn vào Hội sinh viên, sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của ba người Mập mạp mà chạy một mạch về ký túc xá.
Tốc độ chạy của cậu hẳn phải nhanh hơn lừa con đúng không?!
Jaejoong bật máy tính lên, đăng nhập Phong Vân.
OMG, thật sự rất hỗn loạn nha, trên thế giới, người nhận được tiền lì xì đang không ngừng chúc mừng, hộp thư lại càng chật ních, cửa sổ chat đinh đinh vang lên liên tục, Jaejoong ấn mở ngẫu nhiên mấy bức, cơ bản đều chúc mừng cậu, đặc biệt nhất là có một người chơi viết cho cậu một bức thư chúc mừng thật dài, cuối cùng kết thúc bằng một câu:
—— Là Kim hoa không phải cúc hoa, bạn lần sau kết hôn nhất định phải nhớ phát hồng bao đấy!!
KAO! Cậu coi tôi là loại người gì, rảnh rỗi lại đi kết hôn sao!!
【Hệ thống】 : Bạn được người chơi Tức Mặc mời vào phòng C.
【Tức Mặc】: Về rồi à?
【Là Kim hoa không phải cúc hoa】: Ừ, đại thần, thật ngại quá, buổi chiều có buổi phỏng vấn của Hội sinh viên, ngày hôm qua muốn nói với anh nhưng về sau anh không online, buổi sáng cũng không lên.
【Tức Mặc】: Tối hôm qua ra ngoài có việc, buổi sáng hẹn gặp một người bạn, xử lý ít chuyện riêng.
【Là Kim hoa không phải cúc hoa】: Đại thần, cái kia, cả chiều anh online?
【Tức Mặc】: Đại khái như thế.
【Là Kim hoa không phải cúc hoa】: Không ra ngoài?
【Tức Mặc】: Có ra, hôn lễ thích không?
【Là Kim hoa không phải cúc hoa】: Có chút xa xỉ, tặng tiền lì xì nhiều như vậy, còn có bắn pháo hoa cần rất nhiều tiền a.
【Tức Mặc】: Cậu thích là tốt rồi.
【Là Kim hoa không phải cúc hoa】: (^o^)/~
Đại thần, hỏi anh một vấn đề, tôi không online, anh kết hôn với tôi kiểu gì?
【Tức Mặc】: Tôi có nick cậu.
Cho nên, đại thần, anh đầu tiên đăng nhập nick mình cầu hôn, sau đó đăng nhập nick tôi đồng ý, sau đó mới mời khách khứa, online cả hai nick để hoàn thành thủ tục sao?
Nhưng mà, làm như vậy không có cảm giác mình kết hôn với chính mình sao?!
【Là Kim hoa không phải cúc hoa】: Vậy, lúc trước tôi ly hôn với Tuyền Thủy thì sao?
【Tức Mặc】: Cũng là tôi đăng nhập nick cậu đồng ý.
【Là Kim hoa không phải cúc hoa】: …
Đại thần, anh đừng dùng giọng điệu đương nhiên nói về hành vi không hợp lẽ thường như vậy được không?!
Anh đây là đang dụ dỗ trai nhà lành nha, tự quyết định ly hôn giúp tôi, kết hôn giúp tôi, anh cho rằng tôi là món đồ chơi sao?!
【Tức Mặc】: Mất hứng?
【Là Kim hoa không phải cúc hoa】: Không *Lắc đầu* *Lắc đầu*
【Tức Mặc】: Vậy là tốt rồi, tôi dẫn cậu đi luyện cấp, giải quyết đấu vợ chồng ngày mai chính thức bắt đầu rồi.
【Là Kim hoa không phải cúc hoa】: Được.
Vì vậy, cậu cứ như thế mà thỏa hiệp sao?!
Kim Jae Jae, sao mày lại bị thuyết phục dễ dàng như vậy, kiên cường của mày đâu?! Khí thế đàn ông của mày đâu?!
Mày hẳn phải mắng đại thần xối xả, cho anh ấy biết đăng nhập nick người khác là hành vi không đúng, giống với việc mặc đồ lót của người ta chứ?!
【Tức Mặc】: Theo sát tôi, cẩn thận.
Quái thú ở cả ba bản đồ này đều rất mạnh, nhìn trên màn hình đại thần cẩn thận bảo vệ cậu phía sau lưng, lửa giận trong lòng Jaejoong ngay lập tức xẹp xuống.
Người này, dù thế nào vẫn luôn yên lặng bảo vệ cậu, bất kể là lần bang chiến kia hay là sau này đánh BOSS, anh ấy không thích nói chuyện nhưng luôn dùng hành động để khiến cậu không hiểu sao lại rất yên tâm.
Giống như bàn tay to buổi chiều kia vậy.
Jaejoong chống cằm, vuốt JiJi trên đùi, nhìn đại thần ở phía trước hành hạ quái, trong lòng đột nhiên băn khoăn: Đại thần, anh đến cùng là ai?
Anh có phải Park Yoochun không?
Jaejoong thật sự không ngờ rằng, chỉ vài ngày sau, thắc mắc của cậu đã được giải quyết, hơn nữa còn tặng kèm theo một kinh hỉ rất lớn.