Tiêu Viêm xin nghỉ chỉ là một cái gợn sóng nhỏ, ngoại trừ mấy người La Bố tới từ Già Nam học viện có thù với Tiêu Viêm từ trước buông vài câu trào phúng nói hắn nếu không có Phạm Thiên nói giúp thì đã bị đuổi khỏi Già Nam học viện rồi.
Tiêu Viêm tâm trí mặc dù đã khá thành thục nhưng hiển nhiên là dạng người hay nóng đầu nên nghe mấy người La Bố nói ra lời này khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.
Tiêu Viêm không ngại việc La Bố nói mình kiêu ngạo nhưng hắn lại vô cùng bài xích sự giúp đỡ của Phạm Thiên. Nhưng bây giờ nếu như mở miệng từ chối thì không chỉ khiến cho kế hoạch của hắn bị rối loạn mà những người khác cũng sẽ lại càng có thêm ấn tượng xấu về hắn.
Đắc tội Nhược Lâm có thể không khiến Tiêu Viêm hắn không hết cách tiến vào Già Nam học viện nhưng nếu đắc tội với Gia Mã đế quốc đệ nhất Luyện Dược Sư là Phạm Thiên thì ngược lại học viện sẽ rất vui lòng đóng mọi cửa vào đối với một tên thiếu niên không chút thế lực nào như Tiêu Viêm.
Mặc dù trong lòng khó chịu nhưng Tiêu Viêm vẫn phải chấp nhận sự giúp đỡ này. Hắn nói lời cáo từ Nhược Lâm sau đó đùng đùng bỏ đi.
Huân Nhi trước khi đuổi theo Tiêu Viêm thì liếc nhìn Phạm Thiên một cái với ánh mắt đầy phức tạp rồi mới rời đi.
Lúc này trong sân nhỏ, Tiêu Mị đã lập tức trở thành tiêu điểm của đám thanh niên cả nam lẫn nữ.
- Mau lui ra, đám nam nhân các ngươi nghĩ gì đều đã hiện hết lên mặt rồi. Đừng có hòng tiếp cận Mị nhi của chúng ta!
Mấy người Tuyết Ny nhờ vào Tiêu Ngọc có quan hệ không tệ lại còn là đồng tộc với Tiêu Mị nên liền kéo tới kết thân với nàng một cách dễ dàng.
Kẻ nào mà không muốn móc nối quan hệ với một cái thiên tài thiếu nữ vừa có tu vi cao ngất lại còn là một cái tiểu mỹ nhân nữa chứ.
Đặc biệt là…
Mấy cái thiếu nữ cùng Tiêu Mị trò chuyện nhưng ánh mắt như có như không nhìn về phía Phạm Thiên. Chỉ qua vài câu trao đổi thì các nàng đã biết được thân phận của hắn rồi.
Gia Mã đế quốc đệ nhất Luyện Dược Sư, Đan Vương Phạm Thiên!!
Không đúng, hiện giờ phải gọi là Đan Hoàng mới đúng.
Thân phận của Luyện Dược Sư ở bất cứ đâu trên Đấu Khí đại lục đều là vô cùng tôn quý. Lục phẩm Luyện Dược Sư ở tam đại đế quốc và ngay cả là ở Già Nam học viện cũng là một tồn tài cao không thể với tới được.
Hơn nữa Phạm Thiên bề ngoài lại vô cùng trẻ trung không khác gì thanh niên hai mươi cực kỳ soái khí thì đám sắc nữ này không khác gì mèo thấy mỡ.
Tiêu Mị tu luyện Mị Thiên Công thì mặc dù chiến lực không được cao cho lắm nhưng khả năng thấu hiểu lòng người ngược lại vô cùng cao.
Nàng nhìn một đám thiếu nữ lộ rõ vẻ tư xuân nhìn Phạm Thiên thì sao không nhận ra ý đồ của những nữ tử này.
Tiêu Mị môi mềm khẽ cong lên nghĩ:
- Những người này nếu được dạy dỗ tốt rồi đưa tới hầu hạ sư phụ thì nhất định hắn sẽ rất hài lòng.
Tu luyện Mị Thiên Công nên đối với Tiêu Mị sư phụ của nàng chính là Thiên, cho dù không cần tiến hành Tỏa Linh nàng cũng sẽ đặt Phạm Thiên lên trên cao nhất và thậm chí còn tìm mọi cách để khiến hắn hài lòng nữa.
Mấy người Tuyết Ny còn chưa biết mình đã bị người khác nhắm tới nhưng cho dù biết thì các nàng cũng sẽ không phản kháng. Nếu có thể leo lên giường của lục phẩm Luyện Dược Sư thì bọn họ tuyệt đối không lỗ.
Nếu như Phạm Thiên là một cái lão già thô bỉ còn khiến cho những thiếu nữ này ngập ngừng do dự một chút còn với vẻ ngoài của hắn thì không cần Phạm Thiên phải lên tiếng những thiếu nữ này cũng sẽ tự động tắm rửa sạch sẽ chờ hắn tới sủng hạnh.
Khác với đám sắc nữ này thì Tiêu Ngọc còn giữ được một chút tỉnh táo, nàng liền hỏi Tiêu Mị:
- Tiêu Mị biểu muội, rốt cuộc là ngươi làm cách nào mới có thể đột phá tới tứ tinh Đấu Sư như vậy?
Nàng còn nhớ rõ một năm trước đây đệ đệ của mình Tiêu Ninh có viết thư nói rằng Tiêu Mị chỉ mới đạt tới thất đoạn Đấu Khí mà thôi.
Dù rằng mười lăm tuổi đạt tới thất đoạn Đấu Khí coi như là không tệ nhưng trong mắt Tiêu Ngọc người đã chứng kiến không ít thanh niên thiên tài tại Già Nam học viện thì cũng chỉ bình thường mà thôi.
Vậy mà chỉ trong một năm Tiêu Mị lại có thể đột phá từ thất đoạn Đấu Khí thành tứ tinh Đấu Sư. Cho dù là Tiêu Viêm có thể trong một năm đột phá tới mười hai tiểu cảnh giới còn hơn xa. Tiêu Mị là đột phá tới mười lăm tiểu cảnh cùng với hai đại cảnh giới, vừa xem đã biết cả hai không ở cùng một cấp độ rồi.
Tiêu Mị thấy Tiêu Ngọc hỏi vậy thì liền bí ẩn cười đáp:
- Tiêu Ngọc biểu tỷ, nể mặt ngươi là đồng tộc nên ta mới nói cho ngươi biết… tối nay sau khi dùng bữa thì ngươi hãy tới tìm ta, ta sẽ tiết lộ cho ngươi…
Tiêu Ngọc vốn chỉ hỏi cho vui chưa từng nghĩ Tiêu Mị sẽ thật sự nói cho mình biết nên khi nàng đáp lại như vậy thì Tiêu Ngọc liền kinh ngạc.
Nhìn Tiêu Mị mỉm cười rời đi thì Tiêu Ngọc trong lòng liền nổi lên một ngọn lửa khát vọng.
Nếu như nàng có thể có được bí pháp giúp mình đề thăng cảnh giới nhanh như Tiêu Mị thì nàng tuyệt đối sẽ có thể tiến thêm một bước mà gia nhập vào nội môn.
Vì tiền đồ của mình, đêm nay Tiêu Ngọc nàng nhất định phải đi!
……
- Mọi chuyện chính là như thế sao?
Phạm Thiên có chút dở khóc dở cười nhìn đôi chân ngọc thon dài miên man của thiếu nữ hiển hiện ra trước mắt mình.
Hắn nguyên bản đã đem kế hoạch thu phục Tiêu Ngọc lập đến cực kỳ chi tiết không ngờ rằng còn chưa kịp thi triển thủ đoạn thì nàng đã bị Tiêu Mị lừa lên giường của mình rồi.
- Sư phụ, chuyện chính là như vậy, ngươi trước hãy giúp Tiêu Ngọc biểu tỷ tu luyện đi, Mị nhi sẽ đi ra ngoài trước.
Như sợ Tiêu Ngọc da mặt mỏng sẽ khó tiếp nhận việc mình cùng Phạm Thiên tu luyện nên Tiêu Mị liền lui ra ngoài.
Phạm Thiên cúi xuống nhìn Tiêu Ngọc chỉ dùng tấm chăn mỏng che chắn thân thể yêu kiều của mình để lộ ra đôi chân khiến nam nhân phải điên cuồng của mình.
Mặc dù có chút kinh ngạc trước động tác quá nhanh của Tiêu Mị nhưng Phạm Thiên phần nhiều vẫn là vui mừng.
- Ngọc nhi, để ta tới giúp ngươi tu luyện Mị Thiên Công!
Phạm Thiên lập tức hóa thân cầm thú nhào tới tấn công thiếu nữ trước mặt. Sau một tiếng kêu đau đớn thì từng đạo mê người thanh âm bắt đầu truyền ra nhưng liền bị cách âm trận pháp chặn lại.
Một lúc lâu sau một tiếng gầm nhẹ vang lên và Tiêu Ngọc liền tiếp nhận từng đợt truyền công của Phạm Thiên.
Trong gian phòng chỉ còn tiếng thở gấp gáp của hai người, lúc này cánh của gian phòng lại bất ngờ một lần nữa được mở ra.
Nơi này Phạm Thiên đã thiết lập trận pháp chỉ có mấy người Tiêu Mị mới có thể mở được cửa. Hắn quay lại nhìn thì thấy lúc này Tiêu Mị đang dẫn đầu một đám thiếu nữ ăn mặc đồng phục của Già Nam học viện đang đỏ mặt đứng ở phía sau.
Tiêu Mị vừa giơ tay ra hiệu thì lấy Tuyết Ny làm đầu mấy thiếu nữ này liền bắt đầu tiến vào trong và đóng cửa lại. Một lát sau, từng đạo y phục bắt đầu rơi lả tả xuống đất và trên giường lại xuất hiện thêm mấy bộ ngọc thể bộc lộ ra trong không khí cho Phạm Thiên thưởng lãm.
……
Chiêu sinh đoàn của Già Nam học viện ở lại Ô Thản Thành trong vòng đúng bảy ngày. Bảy ngày này Phạm Thiên ngoại trừ thỉnh thoảng ôm lấy mấy cái thiếu nữ tới từ Già Nam học viện thì chuyên tâm giúp Tiêu Ngọc tu luyện Mị Thiên Công.
Gần như mọi lúc đôi chân ngọc của Tiêu Ngọc đều quấn quanh eo của Phạm Thiên khiến cho tu vi của nàng không ngừng đề thăng.
Sau một tuần không ngừng tu luyện thì Tiêu Ngọc mặc dù cảnh giới chưa thể sánh bằng mấy người Tiêu Mị nhưng cũng đã đột phá Võ Linh cảnh và thành công thức tỉnh thần thông của thánh phẩm Thiên Hỏa Dạ Hồ võ hồn.
Có được thánh phẩm võ hồn thì chiến lực của Tiêu Ngọc tuyệt đối không kém Đấu Vương cường giả là bao nên cho dù tại nội viện cũng là cường giả hiếm thấy.
Hết một tuần này Tiêu Mị, Tiểu Y Tiên và Thanh Lân sẽ theo mấy người Tiêu Ngọc rời khỏi Ô Thản Thành trở về Già Nam học viện.
Trước khi đi hắn đã đem mấy viên Đại Hoàn Đan cùng Cực Phẩm Đại Hoàn Đan cho Thanh Lân để nàng nhanh chóng đột phá cảnh giới.
Nhìn chúng nữ rời đi thì Phạm Thiên vô cùng hài lòng cười. Trong đoàn người của Già Nam học viện đi tới Ô Thản Thành lần này thì toàn bộ các thiếu nữ xinh đẹp đều đã thần phục với hắn.
Chỉ tiếc là còn có một mình Nhược Lâm đ*o sư không dễ bị dụ dỗ như đám thiếu nữ ngây thơ này nhưng Phạm Thiên tin rằng Tiêu Mị sẽ thay mình từ từ đem vị nữ tử ôn nhu như nước này lừa tới tay.
(Những nhân vật nữ phụ ít đất diễn thì cứ để Tiêu Mị cùng mấy nữ nhân của main ra tay thu phục cho nhanh đỡ phải kéo dài chương tiết)