Khi Phạm Thiên thu lại dị hỏa thì Nạp Lan Kiệt cũng mở mắt ra, hắn trước đó đã sớm tỉnh lại nhưng do phải tập trung phối hợp luyện hóa dược lực của Tục Mệnh Đan nên mới không lên tiếng.
Nạp Lan Kiệt cảm thấy toàn thân tràn ngập sinh lực thì mới kinh ngạc ngồi dậy. Nạp Lan Túc cùng Nạp Lan Yên Nhiên thấy vậy thì liền chạy tới đỡ lấy hắn.
- Cha (gia gia)!
Nạp Lan Kiệt phất tay nói:
- Ta dù đã già nhưng còn chưa tới mức cần phải có người đỡ mới ngồi dậy nổi đâu. Còn ngươi, nha đầu chết tiệt kia. Ngươi còn có mặt mũi trở về sao? Ba năm nay, nếu không phải bởi vì ngươi lúc trước tùy tiện giải trừ hôn ước với Tiêu gia. Ta có thể tức giận đến nỗi không tu luyện được, bị lạc độc hành hạ đến như thế này?
Nạp Lan Yên Nhiên liền có chút quật cường nói:
- Gia gia, ta biết làm như vậy ngươi sẽ tức giận nhưng Nạp Lan Yên Nhiên ta tuyệt đối sẽ không ủy thân cho một kẻ như vậy!
Nạp Lan Kiệt còn tức giận định nói gì đó thì Phạm Thiên liền lên tiếng:
- Nạp Lan lão gia tử, ngươi không nên trách Yên Nhiên. Dù ta hiểu ngươi là một người rất trọng tín nhưng Yên Nhiên cũng có suy nghĩ của riêng mình, xin hãy để đám nhỏ tự quyết định tương lai của mình đi.
Phạm Thiên nói vậy thì Nạp Lan Kiệt không tiện phát tác, dù gì hắn cũng mới được đối phương cứu về cái mạng già này nên lời nói của Phạm Thiên vẫn còn rất có trọng lượng.
- Phạm Thiên đại sư, ta còn chưa cảm tạ ngươi đã thay ta khu trục Lạc Độc, cũng chúc mừng ngươi đã thu phục được dị hỏa!
Dị hỏa là thứ mà không chỉ Luyện Dược Sư mà ngay cả đấu giả cũng thèm muốn. Phạm Thiên thu phục được dị hỏa thì đương nhiên là chuyện đáng mừng.
- Vừa rồi đan dược ngươi cho ta phục dụng dược lực vô cùng mạnh mẽ, đã đem ám thương do Lạc Độc gây ra chữa trị đến tám chín phần mười rồi. Chắc hẳn là Phạm Thiên đại sư thu phục được dị hỏa thì đã thành công đột phá luyện dược thuật mà luyện chế ra lục phẩm đan dược vừa rồi?
Phạm Thiên chỉ cười nhạt mà lắc đầu nói:
- Quả thực là ta có chút đột phá nhưng đan dược vừa rồi không phải lục phẩm mà là thất phẩm Tục Mệnh Đan do ta sáng tạo ra.
Tục Mệnh Đan là xuất phẩm của hệ thống thì người khác đương nhiên là không có nên Phạm Thiên có nói là mình sáng tạo ra cũng chẳng có gì là không được.
Phạm Thiên vừa nói vậy thì ngay lập tức Nạp Lan Kiệt và Nạp Lan Túc cùng nhau hít một hơi khí lạnh còn Nạp Lan Yên Nhiên thì hai mắt như hiện lên tinh tinh nhìn Phạm Thiên.
- Phạm Thiên đại sư, ý ngươi là… ngươi đã là thất phẩm Luyện Dược Sư?
Thất phẩm Luyện Dược Sư có ý vị như thế nào? Đây chính là tồn tại khiến cho cả Đấu Tông cường giả cũng phải lấy lễ tiếp đãi, thất phẩm đan dược chính là thứ mà Đấu Tông cường giả vô cùng thèm muốn. Chưa kể Phạm Thiên còn sở hữu dị hỏa, Luyện Dược Sư có được dị hỏa tại Đấu Khí đại lục cũng không có nhiều, Phạm Thiên có được dị hỏa thì tuyệt đối là tiền đồ bất khả hạn lượng.
Mà bỏ qua điều này thì để trở thành thất phẩm Luyện Dược Sư cần có tu vi thấp nhất cũng phải là Đấu Hoàng. Phạm Thiên tuổi tác mặc dù lớn hơn Vân Vận nhiều nhưng phần lớn thời gian hắn vẫn lấy việc nghiên cứu luyện dược mà lại có thể ở tuổi này đột phá Đấu Hoàng thì quả thực là thiên phú kinh người.
Nạp Lan Kiệt cho dù tuổi gấp mấy lần Phạm Thiên nhưng cũng chỉ mới là Đấu Vương mà thôi.
Trước đó Phạm Thiên còn là Đấu Vương đã là một trong thập đại cường giả của Gia Mã đế quốc nay hắn lại đột phá Đấu Hoàng thì liền trở thành một trong 5 người mạnh nhất.
- Xem ra Gia Mã đế quốc chúng ta lại xuất hiện một cái nhân vật khó lường rồi. Từ nay về sau chúng ta cần phải lấy Vân Lam Tông làm đầu mà phát triển, như vậy chuyện của Yên Nhiên liền nhờ tới Phạm Thiên đại sư quan tâm nhiều hơn.
Một mình Vân Lam Tông đã sở hữu tới ba tên Đấu Hoàng cường giả thì hiển nhiên là thế lực mạnh nhất Gia Mã đế quốc, địa vị như vậy thì hiển nhiên vị trí của Nạp Lan Yên Nhiên là thiếu tông chủ liền thay đổi.
Dù là Nạp Lan Kiệt cũng không còn dám làm ra quyết định đối với vận mệnh của Nạp Lan Yên Nhiên nữa rồi.
- Nạp Lan lão gia tử cứ yên tâm, trước đó ta đã đi tới Ô Thản Thành một chuyến và cho Tiêu gia một ít trợ giúp cùng với giúp cho Tiêu Viêm tên tiểu tử kia gia nhập vào Già Nam học viện coi như là bồi thường. Khoảng hơn nửa năm nữa hẹn ước ba năm sẽ tới thì sau đó Nạp Lan Yên Nhiên liền có thể đem mối duyên nợ này chặt đứt và tập trung tu luyện.
Phạm Thiên đã nói vậy Nạp Lan Kiệt cũng không có ý kiến gì nữa, mặc dù có chút hổ thẹn với Tiêu gia nhưng họ cũng đã nhận được đền bù xứng đáng rồi.
……
Phạm Thiên sau đó liền được Nạp Lan gia an bài ở một gian phòng ngay bên cạnh Nhã Phi. Nguyên bản hắn còn định đi tìm Nhã Phi đêm nay nhưng khi vừa định đi ra khỏi cửa thì Nạp Lan Yên Nhiên liền từ ngoài tiến vào trong sân nhỏ trước phòng của Phạm Thiên.
Phạm Thiên ngồi trong phòng nghe thấy tiếng gõ cửa thì liền lên tiếng:
- Là Yên Nhiên sao? Hãy vào đi!
Thiếu nữ trong bộ bạch y bó sát người tiến vào trong phòng và nhìn Phạm Thiên đang ngồi trên ghế thì liền đi tới. Nàng nhẹ cúi đầu trước mặt Phạm Thiên và nói:
- Sư phụ, ngươi đã vì chữa trị cho gia gia của ta mà phải vất vả tìm kiếm trên sa mạc suốt một năm nay. Ta quả thực không biết làm sao để báo đáp sư phụ!
Khi Phạm Thiên biến mất trọn một năm thì Nạp Lan Yên Nhiên ở Vân Lam Tông thấy Vân Vận mỗi đêm vẫn ngồi bên cửa tương tư về hắn thì nàng thậm chí còn có chút trách móc Phạm Thiên.
Nhưng sau khi biết được việc Phạm Thiên rời đi là để tìm kiếm dị hỏa thì nàng biết mình đã trách lầm hắn. Đêm nay sau khi bồi tiếp Nạp Lan Kiệt một lúc lâu thì Nạp Lan Yên Nhiên mới rời đi để cho gia gia của mình nghỉ ngơi và đi tìm Phạm Thiên.
Nạp Lan Yên Nhiên muốn báo đáp và cũng muốn tạ lỗi vì đã hiểu lầm Phạm Thiên nhưng khi tới nơi nàng lại không biết mình phải làm gì.
Phạm Thiên tu vi cao hơn nàng quá nhiều lại còn là thất phẩm Luyện Dược Sư thì đâu thiếu cái gì. Ngay cả công pháp Nạp Lan Yên Nhiên đang tu luyện cũng là của hắn truyền cho nên nàng không có gì để báo đáp cả.
Trong lúc Nạp Lan Yên Nhiên còn đang suy nghĩ thì bỗng nhiên nàng cảm nhận được một luồng nhu lực đang kéo nàng về phía trước.
- A!
Nạp Lan Yên Nhiên tỉnh táo lại thì thấy mình đang nằm gọn trong lòng Phạm Thiên rồi, bàn tay của hắn đang nắm lấy bờ eo thon thả của nàng.
- Nếu Yên Nhiên ngươi biết ơn như vậy thì định cảm tạ ta như thế nào đây?
Thấy Phạm Thiên làm ra cử chỉ lớn mật như vậy thì Nạp Lan Yên Nhiên có chút giật mình chưa kịp thích ứng. Trong lúc Nạp Lan Yên Nhiên còn đang ngơ ngác thì Phạm Thiên đã cúi xuống ngậm lấy đôi môi mềm chưa kẻ nào từng xâm phạm của nàng.
Nạp Lan Yên Nhiên vốn là một người cực kỳ tỉnh táo và quyết đoán nhưng không biết vì sao đêm nay đầu óc của nàng lại không thể dùng được. Nạp Lan Yên Nhiên cứ như vậy đần độn để Phạm Thiên tháo bỏ từng chút vải vóc trên người rồi biến thành một con dê nhỏ không chút che chắn mà tùy ý cho Phạm Thiên dày vò.
Sau một tiếng kêu đau đớn của thiếu nữ thì trong phòng liền vang lên từng đạo âm thanh thở dốc của đôi nam nữ.
Đã quá nửa đêm, mấy tên hộ vệ của Nạp Lan gia thấy tiểu thư nhà mình còn chưa đi ra thì liền lặng lẽ rời khỏi và đem chuyện này báo lại cho Nạp Lan Túc.
Nạp Lan Túc biết được tin này thì liền lộ vẻ mặt cổ quái. Quả nhiên nữ nhi bảo bối của hắn đã bị ngươi khác ăn sạch cả xương cốt rồi.
Nếu là kẻ khác thì Nạp Lan Túc còn sẽ làm mình làm mẩy nhưng đối với một đại nhân vật như Phạm Thiên thì hắn còn ẩn ẩn có chút mừng rỡ vì nữ nhi của mình cùng hắn có một chân.
……
Ngày hôm sau Phạm Thiên liền tỉnh lại và ở hai bên chính là Nhã Phi cùng Nạp Lan Yên Nhiên đang yên lặng nằm ngủ.
Đêm hôm qua sau khi đem miếng củ cải trắng Nạp Lan Yên Nhiên gặm xong thì Phạm Thiên còn chưa tận hứng nên liền kéo Nhã Phi tới giúp đỡ. Dù đã có Nạp Lan Yên Nhiên trước đó giúp đỡ tiêu hao quân lực của địch nhưng do nàng sơ kinh nhân sự nên chỉ mới tiêu diệt được một chút quân địch đã phải hạ vũ khí đầu hàng khiến cho Nhã Phi phải lãnh nhận phần trách nhiệm nặng nề còn lại.
Thể lực của Phạm Thiên dồi dào như vậy khiến cho vị thành thục nữ tử này cũng phải cảm thấy ăn không tiêu. Sau khi kết thúc chiến đấu nàng liền giống như mất hết lực lượng mà nặng nề chìm vào giấc ngủ.