Gặp Được Em Ở Những Năm Tháng Tươi Đẹp Nhất

Chương 50: Quần áo của vợ hôm nay anh giặt hết



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Nắng sớm ngập tràn căn phòng, trên giường cảnh xuân phấp phới, người đàn ông nào đó đang ghé trên người phụ nữ, đói khát vén áo gặm cắn bầu ngực người ta.
Từ Hoãn nửa tỉnh nửa mê cau mày vỗ lên đầu Giang Quyết, gắt ngủ: "Đừng có phiền em, em muốn ngủ thêm!"

Giang Quyết cắn thêm vài cái rồi hôn mặt cô, rời giường đi rửa mặt.
Anh chạy đi mua bữa sáng, lúc về cô vẫn còn say giấc nồng, thế là anh vào nhà vệ sinh đem quần áo bẩn đi giặt sạch.
Bữa sáng sắp nguội ngắt, Giang Quyết đành phải đi gọi cô dậy.
"Vợ ơi, dậy ăn sáng thôi, có món bánh bao em thích nhất này." Anh thì thầm bên tai cô.
"Không ăn." Người phụ nữ trên giường từ chối, rụt đầu vào tấm chăn mỏng.
"Ngoan nào vợ, đồ ăn sắp lạnh ngắt rồi, bánh bao mà nguội ăn không ngon nữa đâu, ngoan dậy nào." Anh kiên nhẫn dụ dỗ cô.
"Không dậy, lạnh thì lạnh chứ sao." Cô mặc kệ.
"Bảo bối, vợ ngoan của anh, dậy ăn sáng rồi ngủ tiếp nhé?" Giang Quyết hôn lên môi cô, gặm cắn đầu lưỡi cô. 

"Đừng....anh phiền chết đi được, vậy anh bế em đi rửa mặt đi, em không muốn cử động." Từ Hoãn nũng nịu, cô đã hoàn toàn bị đánh thức.
"Vậy để ông xã ôm em đi." Anh hết cách, cười nhìn cô gái ỷ lại trên giường, bế cô lên. 
Giang Quyết ôm cô vào phòng tắm, đặt cô ngồi trên băng ghế, bóp kem đánh răng lên bàn chải điện, vịn hàm dưới của cô: "Vợ ơi, hé miệng ra."
Từ Hoãn nhắm mắt, nghe lời há miệng, mặc kệ cho anh giúp cô đánh răng.
"Được chưa?" Trong miệng cô vẫn đầy bọt.
"Được rồi." Giang Quyết đưa cốc nước cho cô súc miệng.
"Còn phải rửa mặt nữa, anh dùng sữa rửa mặt và máy rửa mặt đi." Cô chỉ chỏ.
"Cái này dùng sao?" Anh đưa đồ qua.
"Đầu tiên anh lấy một ít sữa rửa mặt, chà xát vào lòng bàn tay tạo bọt rồi xoa đều lên mặt em, tiếp đó anh bật máy lên khẽ di vòng quanh." Cô dạy anh từng bước một.
Anh làm theo y hệt lời cô hướng dẫn.
"Cái này có thể rửa sạch á?" Giang Quyết nghi ngờ.
"Đương nhiên có thể." Từ Hoãn nhắm mắt hưởng thụ.
"Vợ ơi, da em đẹp thật đấy." Giang Quyết không kìm được khen ngợi làm da trắng mềm của cô.
"Ừm" Cô nhếch môi cười đắc ý.
Rửa mặt xong, hai người ra ăn sáng.
"Vợ ơi, hôm nay anh không cần tới phòng thí nghiệm, chúng mình có nên ra ngoài đi dạo không?"
"Không, hôm nay ở nhà dọn vệ sinh, nhà bẩn quá rồi." Từ lúc chuyển tới cô còn chưa quét tước bữa nào.
Giang Quyết nhìn lướt qua căn phòng ngăn nắp, yên lặng đồng ý.
Ăn xong, Từ Hoãn bảo Giang Quyết cầm máy đi hút bụi, cô giao cả phòng ngủ và phòng khách cho anh, còn mình thì ra ban công dọn, sắp xếp và tỉa tót cho cây cảnh một lần nữa. Sau đó cô vào bếp rửa lại hết đồ gia dụng, bỏ đi những đồ không còn cần thiết. Nhìn lướt qua một lượt mà không thấy bóng dáng Giang Quyết đâu, cô vào phòng ngủ, thấy anh đang cầm máy hút bụi nhưng không biết đang hút cái gì. Cô im lặng bước tới nhìn chằm chằm anh, "Anh đang hút không khí à? Không biết dùng máy hút bụi ư?"
"Khụ, anh vừa Baidu nên cũng biết sơ sơ rồi." Người đàn ông nào đó bị phê bình chỉ biết lúng túng sờ mũi, mấy cái đồ hút bụi khỉ gió này ở trong nhà đã bao giờ anh sờ qua đâu, trước toàn Lão Đại và người ba Thê Nô của anh dùng hoặc là thuê giúp việc theo giờ tới làm. 
"Có vẻ anh chẳng bao giờ làm việc nhà nhỉ, đúng là đại thiếu gia tay không dính nước." Cô thở dài, dạy anh cách dùng máy hút bụi.
"Ai bảo, anh biết rửa bát và giặt quần áo đấy, quần áo của vợ hôm nay anh giặt hết còn gì." Anh phản bác.
"Nếu hai việc này anh cũng không biết làm nữa thì khả năng sinh tồn của anh quá thấp rồi." Từ Hoãn cười giễu cợt.
Giang Quyết không lên tiếng, chỉ biết vùi đầu làm.
"Vợ ơi, buổi trưa em dạy anh nấu cơm nhé." Anh nhìn người phụ nữ đang đứng bên giám sát.
"Ừ, được rồi, anh mau hút bụi xong phòng ngủ với phòng khách đi, em vào phòng tắm dọn dẹp."
Tới trưa, rốt cục hai người cũng dọn xong.
Từ Hoãn lấy mấy quả cà chua và trứng gà để một bên, tìm hướng dẫn làm món trứng chưng cà chua đưa cho Giang Quyết đọc.
"Anh đọc rồi nhớ kỹ nhé, sau đó tự mình nấu xem, không hiểu thì hỏi em."
"OK" Cứ tưởng là được vợ yêu cầm tay chỉ bảo cho nên ai đó hơi thất vọng
Nhưng mà giữa lý thuyết và thực tế luôn luôn có sai số, sau khi xào qua trứng, anh thả cà chua vào dầu nóng rồi nắm chặt xẻng xúc bật lùi về phía sau, chỉ sợ dầu nóng bắn lên người
Từ Hoãn khoanh tay trước ngực chê bai: "Người đàn ông cường tráng thế này lại sợ cả dầu sôi ư?"
"Vợ ơi, cái này quá dọa người rồi, bắn tung tóe thế này không sợ bị bỏng tay à?" Giang Quyết lùi cơ thể về sau tránh né, ló đầu ra nhìn chảo dầu.
"Đương nhiên không! Đảo nhanh tay lên chút!" Cô chỉ huy.
Anh cẩn thận đảo, thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn Từ Hoãn.
"Anh không cần nhìn hướng dẫn à? Nhìn em làm cái gì?" Cô khoanh tay đứng nhìn.
"Vợ ơi, bây giờ nêm gia vị được chưa?" Anh vươn tay ra lấy lọ gia vị.
"Đã cho trứng gà vào đâu!!" Cô liếc bát trứng đặt cạnh.
"Ồ" Giang Quyết đổ bát trứng vào trong nồi, thêm chút gia vị, rồi đảo đều.
"Trông khá ổn đấy." Từ Hoãn hài lòng khen ngợi.
"Đương nhiên, chồng em mà." Anh đắc ý dùng đũa gắp một miếng đưa lên miệng Từ Hoãn.
"Thế nào? Ăn ngon không?" Giang Quyết mong đợi.
"Ừ, được đấy" Từ Hoãn gật đầu.
"Chồng em đúng là thiên tài." Anh tự gắp cho mình một miếng rồi tự tâng bốc.
"Thôi thôi, tránh ra, để em làm sườn xào chua ngọt, anh xem em làm rồi nhớ từng bước nhé, mai tự anh làm, em không nhắc anh đâu, không làm tốt thì cũng khỏi cần ăn cơm trưa luôn." Cô cở tạp dề của anh rồi mặc vào người mình, thuần thục đảo sườn.
Giang Quyết lấy điện thoại chụp một tấm ảnh đăng lên trang cá nhân kèm caption: Vợ hiền. Sau đó anh nghiêm túc nhớ kỹ từng bước cô làm