Gặp Được Em Ở Những Năm Tháng Tươi Đẹp Nhất

Chương 85: Mẹ nó



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


"Ngốc"
Cô khẽ cười, cúi đầu mổ lên đôi môi mỏng của anh, rồi hôn xuống hầu kết

Hô hấp của Giang Quyết dần trở nên nặng nề, anh không nhịn được phải nuốt nước bọt, hầu kết bị bao bọc bởi khoang miệng ấm áp, ánh mắt anh tràn đầy hưng phấn, huynh đệ bên dưới đã cương cứng lắm rồi
Sau khi để lại vài dấu hôn, Từ Hoãn hài lòng mút xuống hai quả hồng vừa nhỏ vừa cứng, Cô vươn đầu lưỡi xoáy vặn đầu ti, bàn tay xoa nắn bên còn lại. Cảm giác được hơi thở phập phồng của người nằm dưới, cô mút mạnh một cái, rồi trượt tay xuống cơ bụng anh khẽ vỗ về. Tám múi cương lên, phác họa thành một đường cong rõ ràng, cảm giác rắn chắc mang theo sức mạnh ban sơ. Ai đó chịu không nổi phải nuốt nước bọt liên tục, cô duỗi lưỡi liếm từ trong bụng lan ra, mút từng cái từng cái. Tới rốn, cô tinh quái chọc đầu lưỡi vào xoay tròn thăm dò.
"Ưm..." cả người Giang Quyết chấn động mạnh, từ cổ họng truyền ra một tiếng gầm ẩn nhẫn lại vừa như đang rên rỉ, dương vật hưng phấn ngóc đầu thật cao. Anh thở gấp hẩy người, tay sờ môi cô, mắt đen láy, khao khát và mong đợi nhìn cô
Từ Hoãn lướt xuống hạ thân anh, nhìn cái vật tưởng như nhỏ bé nhưng lại cực kỳ phách lối, vừa chạm nhẹ một cái thì quy đầu đã tiết ra chất dịch, vậy mà cô lại ngoảnh đầu, với lấy cái sịp của anh, không chút do dự đắp lên
"Mặc vào" cô vén chăn đứng dậy
Bầu không khí ám muội biến mất không còn chút tung tích
"Mẹ nó???" Cứ ngỡ rằng một giây tiếp theo huynh đệ của mình sẽ được sung sướng, bản thân anh cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, đang bay bổng tự dưng lại bị úp thẳng cái quần lót hai ngày chưa giặt vào, anh tức giận trợn mắt, ném cái quần lót phảng phất mùi tanh ra
"Vợ ơi sao em lại làm thế? Em không cân nhắc tới việc cảm nhận tiểu Giang Quyết ư?" Anh đấm giường, tất cả tế bào đều lên án

"Anh có ý kiến gì à?" Từ Hoãn chống eo nhìn xuống anh
"Hừ! Anh nào dám!" Giang Quyết sột soạt kéo chăn trùm kín đầu, càng nghĩ càng tủi thân, muốn được vợ yêu một tí cũng không được, lại còn bị treo lửng lơ giữa chừng, khó chịu hết nấc. Anh thở dài, đành làm phiền người anh em tay phải vậy
Việc chưa thành thì Từ Hoãn đã không cho anh cơ hội, cô vén chăn lên, im lặng nhìn người đàn ông đang quay lưng về phía mình tự an ủi
"Anh đừng có mà từ sáng tới tối chỉ nghĩ tới cái loại chuyện này có được không? Hư thận có ngày đấy"
"Hừ, ai bảo em quyến rũ anh" Giang Quyết hững hờ, tay di chuyển càng lúc càng nhanh


— QUẢNG CÁO —