Đi cả một buổi trưa thì đến tận gần xế chiều họ mới về tới nhà
" Ôi Lăng Phong con về rồi à?"
“…Vâng”
Chu Lăng Phong liếc nhìn sang Hàn Khả Nhiên xong kéo cô lại.
" Có mệt không?"
" Không"
Anh yêu chiều nhìn cô rồi hôn lên trán.
" Ưm…"
Lăng Nguyệt nhìn nhìn rồi cười tủm tỉm lên tiếng chọc ghẹo con trai của mình.
" Nhìn kìa nhìn kìa, xem nó chiều vợ nó kìa"
“… Thì mẹ cũng có khác đâu”
" Ừ nhỉ?"
Hàn Khả Nhiên nghe vậy thì cũng hiểu được sơ sơ hai người nói gì thì đỏ mặt.
" Mẹ…Vợ gì chứ"
" Con ngại sao?"
“////”
" Thôi được rồi, không chọc con nữa, kêu người dọn đồ ăn lên đi chúng ta ăn xong rồi nghỉ ngơi sớm luôn"
" Vâng…"
….
||||| Truyện đề cử: Hậu Duệ Kiếm Thần |||||
" Á…làm ơn…xin, xin mấy người dừng lại"
Là Cẩn Ngân và Cẩn Huyên, bây giờ hai người họ đang cầu xin bọn côn đồ đang đập phá đồ trong nhà. Thì ra là Chu Lăng Phong đã kêu người lôi kéo cha của cô ta là Cẩn Nhu lăng vào con đường cờ bạc. Thế là không quá hai ngày, ông ta đã bán sạch tài sản tài sản của mình, đã vậy còn lâm vào con đường nợ nần chồng chất… Cẩn gia sau đó đã phá sản chỉ trong một đêm…
Còn những người còn lại thì cũng rơi vào kết cục thảm hại không khác gì hai người họ. Kẻ thì bị tai nạn chết trong đêm, người thì bị cưỡng h**p dẫn đến tự tử… Đây là kết cục của những kẻ phản diện chăng?
…
Còn phía bên Chu Gia, Chu Lăng Phong vẫn thản nhiên như không có chuyện gì mà tận hưởng sự hạnh phúc của riêng mình. Sau khi ăn tối xong, Chu Lăng Phong nắm tay cô kéo về phòng mình rồi ôm hôn.
" Bảo bối, nhớ em quá".
" Nhớ…nhớ gì chứ, làm như xa cách lâu ngày vậy không bằng"
Chu Lăng Phong mỉm cười nhìn cô, đối với anh thì một phút anh cũng không muốn rời xa…
" Được rồi bé con, em ngoan ngoãn tắm rửa sạch sẽ đi rồi đi ngủ?"
" Ừm để tớ về phòng"
Hàn Khả Nhiên chưa kịp nhấc chân lên nữa thì liền bị Chu Lăng Phong nắm eo kéo lại. Anh làm ra một bộ mặt không thể nào biến thái hơn rồi cất giọng nói.
" Ngủ ở đây"
" Ở đây?"
" Đúng"
" Mắc mớ gì "
Chu Lăng Phong híp mắt lại nhìn cô, sau đó không nói không rành mà trực tiếp bế cô đi vào phòng tắm.
" Ế cậu làm gì vậy?"
Chu Lăng Phong không trả lời mà cứ tiếp tục bước đi. Vào đến phòng tắm rồi thì anh nhẹ nhàng đặt cô vào bồn rồi xả nước.
" Á …lạnh"
" Giờ em muốn tự tắm hay để tôi tắm dùm em "
“…” Lại nữa hả!!!
" Tớ …tớ tự tắm, cậu đi ra đi!!"
Hàn Khả Nhiên đỏ mặt nhìn anh, cô biết anh nói được thì sẽ làm được nên đành nhượng bộ.
" Ừ, vậy tôi ra ngoài trước"
" Đi đi"
Chu Lăng Phong nhìn cô sau đó quay người rời đi, trước khi đi anh còn quay lại cười cười nói với cô.
" Em mà còn dọc nước nữa thì đừng trách tôi ‘ra tay’ với em đấy"
“???”
Ra tay?
Hàn Khả Nhiên lúc đầu còn không hiểu, nhưng sau đó kịp tiêu hoá câu vừa rồi thì liền đỏ mặt, nhìn anh mắng.
" Chu Lăng Phong, cậu…CẬU LÀ ĐỒ BIẾN THÁI!!!"
/ Cạch, Rầm/
Thế là Chu Lăng Phong đã bị đuổi ra ngoài, bản thân còn bị cô tạt nước cho ướt nhẹp nhưng anh thì vẫn mặt dạy mà cười lớn nữa chứ!!!
/reng/
Bỗng nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên
" Alo" Chu Lăng Phong trả lời.
" Chuyện cậu nhờ, tôi đã xử lý xong xuôi rồi đấy "
" Ừ"
Chu Lăng Phong lạnh lùng trả lời, người bên kia nghe vậy cũng không nói gì mà hỏi tiếp.
" Sao cậu không tự xử lý mà nhờ đến tôi vậy, tôi thấy chuyện này cũng đâu đến mức phải nhờ đến tôi đâu"
“…”
" À, với lại bình thường cậu sẽ còn ra tay nặng hơn nữa mà, sao hôm nay lại tốt bụng như vậy?"
“…”
Đầu dây bên kia liên tiếp không nhận được câu trả lời của anh thì cũng im lặng.
…
" À, Nghe nói cậu có đem một cô gái về nhỉ? Không lẽ là vì cô gái đó "
“…Ừ”
Chu Lăng Phong lạnh nhạt trả lời. Bỗng nhiên cánh cửa phòng tắm mở ra, anh nhìn cô bạn nhỏ vừa mới tắm xong sau đó trả lời điện thoại …
" Tôi cúp máy đây"
“… Được”
"Cậu vừa nói chuyện với ai thế "
Chu Lăng Phong từ từ đi lại, kéo cô vào lòng ôm ôm
" Thư ký Trần"
" Ồ"
“…”
" Nè nè Lăng Phong"
" Gì vậy bé con?"
" Lúc nãy tớ có mua quà cho cậu đó"
" Quà?"
Hàn Khả Nhiên tung tăng chạy lại bàn lấy một chiếc hộp nhỏ xong chạy lại chỗ anh.
" Nè, tặng cậu đó"
Chu Lăng Phong ngạc nhiên nhìn cô, sau đó mở chiếc hộp ra. Là một chiếc cà vạt!
" Là em chọn cho tôi sao?"
" Đúng đúng đúng"
Chu Lăng Phong nghe được câu trả lời liền nhanh chóng kéo cô vào lòng rồi ôm chặc. Bảo bối nhỏ của anh còn biết mua quà tặng anh nha.
" Cậu thích không?"
" Thích"
" Hì hì"
Chu Lăng Phong ôm Hàn Khả Nhiên một hồi thì cô cũng lim dim buồn ngủ. Anh thấy vậy thì đặt cô xuống giường, đắp chăn rồi nhẹ nhàng hôn lên trán.
" Bảo bối, ngủ ngon"
" …Ưm ngủ ngon"
Đêm hôm nay trăng thanh gió mát, trong căn phòng là hai con người đang hạnh phúc ngủ cùng nhau, tạo nên một bầu không khí lãng mạn, hạnh phúc.
…ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ…
Tác giả: Người nói chuyện với cậu là ai thế Lăng Phong.