Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 124: Tên Côn Đồ 2



Hai tên côn đồ còn lại trố mắt kinh ngạc khi nhìn con chó hoang dị biến đột ngột xuất hiện.

"Cái quái gì thế? !"

Theo bản năng, họ la hét bỏ chạy.

Lục Duyên không thèm đếm xỉa đến ba tên nhóc đột nhiên xuất hiện rồi đột ngột rời đi.

Trên thực tế, hắn cho rằng ba tên đó còn khá khách sáo.

Ngoại trừ giọng điệu của tên đầu tiên không tốt lắm.

Chẳng qua là cho mượn hộp quẹt mà thôi, Lục Duyên cũng không định làm gì họ.

Vừa mới đi được một đoạn, phía sau đột nhiên có tiếng hét.

Lục Duyên sửng sốt một chút quay đầu nhìn lại.

Đúng lúc nhìn thấy bên ngoài một con hẻm âm u, hai tên côn đồ đang cuống cuồng chạy ra.

Một con chó đen to lớn đang đứng ngoài ngõ.

Con chó lớn kia cao 1m7, trông rất đáng sợ.

Lục Duyên không khỏi giật mình.

"Là thú dữ? ! Sao thú dữ có thể lẻn vào thành phố được?"

Lục Duyên còn có chút sợ hãi chứ đừng nói tới người phụ nữ gầy gò bên cạnh Lục Duyên.

Nhìn thấy con chó khổng lồ, chân nàng mềm nhũn suýt nữa thì ngã quỵ xuống đất.

Bởi vì sợ hãi mà giọng nàng trở nên lanh lảnh:

"Đó là thứ gì vậy! ?"

Con chó khổng lồ cảm nhận được ánh mắt Lục Duyên, bèn quay đầu nhìn hắn.

Dường như cảm thấy mối đe dọa của Lục Duyên, nó liền từ bỏ hai tên côn đồ gần nó, cúi xuống, nhếch mép phát ra một tiếng gầm gừ nặng nề.

Lục Duyên cau mày nói với người phụ nữ gầy yếu:

"Ngươi lùi lại đi."



Người phụ nữ gầy yếu gật đầu một lần nữa, ôm đứa trẻ chạy đi.

Trên người Lục Duyên hiện lên một bộ chiến giáp, trên tay hắn cũng xuất hiện trọng kiếm vuốt bọ hung sắc nhọn.

Trên da của hắn hiện lên vài đường vân màu đen tuyền.

Hắc Thiết hoạt động.

"Rống! !"

Tứ chi của con chó khổng lồ đạp lên mặt đất lao về phía Lục Duyên.

Lục Duyên hai chân giẫm trên mặt đất, cũng cầm kiếm nghênh đón.

Dưới cái nhìn của hai tên côn đồ còn sống và người phụ nữ gầy gò, một người một chó va vào nhau.

Trọng kiếm cùng móng vuốt khổng lồ sắc nhọn va chạm, tạo ra âm thanh leng keng.

Sức mạnh khổng lồ theo chân họ truyền xuống mặt đất.

Một vết nứt xuất hiện trên mặt đất chỗ người và chó.

Ngay sau đó, con chó khổng lồ gầm lên đau đớn, thân hình khổng lồ cao 1m7 bay lên không trung đập vào một bên tường.

Bùm!

Đây không phải là một bức tường hợp kim cứng rắn nào đó, chỉ là một bức tường đá bình thường.

Lần này, trực tiếp tạo thành một cái hố trên tường.

Hai tên côn đồ và người phụ nữ gầy yếu đều trợn tròn mắt kinh ngạc.

Một tên trong bọn côn đồ kia nấp sau góc tường, nhìn vào lỗ sâu trên tường, kinh hãi nói:

"Đây là sức mạnh của chiến sĩ gen sao? Hắn còn là con người sao? !"

"Chẳng trách địa vị của chiến sĩ gen lại cao như vậy, thực lực này cũng quá kinh khủng rồi đi. Ngay cả một con quái vật to lớn như vậy cũng có thể đánh bay trong tức khắc!"

Sau khi đánh con chó khổng lồ, Lục Duyên lao tới lần nữa, thừa dịp con chó khổng lồ còn chưa kịp đứng dậy, đâm một nhát thật sâu và trong cơ thể nó.

Xùy!



Trọng kiếm nhập thể, con chó khổng lồ liên tục gầm thét, tứ chi giãy giụa.

Móng vuốt bén nhọn dừng lại trên người Lục Duyên, giống như đụng trúng một tấm kim loại rắn chắc, thậm chí va chạm xẹt ra tia lửa.

Nhưng lại không thể tạo ra bất cứ tổn thương nào cho Lục Duyên.

Miệng vết thương của con chó khổng lồ không ngừng tuôn máu đen, phun ra như dòng suối nhỏ màu đen.

Lục Duyên thấy vậy thì chau mày.

Màu máu tươi của con mãnh thú này trông hơi kỳ lạ.

Đúng lúc này, một tiếng kêu to, bén nhọn vang lên.

Lục Duyên nhìn thấy trên thân thể chó khổng lồ này có từng tia sương mù đen nhanh chóng hiện lên.

Sương mù càng lúc càng đậm, cuối cùng hóa thành một bóng đen xông ra khỏi thân thể chó khổng lồ.

Lục Duyên nhìn thấy bóng đen này, con ngươi co lại, thu hồi trọng kiếm, lùi lại, cảnh giác nhìn lên không trung.

"Lại là bóng đen này?"

Lục Duyên vốn cho rằng mãnh thú này từ nơi hoang dã lén vào trong thành, bây giờ xem ra hình như không phải rồi?

Hình như có liên quan đến bóng đen kia?

Bóng đen trên không trung vặn vẹo gào thét, cuối cùng hóa thành một đám khói đen tan đi.

Mà sau khi bóng đen kia rời đi, thân thể chó khổng lồ giống như bị ngọn lửa thiêu đốt, biến thành một đống than cốc, rơi xuống đầy đất.

Lục Duyên nhìn xung quanh một chút, xác nhận bóng đen kia đã biến mất mới thu hồi trọng kiếm.

Hắn nhìn khối than cốc trên đất, lại nhìn khói đen lan tràn thì hơi chau mày.

Hình như trước đó bóng đen kia chui vào cơ thể khiến người ta chết đột ngột, không ngờ bây giờ lại có mánh khóe mới.

Thực lực của chó khổng lồ vừa rồi xấp xỉ với mãnh thú bình thường có độ tôi luyện là 50%.

Nếu đây là do bóng đen kia tạo thành, vậy chỉ sợ, thực lực của nó lại tăng lên.

Lục Duyên cảm thấy ổn.

Như đã từng nói, lúc trước hắn nhớ mãi là muốn tìm hiểu tin tức về bóng đen, nhưng vì nhóm người bang Hắc Thử và bang Dã Cẩu vẫn luôn sống mái với nhau, sau đó vẫn luôn không nhắn lại tin tức cho Lục Duyên.