Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 235: Tốc Độ Bất Phàm.



Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi mà hắn đã nhẹ nhàng giết chết sáu con sư tử Thảo Nguyên còn lại.

Sau đó hắn mới bắt đầu thu thập kí hiệu.

Ký hiệu của hung thú bình thường đều là 1 điểm, tất cả có 6 điểm.

Sư tử đực là hung thú tinh nhuệ cao cấp, có 30 điểm.

Mà sư tử cái là hung thú tinh nhuệ trung cấp, có 20 điểm.

Tổng cộng tất cả có 56 điểm.

Lại cộng thêm những điểm trước đó Lục Duyên có được, tất cả cộng lại có hơn 100 điểm.

Với mức tiêu chuẩn là 10000 điểm, tuy trông có vẻ mức chênh lệch vẫn còn rất lớn, nhưng thực tế chỉ cần giết mười con hung thú mục đầu cấp thấp hoặc năm con mục đầu trung cấp là đã hoàn thành mục tiêu rồi.

Điều này cũng chẳng khó lắm đối với Lục Duyên.

Mục tiêu của hắn là giành được hạng nhất.

Tuy vẫn không biết tác dụng của học phần này là gì, nhưng có lẽ là rất quý giá.

Lục Duyên tiếp tục đi về phía trước.

Nhưng Lục Duyên đi chưa được bao lâu thì đột nhiên nghe thấy tiếng gào rú vô cùng lớn ở phía xa.

Người hắn chợt khựng lại, hắn quay phắt đầu lại nhìn về phía âm thanh, ánh mắt hắn lóe lên sự vui sướng.

"Âm thanh này, là cấp mục đầu sao?"

Lục Duyên liền thay đổi hướng ngay, hắn chạy về phía âm thanh truyền tới.



Trong tiểu thế giới, lúc này đám người Lý Thanh Hòa đang nhìn chằm chằm vào màn sáng.

Trong màn sáng, bốn thiếu niên thiếu nữ lúc này đang dần dần tiến sâu vào tiểu thế giới, hung thú họ gặp phải cũng càng mạnh hơn.

Thân pháp của thiếu niên tóc nâu rất nhanh nhẹn, từng luồng gió chuyển động quanh thân, tốc độ cực nhanh.

Hắn vút qua bên người một con sư tử Thảo Nguyên, trường kiếm liền vạch qua cổ con sư tử đó. Con sư tử Thảo Nguyên khổng lồ hoàn toàn chưa kịp phản ứng lại thì máu tươi đã bắn ra tung tóe, xác nó ngã rạp xuống đất.

Người đàn ông vạm vỡ nở một nụ cười hài lòng.

"Thấy thế nào hả? Dương Bình rất khá đúng không? Mới có 18 tuổi mà đã được ghi chép một gen cấp tinh nhuệ, một gen cấp mục đầu, giờ đã là nhất giai đỉnh phong rồi đấy, có thể dễ dàng giết được hung thú cấp tinh nhuệ!"

Người đàn ông cao gầy đứng bên cạnh khẽ gật đầu:

"Đó là kỹ thuật chiến đấu Phong Vũ sao? Tốc độ đó quả thực là bất phàm. Tiểu Vi nhà ta cũng rất khá, uy lực của súng nước mạnh hơn nhiều so với kỹ thuật chiến đấu Phong Vũ đấy"

Trong màn sáng, có một thiếu nữ đáng yêu mặt phúng phính như em bé mặc thủy bào màu xanh lam, tay cầm pháp trượng, một cây súng nước dài hơn một mét được ngưng tụ trong không trung.

Cây pháp trượng trong tay nàng vung một cái, cây súng nước bắn về phía một con sói Thảo Nguyên khổng lồ, trực tiếp xuyên qua nó.

Người đàn ông vạm vỡ nở nụ cười:

"Vậy phải xem đối thủ là gì, nếu như đối phương có tốc độ cực nhanh thì tiểu nha đầu này chưa chắc đã có cơ hội đâm trúng đối phương".

Người đàn ông cao gầy nhướng mày, không hề phản bác.

Người phụ nữ quyến rũ nở nụ cười nói:

"Với thực lực của hai người đó thì vượt qua bài khảo sát hẳn là không có vấn đề gì, nhưng vẫn hơi kém hơn một chút so với Mẫn Nhi nhà ta".

Trong màn sáng, ánh mắt thiếu nữ tóc ngắn vô vùng sắc bén, trong tay nàng nắm đôi song đao dài mảnh, nàng mặc áo giáp, từng luồng ánh sáng mỏng manh màu máu chuyển động quanh người nàng. Trong lúc cơ thể nàng chuyển động tốc độ cực nhanh, mỗi một lần công kích đều mang theo từng luồng đao khí cực kỳ mạnh mẽ.



Những nơi song đao lướt qua, đàn sói liền biến thành những cái xác.

"Hữm? Huyết Sắc Cuông Bạo?"

Người đàn ông cao gầy và người đàn ông vạm vỡ đều khẽ nhíu mày.

Lý Thanh Hòa đứng cạnh nhướng mày, cười nói:

"Nha đầu đó quả thực khá may mắn, gen siêu phàm này rất hiếm có, hơn nữa còn là gen toàn diện. Đối với gen cơ sở giai đoạn đầu thì đây là một sự lựa chọn rất tốt".

Người phụ nữ quyến rũ mỉm cười đắc ý:

"Con bé quả thực rất may mắn".

Ngay lúc này, đột nhiên có tiếng gào rú đầy uy lực vang lên trong màn sáng, tất cả mọi người đều biến sắc.

Họ quay đầu nhìn về phía âm thanh phát ra trong màn sáng, sau đó họ nhìn thấy Lục Duyên đang đối mặt với một con sư tử khổng lồ toàn thân màu trắng, cao tầm hai mét.

Cảm nhận được luồng khí tức mạnh mẽ của con sư tử trắng, mấy người đều nhướng mày.

"Đây là con hung thú cấp mục đầu đầu tiên mà mấy đứa kia gặp phải. Học muội Thanh Hòa à, đệ đệ ngươi đúng là may mắn thật đấy".

Người phụ nữ quyến rũ cười nói.

Người đàn ông cao gầy cũng lạnh nhạt nói:

"Hung thú mục đầu trung cấp, thực lực không hề yếu chút nào, nhưng không biết đệ đệ của học muội Thanh Hòa có thực lực như thế nào, có thể đối phó được không".

Người đàn ông vạm vỡ nhếch môi, nhìn chằm chằm màn sáng mà không hề nói gì, để đỡ chọc giận Thanh Hòa.

Cho dù là xét về chống lưng, thiên phú hay là thực lực thì hắn đều không sánh bằng Thanh Hòa, có thể không chọc vào thì tất nhiên là không nên chọc vào.