Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 274: Vẫn Còn Hy Vọng.



"Ta không tin hiện tại người có thể đánh vỡ phòng ngự của ta!"

Ninna nhìn nụ cười trên mặt Lục Duyên mà hoảng hốt trong lòng, nhưng bề ngoài vẫn giả vờ bình tĩnh.

Lục Duyên nở một nụ cười hiền hòa, chìm trong đạn năng lượng, đưa tay gảy gảy lá chắn bảo hộ tím.

"Hóa ra vật này có lực phòng ngự mạnh vậy à? Để ta xem thử tác dụng chút nhé"

"Ngươi muốn làm gì? !"

Trong lòng Ninna càng thêm hoảng hốt.

Lục Duyên không trả lời, đạp một cước nặng nề lên lá chắn bảo hộ tím.

Ẩm!

Tuy lá chắn bảo hộ tím không bị vỡ tan nhưng Ninna lại trực tiếp bay đi.

Ninna trợn mắt lên, vô cùng ngạc nhiên, hắn ta và lá chắn bảo hộ tím hóa thành một quả cầu một mét năm không ngừng bay về phía bảo vệ người máy.

Ẩm!

Lá chắn bảo hộ tím nặng nề va chạm vào hai bảo vệ người máy, hai bảo vệ người máy bị sức mạnh to lớn đâm vào, bay ngược ra ngoài, đáp xuống quảng trường cách đó hơn mười mét.

Sức mạnh khủng bố kia đã phá hủy thân thể của người máy, hai bảo vệ người máy nằm trên mặt đất, trên người liên tục lấp lóe lên những tia lửa điện.

Bảo vệ người máy khác lập tức thay đổi công kích, trút toàn bộ hỏa lực lên quả cầu tím đang công kích chúng.

Rảm rầm rầm!

Đạn năng lượng rơi lên lá chắn bảo hộ tím, tạo ra tiếng nổ vang rên, dư âm còn sót lại phá hủy tứ tung, nhưng cũng không có cách nào đánh tan lá chắn bảo hộ tím.

Bên trong lá chắn bảo hộ, Ninna lấy lại tinh thần, tức đến tái mặt.

"Nhân loại đáng chết! Ngươi lại dám vũ nhục ta thế ư!"

Bị hắn xem như bóng mà đá!

Từ nhỏ đến lớn Ninna chưa từng bị đối xử như vậy.

Trong tộc lục ma nhân, hắn ta cũng là thiên tài chân chính đấy, bình thường đều là được người khác tôn kính và sùng bái.



Có khi nào khốn đốn như bây giờ đâu?

Ngay lúc Ninna đang vô cùng tức giận, Lục Duyên đã vọt đến trước mặt hắn ta, mỉm cười thân thiện với Ninna.

Dưới ánh mắt hoảng sợ của Ninna, Lục Duyên lại nhấc chân đá lần nữa.

Âm!

Quả cầu tím lại bay lần nữa, đâm cháy máy bảo vệ người máy kia.

Ninna vừa từ trên trời rơi xuống thì Lục Duyên lại xuất hiện trước mặt hắn ta, tiếp tục làm hắn ta cất cánh.

Ẩm!

Ẩm!

Ẩm!

Trên không trung, một quả cầu nI màu tím không ngừng bay lượn, đâm cháy hết bảo vệ người máy này đến bảo vệ người máy khác.

Bên trong lá chắn bảo hộ tím, vẻ mặt Ninna sống không còn gì luyến tiếc.

Hắn ngay cả tức giận cũng không thể tức giận được.

Có ích gì sao?

Dù ở trong lá chắn bảo hộ tím nhưng hắn cũng không thể tấn công nhân loại đáng chết này được.

Nếu như không còn lá chắn bảo hộ tím, hắn sẽ lập tức bị tên nhân loại đáng chết này giết chết.

Nơi này chính là trong di tích cơ giới Aiur, Khởi Nguyên Chi Địa năm mươi năm mới có cơ duyên một lần.

Nếu như có thể mà nói thì Ninna cũng không muốn chết, hắn ta còn muốn lấy được nhiều tài nguyên hơn.

Hắn ta không ngừng tự an ủi bản thân, phải nuốt giận vào bụng.

Chỉ cần nhân loại đáng chết này không đánh tan được phòng ngự của lá chắn bảo hộ tím thì hắn ta sẽ còn có cơ hội!

Tin tưởng bản thân!

Còn có hi vọng!

Rất nhanh sau, Lục Duyên dùng quả cầu tím mà đá vỡ hết tất cả bảo vệ người máy.



Trên quảng trường và đường cái nằm đầy những bảo vệ người máy đã phế nát, còn có một chùm ánh sáng nổi giữa không trung.

Lục Duyên không để ý đến thu hoạch, mà ngẩng đầu nhìn về chiến sĩ người máy chỗ cao ốc trăm mét kia.

Từ rất sớm, Lục Duyên đã cảnh giác chiến sĩ người máy này, ngay lúc chiến đấu người máy này cứ nhìn Lục Duyên chằm chằm nhưng lại không phát động bất kỳ công kích nào.

Lục Duyên suy đoán e là chương trình của chiến sĩ người máy này là canh giữ ở cửa lớn, không cho bất cứ kẻ nào đi vào.

Trừ khi có người muốn vào cửa, không thì, chỉ e là hắn ta sẽ không tấn công bất kỳ ai.

Thân hình chiến sĩ người máy cao lớn nhìn qua có cảm giác đầy ngột ngạt, Lục Duyên cũng có chút không chắc, hắn không xác định được thực lực của hắn ta.

Nhưng hắn có một cách rất hay để kiểm tra thực lực của chiến sĩ người máy này.

Lục Duyên cúi đầu nhìn Ninna đang sống không còn gì luyến tiếc.

Ninna cảm giác được ánh mắt Lục Duyên, ngẩng đầu lên nhìn.

Sau đó, dường như hắn ta đã hiểu được gì đó mà quay đầu nhìn về chiến sĩ người máy chỗ cửa lớn, thay đổi sắc mặt, vội vàng mở miệng:

"Nhân loại! Ngươi muốn làm gì?"

Lục Duyên nhếch miệng cười một tiếng:

"Ta muốn làm việc mà ngươi suy đoán trong lòng đó"

Sắc mặt Ninna thay đổi kịch liệt:

"Chờ chút! Ngươi đừng làm bậy nhé! Ta cảnh cáo ngươi đó, đừng làm bậy! Ngươi mà làm bậy là ta giận thật à! Ta giận thật đó nhé! Ngươi có nghe hay không! Ngươi có nghe hay không!"

Lục Duyên không chút để ý Ninna, đá qua một cước.

Ẩm!

Quả cầu tím hóa thành ánh sáng chớp nháy mang theo khí thế mạnh mẽ bay về phía chiến sĩ người máy.

Trên không trung, Ninna đen mặt đi.

"Nhân loại đáng chết! Ngươi tên ma quỷ này!"

Hắn ta trừng to mắt nhìn chiến sĩ người máy nâng rìu chiến lên, trong mắt lóe lên một tia sợ hãi.