Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 191: Đổ bộ.



Chương 190: Đổ bộ.

Trận chiến tại cổng của Đại Uyên Tinh Vực vẫn diễn ra vô cùng ác liệt, hạm đội hải tặc sau khi đội mưa bom bão đạn tiến lên đã tổn thất thêm 100 chiến hạm nữa.

Nhưng đồng thời, chúng cũng đã tiếp cận và cách hạm đội của Liên Minh Nhân Loại 10 vạn cây số.

Ngay lúc này, dị biến bắt đầu xảy ra.

Một vài tháp pháo của các chiến hạm bên Liên Minh Nhân Loại lúc này thay vì hướng về phía kẻ địch, chúng bắt đầu nhắm thẳng vào nhau.

Từng v·ụ n·ổ sáng chói như siêu tân tinh p·hát n·ổ xuất hiện ngay trong đội hình các chiến hạm của chính phủ.

“C·hết tiệt! Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?”

Đừng quên, đá·m s·át thủ được phái đi từ vô số các dòng thời gian này không chỉ tụ tập lại một lực lượng hải tặc vũ trụ khổng lồ.

Còn có một nửa chỗ sát thủ ấy đã trà trộn vào trong nội bộ các chiến hạm.

Nên giờ bên phía Liên Minh Nhân Loại b·ị đ·âm sau lưng bởi chính người một nhà.

Càng c·hết dở hơn nữa là tất cả các chiến hạm đều đang quay ra bắn lẫn nhau, rất khó xác định con tàu nào đã bị địch thẩm thấu trong cái hoàn cảnh này.

Từng hố đen xuất hiện ngay trong đội hình các chiến hạm không gian của chính phủ.

Lớp lá chắn năng lượng của các chiến hạm mạnh mẽ nhất giờ này cũng khó có thể trụ lại được trước vô số các hố đen đang bao quanh.

Từ phía xa, các chiến hạm hải tặc thấy bên phía đối thủ của mình xuất hiện biến cố mà vui mừng không thôi.

Lúc này, đá·m s·át thủ bắt đầu ra lệnh cho đám hải tặc dưới trướng mình tăng tốc các chiến hạm lên tốc độ tối đa, lao thẳng vào trong đội hình các chiến hạm của Liên Minh Nhân Loại đang mắc kẹt trong một đầm lầy hàng ngàn hố đen.

Bọn hải tặc thấy vậy lại cảm thấy sững sờ.

Có tên gan lớn đứng ra chất vấn quyết định của đại ca mình.

“Lão đại, như vậy liệu có mạo hiểm quá hay không.

Ngài biết là chúng ta đã mất không biết bao nhiêu công sức mới có thể thoát được ra mấy cái hố đen ấy, nhưng nay ngài lại bảo các anh em chui vào cái vùng toàn hố đen là sao đây.”

Nhìn tên tiểu đệ với gương mặt nhăn nhó, tên sát thủ không giải thích thêm bất cứ điều gì.

Một trường lực tâm linh được thả ra, khống chế toàn bộ đám hải tặc có ở trong căn phòng này.

Chiến lực chính trong trận chiến lần này chưa bao giờ là đám hải tặc, chiến lực chính vẫn luôn là những tên sát thủ này.

Còn đám hải tặc chỉ đơn giản là một đám công cụ, những thứ giúp đá·m s·át thủ vận hành các chiến hạm mà thôi.

Nhân cơ hội đám gián điệp bên trong hàng ngũ sĩ quan của hạm đội Liên Minh Nhân Loại đang làm loạn, đá·m s·át thủ bắt đầu sử dụng thủ đoạn của chúng.

Có tàu hải tặc được bọc trong vô số các đạo kiếm khí, biến lục địa khổng lồ lơ lửng trong không gian này giống như đã biến thành một thanh kiếm khổng lồ.

Có chiếc được bao bọc bởi vô số các loại ma pháp trận, biến thành một ma đạo cụ khổng lồ hùng mạnh.

Đủ loại thần thông thuật pháp được thi triển, biến những chiến hạm vốn đã tổn thương như những đống sắt vụn biết bay nay hóa thành những v·ũ k·hí nguy hiểm không hề kém cạch các chiến hạm hiện đại phía đối thủ.

Những con tàu hải tặc bắt đầu tăng tốc một cách nhanh chóng, tốc độ của chúng đã nhanh đến mức tiếp cận ánh sáng.

Ban đầu, các chỉ huy bên trong những chiến hạm bên phía Liên Minh Nhân Loại cũng không quan tâm đến hành động t·ấn c·ông t·ự s·át này cho lắm.

Bọn họ tự tin vào khả năng phòng ngự của những chiến hạm hiện đại nhất Liên Minh.



Chấp một con tàu có bay nhanh đến mấy thì cũng không thể vượt qua được những lá chắn không gian đã được bày ra từ trước.

Nhưng đá·m s·át thủ đã chứng minh thử đoạn của những kẻ nửa bước siêu thoát mạnh như thế nào.

Những con tàu hải tặc di chuyển lại gần hạm đội của Liên Minh Nhân Loại chỉ trong vài giây ngắn ngủi, chúng dễ dàng đâm xuyên qua vùng không gian vốn đã bị kéo giãn từ trước, như thể lớp lá chắn không gian này không hề tồn tại.

Cuộc đột kích bất ngờ này làm cho q·uân đ·ội của chính phủ b·ị đ·ánh trở tay không kịp.

Những chiến hạm đột kích với tốc độ tiệm cận ánh sáng v·a c·hạm vào một chiến hạm cỡ nhỏ nhất bên phía Liên Minh Nhân Loại, ngay lập tức con tàu xấu số và người xuyên việt có mặt trên con tàu ấy đã bị xé nát bởi sức mạnh của cuộc v·a c·hạm.

Đây là chiến hạm đầu tiên của Liên Minh Nhân Loại bị hủy diệt trong trận chiến lần này.

“Cần thận kẻ địch!”

“Chiến hạm của chúng tuy chỉ có thể nói là hàng đồng nát nhưng trên những chiến hạm ấy có cao thủ, tất cả mọi người chú ý.”

Ngay sau đó, liên tiếp là những chiến hạm cỡ nhỏ ở vòng ngoài cùng liên tiếp bị hủy diệt trước những cuộc đột kích như thể t·ấn c·ông t·ự s·át.

Đến cuối cùng, gần như mỗi một chiến hạm bên phía Liên Minh Nhân Loại đều có một tàu hải tặc đâm trúng.

“Cảnh báo! Cảnh báo!”

“Đám hải tặc vũ trụ đã đổ bộ lên tàu!”

“Tất cả mọi người chú ý! Đám hải tặc vũ trụ đã đổ bộ lên tàu!”

Và chiến hạm được đá·m s·át thủ chiếu cố nhiều nhất chính là chiến hạm chính bên phía Liên Minh Nhân Loại.

Nơi đang có hàng trăm người xuyên việt tụ tập kết minh với nhau.

Nhưng đám hải tặc vẫn bỏ sót một vài chiến hạm cỡ nhỏ.

Dù sao phương án t·ấn c·ông của bọn chúng là thứ đã được thôi diễn qua vô số lần, tất cả những người xuyên việt có tiềm năng trở thành chủ thần nhất đều đã được khóa chặt.

Đám hải tặc vũ trụ và đá·m s·át thủ tới từ những dòng thời gian khác nhau nhanh chóng thông qua lỗ hổng xuất hiện sau vụ v·a c·hạm mà tiến vào tàu của Liên Minh Nhân Loại.

Trong khi đám đàn em còn bận c·ướp phá đốt g·iết khắp các hành lang trong chiến hạm rộng lớn này, đá·m s·át thủ tiếp tục truy lùng người xuyên việt.

Còn về phía những con tàu hải tặc.

Mất đi sức mạnh gia trì, chúng nhanh chóng biến thành những đống sắt vụn và nhanh chóng bị cắn nuốt bởi hố đen ngay bên cạnh.

Đám hải tặc vũ trụ có thể đổ bộ vào những chiến hạm của chính phủ có lẽ chỉ chưa tới 10%.

Có kẻ đ·ã c·hết ngay từ giây phút hai chiến hạm v·a c·hạm trực diện, kẻ thì chưa kịp rời khỏi tàu đã bị hút đi bởi hố đen.

Nhưng chừng đó vẫn là quá đủ để khiến cho lực lượng phòng vệ bên trong những chiến hạm này phải bận ngược bận xuôi.

Chục tỉ tên hải tặc đã có mặt trên hàng trăm chiến hạm, chúng bắt đầu thỏa sức c·ướp phá đốt g·iết.

Nhưng những tên hải tặc này đâu biết được, người trên những chiến hạm này rất khác so với những hành tinh mà chúng từng c·ướp b·óc.

Ở nơi đây mỗi một người kể cả những lao công phụ trách việc quét dọn cũng có cấp độ sức mạnh ít nhất là Kim Cương cấp trở lên.

Trong khi đó, chỉ có thuyền trưởng hoặc một vài cao thủ trên tàu hải tặc mới có cấp độ sức mạnh tương tự.



Còn đám đàn em lâu la thì cao thấp không đều.

Phổ biến là từ Thanh Đồng cấp đến Hoàng Kim cấp, thậm chí Hắc Thiết cấp cũng góp mặt trong trận chiến này.

Nhưng đám người này quá yếu rồi.

Chỉ cần một lao công cầm theo một cây chổi quét nước cũng có thể dễ dàng g·iết xuyên qua đội hình đám hải tặc.

Trên hành lang của những con tàu không hề xuất hiện cảnh đám hải tặc có thể tùy ý chém g·iết c·ướp b·óc, trái lại, giờ đám hải tặc vũ trụ phải chạy trốn khắp nơi trong con tàu rộng lớn như mê cung này.

Các nhân viên bên phía Liên Minh Nhân Loại gần như không có một chút thương tổn nào khi xử lý những kẻ xâm nhập.

Chỉ trừ khi có ai đó đánh nhau với mấy tên thuyền trưởng hải tặc, hoặc xui xẻo gặp phải những hóa thân của đám nửa bước siêu thoát.

Con tàu cỡ trung ở cuối hạm đội của Liên Minh Nhân Loại.

Lúc này Minh Viêm và Diệp Hiên đang cùng nhau ở chung một phòng, hai người họ đang xem bản tin thông báo về việc đám hải tặc đột nhập thành công vào trong các chiến hạm.

Minh Viêm lúc này cảm thấy may mắn không thôi vì hắn đã đi theo đúng người.

Con tàu hai người họ đang trú ngụ chính là một trong số ít những con tàu không bị đám hải tặc đột kích.

Trên ti vi lúc này đang xuất hiện một vài bản tin truyền hình.

Với những con tàu cỡ lớn của Liên Minh Nhân Loại, việc vận hành những con quái vật khổng lồ như thế này lúc nào cũng cần rất rất nhiều người.

Nên nhiều thì một chiến hạm sẽ có dân số vài tỉ người, ít như chiếc mà Diệp Hiên đang ở trên thì có khoảng 50 triệu người.

Có thể nói mỗi một con tàu chính là một quốc gia, nên chẳng có gì khó hiểu khi xuất hiện đài truyền hình.

“Ngày hôm nay, vào khoảng 8 giờ sáng theo giờ tổ tinh.

Hạm đội số 10 của Liên Minh Nhân Loại chúng ta đã bị phục kích bởi một đám hải tặc vũ trụ vô cùng liều lĩnh.

Hiện tại trận chiến đã kết thúc với kết quả chiến thắng tuyệt đối về phía Liên Minh Nhân Loại chúng ta!”

Ngay sau đó, giọng của người dẫn chương trình bỗng nhiên trầm thấp hơn hẳn.

“Nhưng đáng tiếc, trong thời khắc cuối cùng của trận chiến, đám hải tặc vũ trụ đã dùng thủ đoạn t·ấn c·ông liều c·hết, khiến cho 8 chiến hạm là KH101, CK364, DF373, SD727, FM312, AS211, SS322, FX908 bị tổn thất nặng nề và gần như không có khả năng phục hồi.

Sau trận chiến, các tàu cứu hộ đã được cử đi để tìm kiếm những người bị trôi dạt trong không gian, cứu chữa những người b·ị t·hương nặng.

Nhưng rất tiếc đã có hơn 9 tỉ người t·hương v·ong quá nặng.

Một phút mặc niệm cho những n·gười đ·ã k·huất.”

Minh Viêm xem thông tin đang được trực tiếp trên truyền hình mà phải trầm mặc, 9 tỉ người, đó mới chỉ là số người đ·ã c·hết ở bên Liên Minh Nhân Loại mà thôi.

Đó còn chưa kể đám hải tặc vũ trụ đã tập kích hạm đội này nữa.

Hàng chục ngàn t·àu c·hiến, trên mỗi chiến hạm ấy là vài triệu, thậm chí là hàng tỉ sinh mạng.

Tuy thương xót cho kẻ địch đúng là một hành động ngu ngốc.

Nhưng nghe những con số thống kê lạnh như băng qua các bản tin, và việc chứng kiến nhiều n·gười c·hết như vậy là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Ngay lúc này, Minh Viêm nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ, cậu nhóc tóc đỏ thấy những cảnh tượng vô cùng thảm khốc của c·hiến t·ranh.

Hiện tại, bên ngoài không gian vũ trụ đang tràn ngập xác c·hết trôi dạt trong hư không vô tận.



Cậu nhóc thấy được vô số các kiểu c·hết khác nhau của vô số người.

Cả một mảng không gian được lấp đầy bởi vô số mảnh vụn và t·hi t·hể.

“Ông chú, người xuyên việt tới thế giới này lâu như ông chú chắc cũng quen với mấy trận chiến cứ động một tí là c·hết cả trăm triệu người, thậm chí là cả tỉ người này rồi đúng không?”

Diệp Hiên nghe vậy hắn chỉ ngáp ngắn ngáp dài, thẳng nhóc kia vẫn chưa quen được với thế giới mới.

“A, ngươi thương xót cho kẻ địch sao? Nhóc nên quen dần đi nếu không thì sau này ngươi có thể c·hết rất thảm đấy.”

Đôi mắt của Diệp Hiên lập lòe quang mang, hắn vừa ngó nhìn một chút về phía tương lai.

Từ sau khi tự tay chém vỡ hệ thống của mình, Diệp Hiên cảm thấy mình giống như loại bỏ đi một loại xiềng xích nào đó.

Đầu óc của hắn từ một kẻ chỉ biết tu luyện, kiếm đạo, và gái gú giờ đã thay đổi.

Hắn giờ đã có thể chứng kiến, đi qua và trải nghiệm bản thân mình từ vô số các tương lai khác nhau.

Thì ra cái khả năng đi xuyên qua tương lai là một thiên phú vốn có sẵn của hắn, nhưng không biết từ đâu chui ra một cái hệ thống khóa chặt cái thiên phú ấy.

Mà hệ thống vốn không có chức năng mô phỏng tương lai, nó là một cái độ thuần thục hệ thống.

Loại chỉ cần lặp đi lặp lại tu luyện mà không cần phải động não cũng có thể tự động luyện thành.

Nhưng ai mà ngờ được, cái hệ thống ấy lại có suy nghĩ của riêng nó.

Nó chặn lại thiên phú SSS cấp Vô Hạn Trọng Sinh của Diệp Hiên, và nó khoác lên trên mình vỏ bọc của mô phỏng hệ thống.

Trong cái lúc nổi giận ngày hôm đó, Diệp Hiên đã chém nát hệ thống của mình, và cuối cùng hắn đã có thể tự do đi xuyên qua hiện tại và tương lai.

Những cái giây phút Diệp Hiên đang không ngừng vung kiếm như thể tẩu hỏa nhập ma, thực chất đó lại là những lúc ý thức của hắn rời khỏi thân thể và đi tới vô hạn các tương lai khác nhau.

Bỏ lại cái thân xác ở nơi đó để nó thích treo máy như thế nào thì tùy.

Và Diệp Hiên không biết đã đi qua bao nhiêu cái tương lai, hắn không còn chú trọng quá nhiều vào luyện kiếm nữa, thay vào đó hắn cũng bắt đầu giống như hai đứa nào đó đi theo đuổi tri thức.

Tầm mắt liên tục được mở mang, số lượng kiếm ý của Diệp Hiên qua mỗi lần trở về từ tương lai không biết đã gia tăng nhiều như thế nào.

Nhưng chắc chắn một điều, số lượng kiếm ý đó nhiều hơn bất kỳ lần nào Diệp Hiên làm một khổ tu sĩ chỉ tập trung vào luyện kiếm.

Càng nhận biết được nhiều điều, Diệp Hiên trong đầu lại xuất hiện thêm đủ thể loại kiếm ý.

Lúc này, hắn mới nhận ra được khoảng thời gian trước đó mình đã lãng phí thời gian như thế nào rồi.

Chăm chỉ khổ luyện, đó là cách tu luyện phù hợp với tất cả mọi người, dù cho có là thiên tài hay là người bình thường chăng nữa.

Nhưng cái cách tu luyện ấy không phù hợp với Diệp Hiên, SSS thiên phú Vạn Kiếm Ý có thể đền bù cả vạn năm cố gắng một cách dễ dàng.

Nhưng hắn lại cứ đi vào nhầm lẫn, tiếp tục chăm chỉ khổ luyện không kể ngày đêm.

Tuy sức mạnh có tăng lên nhưng lại quá chậm với tốc độ tối đa hắn có thể đạt tới.

Sau nhiều lần du hành từ hiện tại tới tương lai, Diệp Hiên nhận ra rằng học nhiều thứ, đi nhiều nơi, không ngừng mở mang tri thức, tầm mắt mới là cách gia tăng sức mạnh nhanh nhất của hắn.

Hai mắt Diệp Hiên nhắm nghiền lại, hắn vừa từ tương lai trở về quá khứ.

“Này nhóc, chuẩn bị cầm v·ũ k·hí lên đi, kẻ thù thực sự của ta đã đến rồi.”

“Cái gì cơ?” Minh Viêm nhìn về phía Diệp Hiên với ánh mắt đầy nghi hoặc.