Mùi nước khử trùng gay mũi lan tỏa trong không khí.
Chiếu vào trong mắt thiếu niên là trần nhà của phòng bệnh, trong tầm nhìn chỉ có vài dụng cụ y tế đã cũ nát.
Ký ức của người xuyên việt vô cùng mơ hồ, trong nhất thời, hắn lại không nhớ mình là ai, xung đột kí ức khiến đầu hắn căng như muốn nứt ra.
Phải mất một lúc lâu sau, hắn mới có thể tỉnh táo lại.
"Lâm gia? Ta là Lâm gia thiếu chủ sao?"
Thanh niên nhìn qua cửa sổ bệnh viện, chứng kiến hai mặt trăng, mỗi cái đều lớn gấp ba bốn lần ở thế giới cũ, Lâm Bạch lúc này mới nhận ra được mình đã xuyên việt đến một thế giới khác.
Về cơ bản, nơi đây là một thế giới mà con người đã tiến vào thời đại vũ trụ, nhưng không phải nhờ khoa học.
Khoảng 10000 năm trước, nhân loại vẫn là một giống loài bình thường dựa vào khoa học kỹ thuật.
Nhưng mọi thứ thay đổi khi cơn mưa thiên thạch mang theo Bia Đá Giác Tỉnh từ trên trời rơi xuống, vỡ thành nhiều mảnh vụn rải rác khắp nơi trên thế giới.
Một đợt sóng năng lượng thức tỉnh đảo qua toàn cầu, khiến cho giống loài có trí tuệ cao nhất trên hành tinh biến thành một giống loài siêu phàm.
Thứ sức mạnh siêu phàm ấy là thứ mà sau này được gọi là Chức Nghiệp và Thiên Phú.
Nhân loại sôi trào vì đó, thế chiến thứ ba xuất hiện cũng vì tranh giành các mảnh vụn của Bia Đá Giác Tỉnh.
Bia Đá Giác Tỉnh mang tới sức mạnh cho nhân loại nhưng cũng là lời mời của vực sâu.
Nội chiến của nhân loại kết thúc khi các phó bản, bí cảnh liên tiếp xuất hiện kèm theo đó là vô số ma vật trào ra như muốn nuốt trọn thế giới.
May mắn là đám quái vật tiên phong chỉ là một đám pháo hôi đưa tiễn kinh nghiệm và trang bị, loài người mới kịp thích ứng với thời đại mới.
Sau này, dù có đi đến bất cứ đâu trong vũ trụ, nơi nào có Chức Nghiệp giả, nơi đó sẽ xuất hiện những vết nứt không gian kết nối các dị giới khác.
Tất cả những hành tinh con người đặt chân đến đều biến thành chiến trường giữa chức nghiệp giả và đám quái vật từ thâm uyên.
Hơn 10000 năm sau khi Chức Nghiệp giả xuất hiện.
Nhân loại lúc này đã bắt đầu xâm chiếm các hành tinh khác, một nửa dải ngân hà đã bị chinh phục.
Đó là những gì lịch sử của Nhân Loại Liên Minh ghi lại.
Còn hành tinh này không phải là hành tinh mẹ của con người, mà chỉ là một hành tinh xa xôi nằm ở rìa thiên hà.
Hoàng Tinh V643, một hành tinh với 50% sa mạc, 20% đại dương, 15% rừng rậm và thảo nguyên thích hợp con người sinh sống, phần còn lại là băng nguyên ở hai cực.
Nhân loại đã định cư tại thế giới này được 2000 năm.
Lâm Bạch tiếp tục thất thần tiêu hóa những thông tin về thế giới mới.
Nguyên chủ của cơ thể này vào viện do bị người đánh lén, ăn một côn sắt vào sau gáy, não chấn động, hai chân b·ị đ·ánh gãy sau đó dùng ma pháp chữa thương hồi phục lại ngay lập tức.
Thứ ma pháp h·ung t·hủ dùng là một loại ma pháp cấp thấp chỉ hợp để chữa ngoài da, với c·hấn t·hương nặng như gãy xương mà sử dụng thứ ma pháp đó chỉ có thể để lại dị tật vĩnh viễn.
Vén chăn lên nhìn về phía hai chân đã cong thành vài khúc của mình, Lâm Bạch giận không thôi.
Hắn xuyên qua không phải nhập thân vào người bình thường, mà là thiếu chủ của Lâm gia, một gia tộc mới di chuyển tới thế giới này 20 năm.
Đường đường là thiếu chủ của một gia tộc lớn lại bị người đánh như thế này, không thể báo thù được thì thôi, đến cả khi vào viện cũng không thể an bài một cuộc phẫu thuật chữa lại hai chân.
"Thiếu chủ, ta có thể vào được không?"
Một giọng nữ lạnh lùng từ ngoài cửa hỏi.
"Vào đi."
Lâm Bạch nhận ra chủ nhân của giọng nói này, người này là Mộ Dung Y, cận vệ của mẹ nguyên chủ.
Một thiếu nữ tóc đen cắt ngắn, gương mặt nghiêm nghị như thể được huấn luyện chuyên nghiệp, dáng người cao gầy, áo vest đen, quần đen đeo kính râm đen càng toát ra khí chất không dễ trêu chọc.
"Thiếu gia, quả nhiên ngươi đã tỉnh."
Gương mặt Lâm Bạch nhìn nàng đầy u oán.
"Cha mẹ ta đâu rồi? Lâm gia ta hiện tại nghèo tới nỗi một cuộc phẫu thuật giá rẻ nhất cũng không thể làm sao?"
Nói một chầu như thể muốn giải tỏa ức chế, Lâm Bạch nhìn về phía Mộ Dung Y đang cúi đầu nhận sai.
Nhận thấy có chuyện gì đó không đúng đang xảy ra, Lâm Bạch giọng run run, không thể tin nổi hỏi thiếu nữ.
"Chẳng lẽ, hiện tại Lâm gia chúng ta thực sự không còn gì sao?"
Thiếu nữ thở dài, nếu thiếu gia của nàng đã nhận ra mọi thứ không ổn thì có lẽ không cần phải giấu giếm.
"Đúng vậy thiếu gia, hiện tại Lâm gia chúng ta chỉ còn trên danh nghĩa."
Mộ Dung Y vốn định giấu chuyện này, đối với một người vừa mới tỉnh lại sau khi hôn mê nửa tháng nếu nghe được chuyện này chắc họ sẽ muốn hôn mê cả đời.
Cảm giác này giống như trước khi ngủ ngươi chăn ấm nệm êm, khi tỉnh dậy phát hiện mình nằm trên đê đắp chiếu.
Mộ Dung Y không che giấu bất cứ điều gì nữa, tất cả mọi chuyện bắt đầu từ nửa tháng trước.
Đó là ngày mà gia chủ Lâm gia, cha của Lâm Bạch đang tham gia tranh cử, bỗng dưng phía đối diện lôi ra một đống bằng chứng về tội ác của Lâm gia như nhân thể thí nghiệm, giao dịch với ngoại tộc, có tiếp xúc qua với tà giáo,...
Những tội trạng này đủ để khép một gia tộc nhỏ phải diệt tộc nhưng chưa đủ để vặn ngã Lâm gia, dù sao, ở cái hành tinh nằm ở rìa ngoài thiên hà này, luật pháp của Liên Minh Nhân loại vô cùng lỏng lẻo.
Tất cả đầu nguồn cuộc rò rỉ thông tin này là do tin tặc đã dùng dấu vân tay của Lâm gia thiếu chủ để đánh cắp phần lớn thông tin của Lâm gia, đó cũng là ngày Lâm Bạch đi quán bar, bị người dùng ám côn đánh hôn mê b·ất t·ỉnh, hai chân cũng b·ị đ·ánh gãy.
Người hộ đạo của Lâm Bạch tự dưng bệnh cũ tái phát, không thể kịp thời tiếp viện.
Nhưng không chỉ có vậy, vài tin đồn xuất hiện ngay sau đó giống như một giọt nước tràn ly.
Lâm gia tổ chức một đội thám hiểm tiến vào một bí cảnh mới, hơn trăm người đi vào nhưng đi ra chưa tới hai mươi người.
Lâm gia lão tổ cũng đi vào bí cảnh nhưng không đi ra.
Lâm gia gia chủ và phu nhân nhận được một món Thần Khí trong bí cảnh.
Tin đồn này được một h·acker thần bí nào đó tung lên mạng, trên khắp các diễn đàn đều bàn luận sôi nổi.
Lâm gia lão tổ là một vị Thánh Giả cấp 232, là người mạnh thứ hai thế giới, địa vị mà Lâm gia có được ngày hôm nay thì 90% nhờ lão tổ, không còn lão tổ thì chiến lực của Lâm gia cũng chỉ hơn mấy gia tộc nhỏ một chút mà thôi.
Còn về Thần Khí thì thà tin là có chứ không tin là không.
Phải biết rằng lãnh thổ của Liên Minh Nhân Loại trải rộng hơn nửa thiên hà nhưng trên mặt nổi chỉ có 51 món Thần Khí.
Nắm trong tay thần khí thì một gia tộc nhỏ cũng đủ tư cách khiêu chiến với cả một gia tộc có Chân Thần tọa trấn.
Tất cả mọi người đều đỏ mắt vì Thần Khí, không biết ngươi có trong tay hay không, khám nhà trước đã.
Mộ Dung Y lúc này vừa kể vừa rơi lệ.
"Một tuần trước, tất cả công ty của chúng ta bị đóng cửa, tất cả công nhân b·iểu t·ình, xông vào đập phá nhà máy.
Từ đó, bệnh viện cấp cao từ chối chữa trị thiếu chủ, chúng ta phải chuyển ngài về bệnh viện cấp thấp này.
Năm ngày trước lão gia và phu nhân biến mất, toàn bộ người Lâm gia chia cắt gia sản, tẩu tán khắp nơi.
Sau đó, ngân hàng đã phong tỏa tất cả tài sản của Lâm gia, rất nhiều người tiến vào Lâm gia lật tung tìm Thần Khí.
Ngay hôm trước bệnh viện đột nhiên tăng giá, họ nói bảo hiểm y tế của Lâm gia không có giá trị.
Vì vậy ta đã bán hết đồ đạc đáng giá mới đủ tiền duy trì viện phí, cũng may mà thiếu gia ngài đã tỉnh."
Lâm Bạch nghe vậy cũng không biết nói gì hơn, tuy thế giới này kẻ mạnh làm vua nhưng cũng phải giảng đạo lý, việc xóa bỏ một gia tộc lớn không phải đạp cửa lao vào chém g·iết như trong tiểu thuyết.
Hành tinh này nhìn qua có vẻ là một xã hội hiện đại văn minh, nhưng thực tế, nơi đây lại giống như một ngôi làng nhỏ nơi hẻo lánh, với 5 gia tộc là Triệu, Lưu, Hoàng, Tôn Hạng là 5 địa chủ, còn tất cả những người còn lại chỉ là tá điền làm thuê cho 5 nhà này mà thôi.
Đó là cho đến 20 năm trước, khi mà Lâm gia xuất hiện đã đánh vỡ sự cân bằng này.
Khác với các gia tộc còn lại, dù lưu vong tới thế giới này thì Lâm gia vẫn có vũ lực áp đảo hoàn toàn các gia tộc khác.
Nhưng không còn vũ lực thì Lâm gia nhanh chóng trở thành một cục thịt béo bở.
Biểu hiện của Lâm gia không gì hơn ngoài đầu hàng, nếu có người dám phản kháng chắc chắn máu chảy thành sông.
Đáng lẽ Lâm Bạch phải được đưa về gia viên của Lâm gia để điều trị, nhưng những người trong gia tộc muốn đẩy Lâm Bạch ra ngoài để thu hút sự chú ý, đồng thời cũng là để phát tiết giận dữ.
Dù sao Lâm gia rơi vào tình cảnh hiện tại cũng một phần vì vân tay của Lâm Bạch.
Lâm Bạch ngẩn người một chút, giọng khàn khàn hỏi.
"Y tỷ, nếu ta hôn mê nửa tháng thì hôm nay là ngày thức tỉnh đúng không?"
Mộ Dung Y nghe vậy vội vàng khuyên can.
"Thiếu chủ, bên ngoài hiện tại rất nguy hiểm! Có rất nhiều kẻ muốn tìm kiếm ngài!"
Nhưng đáp lại lời khuyên can ấy chỉ có lời thở dài.
"Ta biết, nhưng nằm viện bị người để mắt tới với đi trên đường bị người để mắt tới có khác biệt gì?
Ta không tin chúng ta hiện tại không bị người theo dõi, còn nữa, biết đâu thức tỉnh nghề nghiệp có thể giải quyết hai chân của ta."
Mộ Dung Y đành gật đầu, nàng cõng Lâm Bạch trên lưng.
"Thiếu chủ, nắm chắc nhé."
Với một Kim Cương cấp 176 như Mộ Dung Y thì kỹ năng dịch chuyển không là gì.
Ở thế giới này, mỗi 30 cấp được chia thành một cấp độ.
Hiện tại, Liên Minh Nhân Loại đã công bố 14 cấp độ: Hắc Thiết, Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàng Kim, Bạch Kim, Kim Cương, Vương Giả, Đế Hoàng, Thánh Giả, Bán Thần, Chân Thần, Thần Vương, Chủ Thần.
Nháy mắt, không gian biến đổi, hai người không còn ở trong phòng bệnh nữa mà đã ở trên sân trường đông nghịt người.
"Hù! Giật cả mình!"
"Người phụ nữ đó là ai vậy, tự dưng xuất hiện?"
"Dịch chuyển không gian! Là dịch chuyển không gian!"
Sân trường vốn ồn ào nay càng ồn ào hơn khi xuất hiện một vị Kim Cương cấp cường giả, phải biết hiệu trưởng của trường trung học phổ thông này cũng chỉ là Bạch Kim cấp chuyển chức giả.
"Trên lưng cô ta còn có người thì phải? Tại sao trên tay còn cầm cả nạng thế kia"
"Quần áo đó chẳng phải là bệnh nhân hay sao?"
"Ta nhớ ra rồi, hình như là Lâm đại thiếu gia."
Lâm Bạch là con em của đại gia tộc, muốn ít người biết đến cũng khó, đặc biệt trong thời điểm n·hạy c·ảm này càng nhiều người để ý đến hắn.
"Nghe nói Lâm đại thiếu gia là người quang minh lỗi lạc, vì nghĩa diệt thân, xin nhận ta một cái cúi đầu này, chúc Lâm đại thiếu gia thức tỉnh F cấp nghề nghiệp, F cấp thiên phú."
"Lâm đại thiếu gia quả nhiên người mang chính nghĩa, nghe nói vì vạch trần bộ mặt của Lâm gia mà b·ị đ·ánh phế hai chân, là một vượt cấp chiến đấu thiên tài khi chưa chuyển chức đã có thể khiến Thánh Giả cấp Lâm gia lão tổ hộc máu c·hết bất đắc kỳ tử."
"Chúc Lâm đại thiếu gia F cấp thiên phú, F cấp nghề nghiệp."
Thiên phú và nghề nghiệp thời đại này từ thấp đến cao là F, E, D, C, B, A, S, SS, SSS, nên toàn trường hiện tại đều đang trào phúng Lâm Bạch, lúc trước cho mười lá gan thì đám người này cũng không dám.
Nhưng giờ Lâm gia là cái gì?
Chuột chạy qua đường mà thôi.
F cấp nghề nghiệp là loại nghề nghiệp thấp nhất với các nghề như: Nô Lệ, Ăn Mày,...
E cấp nghề nghiệp chỉ có 1 nghề duy nhất: Người Thường.
D cấp nghề nghiệp là các chức nghiệp sinh hoạt như: Công Nhân, Lao Công, Nông Dân,...
C cấp nghề nghiệp bắt đầu xuất hiện các chiếc nghiệp chiến đấu cơ bản: Chiến Sĩ, Xạ Thủ, Pháp Sư,...
Và từ B cấp đến SSS cấp là các nghề nghiệp siêu phàm, cấp độ càng cao, nghề nghiệp càng mạnh.
Tương tự với thiên phú.
F cấp đến D cấp là những thiên phú giống như một loại nguyền rủa.
Có thiên phú khi thức tỉnh sẽ biến người trở nên tàn phế, có thiên phú khiến người thức tỉnh mất đi một cánh tay nhưng tốc độ t·ấn c·ông của cánh tay còn lại tăng gấp đôi,...
Còn thiên phú từ C cấp trở lên là những thiên phú tăng cường năng lực cho người sở hữu.
Ở thế giới này, phần lớn mọi người đều sẽ thức tỉnh chức nghiệp và thiên phú từ cấp độ C trở lên.
Việc thức tỉnh F, E, D cấp hiếm có như người thức tỉnh SSS cấp, nếu không xã hội nhân loại đã không phát triển nhanh như bây giờ.
Chợt một luồng hào quang chói mắt xuất hiện lóe lên như thể muốn làm mù con mắt.
"A, mắt của ta!"
"Haha, một đám ngu ngốc, mỗi năm kiểu gì cũng có vài người thức tỉnh dẫn đến dị tượng, bổn đại gia đã đeo sẵn kính râm đề phòng chuyện này xảy ra."
Dị tượng thức tỉnh kéo dài hơn mười phút mới kết thúc, dị tượng tan đi để lộ một thiếu niên anh tuấn đứng trên đài thức tỉnh.
"Diệp Hiên! Thức tỉnh SSS cấp nghề nghiệp Kiếm Tiên, thức tỉnh SSS cấp thiên phú Vạn Kiếm Ý!"
Cả sân trường như nổ tung khi chứng kiến nghề nghiệp và thiên phú khoa trương như vậy.
"Nghề Kiếm Tiên thì mạnh khỏi phải nói rồi, đã vậy lại còn phối thêm thiên phú phù hợp nữa, chắc chắn tương lai Diệp Hiên đại lão sẽ thành Chân Thần cường giả!"
"Cấp độ SSS Vạn Kiếm Ý, nghe nói chỉ cần nhìn qua vạn vật cũng có thể tự động lĩnh ngộ kiếm ý."
"Nghe nói trước đây từng có người thức tỉnh ra thiên phú này nhưng lại là cái pháp sư, kết quả đến cuối đời người này cũng chỉ lĩnh ngộ hơn vạn loại kiếm ý, vì thế thiên phú này mới được gọi là Vạn Kiếm Ý.
Có người dự đoán rằng nếu thiên phú này trong tay đúng người thì số kiếm ý có thể lĩnh ngộ chắc chắn sẽ hơn vạn."
Diệp Hiên bước một bước, bàn chân chạm vào đại địa, cảm ngộ đại địa, lĩnh ngộ Đại Địa Kiếm Ý.
Cát bụi bay xung quanh Diệp Hiên ngưng tụ lại thành từng viên đá to bằng nắm đấm, không hiểu sao khi nhìn những viên đá thô kệch ấy lại có cảm giác như nhìn vô số lưỡi kiếm sắc bén.
Bước chân thứ hai cảm giác cơ thể bị níu kéo bởi trọng lực, lĩnh ngộ Trọng Lực Kiếm Ý.
Mỗi bước đi của Diệp Hiên như thể đang bước trên một cầu thang vô hình.
Hắn bước lên trên cao, cảm nhận gió lĩnh ngộ Phong Kiếm Ý.
Ngước đầu 45° nhìn lên bầu trời lĩnh ngộ Thiên Kiếm Ý.
Một luồng kiếm ý rực sáng nối thẳng bầu trời và mặt đất, tầng mây trên cao lập tức bị cắt thành hai nửa.
Đặc hiệu, bức cách kéo căng.
Diệp Hiên lúc này mới nhìn xuống mặt đất, nhìn xuống sân trường như thể thần linh nhìn sâu kiến.
Chợt hắn nhíu mày, từng luồng sát phạt kiếm khí nồng nặc bao phủ quanh cơ thể.
Hắn lĩnh ngộ Sát Phạt Kiếm Ý, hắn muốn g·iết người, một kẻ đáng ra không thể xuất hiện ngày hôm nay.
"Không thể nào. Ta đã mô phỏng rất nhiều lần, đáng lẽ tên Lâm Bạch kia không thể nào xuất hiện ngày hôm nay, hắn đáng lẽ đ·ã c·hết trong bệnh viện mới đúng."
Phía dưới, Lâm Bạch cũng đã nhận ra được ánh mắt tràn đầy sát khí của Diệp Hiên.
Lâm Bạch ban đầu chỉ cảm thấy người này nhìn như thể đã từng gặp ở đâu đó.
Nhưng giờ, qua ánh mắt tràn đầy sát khí kèm theo sự bất ngờ của Diệp Hiên, Lâm Bạch đã chắc chắn một điều.
Thủ phạm đứng sau tất cả mọi việc không ai khác ngoài Diệp Hiên.