Bạch Hồn từ từ đứng dậy, hắn đứng giữa không gian như đứng trên đất bằng.
Đối thủ của hắn đang chờ hắn ở ngay kia, làm sao hắn có thể ngồi ngay đây mà mặc kệ sự đời được chứ?
Từng sợi rễ trắng mọc ra từ hai bên v·ết t·hương, giống như kim chỉ may vá lại phần thân thể đã gần như bị tách đôi.
Nếu là một v·ết t·hương thông thường, Bạch Hồn có thể khôi phục lại trong tích tắc.
Nhưng rất tiếc v·ết t·hương này được tạo ra từ một loại kiếm khí của Diệp Hiên, một tên kiếm tu mạnh nhất mà Bạch Hồn từng gặp.
Đây là những v·ết t·hương được chiếu rọi từ bản thể đến hóa thân.
Nên nếu bản thể không được phục hồi, Bạch Hồn rất có thể sẽ phải vác v·ết t·hương gần như cắt đôi thân thể mình để chiến đấu, chống lại kẻ thù bằng cái thân xác thân tàn ma dại này.
Dù những vết khâu nhanh này làm thân thể Bạch Hồn nhìn có vẻ hơi lệch sang một bên, nhưng đây đã là kết quả tốt nhất hắn có thể làm vào lúc này.
Chợt, Bạch Hồn nhìn vào thân thể Minh Viêm do Diệp Hiên điều khiển.
Vừa rồi do khoảng cách quá xa, cộng thêm với việc đang bị trọng thương, nên Bạch Hồn cũng không nhìn được rõ lắm trạng thái cơ thể của đối thủ.
Công nhận là Bạch Hồn gần như bị cắt đôi thân thể nhìn qua khá là thảm, nhưng nếu so thảm với thân thể Minh Viêm hiện tại, hắn vẫn kém đôi chút.
Để có thể dùng thân thể của đệ tử mình, một kẻ không thể nào điều động được thế giới lực lượng để chiến đấu.
Diệp Hiên đã lấy Thần Khí Xiềng Xích Đại Đạo làm mô giới, cưỡng ép sử dụng thế giới lực lượng, tung ra một đòn mạnh quá giới hạn.
Kết quả, thân thể của Minh Viêm lúc này vô cùng rách nát, một nửa trái gương mặt đã hoàn toàn bị lột da, nhìn qua vô cùng ghê rợn.
Không những vậy, các bộ phận thân thể khác không ít thì nhiều, tất cả đều có những v·ết t·hương cực nặng.
Cả cánh tay phải giờ chỉ còn lại xương trắng và một vài bó cơ đảm bảo nó có thể hoạt động, phần cơ bụng cũng hoàn toàn biến mất, để lộ ra hàng tá các cơ quan nội tạng bên trong người.
Còn chưa kể hàng tá các v·ết t·hương lớn nhỏ khác trên thân thể.
Biến thiếu niên này giờ nhìn chẳng khác nào một con zombie.
Đây đều là những v·ết t·hương không thể khôi phục lại được, máu thịt cố gắng trở lại với thân thể một lần nữa nhưng giống như đều bị từ chối.
Hậu quả của việc tung ra một đòn siêu quy cách chính là vậy.
Diệt Thế Kiếm không chỉ tiêu hao thứ lực lượng đã được Diệp Hiên lưu lại từ trước trên Xiềng Xích Đại Đạo, mà nó còn tiêu hao luôn lực lượng của món Thần Khí ấy.
Điều đó khiến cho khả năng duy trì trạng thái bất tử bất diệt bị ảnh hưởng, khiến cho nhiều bộ phận trên thân thể Minh Viêm lúc này b·ị t·hương cực nặng.
Đồng thời cái khả năng cố hóa của Thần Khí sẽ giữ nguyên trạng thái hiện tại của thân thể chủ nhân nó, mặc kệ cho thân thể ấy có tàn tạ như một cái xác sống chăng nữa.
Hai đối thủ từ từ tới gần nhau.
Khoảng cách dần dần thu nhỏ lại chỉ còn10 cây số.
Đột nhiên Diệp Hiên là người ra tay trước, Xiềng Xích Đại Đạo nhanh chóng bay đi trong không gian, dễ dàng lần theo và trói chặt Bạch Hồn.
Một cú giật mạnh khi được Thần Khí gia trì khiến thân thể Bạch Hồn khó mà đứng vững, bị Xiềng Xích Đại Đạo lôi đi, hướng thẳng về phía Diệp Hiên đang đứng.
Lúc này, Diệp Hiên cảm nhận được có gì đó rất không đúng ở đây.
Đòn kéo này không phải là một tuyệt chiêu bí mật gì cả, thậm chí, nó còn là một chiêu từng được sử dụng tới lần thứ 3 trong trận chiến này.
Đối với Diệp Hiên, đối thủ của hắn nào có thể dính chiêu nhẹ nhàng như vậy được.
Khi thân ảnh màu trắng càng lúc càng lại gần, Diệp Hiên dễ dàng nhìn ra Bạch Hồn này rõ ràng là giả.
Đó chỉ là một thế thân mang theo khí tức của Bạch Hồn mà thôi.
Thậm chí, cái thứ ấy không chỉ là một thế thân đơn giản như vậy.
Oanh!
Tiếng nổ vang xé trời xuất hiện, một v·ụ n·ổ chiếu sáng hoàn toàn bầu trời phương bắc.
Đây là lần thứ 3 Bạch Hồn gặp lại cái đòn kéo ấy.
Lần thứ nhất, do chưa biết được nguyên lý và bị người đánh lén, nên Bạch Hồn phải chịu thua thiệt và bị ép rời khỏi chiến trường ngoài không gian.
Lần thứ hai, hắn đã lập tức lên được một phương án né tránh, đánh lừa cái đòn kéo ấy.
Và lần thứ ba, hắn không chỉ né tránh được mà còn nghĩ ra biện pháp phản chế lại đối thủ.
Ánh sáng của v·ụ n·ổ tan biến, để lại ở khu vực trung tâm vô số các vết nứt không gian dữ tợn, những loại phóng xạ nguy hiểm liên tục làm biến đổi quy tắc của thế giới.
Thân thể giống như xác sống lại xuất hiện một lần nữa, giữa những làn khói bụi.
Nhưng khác với lúc Minh Viêm điều khiển thân thể mình, thằng nhóc có thể khôi phục ngay lập tức.
Tốc độ khôi phục của bộ thân thể ấy sau khi qua tay Diệp Hiên chậm hơn hẳn, không nhanh tới cái mức có thể khôi phục lại trong nháy mắt nữa.
Nguyên nhân có thể là do Diệp Hiên không phù hợp với Xiềng Xích Đại Đạo, hoặc là do Thần Khí này đã xuất hiện một vài sai lầm khi Diệp Hiên sử dụng quá mức lực lượng của nó, hoặc cả hai lý do trên đều có.
Điều này lại là một tin mừng với Bạch Hồn, khả năng khôi phục biến thái như bất tử bất diệt của đối phương bị suy giảm đã làm mọi thứ dễ thở hơn.
Nhưng đó chỉ là trường hợp người điều khiển thân thể ấy vẫn là Minh Viêm, còn bộ thân thể này trong tay Diệp Hiên, nó sẽ là một tình huống hoàn toàn khác.
Diệp Hiên lúc này liên tục dò xét mọi động tĩnh xung quanh bản thân mình.
Hắn đang cố tìm ra dấu vết của Bạch Hồn nhưng vô ích.
Vì nhập vào người tên đồ đệ chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi không đáng nhắc đến, nên khả năng của Diệp Hiên có thể sử dụng là có hạn.
Cộng với cái thân xác bất tử bất diệt nhưng thân tàn ma dại này, lực chiến của Diệp Hiên cũng chỉ có thể nhỉnh hơn Minh Viêm một chút.
Nhưng nếu dùng thân xác này đánh với một Bạch Hồn đang bị trọng thương, như vậy cũng để Diệp Hiên cầm chân đối thủ của hắn rồi.
Diệp Hiên vẫn trong tư thế sẵn sàng chiến đấu trong suốt 10 giây sau đó, nhưng hắn lại cảm thấy nghi hoặc.
Hắn biết Bạch Hồn sẽ ẩn giấu bản thân mình, và Diệp Hiên cũng dự đoán đối thủ của mình sẽ nhân cơ hội đánh lén bất ngờ.
Nhưng Bạch Hồn đâu rồi?
Hắn chạy rồi sao?
Diệp Hiên lúc này cảm thấy khá khó chịu, trong thân thể Minh Viêm chỉ là một ý niệm của hắn, nó không đủ mạnh để có thể mô phỏng tương lai.
Biết chờ đối thủ xuất hiện là vô ích, hóa thân Diệp Hiên muốn thử dẫn ra đối thủ của mình, hắn lấy ra Xiềng Xích Đại Đạo rồi vung vẩy giữa không trung.
“Bạch Hồn! Mau ra đây đánh với ta một trận!
Nếu ngươi không ra nữa thì ta sẽ gửi Thần Khí này cho bản thể của ta ngoài không gian!
Ta rất tò mò, lúc đó ngươi và Lâm Lục Dạ sẽ làm gì để đấu lại một kẻ đã có Thần Khí hoàn chỉnh như ta!”
Và lời khiêu khích ấy của Diệp Hiên có vẻ đã có tác dụng.
Không gian xung quanh hắn lúc này rung động không thôi, một đội quân gồm hàng ngàn các Tử Vong Hiệp Sĩ, các Bạch Hồn Tinh Linh tinh nhuệ nhất, cộng với 4 vị chỉ huy đã có mặt.
Nhìn vào đội quân áp đảo đang đứng trước mắt mình, Diệp Hiên nheo mắt lại, lửa giận đã xuất hiện trong đôi mắt ấy.
“Chủ nhân của các ngươi đâu rồi? Tại sao hắn lại đem đám pháo hôi các ngươi ra cản đường ta?”
Ánh mắt Diệp Hiên nhìn lên phía trời cao, nơi có một điểm sáng màu trắng đang nhanh chóng biến mất.
Bạch Hồn không rảnh ở lại chơi với một cái xác bất tử bất diệt làm gì.
Đi trên đường gặp phải một đống chất thải gâu gâu có thể làm người khó chịu.
Nhưng cách tốt nhất để không phải khó chịu nữa chính là đi sang một bên và mặc kệ nó, chứ không phải là cáu giận, đi lên dẫm nát cái đống ấy để càng khiến bản thân mình khó chịu hơn.
Lúc này, Diệp Hiên cảm thấy Bạch Hồn giống như đang nhục nhã mình, sát khí của hắn cộng với cái vẻ ngoài đáng sợ này tạo ra một loại uy áp vô hình, một thứ khí thế thậm chí còn áp đảo cả đội quân đang bao vây hắn.
Đội quân của Bạch Hồn cũng nhíu mày lại khi bị đối phương coi thường, bọn họ biết mình không mạnh như Diệp Hiên, nhưng tên phân thân kia coi hắn chính là bản thể chắc?
Số 1 lúc này đứng ra, hắn không nói một lời mà sẵn sàng tiến vào tư thế chiến đấu.
Những người xung quanh cũng tương tự, một nhóm người phụ trách ngăn cách không gian.
Họ quyết không thể để cho Xiềng Xích Đại Đạo có thể rời khỏi khu vực này, rơi vào trong tay của Diệp Hiên được.
Tất cả mọi người đã được chứng kiến uy lực làm người khó chịu của món Thần Khí ấy rồi, nên đám quyến tộc và hóa thân của Bạch Hồn sẽ ngăn chặn bản thể của Diệp Hiên có được v·ũ k·hí ấy bằng mọi giá.
Chứng kiến cả vùng không gian này đang dần bị đóng lại, Diệp Hiên kéo căng Xiềng Xích Đại Đạo, vô số kiếm khí bốc lên như muốn cắt nát vạn vật.
“Các ngươi không hiểu lời ta nói sao?
Gọi bản thể của các ngươi ra đây đấu với ta.”
Nhưng hắn nhìn xung quanh, chỉ thấy đối phương dùng 7 người để bao vây mình, gương mặt đầy sát ý của Diệp Hiên cũng nhanh chóng biến mất, chỉ còn lại một gương mặt bất cần đời và đôi mắt cá c·hết đang nhìn thế giới.
Thái độ của hắn thay đổi nhanh tới đáng sợ, Diệp Hiên nào còn lại cái dáng vẻ hống hách cần ăn đòn nữa.
“A, đáng tiếc thật, có vẻ ta đúng là nghĩ nhiều rồi, kế hoạch cầm chân ngươi lại đã thất bại hoàn toàn và chẳng có gì để nói.
Thôi thì binh đối với binh, tướng đối tướng vậy.
Dù sao ta cũng chỉ là một hóa thân của chủ thể mà thôi.”
Hóa thân của Diệp Hiên lúc này nghiêm túc nhìn vào hàng loạt đối thủ mà hắn phải đối đầu.
Ngoài 4 chỉ huy chính ra, còn có 3 thuộc hạ đáng tin cậy của Số 4 cũng tham chiến.
Sắc mặt hóa thân của Diệp Hiên vẫn rất tự tin, cho đến khi người của Số 4 lấy ra những Thần Thông Pháp Khí.
Tuy không thể so sánh được về sức mạnh với các Thần Khí tự chế như Đa Nguyên Kiếm, Hắc Ám Luân Hồi Vuốt, hay Phủ Định Trường Mâu.
Càng không thể so sánh với một Thần Khí thực sự như Xiềng Xích Đại Đạo.
Nhưng có một điều rất chắc chắn, uy lực của những Thần Khí hàng nhái của nhái này cũng không kém cạnh quá nhiều.
Đặc biệt là khi chiến đấu trong môi trường của Xích Phong giới này, uy lực của các Thần Thông Pháp Khí được tăng hết công suất.
“A, c·hết tiệt, ta còn không biết đám các ngươi sở hữu Thần Khí hàng nhái nữa, xem ra đợt này không ổn rồi.”
Người của Số 4 cùng với chỉ huy Số 1 là những người lao lên trước.
Trên người thiên thần bóng tối, đôi cánh màu xanh lục giờ này đã hoàn toàn cắn nuốt đi đôi cánh cũ, cả hai đôi cánh giờ đã hợp hai làm một, tạo thành một đôi cánh xen lẫn giữa các xúc tu đỏ và lục, nhưng màu lục lại hoàn toàn lấn áp đi màu đỏ truyền thống.
Nhìn qua, người ta còn tưởng tên này đang đeo cả một bụi hoa hồng sau lưng mình để làm cánh.
Số 1 là một người có thói quen một đấu một với đối thủ, nên hắn không giỏi ở khoản hợp tác chiến đấu cho lắm.
Hắn một mình lao lên trước mặc kệ đồng đội ở phía sau đang chuẩn bị một vài kỹ năng tăng cường chỉ số.
Tuy không thể đánh với chân thân của Bạch Hồn, nhưng có vẻ hóa thân của Diệp Hiên nhận ra được những đối thủ trước mặt hắn cũng không tồi, chúng là một đám hóa thân chất lượng cao của Bạch Hồn.
Diệp Hiên lúc này vô cùng hưng phấn, xem ra hắn vẫn không yếu đến mức để Bạch Hồn không thèm nhìn tới.
Tháo cây kiếm của Minh Viêm ra khỏi Xiềng Xích Đại Đạo, Diệp Hiên vắt chéo Thần Khí ấy lên vai trái tạo thành một vòng xích cuốn quanh người.
“Đến hay lắm!”
Một tiếng thét đầy hưng phấn từ Diệp Hiên vang lên, tên kiếm sĩ trong thân xác của Minh Viêm biến mất ngay lập tức.
Chỉ thấy hai đối thủ trong nháy mắt đã lao vào nhau.
Ánh mắt của Số 1 phải căng hết cỡ mới có thể bắt được quỹ tích di chuyển của đối phương.
Cảm nhận được áp lực của đối thủ, thiên thần bóng tối không hề giữ lại một chút sức lực nào.
Từng tiếng vang như rèn sắt xuất hiện giữa hư không, sóng chấn động mang đủ mọi loại thuộc tính khiến thực tế phải vặn vẹo, tia lửa và năng lượng phát ra khi hai thanh kiếm v·a c·hạm vào nhau sáng rực như muốn thiêu cháy cả không gian.
Hai chiến binh v·a c·hạm nhau như hai cỗ máy xay thịt đang đụng độ.
Đám người càng tới gần chiến trường, họ lại càng cảm thấy mình đang dần cách xa nơi đó.
Không gian xung quanh hai hóa thân của Diệp Hiên và Bạch Hồn lúc này bị vặn vẹo, liên tục giãn nở mở rộng ra không biết bao nhiêu lần so với trước.
“Cũng không tệ.
Ta cũng không ngờ dưới trướng của tên Bạch Hồn ấy, một kẻ thích chơi bàng môn tà đạo và đánh lén đối phương lại có một hóa thân máu chiến như ngươi.”
Cả hai bên lúc này đều đang dồn hết sức lực vào từng nhát kiếm, cứng đối cứng nhau, vung vẩy hai thanh kim loại với tốc độ nhanh khó có thể tưởng tượng nổi.
Hai bên đều không ai nhường ai, không lùi lại dù chỉ là một bước.
Vũ khí trên tay họ va vào nhau đến đỏ lửa, biến không gian xung quanh nóng rực như một mặt trời.
Nhìn qua có vẻ hai bên thực lực ngang nhau, nhưng thực tế, hóa thân của Diệp Hiên đang là người chiếm ưu thế nhiều nhất.
Trong khi Số 1 vừa đánh vừa thở dốc, đối thủ của hắn vẫn có thể vừa đánh nhau vừa thoải mái buôn chuyện, đủ để biết ai hơn ai rồi.
Nhờ có Xiềng Xích Đại Đạo cố định trạng thái, khiến thân thể Minh Viêm dù tàn tạ nhưng vẫn bất tử bất diệt.
Hóa thân của Diệp Hiên có thể tung ra hết toàn bộ sức mạnh của mình mà không lo tiêu hao.
Trái lại, dù Số 1 cũng có khả năng khôi phục khá kinh khủng, nhưng hắn vẫn cần thời gian để có thể phục hồi, không thể nào sánh được với khả năng khôi phục ngay lập tức của đối thủ.
Giờ thiên thần bóng tối không thể làm gì hơn ngoài vung kiếm để phòng thủ, trước một cao thủ về kiếm đạo như Diệp Hiên, hắn có thể cầm cự được lâu như thế này cũng là rất khá.
Nhưng thủ lâu tất thua.
Khi Số 1 không khôi phục kịp mà đánh hụt một hơi, hóa thân của Diệp Hiên đã nhanh chóng nắm lấy cơ hội.
Một kiếm vô cùng xảo diệu mà gạt phăng ma kiếm của Số 1 sang một bên, ngay sau đó, lưỡi kiếm linh hoạt đảo hướng, chém ngang lưng Số 1, đánh thiên thần bóng tối bay về phương xa.
Ánh mắt của Diệp Hiên không còn nhìn thẳng vào kẻ đã thất bại nữa.
Ánh mắt đầy khiêu khích ấy nhìn về phương xa, nơi những kẻ khiêu chiến mới đang tới.