Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 304: Tà Đạo Cấm Thư.



Chương 303: Tà Đạo Cấm Thư.

Ánh mắt của kẻ xâm lấn liên tục đảo qua tình hình xung quanh, hắn nuốt nước bọt trong sự sợ hãi khi chứng kiến cách mà chủ nhà đang chào đón hắn.

Tuy bản thể của hắn đúng là đã đạt tới nửa bước siêu thoát thật, nhưng thân là một hóa thân, sức mạnh của hắn cũng chỉ dừng lại ở ngưỡng Chân Thần cấp mà thôi.

Giờ bất cứ một chiến hạm nào trong số những chiến hạm đang có mặt ở nơi đây đều có thể uy h·iếp tới sinh mạng của hắn.

“Khụ khụ! Các vị ta nói ta ngộ nhập vào nơi đây chỉ đơn giản là một sự hiểu lầm, các vị liệu có tin hay không?”

Vừa nói, tên thú nhân đầu heo này vừa lui lại phía sau, đội quân quái vật do hắn chỉ huy cũng lui lại vô cùng đều bước.

Con Thanh Long lúc trước bị hắn đá ra giờ này muốn trở lại cũng không kịp nữa.

Xung quanh con rồng ấy giờ là 5 chiếc chiến hạm to bằng cả lục địa đang chĩa pháo về phía nó, sẵn sàng bắn tan xác nếu con vật này còn dám động đậy.

Khi mà tên thú nhân muốn quay người lại, một lần nữa trở về thế giới trước đó, gương mặt lợn của hắn lập tức biến dạng khi va phải một vách tường trong suốt.

Nhìn thấy vách tường không gian vững chắc như thế này, tiếng nước bọt lại xuất hiện từ phía tên thú nhân.

Tên thú nhân cũng không biết được đây là lần thứ mấy hắn nuốt nước bọt trong ngày nữa rồi.

Không biết là ai đã làm ra cái thứ này, nhưng mà không gian tạo nghệ của người này cực kỳ tinh diệu, dù cho có là chân thân của hắn có tới đây cũng khó có thể xuyên thủng được bức tường không gian trước mắt.

Trong thời khắc này, một giọng cười điên cuồng đầy vẻ ma tính vang lên.

Giọng cười này như gần như xa, rất khó xác định, không biết được nguồn gốc của nó ở đâu mà lần.

“Kiệt kiệt kiệt kiệt! Con heo nhỏ, đã tới thế giới này rồi thì ngoan ngoãn ở lại nơi đây làm khách, đừng chạy loạn như vậy chứ.

Còn chạy loạn nữa là ta sẽ cân nhắc làm món heo quay để tối nay nhắm rượu, kiệt kiệt kiệt!”

Tiếng cười này không chỉ khiến cho gã thú nhân đầu heo phải sợ hãi, nó còn khiến cho đội quân hung thú trên bầu khí quyển bài tiết không kiềm chế.

Cũng khiến cho tất cả dân chúng đang xem trực tiếp, những binh sĩ của Liên Minh Nhân Loại trên các chiến hạm cũng phải cảm thấy rùng mình.

Dưới mặt đất Bạch Hồn đang phải đối mặt với cái nhìn không mấy thiện cảm từ tiểu đội bàn giấy, gồm có Lâm Bạch, Số 2 và cô cố vấn mà hắn chưa hỏi tên cô ta.

Người khác có thể không biết được giọng cười đậm chất tà ma ngoại đạo kia đến từ ai, nhưng thân là những người đứng ngay bên cạnh, Bạch Hồn cử động gì thì cả ba người họ đều thu hết vào mắt.

Đương nhiên là cả cái nụ cười như nhân vật phản diện của hắn.

Số 2 ánh mắt đầy ghét bỏ, thái độ như thể hắn muốn rũ sạch quan hệ với tên Bạch Hồn này.

“Chủ thể, ngươi không cảm thấy cái điệu cười của ngươi làm người cảm thấy rất khó chịu hay sao?

Ngươi tính đi cosplay Hồn Điện trưởng lão hay làm gì?”

Nhìn thấy thái độ của những người xung quanh, Bạch Hồn biết lần này hắn có vẻ đã đùa hơi quá trớn rồi.

“Khụ khụ, mọi người đừng nhìn ta với ánh mắt như vậy chứ, với lại Số 2, ta nghĩ với sức mạnh và khả năng điều khiển linh hồn hiện tại của ta, thì ta ngồi lên đầu của tổ tiên Hồn Điện cũng được chứ đừng nói gì làm Hồn Điện trưởng lão.”



Đồng thời, ngón tay của Bạch Hồn cũng chỉ lên trên trời, nơi đang có một khe nứt không gian cùng với đạo quân xâm lấn thế giới này.

“Với lại, Số 2, có vẻ như chú mày đ·ã c·hết quá lâu rồi thì phải, nên khả năng chiến đấu chắc cũng đã suy yếu rất nhiều so với trước đi.

Nếu như vậy thì lên trên trời kia đánh cái tên đầu heo kia xuống cho ta, xử đẹp luôn cả cái quân đoàn mà tên đó mang theo, tiện thể đóng gói luôn cả cái thế giới bên kia khe nứt nữa.”

Cả ba người khác cũng đồng thời nhìn vào hướng mà ngón tay Bạch Hồn đang chỉ.

Nhưng ngay lúc này, từ trên bầu trời, có những vật thể kỳ lạ gì đó đang từ trên trời rơi xuống.

“Mọi người có ngửi thấy được có mùi gì thum thủm đang lan tỏa trong không khí này hay không?”

Nữ cố vấn bên cạnh Bạch Hồn không nhịn được mà hỏi.

Đúng lúc này, có những cơn mưa màu vàng bắt đầu rơi vào trong thành phố.

Nhìn kỹ lại, những thứ đang từ trên trời rơi xuống ấy đúng là những thứ ghê tởm chẳng ai muốn diễn tả làm gì.

“Âu sịt!”

Còn đầu nguồn của những vật thể ấy đương nhiên chính là từ đám hung thú đi ra từ dị giới, nhìn con nào con nấy trong số chúng đều to như những ngọn núi lớn, nên khi chúng bị điệu cười của Bạch Hồn dọa bài tiết không kiềm chế, những thứ chất thải mà chúng thải ra đương nhiên cũng sẽ to lớn không kém.

Nhìn vào hoàn cảnh của thành phố đang dần trở nên ngày càng bốc mùi, Bạch Hồn vẫn chỉ ngón tay lên trên bầu trời, ra lệnh cho Số 2.

“Kẻ địch đang dùng v·ũ k·hí sinh hóa t·ấn c·ông chúng ta kìa, Số 2 lao lên đ·ánh c·hết bọn chúng đi.”

Nhưng sắc mặt của Số 2 khi nhìn lên bầu trời ấy đã nói lên tất cả.

Ông đùa tôi à? Thực sự muốn tôi đi xuyên qua màn mưa màu vàng và cả đống những thiên thạch bốc mùi kia sao?

Bạch Hồn cũng biết mình làm hơi quá, hắn lập tức búng tay, phần không gian trong phạm vi bán kính 500 mét lấy Bạch Hồn làm trung tâm đã trở thành một vùng không gian độc lập.

Tất cả những thứ dơ bẩn kia đều được chia tách và rơi về những nơi khác.

Trong khi một phần thành phố vẫn còn giữ được vẻ sạch sẽ, vệ sinh, nhưng phần còn lại của nó thì lại không được may mắn như vậy.

Đường phố n·gập l·ụt bởi những dòng nước mưa màu vàng từ trên trời rơi xuống.

Một vài “thiên thạch có mùi lạ” rơi vào từng công trình, không đè sập được những ngôi nhà ấy thì chúng cũng phủ đầy lên trên các tòa nhà và công trình công cộng.

Chẳng mấy chốc, cả một thành phố hiện đại đã chỉ có thể diễn tả được bằng hai từ “bốc mùi” nhìn chẳng khác nào một thành phố vừa bị quân đoàn của vị tà thần ở bẩn nào đó đi ngang qua.

Thấy đường đi phía trước đã trở nên sạch sẽ thông thoáng như vậy, Số 2 cũng chẳng có lý do để kháng lại mệnh lệnh nữa.

Huống hồ, tên này từ trước đó vốn cũng đang khao khát có được một trận chiến.

Khi trận chiến ở Xích Phong giới diễn ra, tất cả những người anh em khác của hắn đều đi lên chiến trường, chiến đấu chống lại quân đoàn của Diệp Hiên, chỉ có một mình Số 2 là phải ẩn mình bên trong Bạch Sắc Địa Phủ.

Điều này khiến cho hắn cảm thấy khá là lạc lõng, nhưng không có cách nào khác, nếu hắn xuất hiện trên chiến trường vào cái ngày đó, có lẽ giờ này Bạch Hồn vẫn đang phải dây dưa với Diệp Hiên.

Nhưng hiện tại, có một cơ hội để hắn chiến đấu, đương nhiên hắn sẽ không từ chối.



Bên trên tay Số 2 lúc này là một cuốn sách, đây không phải là Thần Khí Sổ Hộ Khẩu, đây chỉ là một cuốn sách có bìa đen tỏa ra khí tức bất tường.

Thứ này là Thần Thông Pháp Khí mà Số 3 đã chế tạo riêng, và tặng cho Số 2 nhân ngày tên này đội mồ sống dậy.

Tà Đạo Cấm Thư: Một cuốn sách được chế tạo ra từ linh hồn của tất cả những tà đạo tu sĩ trong suốt dòng thời gian lịch sử của một tu hành thế giới.

-Vạn Đạo Quy Tà Đạo: Khi sử dụng cuốn sách này, tất cả các thủ đoạn của người sử dụng đều sẽ trở thành những cấm thuật tà đạo, vừa mạnh mẽ nhưng cũng đầy quỷ dị.

-Đại Giới Không Nhìn: Có thể không nhìn vào tất cả đại giới khi sử dụng những cấm thuật, luôn bảo vệ người sử dụng trước tất cả thủ đoạn của tà ma ngoại đạo.

-Tà Đạo Ghi Chép: Là một cuốn sách được tạo ra từ linh hồn vô số tà ma ngoại đạo, bên trong nó chứa một lượng lớn nhữ tri thức tới từ những “nguyên liệu” tạo ra nó.

Số 2 cầm Tà Đạo Cấm Thư lên trên tay, hắn mở tung cuốn sách ấy ra.

Vô số các trang giấy trắng từ trong sách tuôn ra như suối phun, nhanh chóng nhuộm trắng cả không gian xung quanh.

Một bầu không khí âm trầm như đi vào trong một nghĩa trang hoang vắng xuất hiện.

Nhưng những người ở quanh Số 2 lúc này đều không phải là người bình thường, nên bọn họ hoàn toàn không nhìn hoàn cảnh xung quanh.

Từ những trang giấy trắng, chúng đang dần biến đổi hóa thành những tờ giấy đốt vàng mã mang theo nguyền rủa.

Nhưng theo mệnh lệnh của Số 2, tất cả những tờ giấy ấy không bay lung tung phủ kín cả thành phố nữa, thay vào đó, tất cả những tờ giấy này đều được tập trung tại cùng một nơi, cùng một chỗ.

Chúng cùng nhau tạo thành một con chim đại bàng khổng lồ được làm từ vàng mã.

Tà đạo, gấp giấy.

Số 2 nhảy lên trên người con đại bàng có kích thước lớn như một ngọn núi nhỏ này, hắn cứ như thế mà phi thẳng lên trên trời cao.

Cứ như vậy mà xuyên thẳng qua vùng không gian đã được Bạch Hồn mở ra từ trước.

Trên lưng chim, Số 2 mở ra Tà Đạo Cấm Thư, hắn lấy một cây bút ra và ghi lên trên những trang sách ấy ba chữ, gồm: Lửa, không gian, sinh sôi.

Những chữ viết được Số 2 viết lên bên trên giờ này giống như thể đã sống lại, chúng không ngừng nhúc nhích giống như những con côn trùng đầy ghê tởm.

Kẻ địch giờ này đã ở ngay trước mắt, Số 2 chỉ làm một việc rất đơn giản.

Hắn hướng trang sách vừa được mình viết chữ về phía quân đoàn hung thú.

Tà đạo, cổ trùng.

Từ trong trang sách của Tà Đạo Cấm Thư, những chữ viết nhảy ra ngoài, hóa thành một bầy trùng với phần đuôi phát sáng như những con đom đóm.

Nhưng đừng khinh thường đám côn trùng ấy, chỉ cần nhìn qua không gian đang vặn vẹo cũng đủ biết nhiệt độ đám côn trùng ấy tỏa ra không hề thấp một chút nào.

Không chỉ dừng lại ở đó nhìn vào cách mà đám côn trùng này di chuyển, thoắt ẩn thoắt hiện như vậy là đủ biết đám cổ trùng này có thuộc tính không gian.



Ngay khi đám côn trùng này biến mất một lần cuối, không ai chứng kiến được chúng đã chạy đi đâu nữa.

Nhưng thay vào đó, mọi người chứng kiến đám hung thú đang hoảng sợ kia bắt đầu kêu gào đầy vẻ đau đớn, bên dưới lớp da thịt của một con quái vật nhìn như khỉ đột lúc này bắt đầu phát ra những ánh sáng như than hồng.

Như thể phía bên dưới lớp da của con quái vật ấy tồn tại một lò lửa, và lò lửa ấy đang không ngừng dùng sinh mệnh của quái thú này để làm củi.

Oanh!

Đến một giới hạn nào đó, cả người con hung thú lập tức nổ tung như một quả bom, ánh lửa rực sáng như mặt trời thứ hai mọc trên thế giới.

Nếu có ai đó để ý kỹ, những tàn lửa do v·ụ n·ổ để lại đang không ngừng lập lòe ánh sáng, giống như từng con đom đóm.

Chính xác, những thứ nhìn như tàn lửa kia chính là từng con cổ trùng.

Tên thú nhân đầu heo lúc này muốn rách cả mí mắt, hắn không nghĩ được một con hung thú mà mình chú tâm bồi dưỡng lại c·hết nhanh tới như vậy.

Hắn cũng nhận ra được, những đốm lửa kia chính là từng đàn cổ trùng đã phát triển ngay sau khi chui vào trong người con hung thú đầu tiên.

Nhưng hắn cũng không có cách nào bảo vệ được cho đàn thú của mình, dù sao thì đối phương không chỉ có nhiệt độ cao, mà cổ trùng do đối phương thả ra cũng vô cùng đặc biệt, khi mà chúng là những con côn trùng có thuộc tính không gian.

Mà đám hung thú của tên thú nhân này lại không hề vận dụng được thuộc tính không gian để đấu lại trước đối thủ này, nên chúng giờ chỉ có thể như một đám súc vật ngồi yên chờ bị tàn sát mà thôi.

Giống như một d·ịch b·ệnh đã lan tỏa bên trong đội quân hung thú, từng con, từng con một cũng bắt đầu xuất hiện những dấu hiệu tương tự như con khỉ đột vừa nổ tung kia.

Chúng cũng bắt đầu hóa thành từng quả bom và p·hát n·ổ ngay trong không gian, tất cả bọn chúng đều hoàn toàn bất lực, không có một con hung thú nào có thể chống lại được trước đàn cổ trùng do Số 2 thả ra.

Lớp da thịt vốn là bức tường bảo hộ vững chắc của chúng giờ này giống như đã mất đi tác dụng vốn có, không thể nào bảo hộ được cho chủ nhân chúng trước những đợt đột kích xuyên không gian này.

Từng t·iếng n·ổ vang rền lại xuất hiện một lần nữa.

Ngay sau đợt bùng nổ lần thứ hai, hơn một nửa quân đoàn hung thú cũng đã bị tiêu diệt, và chỗ hung thú còn lại cũng bắt đầu có những triệu chứng tương tự những kẻ đi trước.

Nhưng ngay lúc này, Số 2 cảm nhận được có một thứ gì đó đang tiến lại gần chỗ hắn.

Trong tầm nhìn linh hồn, cái thứ ấy trở nên vô cùng rõ ràng, là một con rắn có phần khoang miệng to lớn, đủ để nuốt chửng một tòa nhà cao hàng trăm tầng.

Khả năng che giấu của con hung thú này đúng là rất tốt, nhưng rất tiếc là nó chỉ có thể che mắt được trước Thần Vương cấp là cùng, trong khi đó, nếu như xét về chiến lực trên thang đo sức mạnh, Số 2 có thể xem như đã đạt nửa bước Chủ Thần cấp.

Thấy có con rắn đang bò về phía mình, Số 2 muốn dùng một cái tát để đập c·hết nó, nhưng khi thấy được mục tiêu mà con rắn nhằm vào, Số 2 cũng mặc kệ cho nó thích cắn thế nào thì cắn.

Trong tầm mắt của mọi người, rõ ràng vị “thống đốc” mới nhận chức kia đã tự thân đi lên chiến trường, dễ dàng quét sạch mọi kẻ thù.

Đột nhiên, từ giữa hư không một con rắn với lớp vảy bạc xuất hiện, cái miệng to lớn của nó há rộng ra, cắn thẳng về phần cổ của con đại bàng tiền âm phủ mà vị “thống đốc” đang cưỡi trên đó.

Trong nháy mắt, một nửa phần cổ của con đại bàng lập tức bị con rắn khổng lồ xơi tái.

Nhưng tất cả chỗ tiền giấy trên cổ con đại bàng ấy lập tức b·ốc c·háy thành tro tàn.

Ngay lập tức, khí tức nguyền rủa lập tức bao phủ hoàn toàn con quái vật, nhuộm đen con rắn khổng lồ ấy.

Đây chính là nguyền rủa được yểm lên trên những tờ tiền âm phủ đã được dùng để cấu tạo nên con đại bàng này, nguyền rủa tiền mua mệnh.

Cái xác khổng lồ của con quái vật cứ như vậy mà rơi xuống, va đập vào thành phố còn đang bốc mùi phía bên dưới.

Cùng lúc, tất cả cổ trùng có bên trong thân thể to lớn của đám hung thú cũng được kích hoạt, gây ra vô số các v·ụ n·ổ kinh hoàng trên bầu khí quyển.

Mất đi tất cả hung thú, giờ chỉ còn lại một tên thú nhân đầu lợn đang bị bao vây trong biển côn trùng mà thôi.