Ghế Số 12: Ta Tu Luyện Thành Một Cái Cây, Ngươi Nói Ta Nguy Hiểm?

Chương 33: Lâm Bạch chức nghiệp mới.



Chương 32: Lâm Bạch chức nghiệp mới.

Đầu Lâm Lục Dạ lúc này rất loạn.

Chẳng phải theo tiểu thuyết, lúc này các lão tổ phải đứng ra bảo vệ cho đồ tử đồ tôn.

Thế quái nào lại thành các lão tổ đánh hội đồng con cháu rồi dâng lên ngay trước mặt kẻ địch?

"Còn không mau quỳ xuống xin lỗi Lâm tiểu hữu?"

Một vị lão tổ khác xách Hồng Quang, tông chủ hiện tại của Xích Kiếm tông còn đang ngơ ngác đến trước mặt Lâm Lục Dạ, đạp cho hắn quỳ xuống ngay trước mặt cô.

"Tất cả nguyên do là vì tên tông chủ phế vật này quản lý tông môn không nghiêm túc gây ra.

Mong tiểu hữu nể tình Lâm Kình Thiên từng là đệ tử của Xích Kiếm tông chúng ta mà bỏ qua chuyện này."

Lâm Lục Dạ hết lời nói rồi, đệ tử ở bên ngoài bị thua thiệt, về gọi trưởng lão ra mặt, tình huống này đúng chuẩn trong tiểu thuyết.

Nhưng cái tình huống hiện tại là sao chứ?

"Tại sao mấy lão già này lại đi nịnh nọt ta?

Chẳng lẽ đám người này không thèm muốn cơ duyên sao?

Các ngươi nhận sợ nhanh vậy, ta còn chưa thử qua cảm giác diệt môn đâu.

Lần trước ở Hàn Kiếm tông chính là do Bạch Ngọc Kiếm làm, ta chỉ tới vơ vét mà thôi."

Cô bé lầm bầm lầu bầu, tuy nói rất nhỏ nhưng đám Vô Cấu cảnh lão tổ vẫn cứ nhìn trời nhìn đất, giả vờ nhưng không nghe thấy bất cứ thứ gì.

Ngự phái của Xích Kiếm tông để nắm giữ lực lượng cường đại, họ luôn phải giữ một cái đầu lạnh, kiểm soát mọi cảm xúc, trái ngược hoàn toàn với hóa thân phái.

Nói đùa, nếu Lâm gia hay Lâm Lục Dạ còn chưa trưởng thành, đám người này có thể sẽ chơi âm mưu quỷ kế gì đó để gián tiếp lấy được cơ duyên.

Nhưng nay Lâm Lục Dạ đã đến cửa, chứng tỏ rằng con nhóc này đã có đủ thực lực để hủy diệt toàn tông môn, chỉ có kẻ ngốc mới cho rằng Xích Kiếm tông còn có thể đánh.

"A, chán thật đó.

Ta cứ nghĩ các ngươi không chịu nổi việc bị coi thường mà ra tay chứ."

Các vị lão tổ lúc này thở phào, xem ra Lâm Lục Dạ đã có ý buông tha cho Xích Kiếm tông.

"Đâu dám, đâu dám.

Tiểu hữu cứ nói đùa, giờ chúng ta muốn ôm bắp đùi ngươi còn là chúng ta với cao, chứ có trăm cái mạng chúng ta cũng không dám thất lễ."

Nghe mấy vị lão tổ của Xích Kiếm tông nói vậy, cũng nhìn về phía vị tông chủ đang sống mơ mơ màng màng kia, Lâm Lục Dạ cũng đã hiểu sơ qua chuyện gì xảy ra.

"Oan có đầu, nợ có chủ.

Nể tình Lâm gia chúng ta còn một chút hương khói với Xích Kiếm tông, ta sẽ bỏ qua cho các ngươi."

Nói rồi Lâm Lục Dạ nháy mắt đã xuất hiện trên cao cả trăm mét.

"Từ sau hôm nay trở đi, tia hương khói này cũng không còn."

Lâm Lục Dạ vận chuyển công pháp, nguyên cương lưu chuyển trong kinh mạch phát ra trường lực vặn vẹo cả không gian.

Đám Vô Cấu cảnh lão tổ chạy vội, giác quan thứ 6 điên cuồng cảnh báo nguy hiểm, nếu còn không chạy nhanh chắc chắn sẽ bị gọt đi một nửa tuổi thọ.

Từ trên cao, Lâm Lục Dạ vỗ xuống một chưởng.

Oanh!

Mặt đất rung chuyển, khói bụi mịt mù.

Một cái hố lớn hình bàn tay xuất hiện, gần như cắn nuốt toàn bộ lối vào của Xích Kiếm tông.

Vô số khe nứt sâu hoắm chạy ra từ cái hố ấy lan tràn ra vài dặm, thậm chí một vài đỉnh núi của Xích Kiếm tông sụp đổ do mặt đất nứt ra.

Về phía đám trưởng lão và những đệ tử thế hệ này của Xích Kiếm tông.

Tất cả đều bị một chưởng kia đập nát thành tương, tạo thành một hồ máu nhỏ dưới cái hố hình chưởng ấn kia.

Xích Kiếm tông giờ chỉ còn lại một tên chưởng môn đồi phế và mấy lão già sắp xuống mồ, có thể nói gần như bị diệt tông.

Lâm Lục Dạ cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn lắm, cô vẫn chưa giải phóng toàn bộ sức mạnh của mình, cảm giác đè nén vì không thể thỏa thích p·há h·oại.

Vận chuyển chân nguyên hết công suất, Lâm Lục Dạ không biết hiện tại cô trong mắt các võ giả khác kinh dị như thế nào.



Trong tầm nhìn của các võ giả khác, bóng hình nhỏ bé kia đang biến không gian, bầu trời và chính bản thân cô trở nên vặn vẹo, không thể nhìn rõ.

Chỉ nhìn cô bé một lúc mà có cảm giác như đất trời đang đảo lộn, chân nguyên trong cơ thể như muốn cùng với thứ năng lượng mà cô bé ấy thả ra cùng nhau xoắn ốc, vặn vẹo.

Nhưng rất nhanh chóng, tất cả những thứ vặn vẹo không thể diễn tả kia dần được tụ tập tại đầu ngón trỏ của Lâm Lục Dạ.

Một viên bi thủy tinh trong suốt cứ như thế được tạo ra.

Khí tức vặn vẹo luôn quay xung quanh viên thủy tinh ấy.

Nếu lúc trước, các lão tổ còn có thể quan sát Lâm Lục Dạ một chút.

Nhưng bây giờ, khi họ thử nhìn vào viên thủy tinh bằng nguyên cương cô đặc kia, hai hàng huyết lệ lăn dài trên má.

Các vị Vô Cấu cảnh đã sống cả trăm năm suýt nữa tẩu hỏa nhập ma.

Ngón tay chỉ về phía ngọn núi hoang cách Xích Kiếm tông 30 cây số, tốc độ bay của viên nguyên cương cô đặc nhanh như thể nó bỗng dưng biến mất.

Ầm!Ầm!

Mặt đất rung lắc dữ dội khiến không một ai có thể đứng vững.

Một cột khói hình nấm khổng lồ mọc lên ở phương xa, hình ảnh đáng sợ ấy được khắc ghi vào trong trí nhớ của vô số người.

Lâm Lục Dạ nhìn tác phẩm của mình và mỉm cười.

"Sóng xung kích gây nguy hiểm cho con người khuếch tán ra khoảng 12 cây số, còn ngọn núi trước đó đã hoàn toàn bị hủy diệt.

Xem ra giờ này ta đã có thể dùng tay không xoa ra bom h·ạt n·hân, cũng không tệ."

Thử nghiệm khả năng của mình xong, Lâm Lục Dạ trong nháy mắt biến mất trên bầu trời, để lại một đám Xích Kiếm tông lão tổ đang há hốc mồm kinh ngạc.

"Mau! Mau đi thông báo cho tất cả các thế lực trong giang hồ, Xích Kiếm tông chúng ta nguyện trở thành thế lực phụ thuộc của Lâm gia!"

Đệ nhất lão tổ vội vàng quát.

"Nhưng lão tổ, ngoài một tên trưởng môn phế vật ra, chúng ta đâu còn người để truyền lệnh."

Các vị lão tổ khác sắc mặt không tốt lắm, chẳng lẽ đệ nhất lão tổ muốn bọn họ đi làm mấy công việc lặt vặt này?

Bọn họ sống đến già rồi cũng cần có chút bức cách chứ.

"Vậy khẩn cấp tuyển thêm người, mau nhanh lên, chúng ta phải là thế lực đầu tiên đầu nhập!"

Ngoài thế giới thực.

Lâm Bạch nhìn vào dữ liệu thu thập được mà trầm ngâm.

"Chiến lực của cả thế giới loạn hết rồi, hành trình bật hack của con bé đã trở nên không thể ngăn cản."

Chỉ cảm khái một chút, sau đó Lâm Bạch nở một nụ cười như muốn hố c·hết đồng đội.

Một hồi loay hoay cập nhật dữ liệu, nhìn thấy máy tính thông báo đã cập nhật hoàn tất, Lâm Bạch cười nhẹ.

"Ta cần cho thêm một chút thử thách nho nhỏ cho Lục Dạ, không thể để con nhóc lười biếng được."

Lâm Bạch thấy, chỉ có khó khăn mới có thể giúp Lâm Lục Dạ tiến bộ thần tốc, sáng tạo thêm nhiều thứ mới để hắn có thể sao chép... Nhầm, để con bé có thể trưởng thành.

Trên cuốn sổ tay được đặt lên trên bàn làm việc, có một trang đang mở ra ghi rõ "kế hoạch phổ cập Nguyên Cương cảnh cho quân đoàn Tử Vong Hiệp Sĩ".

Lâm Lục Dạ lúc này không biết rằng, vì tên hố hàng nào đó ngoài hiện thực, thực lực vô địch thế giới của cô ngay lập tức đã bị san bằng.

Dữ liệu nhập vào máy tính.

Thế giới cao võ như một đầm nước đọng nay trở nên sôi trào.

Đủ loại thiên tài xuất hiện như nấm mọc sau mưa.

Vô số người nghiên cứu thành công cảnh giới mới, Phi Thiên cảnh giờ không còn là trần nhà.

Có ma đạo cao thủ đoạt hồn nuốt phách, đồ sát vài tòa thành để đột phá cảnh giới.

Tướng quân uy vũ, gánh trên vai núi cao vạn mét đi dẹp loạn giang hồ, không người có thể cản.

Thiếu niên một buổi tối đốn ngộ, kiếm ra khỏi vỏ, kiếm khí tung hoành ba vạn dặm.



Kiếm khí khổng lồ chiếu sáng cả bầu trời đêm, bay một mạch từ cực tây của Đại Ung đế quốc tới cực đông.

Lâm Lục Dạ lúc này đang đứng ngắm trăng trên trời chợt cảm thấy có thứ gì đó cực kỳ nguy hiểm đang bay tới.

Kiếm quang khổng lồ bay qua, Lâm Lục Dạ kịp thời nghiêng người tránh né.

Một lọn tóc của cô nhẹ nhàng bay đi trong gió.

Cô nhóc nhìn về phía sau, phát hiện ra lúc này tầng mây đã bị tách ra làm hai nửa.

Lâm Lục Dạ nhíu mày nhìn về phía đường chân trời phía tây, cô lấy khẩu bolter to bằng nửa người sau lưng ra, cô không phải loại người b·ị đ·ánh mà không trả đòn.

"Dù không biết ngươi là ai, nhưng quà gửi đến mà ta không trả lễ thì thật bất lịch sự."

Dồn lượng lớn nguyên cương vào khẩu bolter, đây là lần đầu tiên sau khi đột phá, Lâm Lục Dạ phải tung hết sức.

Động năng khủng kh·iếp khi viên đạn được bắn ra khiến khẩu bolter không chịu nổi áp lực, nòng súng bị tạc nở ra thành một bông hoa bằng kim loại.

Một tia sáng từ phương đông bay về phương tây như một ngôi sao chổi bay ngang qua, phân tách bầu trời làm hai nửa.

Trường lực vặn vẹo do viên đạn phát ra vẽ lên trời cao vô số những đường cong kỳ dị.

Cực tây Đại Ung đế quốc, Vạn Kiếm thánh địa.

Một trong thập đại tông môn của Đại Ung, thực lực mạnh mẽ với hàng chục Phi Thiên cảnh tọa trấn.

Trên đỉnh của thánh tử phong, một thiếu niên đang lau thanh bảo kiếm cảm nhận một kiếm vừa rồi cậu chém ra.

Thiếu niên tên Diệp Hiên, là một npc Lâm Bạch chế tạo dựa theo Diệp Hiên, kẻ đã hủy diệt Lâm gia ở thế giới thực.

Nếu so sánh thì phiên bản trong thế giới giả lập này yếu quá nhiều.

Cảm giác một luồng khí tức nguy hiểm đang tới gần, Diệp Hiên nghiêng đầu né tránh.

Oanh!

Tiếng vang kinh thiên động địa làm cả Vạn Kiếm thánh địa phải bàng hoàng.

Một lọn tóc của Diệp Hiên nhẹ nhàng rơi trên đá núi.

Nhưng phía sau lưng thiếu niên.

Ngọn núi cao hơn 15 cây số, có khắc hai chữ Vạn Kiếm to lớn, là biểu tượng của thánh địa.

Có thứ gì đó đã đánh xuyên qua lưng chừng núi, phá hủy hoàn toàn hai chữ Vạn Kiếm.

Nó để lại một hang động cực lớn với lối vào bán kính hàng trăm mét, nối thẳng hai bên dãy núi.

"C·hết tiệt!

Là ai!

Ai dám công khai sỉ nhục Vạn Kiếm thánh địa chúng ta?"

Tiếng mắng chửi của thánh chủ, các trưởng lão và các lão tổ vang lên không ngớt.

Lâm Bạch rất hài lòng với kết quả sau khi nhập dữ liệu.

"Con bé nếu biết được những chuyện ta đã làm chắc vui lắm đây, sống ở đời mà không có chút thử thách chắc phải nhàm chán lắm."

Sau khi giải quyết mọi chuyện, Lâm Bạch giờ mới có thời gian quan tâm đến bản thân mình.

Trong tay thanh niên gầy gò lúc này là một quyển trục phép thuật trống trơn.

Đây là thành quả của Lâm Bạch sau khi nghiên cứu kỹ năng Chế Tạo Chuyển Chức Quyển Trục.

Sau khi học xong kỹ năng này, Lâm Bạch mới giật mình khi biết được một số bí mật.

Bia Đá Giác Tỉnh tuy là thần khí nhưng trong mắt tất cả mọi người, kể cả hắn.

Nó luôn biểu hiện cực kỳ mờ nhạt.

Tuy Thần Khí trên lý thuyết có thể phân thân vô hạn.

Nhưng nếu không có bất cứ biện pháp bảo hộ nào thì có lẽ cứ 3 ngày phân thân của Bia Đá Giác Tỉnh lại b·ị đ·ánh cắp một lần.

Vì để bớt phiền phức, có ai đó đã nghĩ ra cách giải quyết.

Đó là can thiệp tâm linh toàn nhân loại, che giấu bản chất Thần Khí của Bia Đá Giác Tỉnh.



Muốn loại bỏ can thiệp tâm linh?

Chỉ cần học qua kỹ năng Chế Tạo Chuyển Chức Quyển Trục là được.

Và cái kỹ năng này thậm chí còn miễn phí, là thứ được Liên Minh Nhân Loại khuyến khích học tập trên tất cả hành tinh.

Đây rõ ràng là chính phủ đang cổ vũ dân chúng sáng tạo thêm nhiều nghề nghiệp.

Khi chế tạo chuyển chức quyển trục có một nguyên liệu không thể thay thế, chính là một phân thân của Bia Đá Giác Tỉnh.

Đương nhiên là trong căn cứ này cũng có một cái, nếu không đám Tử Vong Hiệp Sĩ thức tỉnh chức nghiệp và thiên phú bằng niềm tin hi vọng.

Do đã có kinh nghiệm chia tách Áo Choàng Thần Ẩn, việc chia tách thêm một Bia Đá Giác Tỉnh mới cũng khá dễ dàng.

Đặt bia đá mới được tách ra lên trên một chuyển chức quyển trục.

Bia Đá Giác Tỉnh giống như đang tan chảy, trở thành những hoa văn kỳ dị in trên quyển trục.

Để sáng tạo một nghề nghiệp mới, chỉ có chuyển chức quyển trục không là chưa đủ.

Lâm Bạch lấy ra thêm một số nguyên liệu, một vài cuốn sách có tri thức về linh hồn, vài loại tài liệu linh hồn cấp cao nhất.

Thần Mộc quan tưởng pháp mà hắn đang tu luyện.

Cách chế tạo Luyện Hồn Phiên, chiến lợi phẩm của Liên Minh Nhân Loại sau khi càn quét Tứ Tượng tông.

Phong Hồn Đại Trận, một loại trận pháp của người tu tiên, người ta moi được nó khi giao tiếp với một thế lực lớn gọi là Tiên Vực

Nguyên Anh Phân Hồn thuật, một loại bí pháp tu tiên dành cho Nguyên Anh cảnh, cũng là hàng Lâm gia có sau khi giao dịch với Tiên Vực.

Nuốt Hồn Thuật, loại bí pháp Lâm gia có được sau một lần tiến vào một cái thế giới quỷ dị tu tiên nào đó.

Linh Hồn Thánh Thủy, một loại tài liệu có thể gột rửa linh hồn, cực kỳ hiếm gặp trên toàn bộ lãnh thổ của Liên Minh Nhân Loại.

Thần Giao Cách Cảm, một cuốn sách kỹ năng đã phủ bụi trong kho.

Não bộ của Tà Hồn nhãn, một loại ma vật Vực Sâu, Lâm Bạch cho thứ này làm nguyên liệu vì nó có chữ "hồn" và phẩm chất cũng rất cao.

Cuối cùng là Thiên Sứ Linh Hồn kết tinh, một nguyên liệu về linh hồn cao cấp nhất, thứ phong ấn linh hồn của 1000 thiên sứ sa ngã.

Đặt tất cả nguyên liệu lên chuyển chức quyển trục, chúng dần dần tan ra, hòa vào làm một.

Lúc này, trước mặt Lâm Bạch xuất hiện một mặt bảng.

Hàng loạt dữ liệu chạy qua trước mắt hắn.

Phát hiện Thần Mộc quan tưởng pháp, không tai họa ngầm.

Phát hiện cách chế tạo Luyện Hồn Phiên, tồn tại 96 tai họa ngầm, đang tinh chỉnh.

Phát hiện...

Đã hoàn thành nghề nghiệp chưa biết rõ, mời lựa chọn hai phương án.

Phương án 1: SS cấp chức nghiệp (Không tồn tại tác dụng phụ.)

Phương án 2: SSS cấp chức nghiệp (Đại giới là chức nghiệp đầu tiên sẽ hoàn toàn bị phong ấn, không thể thăng cấp.)

Nhìn vào hai phương án này, Lâm Bạch không do dự mà chọn 2.

Cái nghề nghiệp Pháp Sư Học Đồ E cấp của hắn vốn đã không thể thăng cấp ngay từ đầu rồi.

Một thông báo nữa hiện lên.

Mời lựa chọn tên gọi cho chức nghiệp SSS cấp hoàn toàn mới.

Phương án 1: Bạch Hồn Tà Thần.

Phương án 2: Vạn Giới Linh Hồn Thôn Phệ Giả.

Phương án 3: Luyện Hồn Sư.

Nhìn vào ba phương án, Lâm Bạch trầm ngâm một chút rồi lựa chọn 3.

Hai tên gọi còn lại quả thực rất có bức cách, nhưng người khác nhìn hắn lại tưởng hắn là nhân vật phản diện.

Đã thế lại còn một cái gọi là tà thần, muốn hắn mọc ra xúc tu sao?

Nên Lâm Bạch lựa chọn Luyện Hồn Sư, một tên gọi có vẻ không đứng đắn cho lắm nhưng có thể tạm chấp nhận.