Nghe nói hắn từng là một tán tu, sau đó hắn tìm được truyền thừa của một môn phái ma đạo đã bị diệt môn từ cái thời võ đạo mới phát minh ra Vô Cấu cảnh.
Công pháp hắn tu luyện là Nghiệp Hỏa ma kinh, một loại công pháp chỉ có hạn cuối là Khai Mạch cảnh.
Tuy vậy, hắn chỉ dựa vào ngần ấy tri thức cũng có thể sáng tạo một bộ cảnh giới riêng cho mình: Luyện Lực, Tụ Khí, Khai Mạch, Ma Thân, Ma Hồn, Luyện Ngục.
Hắn đã đồ sát không biết bao nhiêu thành thị thôn trấn, tất cả chỉ để có thể đột phá võ đạo.
Nghiệp Hỏa ma kinh có một đặc tính, sau khi g·iết một người có thể dùng nghiệp hỏa để ngưng tụ toàn bộ kí ức, tu vi của một người trong ngọn lửa đỏ như máu.
Để đột phá tới cảnh giới thứ 4 của võ đạo, hắn đã dùng Nghiệp Hỏa ma kinh t·hiêu r·ụi cả một tòa thành nhỏ, g·iết c·hết hơn 10 vạn người, ngưng tụ hơn 10 vạn ngọn nghiệp hỏa.
Dùng 10 vạn ngọn nghiệp hỏa này kết hợp với một số loại tài liệu khác, Huyết Sát lão ma đã tự đốt chính bản thân mình.
Trước khi bị nghiệp hỏa đốt người, Huyết Sát còn là một thanh niên, nhưng sau khi bước ra từ nghiệp hỏa, hắn giờ đã trở thành một lão già với gương mặt dữ tợn.
Ma Thân cảnh mang cho hắn sức mạnh thể chất không hề kém cạnh Vô Cấu cảnh, đồng thời cơ thể hắn cũng dần chuyển sang trạng thái năng lượng, có thể hóa thành một ngọn lửa miễn dịch công kích vật lý thông thường.
6 năm trước.
Nội chiến nổ ra khắp Đại Ung đế quốc, Huyết Sát lão ma lúc này như cá gặp nước.
Hắn tùy ý đồ sát khắp nơi mà không lo ai có thể quản hắn.
Hàng triệu người đã hóa thành nghiệp hỏa và bị hắn hấp thu.
Oán niệm của những người đ·ã c·hết dưới tay hắn ngưng tụ không tan, nó dần trở thành một con quái vật tâm linh cư ngụ sâu trong Huyết Sát lão ma.
Nhưng đây lại là một loại nguyên liệu linh hồn, thứ mà Huyết Sát lão ma cần thiết để đột phá cảnh giới tiếp theo.
Hắn đã tranh đấu với con quái vật từ vô vàn oán niệm tập hợp thể ấy, dưới nghiệp hỏa có thể thiêu đốt tới tận linh hồn, Huyết Sát lão ma là kẻ đã dành chiến thắng.
Tâm linh, linh hồn, tinh thần lực của hắn đã lột xác.
Cảnh giới Ma Hồn cảnh cứ như vậy mà đột phá, bất kỳ nơi nào sóng tinh thần của hắn bao phủ, nơi đó sẽ tự động cháy lên nghiệp hỏa, vô số oan hồn gào thét, bách quỷ dạ hành.
Sau khi đột phá Ma Hồn cảnh 2 năm, tên này được Sở vương để ý, dưới sự uy h·iếp của 3 tên Chân Ý cảnh, Huyết Sát lão ma đã trở thành một cung phụng trong thế lực của Sở vương.
Hắn thường được giao cho các nhiệm vụ như, đột nhập vào thành trì của những kẻ dám phản bội Sở vương, g·iết hết tất cả những kẻ có âm mưu chống đối.
Sau hơn 3 năm dưới trướng Sở vương, Huyết Sát lão ma đã đột phá tới cảnh giới thứ 6.
Luyện Ngục cảnh.
Ngay sau khi đột phá, chiến lực của Huyết Sát lão ma đã có thể một mình đối chọi 10 Chân Ý cảnh của Sở vương.
Mọi thứ xung quanh lúc nào cũng có thể hóa thành luyện ngục nếu Huyết Sát lão ma muốn.
Hắn có thể hấp thu tất cả các chiêu thức của đối thủ, nghiền nát và biến những chiêu thức ấy trở thành năng lượng nuôi ngược lại bản thân mình.
Chiến lực của hắn quá quỷ dị, nên trong tất cả những người đã đột phá cảnh giới thứ 6 của võ đạo, Sở vương kiêng kỵ nhất là kẻ này.
Sau hơn 2 giờ thái giám truyền chỉ triệu kiến, cuối cùng Huyết Sát lão ma cũng đã có mặt.
Một lão già với gương mặt dữ tợn, râu tóc bạc phơ, mặc một chiếc áo choàng đỏ trùm kín gần như toàn bộ cơ thể.
"Đại vương."
Nếu là một Chân Ý cảnh ở đây, chắc chắn kẻ đó sẽ ôm quyền cúi chào Sở vương, còn Huyết Sát lão ma lại chỉ ôm quyền, như thể hai người ngang vai ngang vế.
Dù có hơi khó chịu với thái độ của tên ma tu này, nhưng Sở vương cũng phải nhịn, dù sao quan hệ giữa hai người lúc này chỉ là hợp tác chứ không phải chủ tớ.
"Huyết Sát cung phụng, ngài có nghe nói qua Dạ Đế chứ?"
Huyết Sát lão ma gãi đầu một lúc.
"Ý ngài là cái cô nương được gọi là Đông Châu đệ nhất cao thủ á?"
Sở vương gật đầu, hắn đưa một phần tình báo cho lão già trước mắt.
"Đây là những tin tình báo mới nhất mà thế lực của ta thu thập được, ta chỉ có một yêu cầu duy nhất.
Ta muốn Huyết Sát cung phụng đi do thám thực lực thực sự của Dạ Đế, nếu có thể, hãy mang đầu của Dạ Đế cho ta."
Sương mù màu máu kèm theo nhiệt độ cao được phát ra dưới tấm áo choàng, Huyết Sát lão ma nở một nụ cười dữ tợn, lão đang rất hưng phấn.
"Đại vương, nhiệm vụ này, tại hạ rất vui lòng."
Thanh Sơn Châu, Thanh Sơn thành.
Chỉ sau vài ngày ngắn ngủi, thành phố này đã thay đổi nhanh tới đáng ngạc nhiên.
Những ngôi nhà cũ nát, khu ổ chuột được tháo dỡ để nhường chỗ cho các học viện, các công trình phúc lợi xã hội.
Đường phố cổ đại vốn dơ dáy bẩn thỉu nay đã trở nên sạch sẽ hơn, rất nhiều nơi người ta bắt đầu tạo đường nhựa.
Lúc này, Lâm Lục Dạ đang đi thăm một cỗ máy khổng lồ đang được bảo dưỡng ngoài thành.
Bên trong lõi của cỗ máy, một cảnh tượng khá ghê rợn, nếu ai đó mắc hội chứng sợ lỗ ở đây họ sẽ phải c·hết kh·iếp.
Vô số đan điền được đan lại với nhau, giống như một cục thịt bọc quanh lõi của lò phản ứng h·ạt n·hân.
Không chỉ vậy, cục thịt này còn dính với tất cả những dây cáp truyền năng lượng khác trong cỗ máy.
Nhìn căn phòng chứa lõi phản ứng giống như ai đó đã kéo căng bã kẹo cao su rồi đem dán khắp nơi.
Mọi thứ có vẻ rất kinh khủng, không biết có bao nhiêu người đã phải bị mổ mất đan điền mới đủ dùng.
Nhưng thực tế chỗ đan điền này đều được nhân bản vô tính trong phòng thí nghiệm.
Nhờ có đặc tính hấp thu gần như 100% tất cả các loại năng lượng, cỗ máy khổng lồ này mới có thể di chuyển.
"Hình như chúng ta thiếu mất một lõi phản ứng h·ạt n·hân rồi."
Một nhân viên nhìn ánh sáng xanh lam đang dần yếu đi giữa cục thịt toàn đan điền kia.
"Chắc là Lâm Dương đem đi ăn vụng, đây là lần thứ 2 trong tháng ."
Lâm Lục Dạ đứng một bên nhìn người bên dưới bảo trì cỗ máy, dù nhìn có hơi kinh tởm nhưng cô không thể không khen ngợi kẻ nào đã nghĩ ra cái ý tưởng này.
Nếu vẫn dựa vào khoa học máy móc thuần túy, chắc chắn phải mất thêm hàng chục năm nữa người của Lâm gia mới chế ra thứ v·ũ k·hí có uy lực mạnh như vậy.
Bước ra khỏi cỗ máy khổng lồ, Lâm Lục Dạ dường như cảm nhận được có thứ gì đó đang đến gần, cô không để ý tới Tiểu Mai đang ở một bên giảng giải đủ chuyện.
"Có chuyện gì vậy? Gia chủ?"
Tiểu Mai giờ cũng nhận ra Lâm Lục Dạ đang có phản ứng hơi khác so với bình thường.
Dạ Đế nhắm mắt lại cảm nhận một chút, ngay sau đó cô mở mắt ra với một nụ cười.
Cô tháo chiếc áo choàng trên vai, ném nó cho Tiểu Mai cất giữ.
"Có cường giả rất mạnh đang tới, mạnh đủ để làm ta cảm thấy nguy hiểm, nên ta muốn đi xem thế nào."
Nói rồi, Lâm Lục Dạ bay về nơi xa, biến mất trong màn đêm đen.
Một ngôi sao băng đỏ bay qua bầu trời đêm.
Huyết Sát lão ma đã bay vào không phận của Thanh Sơn Châu, hắn muốn hướng thẳng tới Đông Châu để do thám tình hình.
Nếu không tìm được manh mối về Dạ Đế, hắn sẽ đồ sát một vài tòa thành, g·iết vài tên Phi Thiên cảnh để thu hút sự chú ý của người đứng đầu Đông Châu.
Hắn còn đang lên kế hoạch thì không ngờ được hành tung của mình lại bị phát hiện.
"Thanh Sơn Châu giờ đã thuộc về Dạ Đế ta, người tới dừng bước."
Người tới chặn đứng hắn không ai khác chính là Lâm Lục Dạ.
Ánh mắt của Huyết Sát lão ma liên tục đảo lên đảo xuống, thưởng thức vẻ đẹp của cô gái trước mặt.
"Ngươi chính là Lâm gia gia chủ sao? Còn xinh đẹp hơn ta tưởng nữa.
Kiệt kiệt kiệt!
Nếu ngươi đã muốn xưng Dạ Đế thì hãy để bổn tọa làm ngươi đế phu đi."
Lâm Lục Dạ cảm thấy được sự dâm tà từ hai mắt của lão già trước mắt, pháp lực vặn vẹo được thả ra.
Lúc này, Huyết Sát lão ma nhìn về phía Lâm Lục Dạ nào còn là một cô gái xinh đẹp nữa, hàng loạt thứ thông tin vặn vẹo chiếu thẳng vào mắt hắn.
"A! Mắt ta!"
Trong một nháy mắt, Huyết Sát lão ma đã phải che lại hai mắt của mình, như thể lão sợ hai mắt của lão sẽ nhảy ra ngoài rồi chạy đi mất.
"Hừm! Già mà không kính, đáng đời!"
Với ánh mắt đầy sự khinh thường, Lâm Lục Dạ nhìn kẻ đang ôm hai mắt như nhìn một con sâu bọ.
"Già cái gì mà già, bổn tọa năm nay mới 24 tuổi được không!"
Huyết Sát lão ma cãi ngược lại.
"Ngươi? 24 tuổi á? Khai điêu tuổi cũng vừa vừa phải phải thôi."
Màn nói nhảm đã kết thúc, Lâm Lục Dạ ngửi được mùi máu tươi trên người kẻ này đặc quánh, như thể tên này luôn ngâm mình trong hồ máu.
Hắn chắc chắn không có ý tốt khi đến lãnh địa của nàng.
Ba viên Võ Đạo Cương Đan xoay tròn với tốc độ nhanh gấp trăm lần so với bình thường, Lâm Lục Dạ cũng tắt đi lớp màng pháp lực phong ấn thực lực của mình.
Không khí gợn sóng như mặt nước, giống như thế giới đã không còn là thế giới, mọi quy tắc trong bán kính ngàn dặm có thể biến đổi bất cứ lúc nào theo ý chí của cô nàng.
Nhận thấy được mối nguy hiểm đang đến gần, Huyết Sắc lão ma cũng mặc kệ hai mắt của mình, lão thả ra Luyện Ngục thế giới.
Phạm vi ngàn dặm xung quanh lão biến thành một thế giới màu đỏ, nghiệp hỏa bay đầy trời, quỷ quái gào thét.
Giống như đang có hai thế giới v·a c·hạm vào nhau.
Một bên là vặn vẹo thế giới, bên còn lại là huyết sắc địa ngục.
Cuộc đọ sức này nhìn kiểu gì cũng giống như hai đại ma đầu đang quyết đấu với nhau.
Cả hai chỉ cách nhau một khoảng không 30 mét, nơi đây là nơi hai thế giới v·a c·hạm kịch liệt nhất.
Từ trường hỗn loạn, đủ loại dị tượng xuất hiện, pháp tắc bị bẻ cong, không gian giống như không chịu nổi, vô số các vết nứt hiện lên có thể cắn nuốt vạn vật.
Đây là một cuộc đọ sức, thế giới của ai bền bỉ hơn người đó chiến thắng.
Sau 5 phút v·a c·hạm.
Huyết Sát lão ma bắt đầu toát mồ hôi lạnh, hai mắt lão đỏ bừng, máu chảy ra từ hai mắt càng khiến lão trở nên dữ tợn.
Màu đỏ Luyện Ngục bắt đầu bị vặn vẹo thế giới áp chế, từ phạm vi bao phủ cả ngàn dặm nay giảm dần chỉ còn 500 dặm.
Trong khi đó, vặn vẹo thế giới của Lâm Lục Dạ bắt đầu chiếm ưu thế, nó không ngừng mở rộng, giống như huyết sắc địa ngục sắp bị cắn nuốt tới nơi.
"Không thể chờ c·hết như vậy được."
Huyết sắc địa ngục bắt đầu xoay tròn, Huyết Sát lão ma đã có ý định rút lui, lão không muốn đấu một trận mà mình không thể chiến thắng.
Dùng lĩnh vực của mình như một đầu mũi khoan, Huyết Sát lão ma dễ dàng xuyên thủng qua phần không gian đang bị vặn vẹo thế giới ăn mòn.
"Thù này bổn tọa nhớ kỹ! Dạ Đế ngươi cứ tắm rửa cho thơm tho rồi đợi ngày bổn tọa đến báo thù đi!"
Tốc độ của Huyết Sát lão ma lúc này nhanh như một ngôi sao băng, nhưng hắn muốn chạy trốn?
Nào có dễ như vậy.
"Hahaha! Từ khi xuất quan đến giờ, ta chưa từng gặp kẻ nào có khả năng gây nguy hiểm cho ta, nên ngoan ngoãn ở lại mà trở thành bao cát cho ta đi!"
Lúc này, Lâm Lục Dạ phát huy ra toàn bộ những gì cô học được từ cái gọi là "Vạn Ảnh Thần Công".
Lĩnh vực cô kiểm soát nhanh chóng bành trướng, trong nháy mắt nó đã mở rộng gấp ngàn lần.
Trong đầu Lâm Lục Dạ lúc này bỗng dưng nảy lên một đoạn thông tin.
Bạo Kích chân ý, vạn vật đều có thể bạo kích, cả về chất lẫn lượng.
Lúc này, ở thế giới thực, Lâm Bạch đang nở một nụ cười.
Cuối cùng, trong cái thế giới giả lập này, Lâm Lục Dạ đã nắm được một thiên phú cấp SSS của mình, Bạo Kích.
Với một người bình thường, việc đào móc bản chất thiên phú của mình là một quá trình rất dài, có thể mất hàng chục hàng trăm năm.
Diệp Hiên mạnh mẽ như vậy, chính là do hắn đã đào móc rất sâu về thiên phú của mình.
Ai biết hắn đã tốn bao nhiêu năm mô phỏng để đào móc thiên phú Vạn Kiếm Ý.
Nên dù có một con bài chưa lật mạnh như Lâm Lục Dạ, Lâm Bạch cũng sẽ không đánh thức cô bắt đầu hành trình đánh quái thăng cấp ngay lập tức.
Lâm Bạch nhớ được trong cuốn nhật ký của Lâm gia lão tổ có ghi rõ ràng một câu, "Có cảnh giới cao cũng chỉ là kẻ tầm thường, nắm rõ được thiên phú, nghề nghiệp của mình mới là mạnh mẽ chân chính."
Ban đầu, Lâm Bạch còn nghi ngờ về câu nói này, nhưng sau khi thấy biểu hiện của Lâm Lục Dạ, hắn tin rồi.
Lúc này, Lâm Lục Dạ cảm giác mình giống như đạt tới trạng thái đốn ngộ trong truyền thuyết.
Cô lúc này có cảm giác, chỉ cần mình đánh ra một chưởng này, về số lượng sẽ gấp ngàn lần bình thường.
Để thử nghiệm, cô chỉ đánh ra một chưởng ấn cao 1 mét.
Nhưng không hiểu do một quy tắc nào đó, từ một chưởng bỗng dưng hóa thành ngàn chưởng.
Cả ngàn chưởng đánh vào huyết sắc luyện ngục, khiến cho lĩnh vực của Huyết Sát lão ma rạn nứt, có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.
Thử một lần nữa, cô muốn chưởng này mạnh gấp ngàn lần so với trước.
Vẫn một chưởng ấn giống y hệt vừa rồi, chỉ khác là chưởng này giống như đón gió mà lớn lên, trong nháy mắt đã cao 1000 mét.
Oanh!
Chưởng ấn v·a c·hạm với cái lĩnh vực rách nát của Huyết Sát lão ma, khiến cho huyết sắc địa ngục lập tức vỡ tan như một quả bóng bay.
Toàn bộ năng lượng trong huyết sắc địa ngục không còn vỏ bọc, hoàn toàn được phô bày trước vặn vẹo thế giới.
Màu đỏ máu bị vặn vẹo thành các sắc thái khác nhau, ác quỷ trong địa ngục vốn đã kinh khủng nay còn trở nên đáng sợ gấp trăm lần.
Nhìn thấy Huyết Sắc lão ma đang bị thổ huyết do bị phản phệ, Lâm Lục Dạ tiếp cận hắn, giống như một con cá mập khát máu đang tiếp cận một người sắp c·hết chìm.
"Kiệt kiệt kiệt!"
Lâm Lục Dạ cười một nụ cười đặc trưng của tà ma ngoại đạo.