Chương 52: Ngươi rất mạnh. Nhưng ta còn muốn ngươi mạnh hơn nữa!
Chiến dịch đột kích của Lâm Bạch thực sự rất thành công.
Năm đại gia tộc tổn thất nặng nề, thiệt hại cả về người và của.
Ngoài một số lượng lớn chiến lực tầm trung và cao cấp bị tàn sát ra, chiến lực cấp cao nhất của năm nhà này có thể nói gần như bị xóa sổ.
Triệu gia ngoài Triệu Lôi Thương bị Số 1 chém c·hết ra, gia tộc này còn tổn thất thêm 12 Kim Cương cấp cường giả nữa, số còn lại trọng thương chạy trốn.
Các gia tộc còn lại cũng thiệt hại không kém cạnh gì nhau.
Tôn gia còn 8 vị Kim Cương cảnh sống sót.
Hạng gia còn 10, Lưu gia còn 9, Hoàng gia thiệt hại nặng nhất khi chỉ còn 5 Kim Cương cấp.
Và tất cả những Kim Cương cấp có thể chạy về là do họ có lá bài tẩy giúp bọn họ chạy trốn thành công, nếu không đã bị đám Tử Vong Hiệp Sĩ vây đánh đến c·hết.
Số tài sản của Lâm gia vốn được chia đều vào nhẫn trữ vật của các vị lão tổ, nhưng giờ đây các vị lão tổ lại c·hết quá nửa, nên tổng số tài sản của Lâm gia mà năm nhà đã chiến được chỉ khoảng 3%.
Vì ngần ấy lợi ích, cả năm gia tộc đã phải thiệt hại hơn 70% tổng thực lực, còn chưa kể tới số tài sản các gia tộc này đã tích lũy trong nhiều năm nay mất ráo.
Phải nói nơi Bạch Hồn tinh linh đi qua, một mảnh kim loại cũng không để lại.
Các căn cứ lưu trữ tài nguyên của năm đại gia tộc ngoài bê tông ra thì cũng chẳng còn lại gì.
Tuy không có nhiều tài nguyên hiếm có khó tìm nhưng những tài nguyên cơ bản như sắt thép, nhôm, đồng,... và tài liệu quái vật cấp độ thấp chất đầy hàng trăm ngàn túi trữ vật.
Dù sao thì năm nhà này cũng đã c·hiếm đ·óng hành tinh này hơn 2000 năm, tích lũy nhiều như vậy cũng là chuyện rất bình thường.
Hiện tại cả năm nhà đều đã rơi vào khủng hoảng.
Dù cho cả năm nhà có nắm giữ về mọi thứ như kinh tế, chính trị hay quân sự chăng nữa, thì họ cũng đang thiếu vũ lực để thống trị toàn hành tinh.
Trên hành tinh này, không chỉ có năm nhà sở hữu Kim Cương cấp chiến lực, một vài thế lực nhỏ và tán nhân cũng sở hữu Kim Cương cấp.
Lúc trước, cả năm nhà có hàng trăm Kim Cương cấp chiến lực, tất cả các thế lực còn lại đều cúi đầu xuống mà làm người.
Khi Ngũ đại gia tộc tổn thất hơn nửa Kim Cương cấp chiến lực trong đợt vây quét Lâm Hà, rất nhiều các thế lực dưới trướng bắt đầu ngồi không yên.
Nếu không phải năm nhà kịp nhượng lại một số lợi ích, có thể một thế lực thứ 6 đã nổi lên, chia cắt lợi ích trên hành tinh này.
Nhưng bây giờ, cả năm nhà cộng lại chỉ còn 44 vị Kim Cương cấp chiến lực, trong khi tất cả các thế lực đã biết ngoài kia có 72 vị Kim Cương cảnh.
Đã vậy, t·àu c·hiến của đám hải tặc bí ẩn kia vẫn còn nguyên ở đó, chứng tỏ chúng vẫn đang ở trên hành tinh này.
Dù không có Kim Cương cấp, nhưng thế lực mới xuất hiện này lại có chiến lực không thể khinh thường, đủ sức hủy diệt cả năm đại gia tộc.
Sau hơn một ngày, các cuộc nổi loạn liên tiếp diễn ra trên khắp thế giới.
Tất cả các cơ sở của năm đại gia tộc đều bị người t·ấn c·ông, c·ướp phá, nhưng năm đại gia tộc thay vì chống cự, họ lại di chuyển tới gần Đệ Nhất học viện của hành tinh.
Họ hạ thấp tư thái, cầu xin con rể của họ là Diệp Hiên sẽ nhờ thống đốc hành tinh che chở, giúp họ vượt qua khó khăn.
Ngay sau đó, có một lời đồn từ trong học viện truyền ra.
Rằng vị Thánh Giả trấn giữ hành tinh này trong vòng 5 tháng nữa, sẽ mang Diệp Hiên rời khỏi hành tinh, đi tới trung tâm của Liên Minh Nhân Loại.
Trong 5 tháng này, người của năm đại gia tộc sẽ được thống đốc hành tinh bảo hộ, tất cả các thế lực dám trái lời sẽ bị hủy diệt không thương tiếc.
Có một đoàn lính đánh thuê không tin lời đồn này, cậy có 2 vị Kim Cương cấp đoàn trưởng, đám người này thoải mái đánh c·ướp các cửa hàng của Triệu gia, Tôn gia.
Kết quả sau năm phút, đầu của hai vị đoàn trưởng được treo lên cao, c·hết không nhắm mắt do không hiểu chuyện gì xảy ra, còn đám lính đánh thuê đi gây sự cũng hóa thành tro bụi.
Quả nhiên, hành động g·iết gà dọa khỉ này đã có tác dụng, trong phạm vi bán kính 1000 km xung quanh học viện, không một kẻ nào dám động ý đồ xấu.
Nhưng phần còn lại của thế giới lại khác.
Năm đại gia tộc rời đi để lại một lỗ trống quyền lực vô cùng lớn.
Để tranh quyền đoạt lợi, các thế lực nhỏ đánh nhau không ngừng nghỉ, phá hủy vô số thành thị.
Cả thế giới chìm trong c·hiến t·ranh, hỗn loạn không chịu nổi.
Ở nửa bên sa mạc của thế giới.
Tuy khí hậu khắc nghiệt, không được ôn hòa như nửa bên kia.
Nhưng các bí cảnh khe nứt vẫn có sức hút rất lớn, nên thu hút một lượng lớn các quân đoàn lính đánh thuê, các công hội mạo hiểm.
Toàn bộ các khe nứt này đều đã có chủ, không bị c·hiếm đ·óng bởi một thế lực nhỏ thì cũng do một liên minh nắm quyền.
Nhưng tất cả các thế lực này đề hoạt động giống như chó săn của ngũ đại gia tộc.
Đó là cho tới khi c·hiến t·ranh, hỗn loạn kéo tới.
Một nơi hẻo lánh nào đó trên sa mạc.
Cả một thị trấn bao quanh khe nứt hiện tại đang b·ốc c·háy, ánh lửa chiếu sáng một góc của màn đêm đen.
"Cuồng Sa công hội chúng ta không oán không thù gì với các ngươi, tại sao các ngươi lại g·iết hết tất cả mọi người chứ?
Ngươi không biết công hội chúng ta trực thuộc Triệu gia sao?"
Cuồng Sa công hội hội trưởng là một gã nhìn như một binh lính già chột một bên mắt, để râu quai nón và đeo một chiếc băng đô màu đỏ trên trán, cầm trên tay một thanh loan đao.
Giờ này hắn đang bị trọng thương, một người đàn ông chống thanh đao để giữ bản thân không gục ngã, trên người hắn có vài cái lỗ máu lớn, khí tức của Kim Cương cảnh cường giả giờ cũng đã gần như tan biến.
"Nha một đám c·ướp cũng tự xưng mình là một công hội hay sao?
Với lại đã là người của Triệu gia thì ta càng phải g·iết."
Trước mặt người đàn ông hiện tại là một vị mỹ nữ Bạch Hồn tinh linh đang lơ lửng trong không trung.
Cô ta không hề dùng cây cung trên tay để bắn hắn, cô là một cung thủ nhưng lại sợ bắn tên c·hết hắn, nên cô lựa chọn dùng mũi tên để cận chiến như một con dao.
Và kết quả vẫn là thủ lĩnh của Cuồng Sa công hội đang dần gục ngã, phải nói đây chính là sỉ nhục đến cực điểm.
Biết tinh linh trước mặt sẽ không quan tâm đến danh tiếng của Triệu gia, thủ lĩnh của Cuồng Sa công hội quyết định tử chiến.
Hắn vận dụng toàn bộ sức lực, đột ngột bật dậy và chém một đao cuối cùng.
Một đao của hắn đã cắt đôi qua Bạch Hồn tinh linh trước mắt, tiện thể cũng đã chặt đôi thị trấn ở phía sau.
Nhưng mọi nỗ lực của hắn cũng phải thất bại, cô gái trước mặt hắn giống như một bóng ma, cô ta có thể đánh trúng hắn nhưng hắn lại bất lực khi đối đầu cô ta.
Đến giờ phút cuối cùng, cung thủ kia vẫn chưa chịu nghiêm túc đối đầu với hắn, hắn c·hết với một mũi tên năng lượng găm trên trán, thứ được nữ tinh linh kia ném đi bằng tay không.
"Nơi này quả nhiên vẫn là quá hẻo lánh rồi, tên này đến giờ vẫn nghĩ rằng cái Triệu gia mà hắn theo đuổi vẫn còn cả trăm Kim Cương cảnh."
Nữ tinh linh lắc đầu, cô đã xong việc ở đây.
"Báo cáo sếp, trước cửa bí cảnh khe nứt Mảnh Vỡ Lôi Tháp đã được dọn dẹp."
Nhờ vào việc thế giới rơi vào loạn lạc, hiện tại Lâm Bạch có thể đi c·hiếm đ·óng hàng loạt các khe nứt mà không sợ bị ai phát hiện.
Nếu hành động như vậy còn có thể bị Diệp Hiên phát hiện và tập kích, thì chỉ có thể nói hệ thống của hắn là buôn bán tình báo tương lai chứ không phải mô phỏng hệ thống.
Với những thế lực khác việc nắm trong tay vài chục khe nứt là chuyện rất bình thường, nhưng Lâm Bạch làm việc lại vô cùng điệu thấp.
Nếu bị Diệp Hiên tìm tới thì cùng lắm là để vài Bạch Hồn tinh linh và Tử Vong Hiệp Sĩ đi c·hết một lần, dù sao những người này cũng không phải không thể sống lại.
Hắn từ khi loạn lạc tới giờ mới chỉ có đi c·hiếm đ·óng 4 khe nứt, mà tất cả đều nằm ở những nơi xa xôi, chẳng có ma nào rảnh mà lui tới.
Bốn khe nứt lần lượt là Cánh Đồng Bão Tố, Phong Long Cổ Địa, Ốc Đảo Cấm Kỵ và Mảnh Vỡ Lôi Tháp.
Tất cả bí cảnh này trong mắt tất cả các thế lực khác chỉ có thể nói là gân gà, ăn không ngon nhưng bỏ lại tiếc.
Vị trí thì ở nơi quá xa, tài nguyên sản xuất ra lại chẳng có công nghệ để xử lý, quái vật thì quá khó đánh g·iết, đã vậy lại còn có dấu vết hoạt động của Kim Cương cấp boss nữa.
Người khác tiến vào khe nứt như giẫm trên băng mỏng, cầu trời khấn Phật cũng chỉ để thu hoạch được một chút ít nguyên liệu.
Nhưng Lâm Bạch đến chính là để nhập hàng, riêng một cái khe nứt Ô Nhiễm Thế Giới ngay trước cửa nhà đã khiến Lâm Bạch kiếm đầy bồn đầy bát.
Nếu không phải do không đủ nhân lực Lâm Bạch chắc chắn sẽ muốn nhiều hơn 4 bí cảnh khe nứt.
Và để cho chắc chắn.
Lúc này trên sa mạc, bao quanh thị trấn còn đang rực cháy, đội Tử Vong Hiệp Sĩ và các Bạch Hồn tinh linh đang cùng nhau xây dựng một trận pháp bao trùm bán kính 2 km.
Đây là một loại trận pháp đặc biệt, loại có thể khuếch đại uy năng của một pháp bảo, linh khí, hay đế khí gì đó.
Loại trận pháp này thường được dùng làm hộ sơn trận pháp.
Nếu đặt vào mắt trận một loại pháp bảo hệ hỏa, cả tòa trận pháp sẽ thiêu đốt tất cả những kẻ đột nhập, nếu đặt lôi hệ pháp bảo, kẻ dám xông trận sẽ bị sét đánh đến c·hết.
Đây là thứ trận pháp Lâm Bạch có được khi hắn hấp thu những kí ức của Triệu Thiên Lôi, dù sao lão ta cũng là một người tu tiên, biết chút trận pháp cũng là bình thường.
Trận pháp đã hoàn tất, giờ chỉ còn bước cuối cùng cũng chỉ cần đặt món pháp bảo vào mắt trận.
Và Lâm Bạch lựa chọn, Áo Choàng Thần Ẩn.
Giờ này, cả thế giới đã quên đi trên đời có tồn tại 4 bí cảnh khe nứt mà Lâm Bạch đã c·hiếm đ·óng.
Qua tầm mắt của đám thủ hạ, Lâm Bạch trầm ngâm suy nghĩ, nếu hắn thử thay Áo Choàng Thần Ẩn bằng Bia Đá Giác Tỉnh, chuyện gì sẽ xảy ra?
Nghĩ tới là làm, một Tử Vong Hiệp Sĩ đã thay hắn làm công việc này.
Và chẳng có gì xảy ra cả, tất cả những kẻ còn có mặt tại thị trấn này đều đã thức tỉnh Chức Nghiệp và Thiên Phú.
Nhìn tác dụng của trận pháp này, Lâm Bạch đã nghĩ ra cách sử dụng của nó.
Nhớ lúc trước, khi mà cả một khóa học sinh phải xếp cả hàng dài chỉ để đợi tới lượt chạm vào bia đá, nếu có trận pháp này, quá trình thức tỉnh sẽ chỉ được gói gọn trong 1 giây ngắn ngủi.
Lâm Bạch nhớ khi mới chế tạo ra 1000 Tử Vong Hiệp Sĩ, để thức tỉnh chức nghiệp cho cả đám vào cái lúc cả đám đang ngủ đông đó, hắn phải dùng tinh thần lực, nhấc lên Bia Đá Thức Tỉnh cho từng người một.
Nghĩ lại lúc đó đúng là quá mệt, nếu có cái trận pháp này thì tốt.
Quay trở lại căn cứ của Lâm gia.
Phần lớn Bạch Hồn tinh linh và Tử Vong Hiệp Sĩ đã ra ngoài đánh chiếm khe nứt rồi, nên giờ căn cứ trở nên khá trống trải.
"Số 4 ngươi gắn kính áp tròng lên mấy con mắt trên cánh của ta làm cái gì vậy?"
Số 1 đang đứng trên một thiết bị đặc biệt, thứ đang kiểm tra tình trạng cơ thể của hắn.
"Trên cánh của ngươi nhiều mắt đỏ như vậy, ta thấy cho thêm mấy cái câu ngọc nữa nhìn ngầu hơn hẳn.
Đừng vội từ chối, người anh em. Ta còn có thêm đủ loại kính áp tròng khác, như vạn hoa đồng, vĩnh hằng vạn hoa đồng của đủ nhân vật cũng có luôn, thậm chí cả rinegan cũng có luôn này."
Số 1 lúc này đã hiểu tại sao Số 5 lúc này cũng tránh Số 4 như tránh tà, nhưng đồng thời, Số 1 cũng động tâm, giờ hắn cũng thường xuyên sử dụng "haki" rồi, dùng thêm chút sharingan nữa thì sao chứ.
Thử nghĩ mà xem, một thiên thần với đôi cánh đen đủ các con mắt đỏ lừ, áo giáp, kiếm trên tay cũng gồm toàn những con mắt đỏ cũng đã đủ làm người ta phát kh·iếp rồi.
Nhưng nếu toàn bộ những con mắt đó đều là sharingan thì còn đáng sợ hơn nữa, nghĩ tới mà thấy ngầu.
Số 2, Số 3 và Số 5 đang nhìn màn hình máy tính, bọn họ cũng cảm nhận được tâm tình của Số 1 vào lúc này, ánh mắt của họ nhìn về Số 4 càng toát lên vẻ e ngại.
Đến cả một kẻ đã nửa bước bước vào con đường không thể diễn tả như Số 1 mà vẫn có thể ảnh hưởng, chỉ có thể nói một câu với Số 4.
"Chuunibyou cường giả khủng bố như vậy."
Lúc này ba người quay đầu lại nhìn về phía Lâm Bạch đang ngồi trên xe lăn.
Chỉ thấy hắn đang vò trong tay một thứ trông giống như một cục đất sét trong suốt, nhưng thực tế đây lại là một loại linh hồn vô cùng cứng rắn.
Lâm Bạch nhanh chóng tạo hình cho "cục đất sét " ấy, một tạo hình giống như susanoo để hợp với bầu không khí chuunibyou hiện tại.
Ném thành quả mình vừa tạo ra lên không trung, susanoo đón gió mà lớn, trong nháy mắt đã trở thành một người khổng lồ cao hàng trăm mét đứng sau lưng Lâm Bạch.
Năm người há hốc mồm khi ngước nhìn bóng người khổng lồ kia.
"Chủ thể, ngươi làm sao mà tay không nặn susanoo vậy?"
Ho nhẹ vài tiếng, Lâm Bạch bắt đầu trả lời.
"Các ngươi nhớ Nguyên Anh pháp tướng của Triệu gia lão tổ không?
Đây là những gì còn lại của cái pháp tướng ấy, ta chỉ chỉnh sửa lại chút ngoại hình mà thôi."
Lúc này, Lâm Bạch nhìn Số 1 và chỉ vào susanoo.
"Số 1, ngươi rất mạnh, nhưng ta vẫn muốn ngươi mạnh hơn nữa.
Có cần ta chỉnh lại một chút, để mỗi một con mắt của ngươi có thể triệu hồi ra một Susanoo khác nhau không?"