Ba ngày qua, Lâm Bạch điên cuồng học tập, hiểu rõ và sáng tạo vô số ma pháp mới với tiêu chí như.
Sát thương mạnh.
Phạm vi rộng.
Chỉ cần sử dụng ma lực cấp độ 1 cũng có thể dùng.
Và Gai Đất thuật, một ma pháp yêu cầu cấp độ 3 mới có thể học tập, được cải tạo thành pháp thuật cấp độ 1 nhưng có thể tiêu diệt một con boss cấp 30.
Đó cũng là một trong số những ma pháp mới được phát minh.
Trước mắt, với thực lực cấp độ 1 của Lâm Bạch có thể sử dụng kỹ năng mạnh nhất chính là Gai Đất thuật kia.
Mở ra máy tính, Lâm Bạch một lần nữa tra tìm tư liệu hiện tại của Diệp Hiên.
Người bình thường muốn mạnh lên tính theo năm, khí vận chi tử quật khởi tính theo tháng, còn đám bật hack cách vài ngày đã có thể trang bức vả mặt.
Lâm Bạch là một người xuyên việt nên hắn biết một ngày trước người xuyên việt và một ngày sau người xuyên việt khác nhau như trời với đất.
Rất nhanh chóng, thông tin quỹ tích hoạt động của Diệp Hiên bày ra trước mắt hắn.
Dù sau mấy ngày nay, Diệp Hiên luôn hành động bá đạo, không hề che giấu.
Rất nhanh, một thông tin xuất hiện ngay trước mặt khiến Lâm Bạch sửng sốt.
Diệp Hiên đã lên 60 cấp, bước vào Bạch Ngân cảnh.
Tin tức này đối với Lâm Bạch giống như sét đánh giữa trời vậy, giống như một tên tu sĩ mới tu luyện tốn ba ngày đột phá Kim Đan cảnh.
Theo trí nhớ của nguyên chủ, trên hành tinh này, người đột phá Bạch Ngân nhanh nhất lịch sử thuộc về Thống đốc hiện tại của hành tinh, hắn tốn một tháng từ Hắc Thiết bước vào Bạch Ngân cảnh.
Quả nhiên, dùng thường thức của dân bản địa để đánh giá tốc độ phát triển của người xuyên việt là hoàn toàn sai lầm.
Một phút trước Lâm Bạch còn muốn sử dụng ma pháp quyển trục mới phát minh của mình á·m s·át Diệp Hiên, nhưng một phút sau, cái ý tưởng ấy đã bị ném thẳng vào thùng rác.
Lâm Bạch cũng từng thử nghiệm qua.
Với ma pháp cấp độ 1 của hắn có thể miểu sát Hắc Thiết cảnh, làm b·ị t·hương Thanh Đồng cảnh.
Nhưng đối với Bạch Ngân cảnh, sức sát thương của hắn hoàn toàn không đáng giá nhắc tới.
Sự khác biệt của mỗi cảnh giới chính là sự khác biệt về chất, việc sử dụng ma lực cấp 1 làm b·ị t·hương Thanh Đồng cảnh thực sự là một kỳ tích nhưng dùng ma lực cấp 1 đánh với Bạch Ngân giống như đang vẩy nước vào một bộ áo giáp.
Một lần nữa Lâm Bạch cảm thấy tuyệt vọng, đối thủ mạnh hơn ngươi, tốc độ phát triển nhanh hơn ngươi, mà ngươi thậm chí còn là một kẻ bị cả thế giới truy nã, mục tiêu báo thù ngày càng cách xa.
Lâm Bạch quay lại và nhìn vào bàn làm việc của mình, hàng chục cuốn sách ma pháp bày la liệt.
Những ngày qua Lâm Bạch thử qua vô số loại ma pháp, qua đó hắn cũng biết được giới hạn của bản thân.
Hắn chỉ có thể sử dụng tối đa phép thuật Hắc Thiết cấp, còn các phép thuật cao cấp hơn yêu cầu nguồn năng lượng cao cấp hơn ma lực cấp 1.
Còn nếu cưỡng ép sử dụng ma thuật Thanh Đồng trở lên hoàn toàn vô ích, giống như dùng một cục pin nhỏ mà đòi khởi động xe tăng.
Với một tên Pháp Sư Học Đồ cấp 1, dùng một cuốn ma thuật quyển trục dễ dàng tiêu diệt cả boss lẫn quái cấp 30 có thể nói là nghịch thiên đấy.
Nhưng không có so sánh thì không có tổn thương.
Diệp Hiên một người một kiếm, chỉ cần vung nhẹ là kiếm khí tung hoành 3000 dặm, nháy mắt thanh không hàng chục bãi quái lớn nhỏ.
Liên tục ba ngày hủy diệt 35 phó bản, cấp độ tăng như cưỡi t·ên l·ửa.
Trái lại, hắn, kẻ tự nhận mình có thể á·m s·át Diệp Hiên trong tương lai như thế nào?
Cơ thể bị vây lại trên xe lăn, cấp độ cũng chỉ dừng ở 1 cấp.
"Vô ích, vô ích, vô ích..."
Lâm Bạch ngồi thẫn người trước bàn sách, liên tục lẩm nhẩm như một kẻ điên.
"Vô ích!"
Hắn đột nhiên nổi giận, hất tung bàn đọc sách trước mặt.
Sách ma pháp và bút mực rơi vãi lung tung khắp nơi,căn phòng trang nhã trở nên bừa bộn.
"Hộc! Hộc!"
Lâm Bạch ôm đầu thở gấp.
"Không ổn chút nào. Ta vốn đâu phải loại người dễ nổi nóng như vậy? Nhưng cứ mỗi khi nghĩ tới việc báo thù, chứng kiến hình ảnh của kẻ thù được tung hô trên mạng, ta lại trở nên nóng giận như vậy. Chẳng lẽ..."
Lâm Bạch nghĩ tới việc gì đó rất kinh khủng, nhưng hắn nhanh chóng áp chế lại những suy nghĩ này.
Nếu thực sự, ý thức của nguyên chủ thân thể này vẫn tồn tại,...
"Thôi, hôm nay lên mạng thế là đủ rồi."
Lâm Bạch quay người lại, đóng sập laptop đang tràn đầy thông tin về Diệp Hiên xuống.
Trên xe lăn, dù có hơi bất tiện nhưng Lâm Bạch vẫn cố gắng nhặt lên từng cuốn sách ma pháp.
"Dù không thể báo thù thành công thì ít nhất cũng cần phải có bản lĩnh sống sót trên thế giới này cái đã."
Nhìn vào bìa cuốn sách đang cầm trên tay, Lâm Bạch phát hiện ra đây không phải là một công kích pháp thuật, đây là một cuốn phụ trợ pháp thuật, loại có thể áp dụng với tất cả các loại nghề nghiệp.
Nghiên Cứu: Tăng hiệu suất làm việc của não bộ từ 10% lên 20%.
Nhận thấy được đây là một cuốn sách chưa đọc qua, Lâm Bạch mở ra, lần đầu tiếp xúc với cách vận dụng ma pháp ngoài chiến đấu ra làm hắn cảm thấy hứng thú.
Theo ký ức của nguyên chủ, kỹ năng Nghiên Cứu này là một kỹ năng bị bỏ xó, vì nhiều người có quan niệm rằng kỹ năng này chỉ phù hợp với nghiên cứu khoa học.
Tại cái thời đại người người siêu phàm, nhà nhà là siêu nhân này thì trở thành một nhà khoa học quả thực là hiếm có.
Có thể nói, nghề nghiệp nghiên cứu khoa học gần như tuyệt chủng.
Khi ngươi còn đang suy nghĩ nát óc ứng dụng phản ứng nhiệt hạch thì mấy tên nhà thám hiểm nào đó đã thâm nhập dị giới, mò được hàng tá công nghệ nhiệt hạch.
Trong hàng ngàn năm qua, kể từ khi vực sâu phó bản xuất hiện, cách con người phát triển khoa học kỹ thuật không còn là nghiên cứu ra nữa, mà là đào móc các di tích, khai thác phó bản,...
Lâm Bạch vừa đọc vừa mỉm cười.
"Đây có lẽ là cuốn kỹ năng Nghiên Cứu được mở ra sau hàng ngàn năm phủi bụi đi."
Tuy cuốn sách không có đề cập đến gia tăng sức mạnh nhưng Lâm Bạch vẫn đọc nó như si như say.
Nguyên lý hoạt động của loại pháp thuật này là tạo dựng một pháp trận bên trong bộ não, vừa có tác dụng tăng tốc độ xử lý của não bộ, vừa đảm bảo não bộ không chịu tổn thương khi làm việc quá công suất.
Có thể xem ma pháp trận kia giống như một bộ não phụ tạm thời.
Nhưng rất nhanh chóng, Lâm Bạch buộc phải bỏ cuốn sách xuống, tay xoa hai bên huyệt thái dương.
Bề ngoài thì cuốn sách này dày nhất trong những cuốn sách ma pháp Lâm Bạch từng đọc, nó dày tới mức mà Lâm Bạch nghi ngờ lý do chính khiến nó bị người ta bỏ xó chính là do nó quá dày.
Hơn nữa cuốn sách này cũng khác hẳn với các sách ma pháp khác.
Phần lớn các sách ma pháp Lâm Bạch đọc qua thì phần lớn nội dung các cuốn sách này đều là triết học, huyền học, thần học,.. vừa thối vừa dài, mà nội dung chính về ma pháp trận, cách sử dụng pháp thuật chỉ kéo dài hai trang.
Nhưng ở cuốn Nghiên Cứu này, nội dung của nó liên quan rất nhiều tới khoa học như, sinh học, hóa học, vật lý kèm theo đó là một vài tri thức về tinh thần lực,...
Dù sao đại não cũng là cơ quan phức tạp và quan trọng nhất trong cơ thể người, làm sao một phép thuật cường hóa não bộ có thể qua loa được.
Phần lớn kiến thức được ghi chép đều nằm trong điểm mù của Lâm Bạch, nhiều chỗ đều sử dụng những thuật ngữ chuyên ngành khiến Lâm Bạch đọc qua cũng cảm thấy như cưỡi ngựa xem hoa.
Vì vậy, muốn tìm hiểu cuốn sách này cần phải học qua nhiều môn liên quan khác.
Cũng may là trong khu căn cứ này mọi tài liệu đầy đủ cả.
Dù sao đây vốn là phòng thí nghiệm của Lâm gia, kiểu gì cũng tồn tại các tài liệu nghiên cứu khoa học.
Nhìn mớ tài liệu khoa học nặng hàng terabyte được lưu trên máy tính Lâm Bạch chỉ có thể nhận mệnh, lần lượt đọc tất cả chúng.
Một ngày sau.
Lâm Bạch tinh thần sáng loáng, ánh mắt sáng ngời có thần như tìm được chân lý.
Hắn từ trong đống tài liệu tìm ra con đường phía trước, tìm ra cách thăng cấp ư?
Không.
Nói một cách nào đó hắn chiến thắng tâm ma của chính mình.
Đời trước, Lâm Bạch tuy không xếp cuối xe nhưng lý, hóa, sinh vẫn là ác mộng thời đi học của hắn, thậm chí khi xuyên việt tới thế giới mới, chỉ cần nhìn qua chỗ tài liệu nghiên cứu khoa học kia là chân tay bủn rủn, ngập ngừng sợ hãi không thôi.
Nhưng hiện tại ư?
Lý, hóa, sinh cái gì?
Gà đất chó sành, liếc qua có thể học được.
Lâm Bạch lúc này ảo tưởng tay trái xách hóa học chân tiên, tay phải bóp sinh học đại thánh, chân đạp vật lý đại đế vào quan tài.
Mặc kệ những kiến thức này có khó gấp trăm lần những thứ từng học trên lớp, Lâm Bạch chiếu đơn thu hết.
Mất thêm một ngày một đêm để Lâm Bạch lật xem toàn bộ những kiến thức quan trọng.
Dựa vào tất cả những gì đang có, Lâm Bạch đã lên một kế hoạch mới.
Hắn muốn cải tạo lại bản thân, chính xác hơn là cải tạo lại bộ não, hắn muốn trở thành một thiên tài thực sự.
Người nhà mình biết chuyện nhà mình, Lâm Bạch biết bản lĩnh giữ nhà hiện tại của hắn không phải là do hắn thiên tài đến đâu mà là nhờ thiên phú.
Thiên phú ấy rơi vào trong tay bất cứ người nào, miễn là tam quan bình thường, không phải kẻ ngu ngốc bẩm sinh thì trong mắt người thường đó chính là thiên tài.
Một kẻ có thể đọc qua là không thể quên, tiện tay có thể cải tiến ma pháp ở cảnh giới Hắc Thiết cũng khá đấy.
Nhưng từ Thanh Đồng cảnh trở lên, tinh thần lực tăng mạnh khiến cho một Chức Nghiệp Giả yếu nhất cũng có bản lĩnh đọc qua không thể quên được.
Với đẳng cấp càng cao, tinh thần lực tăng trưởng càng mạnh, khả năng học tập của cao cấp Chức Nghiệp Giả chỉ hơn không kém thiên phú của Lâm Bạch.
Lý do khiến Lâm Bạch có thể bày ra nhiều tao thao tác là nhờ việc hắn chịu khó đọc sách.
Những người khác cũng có thể sửa cũ thành mới, nhưng họ lười, dài quá không thèm đọc mà thôi.
Qua ký ức của nguyên chủ, Lâm Bạch hiểu một điều.
Hắn vẫn dùng tam quan của đời trước để đánh giá thế giới mới là quá sai lầm.
Thiên tài của đời trước có lẽ cũng chỉ là người bình thường của thời đại này tất cả cảm giác về sự ưu việt khi hắn sửa chữa ma pháp hoàn toàn biến mất khi nhớ tới mấy cái thường thức này.
Trước khi tự cải tạo lại bộ não của chính mình, Lâm Bạch cần thực nghiệm trước, bất cứ điều gì nhằm vào não bộ thì cẩn thận 200% cũng chưa đủ.
Hắn cần nhất chính là cần thí nghiệm trên người sống.
Nhưng cái căn cứ nằm trong dị không gian này, nơi chỉ có một mình hắn thì kiếm đâu ra vật thí nghiệm?
May mắn, căn cứ này chính là phòng thí nghiệm về người nhân bản của Lâm gia.
Công nghệ nhân bản được nghiên cứu trước khi con người thuộc địa hóa các hành tinh khác.
Nhưng thế giới số liệu hóa, siêu phàm lên ngôi, việc nghiên cứu công nghệ nhân bản bị rò rỉ, truyền ra và qua tay rất nhiều thế lực khác nhau.
Đến tay Lâm gia thì không biết công nghệ này đã đổi bao nhiêu chủ, qua tay bao nhiêu người.
Cũng may cho Lâm Bạch, trải qua hàng ngàn năm, công nghệ có thể xem như khoa học viễn tưởng này đã gần như hoàn thiện.
Mọi tư liệu, máy móc do không tiện di dời nên vẫn còn hoàn chỉnh.
Rất nhanh chóng, Lâm Bạch đã tìm và dễ dàng học được cách sử dụng phòng thí nghiệm này, dù sao các tài liệu khoa học trong căn cứ đều được dùng để phục vụ công nghệ nhân bản.
Cánh cửa kim loại nặng nề được mở ra.
Một người máy đẩy chiếc xe lăn tiến vào hành lang u tối.
Lâm Bạch đang đọc kỹ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng thì thấy ánh sáng mờ nhạt, không gian trở nên u tối.
Ngẩng đầu lên thì chứng kiến hai bên hành lang xếp lít nha lít nhít những khoang dinh dưỡng.
Liếc nhìn sang thì có một số khoang đã có sẵn vài người nhân bản đang ngủ đông nhưng phần lớn các khoang dinh dưỡng này vẫn còn trống.
Nhìn lên trần nhà thì chứng kiến số khoang dinh dưỡng còn nhiều hơn nữa.
Đếm sơ qua có lẽ chỉ riêng trên hành lang này đã có hàng ngàn khoang.
Chắc chắn trong căn cứ này, số lượng khoang dinh dưỡng không chỉ có vậy, số lượng nhiều khiến người ta hoài nghi nhân sinh.
Lâm gia đã nghiên cứu công nghệ này trong hơn 10 năm, mục đích chủ yếu để xây dựng lên một quân đoàn tử sĩ.
Một quân đoàn gồm toàn Chức Nghiệp Giả!
Nhưng rất tiếc, theo như báo cáo mà Lâm Bạch tìm được, dự án này gần như thất bại.
Tất cả người nhân bản được tạo ra đều giống như thiểu năng trí tuệ, phải sử dụng đến nhân công lập trình trí tuệ nhưng không thể nào hoàn hảo, khiếm khuyết rất nhiều về tâm lý.
Chuyện này biến phòng thí nghiệm của Lâm gia giống như một trại tâm thần.
Mất không biết bao nhiêu công sức mới biến đám người nhân bản bình thường một chút.
Đến khi cho đám người nhân bản này thức tỉnh thiên phú, tất cả đều thuần F cấp thiên phú, F cấp nghề nghiệp, nếu có E cấp thiên phú có thể xem như một thiên tài.
Người nhân bản giống như trời sinh không đủ, khả năng sinh dục kém, người yếu nhiều bệnh,...
Dù cải tiến công nghệ rất nhiều lần nhưng kết quả không khả quan cho lắm.
Mà cả nhân loại liên minh trải qua hàng ngàn năm, tỉ lệ thức tỉnh là:
F cấp 0,1% E cấp 5% D cấp 20% C cấp 48% B cấp 15% A cấp 10% S cấp 1,9%
Còn SS và SSS cấp tỉ lệ thức tỉnh quá nhỏ tới nỗi năm có năm không.
Tại sao Lâm gia phải tốn tiền tốn của bồi dưỡng một đám phế vật F cấp, trong khi người rảnh rỗi D cấp, C cấp ngoài xã hội nắm một bó to.
Vì vậy, kế hoạch bị hủy vô thời hạn.
Lâm Bạch sau khi đọc xong những báo cáo này chỉ có thể thở dài.
Việc người nhân bản có thiếu hụt thực sự là một lỗ hổng lớn.
Vì vậy, trước khi tính tới việc sửa chữa bộ não của chính mình, Lâm Bạch cần cải tiến lại công nghệ nhân bản trước.
Cũng may là thiên phú của hắn khá hợp để làm công việc này.
Lâm Bạch sau khi đọc qua một lượt tài liệu công nghệ nhân bản, hắn đã phát hiện thiếu hụt của người nhân bản ngay sau một lần đọc.
Nếu đi thuần khoa học, có lẽ phải mất hàng chục năm để bổ sung công nghệ này, nhưng tại thế giới này cũng không chỉ có riêng khoa học.