Bố mẹ Lăng vốn có kế hoạch đợi Lăng Dục Cẩn thi cấp ba xong, còn Lăng Kiệt Sâm với Lăng Thanh Huyền đỗ đại học thì cả nhà sẽ đi du lịch nước ngoài, xem xem trăng bên đó có tròn không.
Nhưng không ngờ hộ chiếu vẫn chưa làm xong cả nhà đã đi ra ngoài vũ trụ, cảm nhận sức hấp dẫn của thời không khác.
Sang hành tinh khác khó hơn đi nước khác nhiều, người nhà họ Lăng nghĩ vậy rồi tự thấy mình lãi chứ không lỗ.
Từ từ, chuyện xuyên quá sao so sánh được với đi du lịch nước ngoài, cảm giác mừng thầm vì chiếm được món lợi nhỏ này từ đâu mà ra?
Nhà họ Lăng có bốn phòng ngủ, phòng ngủ chính của bố mẹ Lăng không tiện quấy rầy, Lăng Kiệt Sâm với Lăng Thanh Huyền là fan cứng của Lăng Điềm Điềm, để nó ở lại không tốt cho huyết áp của hai người nên Lăng Dục Cẩn ở cùng phòng với Lăng Điềm Điềm.
Dù sao cũng chỉ là đặt thêm một cái chậu hoa lên tủ đầu giường, không chiếm chỗ.
Giờ cả nhà không ai về phòng nấy ngủ mà ra ngoài khóa kỹ hàng rào, đóng kín cửa sổ, sau đó ngồi một chỗ cùng nhau lặng lẽ đợi, khiến cho Lăng Điềm Điềm ở chung với người nhà họ Lăng một thời gian đã hình thành thói quen ăn ngủ đúng giờ rất khó hiểu: “Sao mọi người không đi ngủ?”
“Không phải chúng ta định đi Star World sao? Nhỡ rung lắc chấn động quá thì tỉnh táo cũng dễ ứng phó hơn.” Bố mẹ Lăng dạo này đang bổ sung kiến thức liên quan, từ mất trọng lượng trong vũ trụ, thiếu không khí đều biết, thậm chí lúc nãy còn xem video phóng tàu vũ trụ Thần Châu.
“Đúng vậy, đây là lần đầu anh tỉnh táo cảm nhận chuyện xuyên qua.” Lăng Kiệt Sâm sắp được tận mắt chứng kiến chuyện vượt qua thời không chỉ có trong tưởng tượng nên khó mà ngủ nổi.
Lăng Thanh Huyền ngồi trên ghế sa lon, chân vắt chéo gác lên bàn trà rất vô tội, cô chỉ Lăng Kiệt Sâm: “Ban đầu chị đã ngủ rồi nhưng anh ấy cứ hưng phấn nhảy nhót trong phòng làm chị không ngủ được.” Phòng hai người ở tầng một, sát vách, hiệu quả cách âm tiệm cận ‘0’.
Lăng Dục Cẩn đang mặc đồ ngủ đơn giản là bị Lăng Kiệt Sâm kéo ra, cậu buồn ngủ vô cùng: “Cái này có phải mưa sao băng đâu mà đợi? Chúng ta đi ngủ đi!”
Ban đầu biết cả nhà sắp đi Star World, Lăng Dục Cẩn còn có thể có chút kích động, mộng mơ nhưng chờ cả tháng, nước sôi cũng nguội, còn phấn khích cái nỗi gì?
Nhưng Lăng Điềm Điềm rất biết cách tâng bốc bố mẹ Lăng lập tức tiến lên: “Vậy giờ chúng ta ngủ một giấc rồi đi hay là đi đến nơi rồi ngủ?”
“Còn được chọn? Vậy chúng ta tới nơi rồi hãy ngủ!” Bố mẹ Lăng cả hai đời chưa từng đi xa nhà không ngờ nơi đầu tiên đi lại vô cùng đặc biệt, còn rời hệ ngân hà trước cả Cục Hàng không Quốc gia.
Ừm, là một người dân bình thường, họ rất kiêu ngạo.
“Được, xong, chúng ta tới rồi!” Lăng Điềm Điềm giật giật lá cây rồi chạy tới chỗ Lăng Dục Cẩn: “Chúng ta về phòng ngủ đi!”
Này, nhanh thế? Nói một câu đã tới hệ ngân hà Como rồi?
Cơn buồn ngủ của Lăng Dục Cẩn bị thổi bay, cậu nửa tin nửa ngờ nhìn ra ngoài cửa sổ, choáng!
Mặt trăng nước ngoài tròn hay méo chờ về Trái Đất thì xác nhận lại nhưng ở hệ ngân hà Como có hai mặt trăng, một hồng một tím, rất nữ tính.
“Đến thật rồi!” Lăng Kiệt Sâm chạy tới bên cửa sổ đầu tiên, anh bám vào cửa sổ thủy tinh ngắm hai mặt trăng bên ngoài, đây là nơi anh đã sống hai mươi năm, khác với ánh trăng bạc duy nhất trên Trái Đất, ở hệ ngân hà Como có hai mặt trăng, màu sắc rất dễ nhận!
Bố mẹ Lăng nhìn bầu trời tinh cầu khác, thấy hai mặt trăng rất nổi bật, sợ hãi xuýt xoa.
Lăng Thanh Huyền ngồi khoanh chân trên giường, nghiêm túc nhìn lòng bàn tay mình: “Ở đây thế mà lại có linh khí, có thể tiếp tục tu tiên?” Nếu không phải Địa cầu linh khí kiệt quệ thì Lăng Thanh Huyền đã không phải tu đạo ngự thú, nhưng giờ tới hệ ngân hà Como cô lại cảm nhận được linh khí dồi dào, toàn thân cũng rất thư thái!
Cửa sổ bị chen chật ních, Lăng Dục Cẩn không mang Lăng Điềm Điềm sang đó mà quay người ra thẳng ngoài vườn, ngạc nhiên nhìn trời đêm của hệ ngân hà Como.
Màn đêm khác hoàn toàn với trời khuya ở Trái Đất khẳng định với người nhà họ Lăng rằng họ đã rời khỏi Địa cầu.
“Đây là đâu?” Lăng Dục Cẩn nhìn quanh vườn, trừ mấy thứ giống như đèn đang nhấp nháy thì rất trống trải, không có bất cứ kiến trúc nào khác.
Do nhà của của hệ ngân hà Como không xây trên mặt đất hay là nơi này quá hoang vu vắng vẻ?
“Đây coi như là vùng ngoại ô, Bé Cưng, ra cổng lấy chip mạng quang của chúng ta đi!” Lăng Điềm Điềm không biết lại làm gì, ngoài cửa đột nhiên sáng lên, Lăng Dục Cẩn đi qua nhặt cái túi dưới đất lên xem, bên trong là năm chiếc vòng tay khác nhau.
“Giờ chúng ta là cư dân Liên Bang hợp pháp, chứng minh thư, địa chỉ, tài sản, thông tin gia đình đều đã có trong kho dữ liệu.” Người nhà họ Lăng đột nhiên xuất hiện nên không có thông tin trên mạng quang của hệ ngân hà Como, nhưng năm chiếc chip do Lăng Điềm Điềm làm giả có ghi chép lại quá khứ của năm người, vừa hay giải quyết được vấn đề.
Kỹ thuật làm giả này, phải nói là không hổ là ‘kỳ tích thời không’ được trưng bày trong viện bảo tàng!
“Vậy nhà của chúng ta ở Trái Đất sẽ chỉ còn một mảnh đất trống à?” Lăng Điềm Điềm thực sự mang cả nhà và vườn tới hệ ngân hà Como, Lăng Dục Cẩn rất thắc mắc ngày hôm sau hàng xóm ngủ dậy không biết có bị mảnh đất trống ở nhà mình dọa không?
“Thời gian của ba thế giới không ảnh hưởng lẫn nhau, dù chúng ta đi bao lâu mới về thì thời gian ở Trái Đất vẫn ngưng lại.” Lăng Điềm Điềm đắc ý: “Yên tâm, tôi sẽ không gây rắc rối, đây là sở trường của tôi!”
Ở trong vườn một lúc Lăng Dục Cẩn định đem Lăng Điềm Điềm vào nhà phát vòng tay cho mọi người, trước đó bỗng nhiên Lăng Điềm Điềm khẩn trương núp trong lòng bàn tay cậu: “Bé Cưng, ở đây mười tám tuổi vẫn là vị thành niên, nên tôi…”
“Sao?” Trước đó Lăng Kiệt Sâm cũng nói hệ ngân hà Como hai lăm tuổi mới thành niên, hai anh chị nhà họ Lăng vừa tròn mười tám tuổi tới đây lại bị đánh bay về hàng ngũ vị thành niên.
“Nên là mấy hôm nữa mọi người cần đi học.” Ở Liên Bang giáo dục bắt buộc tới năm hai mươi tuổi, sau khi tin tức nhập vào quang võng, nếu phát hiện vị thành niên chưa học ở đâu thì chính phủ sẽ liên hệ với trường học gần nhất tới làm thủ tục nhập học.
Quy tắc này Lăng Điềm Điềm không có cách chống lại.
Lăng Dục Cẩn không có cảm giác mâu thuẫn gì khi phải đi học, là người kiêm nhiệm cả EQ và IQ trong nhà, cậu rất tò mò không biết trường học ở thế giới khác ra sao.
Nhìn anh chị bám cửa sổ cười ngây ngô không biết gì, tâm trạng Lăng Dục Cẩn và Lăng Điềm Điềm khá phức tạp. Hai người vừa thoát khỏi mười hai năm giáo dục bắt buộc tẹo nữa chắc sẽ rất suy sụp!
Tránh trường hợp Lăng Kiệt Sâm với Lăng Thanh Huyền than trời trách đất không chịu đi học Lăng Dục Cẩn với Lăng Điềm Điềm trực tiếp nói chuyện này với bố mẹ Lăng, hai vợ chồng dù có ra sao đều ủng hộ con cái đi học liền trực tiếp nhốt Lăng Kiệt Sâm với Lăng Thanh Huyền vào phòng tối.
Sao có thể không quý trọng cơ hội đi học? Đừng có mơ đổi thời không thì có thể thôi học!
Bố mẹ Lăng chuyện nào cũng dễ, chỉ riêng chuyện học là không, bọn họ cả hai đời đều không được học hành đàng hoàng, dù sau này học bổ sung chương trình Đại học sau giờ hành chính nhưng vẫn luôn cảm thấy tiếc nuối vì chưa được trải nghiệm cuộc sống học đường.
Nên mặc kệ con mình từ đâu xuyên tới thì học cùng bạn đồng lứa mới là đường ngay, thế là Lăng Kiệt Sâm với Lăng Thanh Huyền đến cơ hội phản kháng cũng không có đã bị nhét vào trường.
Hai người xuyên qua Lăng Kiệt Sâm với Lăng Thanh Huyền vất vả lắm mới được tạm biệt toán lý hóa sinh văn anh sử địa, giờ lại sắp phải tiếp tục nhìn thời khóa biểu, chẳng nhẽ ý nghĩa của chuyện xuyên không là để tiếp tục làm một học sinh dốt trong trường sao? Hai người muốn ôm cửa sổ khóc quá! Thi và kiểm tra khó lắm, chúng con không học có được không? Trong nhà có em trai học giỏi không phải là để chia sẻ áp lực với anh chị à? Sao giờ lại thành ba người dắt tay nhau đi học rồi!
“Trường học đáng sợ thế à?” Lăng Điềm Điềm nhìn hai người không muốn sống kia, lén hỏi Lăng Dục Cẩn, phải biết là trước khi xuyên qua Lăng Kiệt Sâm còn tham gia cuộc thi vấn đáp Robocon Thanh thiếu niên Liên Bang, đã vậy còn được giải đặc biệt; Lăng Thanh Huyền cũng là đại ca trong đám yêu thú, đàn em thông minh nhạy bén vô số, sao mà cả hai người đều bại bởi trường học vậy?
Lăng Dục Cẩn sâu xa nói: “Chắc là bị các kỳ thi chà đạp quá lâu chăng!”
Dù sao trường học không đáng sợ, thi mới là thú dữ.
Lăng Điềm Điềm cái hiểu cái không gật gật đầu, nó nhảy vào chậu hoa bay theo bố mẹ Lăng, xem họ chuẩn bị cặp sách cho ba đứa con, nó còn tốt bụng cung cấp mấy địa chỉ học online để học sinh chuyển trường có thể thuận lợi theo kịp tiến độ học.
Vì tuổi càng nhỏ tốc độ làm thủ tục nhập học càng nhanh nên người đầu tiên nhận được thông báo nhập học là Lăng Dục Cẩn.
Vì có rất nhiều tâm tình phức tạp đối với trường học nên cả nhà quyết định cùng Lăng Dục Cẩn đi thăm trường mới, khi người máy tiếp khách cầm hộp nhỏ kiểm tra thể chất tới gần người nhà họ Lăng thì mặt Lăng Kiệt Sâm bỗng trắng bệch.
Sống ở Trái Đất mười tám năm khiến anh quên mất ở Liên Bang lúc nhập học sẽ xếp lớp theo kết quả kiểm tra thể chất, Lăng Kiệt Sâm có kinh nghiệm bị người khác nói là củi mục hai mươi lăm năm hiểu rất rõ, thể chất là bẩm sinh, không thể thay đổi, nếu kết quả không tốt thì Bé Cẩn phải làm sao bây giờ?
Sự dị thường của Lăng Kiệt Sâm quá rõ ràng, Lăng Dục Cẩn đưa tay ra chuẩn bị kiểm tra kỳ quái quay đầu: “Anh, anh không khỏe à?”