Sau khi Bắp Cải rời đi, Suri và Pungun đã cố gắng làm cho quả cầu thủy tinh hoạt động lại để quan sát tình hình của trận chiến cuối cùng này nhưng tình hình dường như là bất khả thi. Họ dùng đủ mọi cách cũng không thể làm cho quả cầu thủy tinh hoạt động. Điều này có thể do Hoa Lan gây ra, mục đích là muốn những người ở bên ngoài không được xen vào hay quan sát trận chiến này.
Pungun bước ra hướng ánh mắt nhìn lên bầu trời. Sau khi thế giới con người bị mất đi ánh sáng mặt trời do Hoa Lan gây ra, tất cả mọi hoạt động của con người dường như phải dường lại. Vì không rõ nguyên nhân tại sao ánh sáng mặt trời biến mất, cũng có thể nói rằng họ đang coi đây là tận thế của thế giới này. Đúng là sẽ xảy ra tận thế thật nếu như gia đình ông Baram không tiêu diệt được Hoa Lan và ngăn cản Hoa Lan tạo ra sự hoà bình vĩnh cữu.
Tình hình hiện tại ở thế giới con người đang rất rối loạn. Dịch bệnh cũng chính là virut của Hoa Lan cũng đang lan truyền rất nhanh chóng mặc dù chưa có người chết cũng như thuốc điều trị.
Gia đình ông Baram cần phải hành động nhanh, nếu không cả thế giới phép thuật và thế giới con người sẽ gặp đại hoạ.
Cả Pungun và Suri được ông Baram giao phó ở nhà để theo dõi tình hình cũng như bảo vệ mọi thứ đề phòng khi Hoa Lan tấn công vào nơi này. Tuy không được trực tiếp tham gia trận đấu nhưng hai người vẫn luôn nóng lòng, đặt niềm tin vào mọi người nhất định sẽ giành chiến thắng. Bằng mọi giá phải chiến thắng được.
"Cạch!!"
Mai Phương từ ngoài bước vào thấy trong phòng yên ắng lạ thường chỉ còn mỗi Suri và Pungun đang rất sầu não, trên mặt hiện lên nét vẻ vô cùng lo lắng không yên.
- Ủa? Ông Baram cùng với mọi người đâu cả rồi? Sao chỉ có Pungun và Suri ở đây vậy?
Pungun nghe vậy thì giật mình vội suy nghĩ cách giải thích.
- À mọi người hả? À .... À con bé Yeye nó bị ... bị....
- Dạ chị Yeye bị đau bụng.
Suri lên tiếng cứu nguy. Mai Phương nghe vậy thì ngạc nhiên vội hỏi.
- Vậy Yeye có sao không? Có cần đưa đi khám không? Cẩn thận coi chừng Yeye nó bị bệnh dịch đó. Mà khoan... chứng bệnh đó đâu có đau bụng đâu.
Mai Phương vô cùng lo lắng hỏi thăm Yeye, định đi qua phòng Yeye thì liền bị Pungun và Chini cản lại.
- Yeye không sao, chỉ là hồi chiều cô bé ăn trúng gì đó nên bị đau bụng, nghỉ ngơi một chút là khoẻ thôi.
- Nhưng có thật là không sao không? Hay có cần đưa đi khám không?
Pungun và Suri nhẹ lắc đầu từ chối. Mai Phương thấy vậy thì liền hỏi tiếp.
- Vậy có cần nấu cháo không? Để tui nấu ít cháo cho Yeye nó ăn ấm bụng nha.
- Được vậy thì tốt quá, cám ơn chị nha Mai Phương.
Mai Phương nghe vậy thì gật đầu rồi liền quay lưng đi, trước khi đi còn đưa ánh mắt nhìn vào cửa phòng của Yeye.
"Bùm!!"
Một tiếng nổ lớn vang lên ở dưới tầng làm cho Suri và Pungun ngạc nhiên. Hai người họ cảm nhận được một luồng sức mạnh phép thuật vô cùng kì lạ nhưng lại rất quen thuộc, đã vậy còn rất quen.