Hoa Lan đưa anh mắt lên nhìn những thứ kì lạ đang diễn ra trước mặt mình. Thứ ánh sáng kì lạ đó làm cho cô ta cảm thấy rất khó chịu.
- Lại là cái thứ ánh sáng chết tiệt đó...
Hoa Lan đau đớn kêu lên, thứ ánh sáng của sức mạnh phép thuật của ruột trứng cầu vồng quá lớn mạnh đến nỗi làm cho cơ thể của Hoa Lan đang dần đau rát và bốc cháy.
- Không được... Không!!!
Hoa Lan hét to, lại một lần nữa sức mạnh phép thuật của cô ta lại được bộc lộ ra ngoài. Hoa Lan hét to, theo đó chính là sức mạnh phép thuật của cô ta.
- Các ngươi... Mau biến mất đi...
Một luồng sức mạnh phép thuật vô cùng mạnh mẽ đến mức kinh khủng đang lao hẳn đến chỗ của gia đình ông Baram và những người còn lại.
Lần này, họ không chiến đấu riêng lẻ hay né tránh, thay vào đó, họ sẽ trực tiếp đối đầu với sức mạnh phép thuật của Hoa Lan.
Mọi người cùng nhau hợp lực lại, sức mạnh phép thuật của họ đang dần hoà làm một.
Không thua kém gì Hoa Lan, một sức mạnh phép thuật khổng lồ lao nhanh đến chỗ Hoa Lan.
Một sự va chạm lớn xuất hiện, không bên nào chịu nhường bên nào, nhất định phải có một bên thắng và một bên thua.
Mọi người hiện tại đang chung một ý chí, chung một ước nguyện và chung một mục tiêu. Có gia đình, người thân, bạn bè xung quanh, không gì là không thể.
Cuộc chiến qua thật sự quá dài, ẩn sâu bên trong những ánh mắt ấy là một sự mệt mỏi, gắng gượng rất khó tả nhưng họ chưa bao giờ bỏ cuộc.
Khi chiến đấu, họ lại cố gắng nghĩ về những câu chuyện khó quên, những câu chuyện dài đáng nhớ mà họ đã trải qua khi ở trên thế giới phép thuật và bắt đầu cuộc sống mới ở thế giới con người.
Mọi thứ dường như quá đẹp đẽ, họ còn muốn cuộc sống bình yên ấy kéo dài thêm nữa, vì vậy, bàng bất cứ giá nào, họ cũng không thể nào bỏ cuộc.
Càng nghĩ về mục đích của mình đang đứng ở đây là gì. Họ càng mạnh mẽ hơn, càng có sự tin tưởng hơn về một thế giới ở tương lại vô cùng xinh đẹp. Vì những điều đó, họ nhất định sẽ không bỏ cuộc.
Hoa Lan tình hình đang bị áp đảo khá là nghiêm trọng, cô ta đang bị phân tâm, tại sao sức mạnh phép thuật của họ có thể mạnh mẽ lên một cách bất ngờ như vậy được.
Ông Baram thấy Hoa Lan như vậy liền hét lớn.
- Chính là lúc này.
Ông Baram vừa dứt lời, mọi người cùng lao lên đến chỗ của Hoa Lan, không có một sự chần chừ nào.
Quyển sáng ông Baram liền biến mất rồi lại xuất hiện sau lưng Hoa Lan một lỗ hổng màu đen.
- Chính là nó, lỗ hổng dẫn đến miền vô thức của Hoa Lan.
Nói đến đây, tất cả mọi người đều biết tiếp theo họ phải làm gì. Chỉ cần đẩy được Hoa Lan vào ttong miền vô thức của chính mình. Cô ta sẽ chẳng bao giờ tìm được lối ra cho tới khi biết được những lỗi sai phạm kinh khủng của mình.
Suốt thời gian đó, Hoa Lan sẽ phải chịu đựng sự dày vò tột cùng khi bị nhốt ở một nơi như thế.