- Các ngươi muốn trốn cũng không dễ.
Bọn nhà phép thuật X liền xuất hiện ngay tại khu rừng mà họ đã dịch tới đó. Bọn chúng lại bắt đầu truy đuổi, có vẻ như nhất định phải tìm ra cho bằng được.
Mây thấy có nguy hiểm nên cùng Bắp Cải tạo ra 1 tấm chắn phép thuật. Vừa lúc đó thì bọn chúng bay ngang qua mà họ may mắn thoát được.
- Bọn chúng đuổi tận đến đây luôn sao?
Yeye lên tiếng với giọng nói khá là bất an. Có lẽ đây là lần thứ hai Yeye đụng mặt với bọn chúng. Có lẽ sức mạnh của chúng đã tăng lên đáng kể.
- Không sao đâu Yeye, tình hình này bọn chúng nhất định sẽ bỏ cuộc vì không thể tìm ra chúng ta.
Mây nói, tay vẫn giữ sợi dây chuyền cùng Bắp Cải duy trì tấm chắn phép thuật.
- Chú Mây, xem tình hình chú và Bắp Cải có lẽ sẽ không duy trì được tấm chắn phép thuật lâu đâu.
Ông Baram nhắm mắt lắc đầu.
- Vậy chúng ta cần phải nhanh chóng tìm cách nào đó. Nếu cứ để như thế nào cả chú Mây và Bắp Cải sẽ cạn kiệt sức mạnh mất.
Ông Baram đang cố tìm cách thì bỗng nhiên sợi dây chuyền phát sáng, là Pungun đang liên lạc. Mây ngạc nhiên, chắc chắn là có chuyện.
- Chuyện gì vậy Pungun?
- Ba ơi nguy rồi, bọn chúng đã phát hiện ra chỗ tụi con và đang giữ bạn của Ngọc Yến là con tin. Bọn chúng yêu cầu ba và mọi người tới đây ngay lập tức.
Pungun nói với giọng rất là gấp gáp. Mây và Bắp Cải nghe vậy thì liền gỡ bỏ tấm chắn phép thuật.
- Có lẽ là bọn chúng đang cố tình.
Yeye lên tiếng.
- Được rồi Pungun, ba và chú Mây sẽ đến ngay. Không được làm điều gì nguy hiểm nghe rõ chưa.
- Dạ ba, ba tới nhanh nhanh.
Ông Baram gật đầu rồi bỏ sợi dây chuyền xuống.
- Chúng ta mau đi thôi không bọn chúng lại ra tay với cô bé.
Mây nói rồi biến mất. Baram nhìn Bắp Cải, Hoa Hồng và Yeye gật đầu rồi cũng biến theo chú Mây.
Tại chỗ của Chini và Pungun. Cả Ngọc Yến và Suri đều đứng ở sau lưng hai người. Nhà phép thuật Z đã biến thành 1 nửa cơ thể người và đang giữ lấy Ngọc Linh bay lơ lửng trên không trung.
Tình hình đang rất là căn thẳng. Chini và Pungun không thể bào ra tay vì sợ bọn chúng sẽ làm hại đến cô bé nhưng nếu có ra tay thì chắc chắn chẳng thể nào đánh thắng được bọn chúng. Vì vậy tốt nhất là đứng yên chờ mọi người đến.
- Ta không không có thời gian mà chờ các ngươi. Hừ...... ta đến từ 1 đến 5 nếu chúng không xuất hiện con bé này sẽ banh xác.
- Không được...
- 1.... 2 ...... 3..........
Vừa lúc đó bọn chúng bị tấn công từ đằng sau nhưng đòn tấn công đó không ăn thua gì.
Là Ông Baram và mọi người đã tới.
Bọn chúng tức giận dùng phép thuật tấn công lại. Mây và Bắp Cải lại dùng tấm chắn phép thuật nhưng không thành công.
- Thả cô bé ra.
Hoa Hồng tức giận nói. Nhìn cô bé đang sợ hãi bất lực nhìn mọi người. Do sợ quá nên khóc chẳng được.
- Muốn thả cũng không dễ nhưng với một điều kiện.
- Điều kiện là gì?
Mây cố gắng bình tĩnh mà hỏi.
- Giao Hoa Hồng ra cho bọn ta.