Một thời gian trôi qua, virut ma thuật đã lan truyền rộng ra khắp nơi. Số người bị nhiễm đã gia tăng lên rất nhiều và hiện tại, mọi người vẫn chưa tìm ra thuốc giải.
Mọi thứ dường đi đang đi quá tầm kiếm soát của gia đình Suri. Bây giờ họ đang điên đầu cả lên, nhưng cũng chả giải quyết được gì. Hoa Lan thì đã bặt vô âm tính, không có một chút tin tức.
Các cửa hàng, nhà cửa, khu vui chơi đều phải đóng cửa, tất cả hoạt động thường ngày đều phải được tạm dừng vì tình hình đang diễn biến phức tạp của Virut.
Điều trước mắt khiến họ lo lắng nhất chính là sự an nguy của thế giới con người. Nếu không nhanh chóng tìm ra thuốc giải, chỉ cần một thời gian sau đó. Thế giới con người sẽ bị diệt vong hoàn toàn. Đó là một sự ảnh hưởng vô cùng mạnh mẽ đến sự tồn tại của thế giới con người lẫn thế giới phép thuật.
Ngọc Linh ngồi trên giường của Ngọc Yến. Đầu của cô bé đau vô cùng, hai tay ôm chặt đầu, đôi mắt nhắm nghiền lại vì sợ hãi.
- Đừng.... Làm ơn..... Làm ơn....
Cô bé cứ lẩm bẩm điều gì đó, ánh mắt và khuôn mặt càng ngày càng toát lên vẻ sợ hãi vô cùng.
- Chào con gái yêu.
Giọng nói ấy lại vang lên, Ngọc Linh sợ co rúm người lại. Bất giác lên tiếng nói.
- Mẹ, mẹ .... Làm gì ở đây?
- Nhiệm vụ cuối cùng của con đã đến, theo ta nào.
Ngọc Linh bỗng đứng bật đậy, ánh mắt sâu thẳm nhìn ra ngoài cửa phòng. Một làn khói đen bay xung quanh cô bé.
Ngọc Linh lê từng bước chân nặng trịch ra khỏi phòng của Ngọc Yến. Làn khói đen ấy xông thẳng ra ngoài và làm cho gia đình Hoàng Lan bị đông cứng lại và đứng yên tại chỗ.
Cô bé bước chân lên tầng hai, ánh mắt đang dần như mất ý thức, nhưng chân vẫn cứ bước đi.
Cô bé đi hẳn một mạch vào phòng của Hoa Hồng. Hoa Hồng đang đọc sách thì thấy cô bé xuất hiện cùng với làn khói đen mang sức mạnh phép thuật của Hoa Hồng thì liền đứng dậy. Giơ tay đưa nhẫn phép thuật ra thủ.
- Có chuyện gì xảy ra vậy?
Ngọc Linh không nói không rằng gì đưa tay của mình về phía Hoa Hồng. Toàn thân Hoa Hồng đau nhứt cả lên, cô la lớn lên vì đau đớn.
Bỗng nhiên từ trên da của Hoa Hồng xuất hiện những giọt máu nhỏ, Hoa Hồng run lên bần bật.
Trong giây phút đó, Hoa Hồng chợt nhận ra. Ngọc Linh chính là con gái của Hoa Lan. Không sai một chút nào cả.
Những giọt máu của Hoa Hồng đã nằm trong tay của Ngọc Linh. Những giọt máu của nhà phép thuật mang dòng máu của phái Ma Nữ lẫn phái Nguyên Lão. Giọt máu ấy, kết hợp với Hoa Lan để tạo nên sự hoà bình vĩnh cữu.
Sau khi lấy máu của Hoa Hồng xong, Ngọc Linh liền đi ra và đứng giữa ngoài phòng khách để lại Hoa Hồng nằm trong phòng.
Ông Baram cùng mọi người, có cả Ngọc Yến đang ngồi trong phòng thì cảm nhận được một nguồn sức mạnh kì lạ lạnh cả sóng lưng từ ngoài phòng khách.
Biết được là có chuyện không hay ở ngoài, mọi người liền di chuyển ra ngoài phòng khách xem thử.
Nguồn khói đen với sức mạnh kì lạ ấy đã dường như xâm chiếm tất cả mọi ngóc ngách trong phòng khách. Đứng giữa đám khói đó, là một hình bóng của một con người.
- Ngọc Linh...
Ngọc Yến đứng đó đột nhiên lên tiếng. Ông Baram nghe vậy thì liền nói.
- Puni, Ngọc Yến, mau đứng sau lưng mọi người.
Puni và Ngọc Yến nghe vậy thì liền lùi ra đằng sau. Mọi người đưa sợi dây chuyền của mình lên thủ trước Ngọc Linh và Hoa Lan. Đúng là không còn nghe ngờ gì nữa. Ngọc Linh chính xác là con gái của Hoa Lan. Không ngờ chuyện này lại được giấu kĩ đến bây giờ.
Có lẽ Ngọc Yến là người ngạc nhiên nhất. Ngọc Yến đã coi Ngọc Linh là một người bạn thật sự của mình. Nhưng không ngờ, Ngọc Linh lại chính là con gái của kẻ thù lớn nhất của cả thế giới phép thuật lẫn thế giới con người.
Đúng là trên đời này, chẳng có cái gì là không thể xảy ra cả. Quan trọng nó là gì, xảy ra trước hay sau và mình có vượt qua nó được hay không?