Đại phu đáp một tiếng liền xem mạch tượng của Cẩn Huyên, nhưng bởi vì tâm trạng kích động mạch không ổn định nên chỉ có thể kê một đơn thuốc trị chướng bụng khó tiêu.
Cẩn Huyên tay chân đều bị Tiêu Lâm nắm chặt, cô muốn vùng vẫy thoát ra nhưng làm cách nào cũng không thoát được liền không giẫy giũa nữa.
Quá tốn sức.
Đại phu vừa đi Tiêu Lâm đứng thẳng dậy.
- Đại phu đi rồi ngươi không cần giả vờ.
Cẩn Huyên thấy bản thân đã bị lộ liền không diễn nữa mà ngồi bật dậy.
- Ngươi biết ta giả vờ? Vậy sao còn gọi đại phu đến.
- Muốn xem ngươi giả vờ.
Còn muốn xem cô giả vờ?
Sao lại ác độc như vậy chứ.
Tiêu Lâm:" Ta hôm nay không có hứng thú thị tẩm với ngươi, không cần lo lắng."
Đúng là thiên tử.
Lời trước chọc người khác tức chết rồi mới nói lời an ủi.
Người này chắc chắn có ngậm dao trong miệng mà*
[ Ngậm dao trong miệng ý chỉ miệng lưỡi sắc bén á =)))) ]
Cẩn Huyên phủi vạt y phục bị nhăn, nói:" Ai lo lắng?"
Tiêu Lâm:" Ngươi."
- Ta mới không có, thị tẩm thì thị tẩm cũng không phải chuyện to tác lo lắng cái gì chứ?
Cô mạnh miệng vậy thôi chứ thật ra lo lắng thật mà!?
Mã Hy bên kia lúc trở về còn đặc biệt kêu nha hoàn đi lấy sữa tươi đổ vào chậu mà tắm bộ y phục mặc buổi tối nay cũng cất công lựa chọn gần một nén hương chỉ để đợi Tiêu Lâm đến thị tẩm nhưng lúc Mã Hy nghe nha hoàn nói Tiêu Lâm hôm nay lật thẻ thị tẩm hoàng hậu trong lòng y liền xuất hiện một cổ ganh tị còn có ganh ghét cứ như vậy đâm chồi nẩy lộc trong lòng lúc nào không hay.
Dựa vào đâu hoàng thượng không đến?
Chẳng phải hôm nay phải đến thị tẩm y mới đúng hay sao?
Trước giờ làm gì có chuyện lập phi xong liền bỏ phi tần bơ vơ đi ôm ấp chính thất chứ.
Cẩn Huyên bên kia vẫn không biết bản thân không làm gì cũng dính đạn, đạn này chỉ sợ như đại pháo bắn mãi bắn mãi cũng không hết.
Tiêu Lâm ở lại ngủ suốt một đêm, bọn họ phân chia ganh giới rất rõ ràng.
Tiêu Lâm ngủ ở ghế quý phi còn giường Cẩn Huyên chiếm chọn.
Buổi tối cô kêu Tiểu Dung chuẩn bị vài món để ăn kèm với rượu, rượu này lúc Cẩn Huyên đi ra bên ngoài thành vô tình mua được, tuy rẻ nhưng rất chất lượng, rượu nghe mùi gạo rất đậm uống vào không đắng còn hơi ngọt thanh rất dễ uống, nếu bảo quản lâu có thể lên men tiếp như vậy uống càng ngon.
Tiêu Lâm với Cẩn Huyên uống một lần hai bình rượu đến canh ba* mới đi ngủ.
[ Canh ba* từ 11h đến 1h sáng tui ko biết phải ko nữa ai có đi ngang cho tui xác nhận cái nha. ]
Buổi sáng Tiêu Lâm đến thượng triều trễ hơn nửa canh giờ, đại thần phía dưới xì xầm to nhỏ đến lúc Tiêu Lâm xuất hiện mới im bật.
Tin tức hoàng thượng lật thẻ thị tẩm hoàng hậu đã truyền đi ra bên ngoài cung, nếu là bình thường thì chuyện này không có gì đáng nhắc đến thứ quan trọng là Tiêu Lâm vốn dĩ lập chính thất hai năm, hai năm nay một lần lật thẻ thị tẩm cũng không có vậy mà vừa lập phi liền lật thẻ.
Dù sao đây cũng là chuyện tế nhị chỉ có thể nói sau lưng nếu không hoàng đế nghe được bọn họ nhất định không có kết cục tốt.
Lúc nãy còn có đại quân thô tục nói:" Ai nha, ta đã nói rồi hoàng thượng cùng lắm chỉ chịu được hai ba năm không lật thẻ mà thôi, mỹ nhân trước mặt không ôm ấp thật phí."
Đại thần khác vốn dĩ không ưa y, nghe lời này được nói ra từ miệng hắn người khác liền khịt mũi xem thường.
Thô tục.
Bên kia Tiêu Lâm vừa đi Mã Hy cùng vừa đến.
Cẩn Huyên mặc bộ xiêm y màu xanh dương đậm cổ áo kéo dài đến tay áo là viền đỏ đuôi phượng hoàng kéo dài đến tay áo, đầu phượng quấn quanh eo nhìn thế nào cũng rất có uy lực.
Mã Hy vừa nhìn thấy Cẩn Huyên liền hành lễ.
- Hoàng hậu.
Cô khoác tay ý bảo người có thể đứng dậy.
Mã Hy miễn lễ đi tới ghế mà ngồi xuống.
Cẩn Huyên không ngồi đối diện y mà ngồi ghế được đặt ở chủ đạo, Tiểu Dung đem một tách trà đến.
Cẩn Huyên nhận lấy gạt nắp mấy cái mới nhấp một ngụm, nói:" Muội muội vừa vào cung sau này có việc gì không biết cứ đến chỗ ta hỏi, tránh việc không hiểu quy tắc mà phạm phải sai lầm không đáng.”
Mã Hy:" Như vậy chẳng phải ta làm phiền tỷ tỷ? Ta vừa nhập cung nếu có việc gì không hiểu sẽ hỏi nha hoàn bên cạnh."
Lời nói đơn giản nhưng hàm ý lại muốn chọc tức Cẩn Huyên.
Nói như vậy chẳng phải nói Cẩn Huyên là chủ lục cung nhưng quy tắc, hiểu biết không bằng một nha hoàn hay sao?
Cẩn Huyên không tức giận mà nhướng mày:" Nếu nha hoàn bên cạnh muội hiểu biết rộng thì thật tốt, đừng để một con ếch này sinh ra một con ếch khác."
Mã Hy nghe lời này tay giấu dưới lớp y phục liền nắm chặt:" Tỷ sao lại nói lời khó nghe như vậy, cái gì mà con ếch chứ, muội không hiểu."
Cẩn Huyên nghe lời này môi hơi nhếch lên thành một đường cong.
Mã Hy:" Tỷ cười cái gì?"
Cẩn Huyên khoác tay:" Ta không cười muội chẳng qua ta cảm thấy tội nghiệp cho nha hoàn bên cạnh muội phải hầu hạ một chủ tử ngốc như vậy thật tội."
Cẩn Huyên dùng khăn che miệng:" Tiểu Dung ngươi biết ếch ngồi đáy giếng không?"
- Nô tì biết.
Cẩn Huyên không để ý đến sắc mặt khó coi của Mã Hy mà nói tiếp:" Vậy mà quý phi đến câu ếch ngồi đáy giếng cũng chưa từng nghe qua? Muội ở nhà được bao bọc thật kỹ."
Mã Hy trước giờ chưa từng bị sỉ nhục như vậy, nước mắt chực chờ muốn trào ra, nếu là bình thường y nhất định sẽ cáo trạng với phụ thân nhưng hiện tại Mã Hy đã được gả ra bên ngoài cho dù chạy về nhà cáo trạng, phụ thân y cũng sẽ không làm được gì.
Mã Hy như nhớ ra thứ gì mắt liền sáng bừng.
Không phải là không thể làm được gì.
Cẩn Huyên tất nhiên nhìn ra được Mã Hy đang mưu tính thứ gì.
Cẩn Huyên:" Hôm nay ta mệt, muội trở về được rồi."
Cô buồn ngủ rồi, không chơi nữa.
Lời Tác Giả:
Tiêu Lâm:” Thê tử của ta buồn ngủ rồi, Tiểu Dung đuổi người.”
Cẩn Huyên:”…”
Sau này mỗi tuần sẽ có 2 3 ngày tôi ra 2 chương nha còn mấy ngày kia chỉ có một chương thôi á, mọi người nhớ like cmt để tôi có động lực ra chương nha