"Chị Sương à, hôm nay chị đẹp lắm,chị giống như thiên thần mới giáng thế luôn đó"Lời nó của Tuyết Nhi làm cho cô cảm thấy rất vui và hạnh phúc, cuối cùng cô đã có thể về chung một nhà với người đàn ông mà mình yêu thương suốt 2 năm qua,trong lòng của Lam Sương lúc này ngập tràn hạnh phúc và chờ đợi.
"Đã đến giờ rồi, mời cô dâu bước vào lễ đường".
Thật hạnh phúc giờ đây trái tim cô như muốn nổ tung, cô vui vẻ bước vào lễ đường.
Đứng trên lễ đường đã được 5 phút nhưng không thấy chú rể đâu, lòng cô bắt đầu lo lắng, mọi người ở bên dưới bắt đầu bàn tán,cô nghĩ là chắc anh ấy chưa kịp đến thôi rồi cô cứ đợi mãi cho đến khi đồng hồ điểm 10h30p,
thời gian trôi qua đã lâu nhưng chú rể thì chưa đến, bỗng nhiên màn hình chiếu đằng sau lễ đường sáng lên, đó là anh và một cô gái khác đang ân ái trên giường.
Mọi người bắt đầu xì xào to nhỏ ở dưới và Lam Sương cũng không khỏi ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh này, cô đứng hình tại chỗ một lúc lâu, nước mắt không ngừng rơi trên mặt cô, giờ đây trái tim cô như bị đâm thủng một nghìn lần,mọi cảm xúc đau khổ không ngừng xuất hiện trên nét mặt của cô.
Mọi người bắt đầu xì xào"Đúng là thương cô gái trên lễ đường quá,bị người mình yêu phản bội"Người thì lắc đầu ngao ngán "Đúng là đáng thương quá".
Nghe được những lời bàn tán ở dưới cô bắt đầu lau nước mắt và nói lớn:
"Như mọi người đã nhìn thấy, đây là anh ta phản bội tôi, tôi từng yêu anh ta rất sâu đậm, cũng chính vì yêu càng nhiều thì tôi lại nhận được kết quả đau gấp bội, từ nay trở đi tôi tuyên bố tôi không còn bất cứ quan hệ gì với anh ta,cho dù có gặp cũng coi như không quen, cảm ơn tất cả mọi người đã đến đây, mọi chuyện đã kết thúc mọi người có thể ra về".
Cô nghĩ cho dù bị phản bội thì cũng phải thật kiên cường cho dù hậu quả là gì đi chăng nữa.
______
Lâm gia
"Sao tao lại đẻ ra loại con như mày chứ"Lâm Chí (cha của Lam Sương) vừa chửi vừa dùng roi đánh cô,cô có thể nhịn được những cái roi này nhưng những lời của dì ghẻ nay sau đó làm cô sôi máu.
"Ây da đúng là mẹ nào con nấy mà ,cho dù mẹ mày đã chết nhưng dặn mày cái gì để cho mày cãi lời tao,tao đã dặn rồi cho dù chú rể không đến thì mày cũng phải mặt dày mà làm cô dâu trên đấy, rồi sao mày không nghe tao".
Cô bật dậy tát cho bà ta hai cái chí mạng làm bà ta đỏ hết hai mặt ngã lăn ra đất,cô đáp trả:
"Bà thì là cái thá gì, thấy gia đình tôi giàu có thì tiếp cận bây giờ bà được làm phu nhân rồi thì lại ăn hiếp tôi với em trai tôi, suốt ngày ăn mặc lẳng lơ đặc biệt là con gái bà , nếu muốn làm thông gia với Từ thị sao không để con gái bà gả cho hắn, đúng tôi yêu anh ta nhưng không ngờ mình đã bị hắn lừa, thứ tôi thấy trên hình chiếu ở lễ đường là anh ta cùng với con gái bà đấy,bây giờ thì hài lòng chưa hả,bà già não ch..."
Chưa kịp dứt lời thì cô đã bị Lâm Chí dùng roi quật vào ngực ,cô mặc áo mỏng nên những vệt máu đỏ hiện ra trên người cô.
Bà dì ghẻ thấy bị cô chửi như vậy thì tỏ ra ấm ức, bắt đầu ăn vạ Lâm Chí :"Anh xem đi em vất vả nuôi ba đứa nó suốt bao năm qua không ngờ hôm nay nó lại chửi em như vậy đó..."
Đâu chỉ Lam Sương mà Lam Anh(em trai Lam Sương) cũng lên tiếng:"Bà nói gì?bà nói vất vả nuôi ba đứa chúng tôi sao, nực cười từ trước đến giờ để có tiền đi học tôi và chị tôi đã từng nhặt ve chai, rửa bát nhà hàng thậm chí là làm ở bãi rác vậy mà bà nó vất vả nuôi chúng tôi,bà chỉ nuôi đứa con hoang từ đâu về thôi.."
Lâm Chí lại quay sang đánh Lam Anh:"Mày im mồm đi, chúng mày tính ăn vạ à quần áo chúng mày đang mặc trên người là gì hả?.
Trong lúc cả nhà đang náo loạn thì cô bỗng dưng nói:"Cắt dứt quan hệ đi, loại cha như ông tôi không cần, từ nay tôi sẽ tự kiếm sống một mình dù dì tôi cũng mang họ mẹ".
"Được mày được lắm, giờ mày lớn rồi mọc cánh rồi không cần sự che chở của bọn tao nữa đúng không, đúng là bất hiếu,tao sẽ chiều theo ý mày,hai chị em mày lên lầu xách hành lý rồi cút đi càng xa càng tốt, đừng dính líu đến Lâm gia nữa"Lâm Chí nói một cách vô tình.
Cô nhận được lời nói này thì vô cùng vui mừng bật cười thành tiếng,em trai cô cũng rất vui cả hai cười lớn rồi lên dọn hành lý rồi rời khỏi Lâm gia.
Đến khi ra khỏi cửa thì Lâm Chí nói một câu tự tin:"Không có tao thì bọn mày làm được trò trống gì"người dì ghẻ ngồi cạnh cũng cười như lúa được mùa.
Cả hai đi ra khỏi Lâm gia một cách rất ung dung.
Cô quay lại nói với lượng vừa đủ:"Nếu như sau này tôi thành đạt chắc chắn sẽ cho Lâm gia và cả Từ gia nếm mùi đau khổ".