Lam Sương ngồi đơ ra tại chỗ, người ngồi trước mặt cô là idol cô rất hâm mộ từ khi còn học lớp 11, lúc này cô chỉ muốn nhào đến ôm lấy Cố Phi Nguyệt và xin chữ ký, chụp ảnh...
Yên Phi Lộ sau khi thấy hai lão đại lên tầng hai liền thay đổi sắc mặt,cô hất tóc đi đến ngồi gần Lam Sương,tay cầm ly rượu vang đỏ, nhấp một ngụm còn không quên liếm môi làm ra vẻ quyến rũ.
Cố Phi Nguyệt cũng không phải dạng bình thường gì,cô ngồi vắt chéo chân tay cầm ly rượu vang đặt trước mặt lắc lắc rồi uống một ngụm lớn:"Yên Phi Lộ bà đây không có nhu cầu chơi girl love, đừng có mà làm vẻ quyến rũ trước mặt bà đây!".
Yên Phi Lộ cười khinh:"Haha, Thương Nguyệt, à không bây giờ phải gọi là Cố Phi Nguyệt chứ nhỉ,cô đừng có mà ảo tưởng,tôi không có ý định quyến rũ cô".
Cố Phi Nguyệt hừ một tiếng rồi đáp trả :"Oh! vậy là cô định quyến rũ vệ sĩ của tôi!".
Yên Phi Lộ bật dậy hai mắt đầy tức giận :"Cố Phi Nguyệt,cô....".
"Vâng,chị cho em xin chữ ký được chứ!".Lam Sương ánh mắt đầy tia hy vọng nhìn Cố Phi Nguyệt.
"Được chứ! rồi chị ký vào đâu?".
Cô hốt hoảng,xung quanh không một tờ giấy nào cả,vậy là cô chạy ngay lên phòng ngủ tìm giấy và bút.
"Chị đợi em một chút,để em lên lấy giấy".
Nhìn cô hốt hoảng như vậy thì Cố Phi Nguyệt liền bật cười, khi ở nhà với Lộ Vĩ và 2 cục cưng cô cũng như vậy,khờ khạo và vụng về.
Lam Sương chạy vào phòng ngủ đi đến tủ đầu giường rồi mở ngăn kéo thứ hai ra,bên trong có một quyển sổ mà một cái bút nhỏ,cô cầm lấy chạy nhanh xuống tầng một.
Cố Phi Nguyệt vẫn ngồi đó, người hầu có đem một đĩa hoa quả lên mời cô dùng,nên cô cũng cầm ăn như ở nhà.
Lam Sương chạy nhanh đến chỗ cô, ngồi xuống bên cô rồi mở trang cuối cùng của quyển sổ ra đưa cho cô ký.
Cố Phi Nguyệt nhận lấy bút giấy từ tay cô ký,Lam Sương ngắm nhìn thật kỹ tay cô thì mới biết, mặt cô chẳng những đẹp mà tay cô cũng rất đẹp thon dài trắng mịn, hồng hào sáng bóng tựa như châu ngọc.
Mãi ngắm nhìn tay cô mà Lam Sương như người mất hồn, cứ nhìn chằm chằm vào tay cô,Cố Phi Nguyệt bật cười.
"Tay chị đẹp đến thế sao?".
Lam Sương lắc đầu rồi lại gật đầu :"Tay của tỷ chẳng những đẹp mà còn rất đẹp, tỷ tỷ đúng là nữ thần của em".
Cố Phi Nguyệt cười ngượng :"Lúc đầu chị không chăm sóc kỹ lưỡng như bây giờ,sau khi Lộ Vĩ kéo chị về nên mới chú ý đến đôi tay này!".
"Chồng chị quả nhiên là rất chu đáo!".
"Quá khen rồi!".
Đột nhiên điện thoại Lam Sương có người gọi đến hình như là Lưu Nguyệt.
"Chị đợi em một chút,em ra ngoài nghe điện thoại".
Cố Phi Nguyệt gật đầu,Lam Sương chạy nhanh ra sân vườn nghe điện thoại.
Người tò mò thường có lối đi riêng, vì quá tò mò mấy trang trước của quyển sổ nên Cố Phi Nguyệt đã mở ra xem từng trang một.
Cố Phi Nguyệt chợt sững người.
Cô không thể tin rằng lời nói hâm mộ tỷ rất lâu lại là thật,Lam Sương cắt tất cả những bức ảnh khi diễn của cô trên báo và tạp chí rồi tất cả dính vào quyển sổ này, ngoài ra còn có Long Hạc bạn diễn lâu năm của cô, nhưng anh chỉ xuất hiện khi chụp chung với cô,ảnh riêng của anh không có, toàn bộ là ảnh cô.
Khi mới vào nghề một số anti fan có lên mạng công kích cô nhưng không gây ảnh hưởng gì lớn, vì trước khi vào nghề cô đã công khai mình có hai đứa con chưa đầy 1 tuổi.
Lúc đó một số nhà báo có nhiều lời chê bai cô điển hình như diễn xuất còn quá non trẻ chưa thể sánh vai với các diễn viên lớn điển hình là Yên Phi Lộ,chê cô có con mà vẫn đi diễn xuất.... lúc đó quả thật rất khó khăn, dưới những bức ảnh do anti fan bình luận thì Lam Sương còn viết lời đáp trả rồi lại động viên cô.
Khi nhìn lại những bức ảnh này cô đột nhiên bật cười lúc đó quả thực sóng gió nhưng cha nuôi của cô đã giúp cô đứng lên ngọn núi cao nhất của sự nghiệp diễn xuất, giờ đây không còn một bài báo nào dám chê bai cô nữa,anti fan vẫn còn có nhiều nhưng cô cũng không để tâm, dù gì họ hâm mộ mấy idol khác nên công kích cô đấy mà.