Gia Niên - Tiểu Dã Miêu Cần Lao

Chương 5: Nụ Hôn Của Nàng



“Cậu rốt cục cũng chỉ là kẻ thứ ba, tôi biết đó không phải vì tình yêu, nhưng sao bóng đêm thành phố rực rỡ đến thế…”

Ở đầu dây điện thoại bên kia một giọng hát cực kỳ chói tai réo rắt, Lãnh Nham cáu rủa thầm một tiếng: “Em còn có lương tâm không thế?”

“Hỡi anh trai thân yêu, em là Lãnh Huyết*, đến máu cũng lạnh, anh còn trông cậy vào em có lương tâm?”

*Huyết /xue/ ~ Tuyết/xue/: đồng âm

Lãnh Nham câm lặng.

Tối nay anh đã chịu đả kích quá lớn, anh rất muốn tìm ai đó để trút nỗi lòng mình, nhưng anh đã quên rằng đứa em gái nhà mình là phiên bản khác của Dương Tranh, cái tính của nó từ xưa tới nay chính là luôn lấy tai nạn của kẻ khác làm thú vui trong đời.

Lãnh Tuyết tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa: “Anh, chuyện tình của anh quả thật là ví dụ thực tế độc đáo, chờ anh trở về nhớ kể tỉ mỉ cho em, em phải viết một cuốn tiểu thuyết về nó mới được. Em xem văn án có thể viết như này, em kể anh nghe. Sau một đêm cuồng nhiệt, cô đi không lời từ biệt, anh khổ sở kiếm tìm ngày đêm, đêm đêm mất ngủ, lúc gặp lại bỗng phát hiện anh là kẻ thứ ba. Tương lai này, anh nên đi con đường nào? Quả quyết chém đứt sợi tơ tình, chôn sâu tình yêu xuống đất, hay là tiếp tục đâm đầu vào sai lầm, nhường đường cho đạo đức suy đồi? Anh nghe xem, kích thích biết bao, một bộ truyện đủ các loại giường chiếu, ngược tuyến, ngoại tình, luân lý, các yếu tố cẩu huyết trong tiểu thuyết, tuyệt đối sẽ nổi như cồn trên khắp các trang mạng.”

Lãnh Nham ủ ê thở dài: “Em có thể nhàm chán hơn nữa không?”

“Có. Thật ra cái này vẫn chưa đủ cẩu huyết, em cảm thấy nếu có thêm yếu tố NTR** và mang thai bỏ chốn sẽ càng kích thích hơn. Sau một đêm cuồng nhiệt, cô đi không lời từ biệt, ba năm sau gặp lại, cô đã làm mẹ, anh mừng như điên, thề phải bù đắp cho mẹ con cô thật tốt. Ai ngờ, bản thân lại làm cha kẻ khác, ảo tưởng một hồi, hoá ra lại chỉ là giỏ tre múc nước, đau thấu tim gan. Chậc chậc, thảm, quá thảm, thảm không nỡ nhìn, ngược đến trái tim em nhảy bùm bùm không ngừng.”

**NTR: yếu tố chiếm đoạt vợ người khác, khẩu vị nặng.

“Lãnh Tuyết!” Lãnh Nham nghiến răng ken két, “May thay cho mày là không có anh có ở đó, chứ không anh mày nhất định phải đập cho mày một trận!”

“Thế thì anh mua vé máy bay quay trở về đánh em ngay và luôn đi, em chờ anh đây này. Anh trai thân yêu, chớ trách em độc ác, em cũng chỉ muốn cho anh đã thương càng thêm thương, đau càng thêm đau, sau đó thì anh có thể hoàn toàn tỉnh ngộ, quyết tâm sửa sai, lanh lẹ mà trở về nhà.”

“Ha hả, anh mày phải cảm ơn mày ha.”

“Chứ sao? Anh không trở về còn ở đó làm gì? Anh ngủ với bạn gái của người ta, chẳng lẽ anh muốn làm Túeday thật? Hơn nữa cô ta ngoại tình là muốn tìm kiếm cảm giác kích thích, chẳng phải loại tốt đẹp gì, anh còn định trầm luân cùng cô ta chắc?”

Một câu này nhưng thật ra chọc đúng nỗi đau.

Lãnh Nham bực dọc ném di động, ngã đầu liền ngủ.

Nhưng lại không hề có tí buồn ngủ nào.

Trong đầu bỗng hiện lên gương mặt của người con gái ấy, là hình ảnh cô loả lồ cơ thể trập trùng trên người anh, bọn họ làm ở trên giường, ở trong phòng tắm, cô khoá ngồi trên người anh, cô kiễng chân đứng thẳng, cô mềm mại nằm nghiêng… Thậm chí suýt thì anh được nếm thử tiến vào từ phía sau.

Giữa háng không tự chủ được bắt đầu ngoi đầu dậy, căng lớn có chút phát đau. Lãnh Nham bất đắc dĩ cúi đầu nhìn, đành đứng lên đi vào phòng tắm.

Rõ rành trong lòng thật mờ mịt và hoảng hốt, nhưng phản ứng cơ thể lại rất thành thật.

Vừa tắm rửa vừa nhân tiện phóng thích dục vọng đang không ngừng kêu gào, lúc bước ra khỏi phòng tắm liền có tiếng gõ cửa vang lên.

Mở cửa ra thì thấy Đàm Trạch, cậu bạn thân cấp ba của Lãnh Tuyết.

“Anh Lãnh Nham, Lãnh Tuyết sợ anh luẩn quẩn trong lòng nên bảo em tới chỗ anh.”

Được rồi, ít ra nha đầu kia còn có chút lương tâm.

Có điều cái câu “sợ anh luẩn quẩn trong lòng” nghe sao mà coi thường anh quá vậy? Anh là loại người sẽ làm mấy chuyện ngu ngốc đấy sao?

Hai giờ đêm vừa đúng là thời điểm náo nhiệt trong quán bar, nhìn Lãnh Nham một hơi gọi các loại rượu, Đàm Trạch có phần hốt hoảng, hộc tốc gửi tin nhắn cho Lãnh Tuyết: Tửu lượng anh cậu được không đấy?

Lãnh Tuyết: Chán lắm.

Đàm Trạch: Thế mình phải làm sao để ngăn anh ấy bây giờ?

Lãnh Tuyết: Ngăn làm gì? Để cho ổng uống đi, uống say rồi thì chụp bao tải vận chuyển hàng không trở về.

Tất nhiên Đàm Trạch biết đây chỉ là lời bông đùa, có điều cũng hiểu đại khái ý của Lãnh Tuyết, Lãnh Nham muốn mượn rượu tiêu sầu thì cứ mặc anh đi.

Kết quả còn chưa uống nhấp được hụm nào thì Lãnh Nham đột ngột đứng phắt dậy, bước thẳng tới vị trí cặp đôi trẻ tuổi ở phía đối diện.

Đàm Trạch tưởng Lãnh Nham trông thấy người quen nên cũng không để ý, ai ngờ cậu mới vừa mới ngửa đầu nốc xong ly rượu thì đã thấy bên cạnh truyền tới tiếng thét chói tai, âm thanh loảng xoảng, đưa mắt theo tiếng vọng lại, đập vào mắt là cảnh tượng Lãnh Nham bị gã tóc vàng táng thẳng một cú đấm vào mặt, cả người thụt lùi về phía sau.

Đàm Trạch vội vàng xông tới: “Anh Lãnh Nham…”

“You bastard! (Đồ khốn)” Tên đàn ông tóc vàng đã bị nhân viên bảo vệ ngăn lại, nhưng trong miệng vẫn văng đầy lời chửi bới “Bloody hell!(Chết tiệt)”

Người phụ nữ mới vừa ôm ấp thắm thiết với gã cũng trở nên phẫn nộ, lia ánh nhìn đăm đăm về phía Lãnh Nham: “You are out of your mind?(Anh mất trí à?)”

Cho tới lúc này Đàm Trạch mới phát hiện gã tóc vàng kia cũng bị sưng húp cả một mảng lớn trên mặt, thậm chí còn nặng hơn cả Lãnh Nham.

Hoá ra là anh Lãnh Nham gây sự trước?

Đàm Trạch ngơ ngác hỏi, “Anh, anh làm sao thế?”

Lãnh Nham vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm gã tóc vàng kia, không nói một lời.

Anh chắc chắn mình không hề nhận lầm, ở trước cửa toà AF cầu hôn khi ấy rõ ràng chính là gã tóc vàng này, nhưng lúc này mới qua bao nhiêu tiếng đồng hồ, ấy thế mà hắn đã ngồi đây ôm hôn thân mật một người phụ nữ khác.



“May mà gã ta là người nước Anh, người Pháp ghét nhất là người Anh, nếu anh đánh người Pháp phỏng chừng hai ta phải ở trong này suốt đêm nay rồi.”

Ra khỏi cục cảnh sát, Đàm Trạch khó xử nhìn Lãnh Nham, “Anh, em nhớ là anh không như vậy mà, sao đột nhiên anh đánh người ta vậy? Chúng ta ở dị quốc tha hương thế này, nếu trở nên nghiêm trọng sẽ rất phiền toái cho chúng ta.”

Dẫu cậu có nói nhiều hơn nữa thì Lãnh Nham cũng chẳng nghe vào tai.

Hiện giờ trong đầu anh chỉ có duy nhất một ý nghĩ: Liệu cô ấy có biết gã cầu hôn mình đang ngoại tình không?

Căn cứ vào đoạn đối thoại của đôi cẩu nam nữ kia, bọn họ đã cặp với nhau từ lâu, người con gái ngốc nghếch kia vẫn luôn bị gã ta lừa gạt lâu như vậy?

Ra ngoài, Lãnh Nham chưa bước được mấy bước đã nghe thấy một giọng nữ truyền đến: “Thế nhưng là anh?”

Giọng nói quen thuộc trong trí nhớ.

Lanh Nham chợt ngẩng đầu, trước mắt chính là người con gái ấy, cô đứng cách anh chỉ 2-3 mét.

Trên người cô đã không còn là bộ đồng phục phi công mà thay bằng bộ áo khoác da đen bóng bụi bặm, cả người toả ra khí thế lạnh thấu xương.

Theo bản năng Lãnh Nham giơ tay che chắn nửa bên mặt sưng của mình: “Em… Sao em lại tới đây?”

“Nghe nói gã ta bị đánh, đến xem.”

Lãnh Nham theo ánh mắt cô nhìn qua, mới phát hiện gã tóc vàng bị anh đánh còn chưa rời đi.

Nhìn liếc qua vết thương trên mặt gã tóc vàng, người con gái quét ánh mắt sang Lãnh Nham: “Anh đánh hắn ta?”

Lãnh Nham bị cô nhìn chăm chú chợt chột dạ, nhưng vẫn thành thật gật đầu: “Em đừng nổi nóng, tôi đánh hắn ta là vì…”

“Đúng là tên cùi bắp, có đánh nhau thôi cũng không ra hồn.”

“Hả?” Nghe được lời nói của cô, cả người Lãnh Nham sửng sốt, “Em nói gì?”

Người con gái không trả lời anh, chỉ từ từ bước tới bên anh, làm trò trước mặt gã tóc vàng, vươn tay kéo ghì cổ anh xuống, ngửa đầu, hé miệng ngậm lấy môi anh.

Lãnh Nham chỉ cảm thấy trong đầu nổ tung, tất cả suy nghĩ đột ngột bị đình trệ.

Dù hai người bọn họ đã làm không ít lần trong khách sạn, nhưng bọn họ chưa bao giờ hôn môi, giây khắc cô phủ đôi môi mềm mại lên môi anh, như mang theo vô số ngọn lửa châm bùng lên ngọn lửa hừng hực trong con người anh.

Đáng tiếc anh còn chưa kịp cảm nhận nụ hôn đến đột ngột này một cách cẩn thận thì cô đã rời khỏi.

Đón nhận ánh mắt kinh ngạc của gã tóc vàng, cô đáp tay trên vai Lãnh Nham, nhếch môi cười:

“I was having sex with him in the next room when you had a love affair stealthily. And his dick is bigger than yours.”

Trong lúc anh ăn vụng thì tôi đã ở sát vách và đang làm tình với anh ấy. Hơn nữa, dương vật của anh ấy ta còn lớn hơn anh.