Giả Thiên Kim Bị Cả Nhà Đọc Tâm, Bỗng Trở Thành Con Cưng

Chương 73



Bỗng nhiên, một giọng nói ngọt ngào vang lên: "Thật là náo nhiệt, không ngờ hôm nay lại đông vui thế này!"

Trần Lộ mặc một chiếc váy đỏ quyến rũ, tươi cười đầy duyên dáng khi bước đến trước mặt Thời Dung Cảnh và tạo dáng đầy khiêu khích.

Ánh mắt Trần Lộ đầy quyến rũ, cô nàng thẹn thùng nhìn Thời Dung Cảnh, giọng nói bất giác cũng nũng nịu hơn: "Thời Dung Cảnh, lâu quá không gặp!"

Thời Dung Cảnh chỉ khẽ gật đầu, không có biểu cảm gì đặc biệt, giống như chào hỏi người xa lạ.

Anh lạnh nhạt đáp: "Chào cô!"

Trong ký ức của Thời Dung Cảnh, căn bản không có chút ấn tượng gì về người phụ nữ này. Hoặc có thể nói, cô ấy còn chưa xứng để anh ghi nhớ.

Thái độ lạnh lùng của Thời Dung Cảnh khiến Trần Lộ hơi lúng túng. Cô nghĩ ít nhất anh cũng nên nở một nụ cười đáp lại với cô chứ.

Chẳng lẽ anh không nhớ cô là ai?

"Dung Cảnh, anh quên khoảng thời gian chúng ta ở trong đoàn phim rồi sao?"

Trần Lộ khẽ cười, tự tin nhắc lại quãng thời gian hai người từng ở bên nhau.

Ánh mắt Thời An híp lại, nhận thấy đây không phải người phụ nữ đơn giản.

【Anh Hai có quá nhiều "đào thối", chính vì vậy mà sau này anh đã phải chịu hậu quả. Làm sao mình mới có thể đuổi hết đám đào thối này giúp anh Hai đây!】

Trần Lộ còn chưa kịp nói hết câu, một người phụ nữ khác mặc chiếc váy ren đen thanh lịch bước đến, cử chỉ duyên dáng nâng nhẹ tà váy.

Cô ấy không nhiệt tình như Trần Lộ, nhưng ánh mắt lại đầy khao khát hướng về phía Thời Dung Cảnh.

"Thời Dung Cảnh, anh cũng ở đây à?"

Trương Mộng Kỳ nhẹ giọng nói.

Trên gương mặt Thời Dung Cảnh bắt đầu hiện lên vẻ khó chịu. Tại sao mỗi khi các anh chị em trong nhà trò chuyện thì luôn có những người không biết điều chen vào thế này?

Thời Dung Cảnh hoàn toàn phớt lờ lời chào của Trương Mộng Kỳ.

Ánh mắt Trương Mộng Kỳ và Trần Lộ chạm nhau, bầu không khí ngay lập tức trở nên căng thẳng, như thể có mùi thuốc s.ú.n.g trong không khí!

Ở một góc xa, Trác Ái nhìn thấy cảnh này, trong lòng không khỏi lo lắng. Cô sợ rằng Thời Dung Cảnh sẽ bị ba người phụ nữ này cướp mất, nên quyết định ra tay.

Cô bước đến gần Thời Dung Cảnh, giơ tay cười nói: "Thời Dung Cảnh, lâu rồi không gặp!"

Thời An nhịn không được há hốc miệng, thầm cảm thán:

【Không chứng kiến thì không thể nào biết "đào thối" của anh Hai đáng sợ đến thế nào! Mùi thuốc s.ú.n.g giữa ba người này chắc đủ để thổi bay cả nhà họ Thời mất!】

Cố Lệ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, lùi lại hai bước, trốn sau lưng Thời An.

Cô khẽ nói: "Thì ra Thời Dung Cảnh lại được nhiều người hâm mộ đến vậy! Trước giờ tôi cứ nghĩ anh ấy sẽ độc thân cả đời chứ!"

Thời An quay lại nhìn Cố Lệ, đôi mắt cô ấy lấp lánh nhìn mình.

"Tại sao chị lại nghĩ anh ấy sẽ độc thân?"

Cố Lệ chớp mắt: "Không phải sao?"

Cô kéo tay Thời An, cúi đầu xuống, hai người ghé sát vào nhau.

Cố Lệ nhỏ giọng nói: "Trước kia anh ấy khá bình thường, nhưng dạo này không hiểu sao… hình như tuổi già nên phát bệnh nam tính độc đoán."

Thời An sững sờ, suýt bật cười thành tiếng.

Chị gái này thật thú vị, chưa từng có ai dùng từ đó để miêu tả anh Hai của cô.

Nhưng những gì Cố Lệ nói thật sự khiến cô tò mò, cô hỏi Cố Lệ: "Chị kể chi tiết hơn đi."

Thời Dung Cảnh bị ba người phụ nữ quấn lấy, không để ý đến tình hình bên này. Thời Phong Trạch thì bị khách mời kéo đi trò chuyện, chỉ còn lại Thời Diễm rảnh rỗi không biết làm gì.

Thời Diễm và Thời An đứng gần nhau, nên cuộc trò chuyện giữa hai người vô tình lọt vào tai anh.

Chuyện về anh Hai ư?

Anh lập tức hứng thú, chăm chú lắng nghe cuộc đối thoại.

Cố Lệ tiếp tục nói: “Trước đây khi chị gặp anh Hai của em, mấy cô gái đứng xung quanh anh ấy cười nói ngọt ngào lắm. Cái kiểu nháy mắt rồi liếc mắt đưa tình ấy. Thật đó, nếu như chị không quen anh Hai em, chắc chị cũng muốn bốc đại một cô về nhà kết hôn rồi.”

“Nhưng tuần trước, chị đến tìm anh Hai em, tình cờ thấy anh ấy bị bốn, năm cô gái đuổi theo...”

Nói đến đây, Cố Lệ khẽ gật đầu, vừa nhớ lại cảnh đó vừa cảm thấy da đầu tê dại. Cùng là phụ nữ, cô thật không hiểu nổi sao mấy cô gái đó lại yêu thích Thời Dung Cảnh đến vậy...

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương

Cô tiếp lời: “So với trước đây còn ghê gớm hơn nhiều, những cô gái đó giống như lũ sói đói, hận không thể nuốt chửng anh Hai em ngay lập tức.

Trước đây, dù anh ấy không thích mấy cô đó, nhưng cũng không thể hiện ra mặt, thậm chí còn dừng lại cười nói vài câu với họ. Nếu ai đó muốn chụp ảnh chung, anh ấy cũng đồng ý.”

Đây đúng là cách cư xử của anh Hai, Thời An thầm nghĩ. Nhưng cũng chính vì điều này mà anh Hai đã tự hại mình.

Trong lòng anh luôn có ý tốt, nhưng không ngờ chính sự tử tế đó đã khiến anh gặp phải mấy mối quan hệ phiền phức, cuối cùng dẫn đến kết cục bi thảm cho mình.

“Nhưng hôm đó, khi thấy đám phụ nữ kia chạy tới, anh ấy lập tức bảo vệ sĩ chặn họ lại rồi tự mình lên xe chạy mất! Tốc độ phải nói là nhanh kinh khủng.”

Cố Lệ lúc ấy đứng cách đó không xa, nên chứng kiến được toàn bộ quá trình, cũng nhìn thấy đám phụ nữ kia sau ba giây ngỡ ngàng đã bắt đầu nhảy dựng lên.

Họ không ngờ hôm nay Thời Dung Cảnh lại có hành động khác thường như vậy.

Thời An chợt hiểu ra, khóe miệng không kìm được, khẽ nhếch lên.

【 Anh Hai cuối cùng cũng nhận ra mấy cô gái đó chẳng phải hạng tốt lành gì rồi. Nhưng vậy vẫn chưa đủ, mình phải nghĩ cách cắt đứt hoàn toàn đám hoa đào héo này mới được!】

Việc trốn tránh của anh Hai không phải là biện pháp lâu dài. Ai mà biết được, liệu sau này mấy cô gái đó có càng ngày càng quá đáng hơn không.

Thời Diễm nhếch môi. Từ nhỏ anh đã không ưa bộ dạng màu mè của anh Hai rồi. Một ngày có 24 tiếng, vậy mà mấy cô gái xung quanh anh ấy cứ lẽo đẽo theo sau như thể có mặt 25 tiếng không bằng, không lúc nào nghỉ ngơi.

Anh Hai đúng là không biết xấu hổ, chẳng bao giờ từ chối những cô gái vây quanh mình. Khi được hỏi tại sao, anh ấy chỉ bảo là họ bị cuốn hút bởi nhân cách tuyệt vời của anh, từ chối thì thật không phải phép.

Thời Diễm đã từng đá anh ấy một cái và nói: “Khoái còn bày đặt!”

Trong lúc mọi người đang vui vẻ trò chuyện, Thời Dung Cảnh bên kia đã bị ba cô gái làm phiền đến phát cáu.

Đây là lần đầu tiên trong đời anh cảm thấy phụ nữ phiền phức đến vậy. Anh không khỏi bực bội, nhớ lại chuyện khi anh nghe được tiếng lòng của Thời An, rằng những mối quan hệ lằng nhằng này đã hại c.h.ế.t anh.

Tại sao anh không sớm cắt đứt hết những người có liên quan đến mình, từ chối mọi cuộc gặp gỡ có phụ nữ?

Sau khi nghe thấy suy nghĩ đó, anh đã vô thức xua đuổi mấy cô gái xung quanh. Có những cô quá lấn tới, anh liền bảo vệ sĩ xử lý.

Thời Dung Cảnh cảm thấy mấy ngày gần đây, anh lúc nào cũng phải lẩn trốn khỏi phụ nữ.

Có vẻ như anh sắp mắc chứng ghét phụ nữ rồi.

"Thời Dung Cảnh, anh vẫn chưa nói cho người ta biết, lần tới chúng ta sẽ đi đâu xem phim mà?" Trần Lộ e thẹn cúi đầu, rụt rè kéo nhẹ tay áo anh.

Thời Dung Cảnh lập tức hất tay cô ra, ánh mắt đầy vẻ lạnh lùng.