Lái xe lòng vòng vô định trên phố Pierre càng lúc càng bực. Anh ta đã đi tìm "thiên thần An Nam", như bạn bè anh ta vẫn gọi suốt mấy hôm nay mà không gặp. Rõ là bóng chim tăm cá. Thậm chí cả tên cô Pierre cũng không biết.
Sao lại thế nhỉ, mang trả chuỗi vòng là để cô tiếp cận anh ta, mà giờ lại lặn mất tăm là cớ làm sao? Nếu không ai dở hơi đi trả cái thứ có giá trên trời đấy, ỉm đi luôn chứ.
Cũng tại lúc đó vợ của Pierre đột ngột xuất hiện. Đang định mở miệng nói lời đường mật thì bị phá ngang, thế có bực không.
Đi dạy gia sư về Song Hà ngạc nhiên nghe tiếng bé Kem bi bô cười nói trong nhà. Người làm chạy lăng xăng hối hả ở nhà dưới chuẩn bị bữa tối. Vậy là Mai Ly đã về rồi sao?
Nhanh nhẹn bước vào phòng khách rồi cô đứng khựng lại. Một người đàn ông ngồi xoay lưng ra phía cửa đang chơi cùng bé Kem. Cu cậu có vẻ rất quấn quít với anh ta, luôn miệng gọi papa. Khi bố của Kem quay lại, Song Hà nhận ra một gương mặt cô biết. Tên đàn ông bí ẩn, nhân tình của bạn cô là Pierre Rodan.
Ngồi nhìn chòng chọc gã đàn ông người Pháp đang chơi đùa cùng con trai với vẻ soi mói không giấu diếm, trong đầu Song Hà một mối nghi ngờ lớn dần.
Anh ta cố tình hay sao, biết Mai Ly và cô là bạn nên dùng cách tiếp cận đó? Chẳng có lí nào, làm vậy để được gì? Còn cái vòng hồng ngọc là quà tặng Pierre dành cho Mai Ly sao? Nhưng địa chỉ để là nhà anh ta kia mà?
Cuối cùng không chịu nổi nữa, Song Hà hỏi:
"Anh cố ý tiếp cận tôi à?"
"Cô cố ý tiếp cận tôi à?"
Hai câu hỏi buột ra cùng lúc, rồi Song Hà và Pierre ngẩn mặt nhìn nhau. Vậy là không phải cố ý chỉ là tình cờ, sự tình cờ chết tiệt. Cô cúi đầu xuống cắn môi, không biết gã đàn ông người Âu đang nheo mắt nhìn mình cái nhìn nguy hiểm.
Từ hôm ấy trở đi ngày nào Pierre cũng đến, viện cớ là tới chơi với con nhưng thực ra là để tiếp cận Song Hà. Quả là một gã vô liêm sỉ.
Đàn ông ăn bánh trả tiền đã đáng khinh rồi nhưng nhiều khi chỉ là giải quyết nhu cầu sinh lí, chẳng có chút xíu tình cảm nào. Biết sao được, con người là sinh vật bậc cao mà.
Nhưng cái loại như Pierre mới thực sự đáng ghê tởm. Lừa dối vợ, có nhân tình nay lại chạy theo tán tỉnh bạn của nhân tình. Không hiểu nổi có cái gì trong đầu gã, hay chẳng có gì, để phần dưới điều khiển phần trên.
Ngày nào cô cũng ở trong tình trạng cảnh giác cao độ, cứ thấy thấp thoáng bóng Pierre ở đằng xa là lủi như trạch. Một nỗi bực bội nhen nhóm trong lòng đang lớn dần sắp biến thành cơn cuồng nộ.
Nếu Mai Ly biết cô ấy sẽ nghĩ gì? Liệu có cho rằng Song Hà là kẻ vong ân bội nghĩa đi quyến rũ người đàn ông của bạn mình, cũng là người đã cưu mang mình không? Tình ngay lí gian, cô biết thanh minh thế nào?
Cực chẳng đã Song Hà phải tránh né Pierre triệt để. Lúc anh ta đến cô ở lì trong phòng, muốn đi vệ sinh cũng cố nhịn. Mỗi khi ra ngoài về tới nhà bao giờ Song Hà cũng nhìn trước ngó sau kiểm tra kĩ lưỡng, đảm bảo không có Pierre mới dám bước vào.
Cũng may là những người làm đều thông cảm cho cô. Họ luôn đánh động để Song Hà biết mà tránh.
Tuy vậy chạy trời không khỏi nắng, đâu phải lúc nào cô cũng kịp né. Thi thoảng anh ta bất thình lình hiện ra, nói nói cười cười tỏ vẻ quan tâm.
Không thể phủ nhận một điều rằng Pierre có sức quyến rũ lớn. Điển trai, giàu có lại rất chịu chi, miệng thì khi nào cũng thốt ra những lời ngọt ngào, biết bao phụ nữ đã bị anh ta chinh phục, như Mai Ly chẳng hạn.
Và có vẻ đã quá quen với việc tán tỉnh ai cũng thành công Pierre khá bực bội vì Song Hà chả đoái hoài gì tới mình. Do đó anh ta càng ráo riết ve vãn cô.
Pierre chẳng thể để lại ấn tượng tốt cho Song Hà không chỉ vì anh ta là một gã không ra gì mà vì nghĩ tới đàn ông chỉ có duy nhất một hình ảnh hiện ra trong đầu cô, chàng trai tóc vàng với nụ cười thật hiền.
Louis giờ thế nào rồi, có lẽ đang chạy đông chạy tây để tìm Song Hà, thật muốn được nhìn thấy anh biết bao. Ở thời này người ta lập gia đình sớm hơn ở thời tương lai, Louis cũng đang trong độ tuổi thích hợp nhất để kết hôn. Đợi thêm năm, sáu năm nữa khi anh đã vợ con đề huề có lẽ cô có thể quay về gặp anh.
Chỉ nghĩ có thế thôi mà tim Song Hà đau như bị cào xé, nước mắt cứ tự nhiên tuôn trào. Yêu không chỉ là học cách ở lại, mà còn biết lúc nào nên rời đi. Vì vậy, dẫu cho có đau đến chết đi sống lại cô cũng phải cố dứt bỏ.
Khi Song Hà tưởng sắp bị Pierre ép cho phải chạy khỏi nhà mới được yên thân thì may thay Mai Ly trở về. Chẳng hề tra hỏi dằn vặt Mai Ly, cả hai người bọn họ coi việc cô ta vắng mặt như điều bình thường không cần bận tâm.
Và thế giới chỉ còn riêng Mai Ly và Pierre, Song Hà lại được trả lại sự tự do, thoát khỏi ánh mắt cú vọ của Pierre.
PIERRE RODAN
Đang ngồi gọt hoa quả trong phòng ăn cô chợt thấy căn phòng ngập mùi đàn ông. Bấy lâu không bị làm phiền Song Hà đã buông lơi cơ chế phòng bị không còn cảnh giác. Nhanh như chớp Pierre xuất hiện áp sát cô, chạy trốn không còn kịp nữa.
Rõ ràng mới vừa ân ái với Mai Ly, mùi vị nhục dục còn vương đầy trên cơ thể mà anh ta đã nhảy xổ vào Song Hà.
Khi cảm nhận một bàn tay đang bóp mông mình cô xoay người lại cho Pierre một cái tát mạnh, tiếng chát vang lên nghe rõ mồn một. Quắc mắt lên nhìn anh ta rồi Song Hà nhanh nhẹn đi ra khỏi phòng không biết ở đằng sau Pierre đang sa sầm nét mặt.