Giấc Mơ Tỷ Phú

Chương 875: Ám Yểm





Hoàng Chí Thanh nghe câu này cũng chỉ cười lạnh lùng, sau đó chấm điểu thuốc rồi rít một hơi thật sâu rồi chậm rãi phả ra khói thuốc.

“Cho nên tôi mới tìm đến ông, ông còn nhớ năm đó ông đã từng liên lạc với tổ chức sát thủ Ảm Yểm đó chứ?" Hoàng Chí Thành nói.

Am Yem! Lôi Lực vừa nghe đến hai chữ này đã bật đứng dậy khỏi sô pha, ngay đến cả khéo miệng ông ta cũng không khỏi co giật vài cái.

Ám yểm là tổ chức sát thủ bí ẩn nhất trên thế giới mà Lôi Lực cũng chỉ mới từng tiếp xúc với qua một trang mạng ngầm trong một lần tình cờ thấy được vào nhiều năm trước, Mà cũng chính lần đó đã khiến Lội Lực được mở mang về độ khủng bố của tổ chức sát thủ này.

Lúc đó Lôi Lực còn chứ có được địa vị như hiện giờ nên đã bị nhà họ Vũ
- một gia tộc lớn ở ở thành phố Giang Nam thời đó, chèn ép đến mức không ngóc đầu nối khiến ông ta suýt chút nữa đã rời khỏi thành phố Giang Nam.

Trong lúc cùng đường bị lối, Lôi Lực đã thấy tổ chức sát thủ Ấm Yểm này trên một trang mạng ngầm, Lôi Lực ôm thái độ thử xem thể nào nên đã gửi đi một dòng tin nhắn, đó chính là tiêu diệt nhà họ Vu! Vốn Lôi Lực cũng không ôm quá nhiều hy vọng mà chỉ coi đây là một thủ đoạn lừa tiền, dù sao thì sau khi thanh toán không đến ba ngày Lôi Lực liền đã quên sạch chuyện này.


Nhưng ngay ngày thứ tư, mấy chục mạng người trên dưới nhà họ Vũ đều chết bất đắc kỳ tử, hơn nữa còn không để lại bất kỳ chứng cứ nào! Lúc đó, khắp thành phố Giang Nam thậm chí còn làn truyền tin đồ ngu muội, rằng bởi nhà họ Vu đã chọc giận thân mình nên mới gặp phải bảo ứng như vậy! Còn Lôi Lực sau khi biết được tin này cũng không nghĩ rằng là do Ám Yếm làm ra, nhưng đến ngày thứ hai sau khi biết chuyện người nhà họ Vụ chết bất đắc kỳ tử thì người của Am Yếm đã liên lạc với Lôi Lực yêu cầu ông ta đưa tiền thù lao! Lúc đó Lôi Lực mới biết tất cả mọi chuyện thực sự là do bản thân ông ta gây nên! Mà tiền thù lao của Á m Yểm cũng là một con số trên trời
- một trăm triệu tệ! Lúc đó Lôi Lực nào có số tiền lớn như vậy, ông ta bán nhà bản đất, chạy vạy vay mượn khắp nơi cũng chỉ gom góp được sáu mươi triệu tệ, trong đó còn bao gồm cả tiên ông ta thế chấp công ty mà ông ta vừa mở.

Tuy là thiếu bốn mươi triệu, nhưng lúc đó người của Ám Yếm cũng không nói gì mà chỉ cầm tiền rồi rời đi! Chỉ là bọn họ lại khiến ông ta phải trả giả ở vài chuyện khác, người của Ám Yểm đã giết vợ của Lôi Lực.

Lôi Lực căm hận đến nghiến răng nghiến lợi, dù ông ta rất muốn báo thù nhưng lại không dám! Bởi vì đó là Ảm Yểm có thể khiến người nhà họ Vu biến mất trong vòng một đêm, bọn họ muốn đối phó với ông ta quả thực là dễ dàng như bóp chết một con kiến! Từ đó về sau Lôi Lực cũng không dám nhắc đến chuyện này nữa.

Mà Hoàng Chí Thanh biết được chuyện này cũng là vì trong một lần tụ họp của mười phú hào, Lôi Lực trong lúc quá chén đỡ lỡ miệng nói ra chuyện này! Lúc đó mọi người đều cho rằng Lôi Lực đang chém gió, Nhưng chỉ có Hoàng Chí Thành tin đó là sự thực, bởi vì Hoàng Chỉ Thành cũng đã từng tiếp xúc với Đơn Vân nên biết được phía sau thế giới này vẫn còn có một vài thử không muốn người ta biết đến, cũng không thể dùng lẽ thường phán đoán được! "Cậu!
Cậu muốn người của Ám Yếm?" Lôi Lực ngạc cả kinh đến mức nói năng cũng không được trôi chảy! Hoàng Chí Thành trái lại còn bình tĩnh phất tay, ý bảo Lôi Lực không cần phải khẩn trương đến vậy.

“Ông chủ Lôi, giờ ông cảm thấy còn cách nào đối phó với cậu ta tốt hơn cách này sao? Hoàng Chí Minh nói.


Lôi Lực ngồi lại xuống sô pha, nhưng vẻ mặt phức tạp hiển hiện trên khuôn mặt ông ta vẫn không giảm đi chút nào.

"Đám người đó thực sự chẳng hề có chút tình người, cậu không sợ tự mình chuốc họa vào thân sao.

Cậu phải biết rằng tuy lúc đó bọn họ đã giết cả nhà họ Vu, nhưng cũng đã giết vợ tôi, tác phong làm việc của bọn họ hoàn toàn vượt qua lẽ thường!" Lôi Lực nói.

Hoàng Chí Thành thở dài một hơi, anh ta có chút bất đắc dĩ nói: "Cao nhân chắc chắn sẽ có chỗ không giống người thường.

Lại nói, năm đó bọn họ giết vợ ông là vì ông thiếu bọn họ bốn mươi triệu tệ! Bằng không thì bọn họ hân cũng sẽ không ra tay.

Ông phải biết rằng sát thủ vốn dựa vào việc giết người kiểm cơm, nếu không có người đưa tiền thì bọn họ cũng sẽ không mong gây thêm chuyện!”

Tuy là nói như vậy, nhưng chỉ vì thiếu tiền mà thuận tay giết vợ người ta thì một tổ chức như vậy cũng thực quá mức tà ác! Lôi Lực vừa nghĩ đến chuyện vợ mình bị đám người đó sát hại thì trong lòng ông ta thoảng cài đã trào dâng nỗi niềm bị thống khó kìm nén.

“Không được, tôi không thể đáp ứng câu chuyện này! Bọn họ chính là kẻ thù giết hại vợ tôi, tôi sao có thể liên lạc với bọn họ chứ.

Cậu phải biết rằng tôi chỉ ước gì có thể lọc xương róc thịt bọn họ!" Lôi Lực nghiến răng nghiến lợi nói.

Hoàng Chí Thành thấy Lôi Lực kiên quyết như vậy cũng biết bản thân mình chỉ có thể đổi cách khác để nói chuyện với Lôi Lực.

Hoàng Chí Thành sa sầm mặt mày, anh ta đứng dậy chỉ vào Lôi Lực rồi lạnh lùng nói: "Xin thứ cho tôi nói thẳng, nếu không phải lúc đó ông không gom góp đủ tiền thì vợ ông sao có thể chết cơ chứ? Hung thủ thực sự hại chết vợ ông chính là ông, chỉ là ông không dám thừa nhận mà thôi!”
“Cậu con mẹ nó nói hươu nói vượn gì đấy!”
Lội Lực vừa nghe vậy mặt mũi liền đỏ bừng, ông ta trợn trừng mất rồi túm lấy cổ ảo của Hoàng Chí Thành! Còn Hoàng Chí Thành cũng chỉ cười nhạt, bày ra bộ dáng chẳng hề để tâm, nói: “Chẳng lẽ không phải sao? Nếu không phải đám người đó thì cho dù vợ ông không chết thì ông cũng không có được địa vị như ngày hôm nay, cho nên có mất mới có được, đây chính là lẽ tự nhiên!”
Lôi Lực vừa nghe những lời này thoáng cái đã hơi sửng sốt, nét mặt ông ta cũng trở nên bình tĩnh không ít rồi chậm rãi thả lỏng bàn tay đang túm lấy cổ áo của Hoàng Chí Thành.

Hoàng Chí Thành thấy vậy liền vội vàng nói tiếp: "Giờ tôi có tiền! Chỉ cần ông liên hệ được với bọn họ thì tôi sẽ chi ra toàn bộ số tiền này! Hơn nữa lúc xong chuyện, tôi cũng sẽ để nhà họ Lôi cung đầu tư vào dự án xây dựng lại khu phố cổ.


Cuộc làm ăn này, bất kể thế nào thì ông cũng sẽ chỉ lời chứ không lỗ, hơn nữa còn có thể bảo thù của minh!”
Lôi Lực vừa nghe những lời này, trong lòng ông ta cũng không khỏi có hơi do dự Theo những gì Hoàng Chí Thanh nói thì bản thân ông ta hoàn toàn không có lý do gì để từ chối, ngoại trừ khúc mắc trong lòng ông ta ra thì đây quả thực là cuộc làm ăn vô cùng có lợi! “Nói vậy, cậu thực sự định để km Yểm đến đối phó với tên Triệu Phong đó?”
Lôi Lựcc xác nhận lại lần nữa.

Hoàng Chí Thành cười lớn, anh ta vỗ vai Lôi Lực, nói: “Ông chủ Lôi, nào chỉ là đối phó với một tên Triệu Phong, tôi còn muốn nhổ tận gốc mấy thể lực của cậu ta, đến lúc đó thành phố Giang Nam này nào còn có cái gì mà mười nhà giàu có, quyền thế chứ, mà đây chính là thiên hạ của hai chúng ta!”
Sau khi nghe được lời này, trong lòng Lôi Lực cũng thần kinh sợ không thôi, ông ta không ngờ là tên Hoàng Chí Thành này lại có thể chi mạnh cùng tham vọng lớn như vậy! Phải biết rằng Ảm Yểm ra tay một lần chính là mộ trăm triệu tệ, đây mới chỉ là giá cả mười năm trước, giờ e rằng cũng không chỉ là cái giá này nữa rôi! Lõi Lực thở dài một hơi rồi chậm rãi gật đầu, nói: "Được, tôi đây sẽ cố thử xem sao, không biết là qua bao nhiêu năm như vậy còn có thể liên lạc được hay không nữa! Nếu như không liên lạc được thì tôi cũng nhất định sẽ đầu tư vào dự án khu phố cổ!”
Lôi Lực nói ra điều kiện của mình, Hoàng Chí Thành cũng chẳng chút do dự mà vỗ ngực đảm bảo: "Ông yên tâm, Hoàng Chí Thành tôi nói được làm được!”
Tối hôm đó, Lôi Lực liền ở trong thư phòng bắt đầu tự mình tìm cách thử liên lạc với tổ chức Ám Yểm đó, sau khi vào được trang mạng ngầm đỏ, Lôi Lực liền dốc sức tìm kiếm cách thức liên lạc với Am Yểm.

Một ngày qua đi, giải thưởng mà Lôi Lực đưa ra vẫn chậm chạp chẳng có hồi âm.

Mãi cho đến buổi tối ngày thứ hai, Lôi Lực mới nhận được tin nhắn đáp lại của Ám Yểm! “Một trăm triệu tệ, chuyển trước năm mươi phần trăm!”