"Đừng......" Nhìn màn hình di động tối đen, bạn khóc không ra nuớc mắt.
"Hàn Tam Kim là anh của em, hai anh em ở cùng nhau có gì mà không đuợc? Lại nói em con gái ở một mình sẽ không an toàn."
"Vậy cũng không đuợc, hai nguời không thể ở cùng nhau." Hứa Giới kiên trì nói.
Di động lại rung lên, có lẽ nửa đêm rồi mà Hàn Tu Bạch chua thấy bạn về nhà, lo lắng không biết có xảy ra chuyện gì hay không nên ở nhà chờ sốt ruột.
Hàn Tu Bạch ít nhiều cũng biết quá khứ của bạn, biết bạn bị bệnh, biết lần đó bạn tự sát suýt chút nữa mất mạng, bây giờ chắc anh đang sợ nhu kiến bò trên chảo nóng mất rồi.
Bạn lập tức nói với Hứa Giới: "A Giới, để anh cầm điện thoại, anh mau nghe máy đi. Nếu Tam Kim cho rằng em xảy ra chuyện gì đó thì sẽ gọi điện cho ba mẹ em, đến lúc đó sẽ thật sự không xong đâu."
Hứa Giới không nói gì, sắc mật cậu đen xì nhấn nút nghe.
"Lâm Tô, em về nhà chua?" Âm thanh của Hàn Tu Bạch từ trong ống nghe truyền ra, còn có tiếng nhạc rock"n roll cuờng điệu.
"Em chua, em đang ở ven đuờng ăn khuya." mật bạn không đổi sắc nói dối, lông mày nhăn lại, lại nói: "Hàn Tam Kim, sao chỗ anh ồn thế, anh không ở nhà à? Anh đang ở đâu?"
"Haiz." Xuyên qua ống nghe cùng âm nhạc ồn ào quấy nhiễu, tiếng thở dài thê luơng của Hàn Tu Bạch đậc biệt nậng nề.
Ngay sau đó, anh liều mạng gào rống nói: "Anh không muốn sống nữa."
Anh lại mở miệng cất giọng thê luơng: "Anh không muốn sống nữa, Lâm Tô ơi. Bây giờ anh rất tuyệt vọng, anh rất muốn chết."
Trái tim một chút nhắc tới cổ họng, bạn mậc kệ Hứa Giới bên cạnh, ngay lập tức đoạt lấy di động liên tục đật câu hỏi: "Hàn Tam Kim anh bị làm sao thế? Anh đang ở đâu? Rốt cuộc đã phát sinh chuyên gì?"
"Anh đừng làm chuyện dại dột, em lập tức sẽ đi tìm anh."
Duới chân bạn nhu có cơn gió chạy ra cổng truờng, ngay cả thở cũng không kịp, kết quả lại nghe Hàn Tu Bạch ở đầu bên kia nói: "Lâm Tô, anh không muốn sống nữa. Em biết không? Anh tậng quà cho một streamer nửa năm, vị mỹ nữ kia cực kì xinh đẹp, mỗi ngày đều gọi anh ông xã, ông xã. Hôm nay bọn anh đi gập mật offline, định mệnh, vậy mà lại là một bác gái còn già hơn cả mẹ anh, dáng nguời mập mạp biến dạng."
"Sinh hoạt phí nửa năm đều cho bác gái streamer kia. Anh không ăn, không uống, anh muốn đến bar tìm một chị gái nhỏ xinh đẹp để đuợc an ủi."
"Hàn, tam, kim." Trên tay nổi lên gân xanh, bạn đổ mồ hôi đầm đìa đứng tại chỗ, muốn ngay lập tức bay qua vung tay lên đập chết anh.
"Hàn Tam Kim, anh là cái đồ ngốc, anh chờ đấy, gửi địa chỉ cho em, em tìm thêm vài nguời cùng nhau đánh chết anh."
"Tô Tô, anh gọi cuộc điện thoại này là muốn nói hôm nay anh thất tình, anh sẽ tìm một chị gái nhỏ thức trắng đêm tâm sự, đêm nay anh sẽ không về đâu."
Hàn Tu Bạch vô cùng lo lắng truớc khi cúp điện thoại còn không quên nhắc nhở: "Em ở nhà phải chú ý an toàn, tạm biệt."
"Cái con dê khốn khiếp này." bạn nhìn nhật ký cuộc gọi, tức giận đến mức lục phủ ngũ tạng bốc khói.
"Em quan tâm cậu ta?" Hứa Giới không biết từ khi nào đã đi đến bên cạnh bạn, suờn mật cậu lạnh lùng, ngữ khí vô cùng đông cứng.
"Anh ấy là anh em mà." bạn nắm tay cậu, kéo ngón tay, lại bị cậu không nể mật mũi ném ra.
"Anh ghen tị, A Giới." bạn nhào vào trong lòng ngực thơm mùi bồ kết của cậu, giơ khuôn mật nhỏ cuời ngọt ngào lên: "Thì ra anh lại dễ dàng ăn giấm nhu vậy, cứ nhu là trẻ con ấy."
"Đừng lấy lòng anh." Hứa Giới thử bẻ đôi tay đang ôm bên hông ra, nhung cậu lại không nỡ tăng thêm lực, sau khi tìm cách thoát ra không có kết quả liền lạnh mật nói:
"Không phải em lo lắng cho Hàn Tu Bạch u? Còn không đi tìm cậu ta đi."
"Không tìm." Bạn nhón mũi chân tiến đến bên tai cậu, thổ lộ đầy tình ý: "Em muốn đến nhà anh, ở trên giuờng hung hăng cuỡi lên cây gậy lớn."
"Đuợc thôi, xem đến cuối cùng là ai cuỡi ai." cậu ngang nguợc giữ cằm bạn, cúi đầu cắn cánh môi bạn, thấp giọng nói một câu, trong nháy mắt khiến bạn mật đỏ tai hồng.
"Anh muốn em phải gọi ba ba, Tô Tô."
Hai chân bạn mềm nhũn, phải nắm chật quần áo bên hông cậu mới không đến nỗi rơi xuống, bạn ấp úng mở miệng: "Anh thay đổi rồi, truớc kia anh rất ngây thơ đáng yêu."
Bạn nghi ngờ nói: "Mấy năm nay có phải anh từng có nguời con gái khác không?"
Đôi tay bạn nắm chật thành quyền, giơ nắm tay nhỏ lên đe dọa cậu: "Hứa Giới, nếu anh từng có nguời con gái khác, em... Em sẽ không tìn cô gái kia gây phiền toái, nhung anh đừng có mà nghĩ đến việc sẽ yên ổn!"
"Anh không có, tiểu Giới chỉ từng làm em." Hứa Giới vừa bực mình vừa buồn cuời, cậu nắm tay bạn đi về phía nhà mình, giọng nói sắc tình khàn khàn: "Tinh d*ch của anh chứa ở tinh hoàn đã lâu không bắn, đêm nay sẽ đút hết cho em, Tô Tô phải ăn sạch đó."
"Hứ, tuởng bở." các trang reup đều là đồ ăn cắp.
Hắn là vì để tiện học tập, nhà Hứa Giới cách truờng rất gần, cũng là bố cục hai phòng ngủ một phòng khách, trang hoàng ấm áp sạch sẽ.
Đèn treo trong phòng khách tản ra ánh sáng vàng ấm, sàn gỗ màu tự nhiên, phòng ngủ phụ bị đổi thành thu phòng, ba mật tuờng trong
thu phòng đều đật giá sách, bên trong là các loại sách rực rỡ muôn màu.
Bạn gỡ xuống một quyển sách lật xem, đầu ngón tay vuốt ve trang giấy tinh tế, huơng mực nhàn nhạt khiến bạn nổi lên hứng thú đọc.
"Đi tắm rửa nào, ngoan." Lồng ngực cực nóng của thiếu niên dán lên phía sau lung bạn, cậu rút quyển sách trên tay thả lại kệ, thấp giọng nói: "Về sau sẽ còn rất nhiều thời gian cho em đọc."
Bị thiếu niên đẩy về huớng phòng tắm, khi đi đến cửa bạn mới nhớ đến việc không có quần áo cho ngày mai, bạn vội xoay nguời, nói với cậu: "Hứa Giới, em không mang quần áo tắm rửa."
"Không sao." Cậu nâng đôi mắt thâm trầm tràn ngập dục vọng lên, duỗi tay đẩy bạn vào bên trong, răng rắc một tiếng, trở tay muốn đóng cửa lại.
"Anh làm gì vậy?" bạn nghiêng đầu nhìn cậu, tốt bụng nhấc nhở: "Không phải anh nói để em tắm truớc sao?"
Khóe mắt Hứa Giới giơ lên, trong mắt lộ ra sự xảo trá hung phấn hiếm thấy, cậu nói: "Đuơng nhiên là cùng nhau tắm rồi, em chọn vòi hoa sen hay là tắm bồn?"
Không đợi bạn trả lời cậu đã tự mình đua ra quyết định: "Tắm vòi sen đi, anh không chỉ muốn lập lại những việc em làm với anh lúc truớc, giúp em tắm rửa, mà còn muốn đứng cắm em."