Hôm nay Châu Thiên Kỳ được anh đưa đi dự tiệc cùng, cô cũng là một quân cờ để mặc cho anh di chuyển, Trình Bắc Doanh đưa cô đi cùng cũng chỉ để cho báo chí người, ngoài nhìn vào biết mình là một người yêu thương vợ.
Đến nơi quả thật buổi tiệc vô cùng sang trọng người được mời điều là những doanh nhân thành đạt có chỗ đứng trong xã hội thượng lưu khiến Châu Thiên Kỳ vô cùng choáng ngợp bọn họ chỉ dùng các thương vụ để nói chuyện với nhau, lời lẽ nói ra toàn là những lời trong ngành mới hiển, còn những người phụ nữ không ngừng khoe những món đồ hiệu của mình, nơi đây đúng chuẩn là nơi để cho người giàu khoe của, ở đây toàn là thứ giả tạo, lời nói hay bất kỳ thứ gì đều là lời nói dối. Châu Thiên Kỳ cũng đã đi cùng với anh vài buổi tiệc thượng lưu nhưng cô vẫn không thể nào quen được cảm giác ngạt thở nơi đây.
“ Phu nhân của Trình tổng sao? Thật sự rất đẹp!"
Các cánh đàn ông và vợ của mình đều oà tới, nhìn cô như một con vật quý vậy. Bọn họ nói toàn là lời nịnh hót bên tai Trình Bắc Doanh về mình, nhìn thượng lưu ở đó chỉ biết quay xung quanh Trình Bắc Doanh nịnh hót những điều vô bổ, bởi anh cũng chả bỏ vào tai.
“ Phu nhân, chúng ta qua bên này nói chuyện được không? Ở đây toàn là cánh đàn ông không thích hợp cho phụ nữ chúng ta!"
Một người phụ nữ trẻ lên tiếng muốn cô gia nhập cùng hội những bà vợ tài phiệt, Châu Thiên Kỳ vẻ mặt đã tỏ ra không muốn, cô đến đây chỉ là theo anh không có ý nói chuyện với người khác, bỗng Trình Bắc Doanh lên tiếng.
“ Em theo họ nói chuyện phiếm, ăn đồ ngọt rồi chờ anh !"
Mọi ánh mắt của những người vợ xung quanh đều tỏ ra ngưỡng mộ, nhưng chỉ có Châu Thiên Kỳ biết đó chỉ là lời nói dối và không đáng để cho họ ngưỡng mộ.
Châu Thiên Kỳ cũng đành nghe theo anh mà đi theo mấy người phụ nữ đó ra phía ngoài ở hồ bơi. Lúc đầu cô còn tưởng bọn họ có ý tốt nhưng khi tránh khỏi Trình Bắc Doanh những người phụ nữ đó mở lộ mặt giai cấp của họ.
“ Xem ra cô chỉ là một con nhà quên mới nổi, nghe nói trước kia có làm diễn viên gia đình khá giả nhưng cuối cùng cũng là bán thân cho đại gia!"
Châu Thiên Kỳ nghe xong bỗng cười trong lòng, bọn họ cũng giống nhau cả đều là giai cấp tư bản.
“ Xin lỗi, tôi đây lại không nghĩ mình thấp bé bằng mấy quý bà đây, địa vị cao hơn mấy người, đắc tội với tôi cũng là đắc tội với chồng tôi, mà anh ấy biết được vợ mình bị vợ các thương nhân khác sĩ nhục thì không biết hậu quả sẽ như thế nào?" Châu Thiên Kỳ cố gắng lấy lại một chút sự tự tin và cứng cáp của mình rạch mặt những người trước mặt, cô không muốn trước mặt những người ngoài này phải bị coi thường như khi ở với Trình Bắc Doanh.
“ Cô, lấy cái gan gì mà dám đe doạ bọn tôi?"
“Lấy quyền làm vợ Trình tổng, được không?"
“ Cô nghĩ lấy được đại gia thì sẽ không bị bọn tôi xử lý sao? Vênh váo cái mặt với bọn này không muốn được yên thân sao?"
Châu Thiên Kỳ vốn không hiểu, mình đã đắc tội với bọn họ ở điểm nào, sao lại phải nói những lời đe doạ đó?
“ Xin lỗi, tôi xin phép vào chỗ chồng!"
Châu Thiên Kỳ lịch sự nhưng những bà vợ đó thì không, họ kéo cô lại mà hất xuống hồ. Do không phản xạ tốt nên cô đã bị rơi xuống hồ, Châu Thiên Kỳ muốn nắm vào thành hồ bơi những bị một bà vợ già dẫm lên.
“ Xem con ả này còn có ai cứu được không? Nghe nói Trình tổng cũng không ưa cô ta, nên cũng không cứu đâu!"
“ Bỏ...bỏ ra!"
Châu Thiên Kỳ biết bơi nhưng chiếc váy này quá bó cô không thể nào cử động được, đành mặc cho tự nhiên.
Trong khi cô đang dần dần buông tay ra khỏi thành hồ thì một bàn tay mạnh mẽ đã nắm lấy cô, đồng thời kéo Châu Thiên Kỳ lên bờ.
“ Tại sao lại rơi xuống hồ ?" Vẻ mặt anh có đôi chút tức giận và lo lắng nhìn về phía mấy người phụ nữ kia, bọn họ không ngờ anh lại chạy ra cứu cô, nhưng có kẻ đã kịp phản ứng mà nói dối.
“ Là phu nhân không may trượt chân nên mới bị ngã xuống, tôi đang muốn cứu thì Trình tổng ra!"
“ Nói dối....khụ khụ... là cô đã đẩy tôi xuống!" Châu Thiên Kỳ cố gắng lấy hơi mà nói
Trình Bắc Doanh đen mặt lại, không ngờ người của mình trong mắt bọn họ chủ là kẻ đáng ghét, anh bế cô lên nhìn về phía những thương nhân kia.
“ Các ông nên dạy lại vợ mình, việc kinh doanh của nhà mấy người cũng không nên tồn tại!"
Châu Thiên Kỳ không ngờ anh lại nghe lời của mình nói và bảo vệ mình!
“ Trình tổng xin anh hãy bớt giận, suy nghĩ lại, nếu kinh doanh của bọn tôi hủy chúng tôi sẽ ra ngoài mà ngủ mất!"
“ Vợ tôi không được coi trọng thì tôi coi trọng mấy người làm gì?"
Châu Thiên Kỳ mặc dù vẫn bị sặc nước tinh thần có chút bâng khuâng nhưng vẫn nghe rõ được, là anh đang bệnh vực mình, trái tim lạnh giá lâu nay cũng có chút ấm áp.
Trình Bắc Doanh để cô dựa lưng vào ghế lấy áo khoác của mình đắp lên, nhưng Châu Thiên Kỳ có chứt xa lánh, cô cố ngồi dậy cố không run rẩy mà nói.
“ Không cần lấy áo đắp, tôi vẫn ổn!"
“ Tôi không nhắc lại lần hai, khoác áo lên!"
Châu Thiên Kỳ không ngờ anh lại có thể lo lắng quan tâm mình như vậy, trước kia cô hết hy vọng nhưng mong chút ấm áp này là hy vọng mới.