Đột nhiên, một phóng viên nói lớn rồi chạy lên phía trước, kéo theo cả mấy chục người khác cũng chen lên tạo nên khung cảnh có phần hỗn loạn.
"Kìa, giám đốc của giải trí PAM tới rồi."
"Cho hỏi cô Diệp Ân, chứng rối loạn lo âu của cô trị thế nào rồi?"
"Dạo này cô và Cao Minh còn qua lại không?"
"Tại sao Cao Minh bị hủy hôn mà vẫn ở lại giải trí PAM làm việc, có phải hai người cố ý tạo scandal không?"
Rất nhiều phóng viên tranh nhau hỏi cùng lúc, bọn họ xô đẩy chật cứng, nếu không có vệ sĩ chắc Diệp Ân đã bị ép thành nước rồi.
Cô từ đầu đến cuối không hề lên tiếng, cố ý thu người, đưa tay lên che mặt tránh ánh đèn flash liên tục chớp sáng.
Như đã bàn từ trước, Mạn Thư liền tiến lên phía trước, thay cô phát ngôn.
"Xin lỗi, giám đốc của chúng tôi hiện vẫn chưa thể đối mặt với ống kính, hẹn các vị một dịp phỏng vấn khác."
Mạn Thư nói xong, vệ sĩ tiếp tục len lỏi qua dòng người chen chúc đưa cô vào bên trong hội trường.
Phóng viên cũng không làm được gì ngoài việc cứ hỏi liên tục dù biết là vô vọng.
Tới lượt Cao Minh xuất hiện, một lần nữa ống kính lại cùng một lúc hướng thẳng vào một người.
"Cao Minh, Cao Minh tới rồi, mau lại phỏng vấn anh ấy?"
Lần này cũng không khác là bao, Cao Minh giống như Diệp Ân, miệng cứng như bưng, chỉ khi nhìn fan của mình mới vẫy tay tươi cười nói vài câu.
Nửa tiếng sau, khi hội trường diễn ra buổi trao giải đã ổn định vị trí. Diệp Ân ngồi trong một cabin riêng biệt, thông qua cửa kính mà theo dõi được toàn bộ buổi trao giải đang diễn ra bên dưới.
"Xin chào quý vị và các bạn đang đón xem buổi phát sóng trực tiếp của lễ trao giải Phi Điểu…"
Giọng MC cất lên, tiếng vỗ tay ngay sau đó phát ra ngập tràn náo nhiệt, nhưng nơi Diệp Ân đang ngồi lại yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng bước chân của Mạn Thư đang bước vào.
Mạn Thư khom người, nhỏ nhẹ báo cáo.
"Giám đốc, người xuất hiện rồi, tất cả mọi thứ đã sắp xếp ổn thỏa. Chủ tịch và phu nhân cũng đang theo dõi trực tiếp tại nhà."
Diệp Ân khoanh tay, đôi chân kiêu sa ngồi bắt chéo, môi nhếch lên nham hiểm nhìn xuống vị trí của Cao Minh.
"Tốt, bắt đầu thôi. Hôm nay tôi đã hứa cho Cao Minh bất ngờ, nên phải làm thật hoành tráng."
Món quà phải đến một cách bất ngờ thì người nhận mới vỡ oà được. Chính vì thế, đã gần một nửa chương trình trôi qua mọi chuyện vẫn chỉ mới là một màn dạo đầu nhẹ nhàng êm ái.
Chính là nói đến Cao Minh, êm ái bên ngoài nhưng lại dậy sóng bên trong, bởi ba giải thưởng quan trọng nhất bao gồm nam diễn viên chính xuất sắc nhất, nam diễn viên được yêu thích nhất và nam diễn viên có sức ảnh hưởng của năm, anh ta đều không có lấy một đề cử dù trong năm qua anh ta đã đóng rất nhiều phim.
Tình huống trái ngược hoàn toàn so với những gì Diệp Ân đã tiết lộ, sự háo hức, tự mãn trước đó hoàn toàn biến thành nỗi thất vọng đến mức đay nghiến.
Phải ngồi bên dưới nhìn người khác tươi cười lên giữa trung tâm sân khấu nhận giải, anh ta không cam tâm, lòng đố kỵ bộc phát suy nghĩ giải thưởng đó đáng lý ra phải thuộc về mình nếu không có scandal vớ vẩn kia.
Để thua người khác, còn là người có tên tuổi kém cạnh mình, Cao Minh tự thấy nhục nhã, tức giận và căm hờn đến mức nghiến răng kin kín mà vẻ mặt vẫn tỏ ra chuyên nghiệp không hề để lộ một chút nhăn nhó nào.
Đúng, việc này vẫn chưa là gì để đối phó với một diễn viên đã hành nghề lâu năm như anh ta, Diệp Ân biết rõ thế nên đã dày công chuẩn bị thêm một món quà lớn hơn nữa.
Ở khu vực phóng viên, đột nhiên có một người nói lớn, thu hút hết thảy sự chú ý của các phóng viên ngồi bên cạnh.
"Kia… chẳng phải là bố mẹ của Cao Minh sao?"
Lúc này, mọi ánh nhìn ngay lập tức đổ dồn về hướng nam phóng viên kia.
"Đâu, đâu cơ, bố mẹ của Cao Minh sao lại có mặt ở đây? Họ tới cổ vũ Cao Minh sao?"
"Hình như là không phải, nhìn xem hai người họ đang làm gì kìa, bọn họ đang đi thu dọn rác?"
Nam phóng viên vừa nói trong sự ngỡ ngàng vừa hướng ánh mắt về phía một cặp nam nữ đã có tuổi đang cặm cụi cho từng chai rỗng mà các khách mời đã uống hết vào giỏ.
Một vài phóng viên nhận ra trang phục của hai người kia đang mặc, biểu cảm liền nhăn lại, trong đầu xuất hiện chung một câu hỏi lớn.
"Bố mẹ của Cao Minh chẳng phải nói đang an nhàn làm phú ông phú bà sống ở quê sao, sao bây giờ lại… thành lao công rồi?"
Có người nghi hoặc liền lên tiếng phản pháo.
"Mà có chắc đó là bố mẹ Cao Minh không đấy? Bọn họ rất hiếm khi xuất hiện trước truyền thông nên không mấy ai nhớ rõ được dáng vẻ của bọn họ, xem chừng chỉ là nhầm lẫn, chắc là người giống người thôi."
Nam phóng viên lên tiếng phát hiện đầu tiên tiếp tục đưa ra bằng chứng không thể nào chối cãi.
"Không nhầm đầu, đám cưới của Cao Minh tôi có chụp lại đây này, từ vóc dáng cho đến khuôn mặt đều có nét hệt như nhau, nếu chỉ là người giống người tại sao lại trùng hợp giống đến cả đôi như vậy được."
Mấy người xung quanh nghe tranh luận cũng đau đầu mà tặc lưỡi lắc đầu nói.
"Làm phóng viên mà như thế này thì hỏng rồi, gặp chuyện cứ việc chụp trước rồi đúng sai sau hẵng tính."
Sau câu nói đó, hàng loạt ánh đèn flash chớp sáng về phía hai người trung niên kia, mà bọn họ cứ ngỡ phóng viên chỉ đang chụp các nghệ sĩ nên vẫn thản nhiên làm công việc của mình.
Bên trên sân khấu, nam MC mặt tươi như hoa cầm mic tiếp tục chương trình trong sự hò reo của hàng nghìn khán giả.
"Bây giờ chính là bất ngờ được mong đợi nhiều nhất của buổi tối ngày hôm nay, đó chính là tiết mục của… "
Nam MC đang nói thì bất chợt khựng lại do đèn của cả khán phòng đột ngột tắt phụt, khiến hàng nghìn người đang có mặt ở đây chìm trong hoang mang.
Chừng vài giây sau, một màn hình led lớn trong khán phòng bỗng sáng trở lại, ai cũng ngỡ đó là tiết mục bất ngờ nên hò reo rất lớn, thế nhưng hình ảnh hiện trên đó lại là của hai người lao công mà vừa rồi phóng viên đã để ý đến.
Không rõ chuyện gì đang xảy ra, có người nhận ra hai người này rất quen mặt, liền chuyền tai nói cho người khác biết.
Về phía hai người kia, nét mặt của bọn họ có phần hốt hoảng khi đột nhiên hình ảnh của mình bị chiếu lên thế kia, bọn họ loay hoay lấy tay che mặt, tìm đường quay lại vào trong cánh gà. Nhưng máy quay như có chủ đích mà luôn hướng theo từng bước đi của bọn họ.
Không biết là ai đang giở trò, đây lại là buổi chiếu trực tiếp, đạo diễn chương trình như muốn phát điên, liên tục hét vào bộ đàm.
"Có chuyện gì vậy, vị trí quay phim chính mau chuyển hướng, nghe không?"
Bất ngờ đến đây chưa dừng lại, màn hình leg trung tâm của buổi lễ tiếp tục sáng đèn, nhân vật trung tâm lần này không ai khác chính là Cao Minh.
Vị trí ngồi cũng sáng lên đột ngột, nổi bật trong bóng tối, ánh mắt Cao Minh trừng to thảng thốt, biểu cảm chưa kịp sắp xếp lại bình thường khi nhận được món quà bất ngờ thì đã bị cho lên sóng. Đầu óc anh ta trống rỗng quay cuồng, mồ hôi hai bên mang tai chảy ròng ướt cả cổ áo.
Các phóng viên rất thích thú với biểu cảm này của anh ta mà chớp cơ hội chụp lấy chụp để, dự là ngay sau buổi tối hôm nay sẽ có cực tin hót để lên bài.
Trong khi đó, fan của Cao Minh không một ai tỏ ra phấn khích vì biết đây không phải chuyện tốt đẹp gì. Lộ Hồng Hồng đứng bên dưới nhớ lại ánh mắt của Diệp Ân mình ở thảm đỏ, bàn tay bất giác siết mạnh, răng môi bặm chặt như đang kìm lại cơn phẫn nộ.