Giang Nam Mấy Độ Hoa Mai Nở

Chương 3: Khó có thể giấu được khí chất sau bộ quần áo



GIANG NAM MẤY ĐỘ HOA MAI NỞTác giả: Sam Sam Thị Khoả ThụChương 3: Khó có thể giấu được khí chất sau bộ quần áo.

Edit: Phong

Beta:...

—---------

Phó Cảnh Hi dẫn Giang Trạch Tắc đi dạo một vòng quanh Chiêu Khánh Điện, còn cố ý dẫn y tham quan thư phòng nhỏ của mình. Mặc dù Giang Trạch Tắc từ nhỏ đã ở trong cung Trường An cùng phụ hoàng, nhưng khi bước vào trong thư phòng của Phó Cảnh Hi y vẫn cảm thấy nơi này được bài trí rất trang nhã.

Hai người ngồi xuống trong thư phòng, Thạch Hưng Đức sai người bưng trà lên, sau đó kéo Tiểu Lộ Tử lui ra ngoài. Tiểu Lộ Tử kinh ngạc mà nhìn gã nhẹ giọng hỏi: "Không cần ở cạnh hầu hạ sao?"

Thạch Hưng Đức xua tay, nói: "Tam hoàng tử với Hoàng Thượng đều giống nhau, không thích có quá nhiều người bên cạnh. Chúng ta cứ đứng ở đây rồi để mắt đến bên trong là được."

Tiểu Lộ Tử nhớ lời Giang Trạch Tắc dặn phải nhập gia tuỳ tục, cũng gật đầu, đứng sang một bên.

Phó Cảnh Hi nhìn chằm chằm bếp pha trà, cảm thấy có vẻ đã bớt nóng, hắn cẩn thận bưng ấm lên, Giang Trạch Tắc nhìn chằm chằm hắn, không nhịn được nhắc nhở.

"Cẩn thận chút."

Phó Cảnh Hi cười cười gật đầu, không lên tiếng.

Trong chốc lát, cả thư phòng đều tràn ngập mùi trà.

Phó Cảnh Hi đưa ly trà cho Giang Trạch Tắc, nói: "Nếm thử đi. Ta mới học được từ chỗ mẫu thân đó. Không biết vị trà có bị ta làm hư không."

Giang Trạch Tắc cầm ly trà trong tay, nghe hắn nói xong liền uống một ngụm, nói: "Không có, ngon lắm. Hương vị còn đọng lại trong miệng này."

Phó Cảnh Hi nghe vậy liền không kiềm được mà mỉm cười, nói: "Vậy là tốt rồi. Cũng xem như ngươi biết thưởng thức. Sau này, ta phải thường xuyên lôi kéo ngươi thưởng trà mới được, đến lúc đó ngươi đừng hòng trốn."

Giang Trạch Tắc cầm cái ly, cười đáp ứng.

Tính tình của cậu ta cũng thật tốt, Phó Cảnh Hi thầm nghĩ.

"Ngươi định dùng thân phận gì để vào thư viện Kim Lăng?" Phó Cảnh Hi hỏi.

Giang Trạch Tắc suy nghĩ một lát, nói: "Chắc là học sinh Bắc triều đến đây du học có được không?"

Phó Cảnh Hi gật đầu, nói: "Cũng được. Nhưng mà, ngươi có y phục không?"

"Không có." Giang Trạch Tắc nói, "Lúc đi không nghĩ tới vấn đề này nên không có chuẩn bị."

Phó Cảnh Hi đưa mắt nhìn Giang Trạch Tắc, nói: "Dáng người của chúng ta cũng khá giống nhau, ta có mấy bộ đồ mới may, ngươi mặc thử xem. Sau đó nhờ thượng y giám lấy số đo may sau, được không?"

Giang Trạch Tắc gật đầu.

Một lát sau, nô tì liền mang y phục đến, Tiểu Lộ Tử đi theo Giang Trạch Tắc đến gian sau hầu hạ y thay đồ.

Lúc Giang Trạch Tắc quay lại, Phó Cảnh Hi không nhịn được cười, đúng là lụa đẹp vì người, cho dù là y phục bình thường y mặc lên trông cũng rất đẹp. Xiêm y màu xanh lá suông thư sinh mà y mặc cũng toát lên vẻ quý tộc.

"Có gì không đúng sao?" Giang Trạch Tắc thấy Phó Cảnh Hi cười nên hỏi.

"Không có gì không đúng cả, rất đẹp." Phó Cảnh HI nói, "Chẳng qua ngươi mặc y phục này trông không giống thư sinh bình thường."

"Vì sao?" Giang Trạch Tắc không nhịn được hỏi.

"Chuyện này," Phó Cảnh Hi hơi do dự, "Mặc dù là đổi y phục khác, nhưng khí chất vẫn còn đó, nên trông không giống thư sinh bình thường. <Thế thuyết tân ngữ: Bàn luận về dung mạo xinh đẹp.> từng viết, Bùi lệnh công tướng một khôi ngô, cho dù có cởi mũ, y phục xộc xệch thì vẫn đẹp. Người đương thời còn cho rằng đó là ngọc quý. Lời này là thật lòng chứ không có ý mỉa mai ngươi."

Thế thuyết tân ngữ 世说新语: bộ bút kí tiểu thuyết thuật lại những huyền học ngôn đàm dật sự của sĩ đại phu thời Nguỵ Tấn. Trong đó có thể nhìn thấy ngôn đàm về huyền học thời Nguỵ Tấn đã trở thành phong thượng, mà huyền học chính là lấy tư tưởng Lão Trang làm gốc. Tư tưởng của Đạo gia đối với phương thức tư duy và trạng thái sinh hoạt của sĩ đại phu thời Nguỵ Tấn, thậm chí phong khí của cả xã hội đều sản sinh ảnh hưởng quan trọng. Tác phẩm này do Lâm Xuyên Vương Lưu Nghĩa Khánh 临川王刘义庆, thuộc dòng dõi tông thất nhà Lưu Tống thời Nam Bắc triều đã tập hợp một số văn nhân biên soạn, Lưu Tuấn 刘峻 đời Lương viết lời chú. Toàn sách nguyên có 8 quyển, bản chú của Lưu Tuấn phân làm 10 quyển. Các bản hiện nay đều là 3 quyển phân làm 36 môn như: đức hạnh, ngôn ngữ, chính sự, văn học, phương chính, nhã lượng v.v... Toàn sách tổng cộng hơn 1000 tắc, kí thuật những dật văn dật sự của danh sĩ quý tộc từ cuối đời Hán đến thời Lưu Tống, chủ yếu là những câu chuyện có liên quan đến việc bình luận, thanh đàm huyền ngôn và ứng đối cơ trí của các nhân vật.

Giang Trạch Tắc nghe xong, lại đỏ mặt.

"Ngươi quá khen."

"Ta nói thật đó." Phó Cảnh Hi cười nói, trong lòng lại thầm nghĩ vị con trưởng của Hoàng đế Bắc triều này thật dễ ngại, trêu một tí là lại đỏ mặt. Da của y vốn dĩ rất trắng, khi đỏ mặt thì tới cả tai cũng đỏ.

"Ta nói này, ngươi đừng cố gắng che giấu thân phận. Cả thành Kim Lăng này đều biết thư viện Kim Lăng là tài sản riêng của Hoàng đế, ngươi tới đó cũng không có gì lạ. Cứ giấu giấu giếm giếm thì lại không hay. Ngươi thấy sao?"

Giang Trạch Tắc suy nghĩ một lát, cảm thấy lời hắn nói có đạo lý, gật đầu.

"Được, vậy nghe ngươi."

Đã giữa trưa, Phó Cảnh Hi muốn giữ Giang Trạch Tắc ở lại Chiêu Khánh Điện dùng cơm trưa, Giang Trạch Tắc nghĩ một lúc rồi đồng ý.

"Ta không cần đi thỉnh an Thái Tử và Nhị hoàng tử sao?" Giang Trạch Tắc hỏi.

Phó Cảnh Hi nghe vậy ngẫm nghĩ một chút, nói: "Phụ hoàng không dặn ta, nhưng mà hiện tại Thái Tử ca ca hiện tại không có ở trong cung, hắn ra ngoại ô làm việc rồi, hơn hai ngày nữa mới về. Tôi nay ngươi tới hỏi phụ hoàng đi."

"Được." Giang Trạch Tắc nói xong nhẹ nhàng thở ra, nói cho cùng thì cũng đang ở đất của người ta, phải tôn trọng lễ nghĩ chút mới tốt.

"Ngày mai ta dẫn ngươi đi dạo một vòng quanh thành Kim Lăng trước, nơi này có rất nhiều nơi đẹp lắm. Nhớ phải cải trang trước khi ra ngoài, mang theo vài thị vệ nữa." Phó Cảnh Hi nói.

Giang Trạch Tắc ngoài mặt bình tĩnh đáp ứng, nhưng thật ra trong lòng đang rất háo hức, hồi còn ở kinh thành y rất hiếm khi xuất cung.