Giáo Sư Gián Điệp

Chương 163: Gia tộc Lumos (3)



"Có vẻ như ở đây không còn gì thú vị nữa. Chúng ta đi."

Kayden Lumos nói vậy rồi quay lưng bỏ đi.

"Cha!"

Kamal Lumos và Katrina Lumos vội vã theo sau.

Trước khi rời đi, Katrina Lumos trừng mắt nhìn Rudger và Flora đang đứng phía sau một cách đầy ác ý.

Những quý tộc đến cùng nhà Lumos cũng nhanh chóng đuổi theo Công tước Kayden.

Khi một số lượng lớn người rời đi, bầu không khí căng thẳng đã giảm bớt.

Mọi người lần lượt giải tán.

Những người duy nhất còn lại là Rudger, Flora Lumos và Công tước Hayback.

Flora không dám ngẩng đầu nhìn Rudger.

Hiện tại, cô không biết phải đối mặt với giáo sư như thế nào.

"Trò sao rồi?"

"... ... ."

Flora không thể trả lời.

Thông thường, theo đúng lễ phép thì cô nên nói lời cảm ơn.

Nhưng cô nên cảm ơn giáo sư vì điều gì?

Vì giáo sư đã bảo vệ cô khỏi bị xấu hổ trước mặt người nhà?

Hay lời quở trách của giáo sư đối với người cha đã không thừa nhận mình?

Nếu Flora nói lời cảm ơn ở đây. Điều đó không khác gì việc cô thừa nhận rằng mình bị đối xử như một đứa trẻ bị gia tộc bỏ rơi.

Flora cắn môi.

Cô biết giáo sư Rudger hiểu hoàn cảnh của cô khi nhìn tình huống vừa rồi.

Nhưng Flora không muốn nói ra những từ đó.

Đó là giới hạn cuối cùng của cô ấy.

Nó là thứ duy nhất còn lại Flora không muốn đánh mất.

Thân phận đối với Flora giống như một tác phẩm làm bằng thủy tinh nhỏ và đẹp đẽ. Cô ấy trân trọng và bảo vệ nó, nhưng không biết từ bao giờ, món đồ đó đã bị nứt vỡ, không thể phục hồi.

Khi tác phẩm bị vỡ, những mảnh thủy tinh găm vào lòng bàn tay Flora, thậm chí khiến cô ấy b·ị t·hương. Dù vậy, cô ấy vẫn không thể buông tay. Cô không còn cách nào khác ngoài việc nắm lấy món đồ đó mạnh mẽ hơn để không đánh mất những gì mình đang có.

Flora tự làm tổn thương mình và khiến lòng bàn tay rướm máu vì đây là thứ 'thật sự' duy nhất còn sót lại đối với một cô gái không được gia đình thừa nhận.

Vì vậy, lúc này đây, Flora không thể nói cảm ơn hay xin lỗi Rudger.

Tất cả những gì cô có thể làm là tuyệt vọng chịu đựng sự xấu hổ trước ánh nhìn soi mói của người khác.

Lúc này, giọng nói nhẹ nhàng của Rudger vang lên bên tai Flora.

"Nếu không có việc gì thì trò có thể đi rồi."

Rudger nhàn nhạt nhìn Flora đang ngạc nhiên ngẩng đầu lên, hắn hất cằm ra hiệu về một phía.

"Ta nghĩ bạn của trò vẫn đang đợi trò ở bên kia."

Thái độ của Rudger với Flora vẫn giống như thường lệ. Nghiêm khắc và lạnh nhạt.

Flora ngoái nhìn theo hướng Rudger ra hiệu, ở cuối tầm nhìn cô có thể thấy Cheryl Wagner, người bạn thuở nhỏ của mình đang đứng đợi trong lo lắng.

"Flora... ... ."

Cheryl chắc chắn đã biết chuyện, cô ấy không còn biểu cảm vui vẻ thường ngày nữa.

Cheryl đến gần Flora và kiểm tra sắc mặt của cô.

"Flora. Cậu có ổn không?"

"......Mình vẫn ổn... ... ."

"... ... Chúng ta trở về đi."

"Ừ."

Cheryl khẽ cắn môi trước giọng nói có vẻ yếu ớt của Flora, sau đó liếc nhìn Rudger và cúi đầu.



Đó là lời cảm ơn vì đã giúp đỡ Flora.

Nhìn hai người rời đi, Công tước Hayback đứng cạnh thở dài.

"Với tài năng của đứa trẻ đó, sinh ra trong bất kỳ gia tộc nào cũng sẽ được đãi ngộ tốt nhất. Nhưng cố tình lại là nhà Lumos. Haiz!!! Thật đáng tiếc!"

"Công tước Kayden dường như là một tín đồ rất sùng đạo."

"Ông ấy thần thánh hoá tôn giáo đó gần như điên rồ. Nhưng ít nhất thì đứa trẻ đó vẫn còn may mắn vì nó không b·ị đ·ánh dấu."

Đánh dấu?

Rudger cau mày trước những lời đó.

Công tước Hayback gật đầu hiểu ý.

"Lumensis đánh dấu một đứa trẻ ô uế khi nó được sinh ra và dấu vết đó sẽ không biến mất trong suốt cuộc đời của chúng. Đó quả thật là một hành động dã man."

"Tôn giáo đó thậm chí còn biện minh cho hành động kinh khủng đó bằng cách nói đó là ý muốn của Chúa."

"Nhưng đứa trẻ đó không b·ị đ·ánh dấu. Đối với một người như Kayden, chẳng có gì lạ nếu ông ấy làm điều đó với đứa con riêng của mình."

Ông ta động lòng trắc ẩn sao?

KHÔNG.

Chỉ có một lý do.

"Mẹ của đứa trẻ đã bảo vệ nó."

"Mẹ của Flora... ... ."

"Thật không may, bà ấy đã q·ua đ·ời rất lâu rồi."

Cuối cùng, Flora Lumos mất mẹ sớm và sống một cuộc sống không được cha mình thừa nhận.

Nhưng phản ứng của học sinh quý tộc trong Theon đối với Flora vẫn rất tôn kính.

Nếu họ biết thân phận Flora là con của một người vợ lẽ, chắc chắn họ sẽ không làm như vậy.

Như thế có nghĩa là thân phận của Flora trong gia tộc vẫn chưa bị tiết lộ.

Nhà Lumos cố tình giấu tin tức đó.

Việc Flora không b·ị đ·ánh dấu có nghĩa họ có ý định sử dụng cô ấy vì lợi ích của gia tộc. Họ đánh giá rằng chỉ riêng giá trị của Flora thôi cũng đủ cho một cuộc hôn nhân chính trị với một gia tộc khác.

Đó là lý do tại sao vẫn chưa có tin đồn nào về Flora ở Theon.

'Tin tốt là những tin đồn như thế này sẽ không lan truyền trong học sinh.'

Tất nhiên, nhìn vào hành động của Katrina, sẽ không có gì ngạc nhiên nếu cô ta tung tin đồn về Flora ngay khi đến Theon nhập học.

'Công tước Kayden sẽ không để điều đó xảy ra.'

Dù Rudger mới chỉ gặp qua người đàn ông đó vài lần, nhưng hắn có thể đoán được phần nào tính cách của người này.

Kayden Lumos là loại người sẽ lợi dụng triệt để đối thủ nếu chừng nào kẻ đó còn có ích.

Để đạt được lợi ích lớn nhất, ông ta tuyệt đối sẽ ngăn cản bất cứ ai lan truyền những tin đồn xấu về Flora.

Ông ta không muốn giá trị của công cụ sử dụng bị hư hỏng.

'Cha của Flora là loại người như vậy sao?'

Đối với Rudger, những ký ức về cha của hắn hiện tại đã rất mờ nhạt.

Tuy nhiên, hắn có thể chắc chắn một điều rằng cha hắn là một người tốt.

Một người luôn khiến hắn yên tâm và luôn đứng bên cạnh hắn trong những lúc khó khăn.

Ít nhất Rudger vẫn còn đọng lại chút ấn tượng buồn bã và đau đớn khi cha mình mất.

Đó là ý nghĩa của một người cha đối với một đứa trẻ.

Tuy nhiên, Kayden Lumos không hề tỏ ra ưu ái gì với đứa con gái mà mình sinh ra.

Ông ấy thậm chí còn không coi là đứa trẻ là máu mủ ruột thịt.

Rudger biết rõ hơn ai hết điều gì sẽ xảy ra với một đứa trẻ mất cha hoặc mất mẹ.

Đó là lý do khiến hắn trở nên xúc động một cách khác thường.



"Giáo sư Rudger, cậu ổn chứ?"

Công tước Hayback lo lắng hỏi.

"Tôi không sao."

* * *

"Cha! Người cứ vậy mà bỏ qua cho tên giáo sư kiêu ngạo đó như thế này sao?"

Kamal Lumos có vẻ vẫn còn tức giận về chuyện đã xảy ra tại sảnh tiệc.

"Tên quý tộc sa sút đó đã xúc phạm cha và em gái trước mặt mọi người."

"Đúng vậy! Hắn ta thậm chí còn làm điều đó trước mặt Flora!"

Katrina phụ hoạ.

Công tước Kayden đang đi phía trước đột nhiên dừng lại.

Ông ta từ từ quay đầu lại nhìn các con mình.

"Hai đứa muốn nói gì?"

Katrina mím môi thất vọng.

Kamal dù bị đe dọa nhưng vẫn cố lên tiếng.

"Chúng ta cần cảnh cáo Theon và đưa Flora về gia tộc... ... ."

"Chúng ta sẽ được lợi gì khi làm như vậy?"

"Hả? Vậy uy tín của gia tộc chúng ta... ... ."

"Ngu xuẩn!"

Kayden trừng mắt nhìn Kamal, cau mày.

"Con cho rằng uy tín của nhà Lumos sẽ sa sút chỉ vì vài lời nói của một tên giáo sư mới sao? Con nghĩ cái tên Lumos chỉ có chừng đó giá trị?"

"Đương nhiên là không, nhưng...."

"Sau đó thì sao? Tên giáo sư đó cùng lắm sẽ bị đuổi việc. Chỉ vì hả cơn giận trước mắt, làm như vậy không đáng."

"Tất nhiên, hành vi của tên giáo sư đó rõ ràng rất kiêu ngạo. Nhưng nếu sức quan sát của mấy đứa không có vấn đề, mấy đứa hẳn phải nhìn thấy người đứng bên cạnh tên giáo sư kia."

"Là Công tước Kadushan, nhưng... ... ."

"Mấy đứa có biết hiệu trưởng của Theon cũng đang theo dõi tình hình lúc đấy không?"

"Cha nói thật sao? Hiệu trưởng Theon?"

"Nếu ta động tay chân với tên kia, hiệu trưởng Elisa chắc chắn sẽ can thiệp."

"Sao có thể?"

Kamal lẩm bẩm với vẻ hoài nghi.

Trong tình huống đó, Công tước Kayden đã quan sát xung quanh, nhanh chóng tính toán những lợi và hại trong tương lai.

"N-nhưng tại sao hiệu trưởng lại...... ."

"Tên giáo sư đó có vẻ đã nhận được tín nhiệm của hiệu trưởng."

"Vậy chúng ta cứ như vậy mà nuốt xuống nhục nhã ngày hôm nay sao?"

"Kamal. Con đã quên những gì ta dạy sao?"

"Đương nhiên con không quên. Lumos sẽ không bao giờ quên kẻ thù của mình."

"Quân tử trả thù, mười năm chưa muộn."

"Nhớ kỹ điều đó."

"Cha, còn Flora thì sao?"

Katrina vẫn luôn im lặng lắng nghe, lúc này không thể chịu đựng được nữa lên tiếng hỏi.

Mặt cô ta đỏ bừng, như thể cô ta vẫn khó có thể chịu đựng được sự sỉ nhục như vậy.

"Để nó yên."

"Tại sao? Chúng ta cần phải cho nó biết... ... ."

"Vậy thì chúng ta sẽ được lại cái gì? Có đáng để đánh đổi với giá trị nó đem lại không?"



Giá trị.

Nghe những lời đó, hai anh em Lumos có thể cảm nhận rõ ràng cách Công tước Kayden nhìn Flora.

Ông không coi Flora Lumos là con gái của mình.

Ông chỉ coi Flora là một công cụ tuyệt vời để sử dụng. Chỉ như vậy.

Katrina biết rõ tính cách của cha mình nên không hỏi thêm câu nào nữa.

"... ... Vâng, con hiểu."

"Biết thì tốt."

Kayden nói vậy và tiếp tục đi về phía trước.

Hai anh em phía sau nhìn vào bóng lưng cha mình với vẻ ngưỡng mộ.

Nhưng có một điều Kayden Lumos không nói với các con mình.

Tên Rudger Chelici đó là một kẻ nguy hiểm.

Một phần lý do khiến Công tước Kayden không làm to chuyện là vì trực giác bản năng của ông ta.

Trực giác của một gia chủ mách bảo ông ta nên rời khỏi nơi đó ngay lập tức.

Nhưng ông ta sẽ không quên nỗi nhục nhã đã phải chịu ngày hôm nay.

* * *

Elisa nhìn bóng dáng Công tước Kayden Lumos rời đi, lắc đầu.

"Quả là một người nhạy bén, ông ta nhận ra sự hiện diện của tôi liền nhanh chóng bỏ đi."

Elisa đặt ly rượu lên bàn.

Wilford đứng bên cạnh lên tiếng.

"Nhưng với tính cách của ông ấy, tôi đoán ông ấy sẽ không dễ dàng quên đi vụ việc ngày hôm nay."

"Chắc chắn rồi. Gia tộc Lumos vốn tự coi mình là những con đại bàng cao quý, nhưng bọn họ thực chất còn hẹp hòi hơn cả một con rắn."

Gia tộc Lumos là một trong những gia tộc ma pháp nổi tiếng, nhưng điều khiến gia tộc đó nổi tiếng nhất chính là bản chất tàn nhẫn và thù dai của họ.

Ví dụ điển hình nhất là mâu thuẫn giữa gia tộc Lumos với gia tộc Deville.

Gia tộc Deville trong quá khứ đã từng là gia tộc phục vụ cho nhà Lumos.

Lý do gia tộc Deville sử dụng dấu ấn đại bàng là vì họ được phép sử dụng nó khi phục vụ gia tộc Lumos.

Tuy nhiên, sau một sự cố nào đó, gia tộc Deville hiện giờ đang phục vụ cho nhà Kadushan.

Gia tộc Lumos đã liên tục gây áp lực lên gia tộc Deville để buộc họ ngừng sử dụng biểu tượng đại bàng. Chuyện đó đã kéo dài cả trăm năm.

Nhưng Veronica Deville, gia chủ hiện tại của nhà Deville lại không hề phản ứng với áp lực đến từ nhà Lumos.

Cô ta công khai đeo phù hiệu một con đại bàng, như thể đang chế nhạo yêu cầu của nhà Lumos.

"Nhìn ngài có vẻ rất vui."

"Tất nhiên. Vụ việc lần này càng khiến tôi tin tưởng thêm giáo sư Rudger. Tôi nghĩ tôi có thể thực sự tin tưởng người đó."

Elisa đã nghi ngờ Rudger rất nhiều lần trước đây.

Trên thực tế, điều này không chỉ áp dụng cho Rudger mà còn có những người khác.

Tuy nhiên, nhìn vào những thái độ khác nhau mà Rudger đã thể hiện cho đến nay, anh ta hoàn toàn không phải là một kẻ xấu.

Tất nhiên, vẫn có những lo ngại.

Nếu tất cả những điều này chỉ là một hành động nhằm đạt được sự tin tưởng của họ?

Tất nhiên, Elisa biết vị giáo sư đó là người có nhiều bí mật.

Nhưng chẳng phải điều đó sẽ khiến tình hình càng trở nên hấp dẫn hơn sao?

Elisa chắc chắn.

Rudger sẽ là nhân vật chính có thể đứng lên chống lại phe phái quý tộc ở Theon.

* * *

'Gì vậy?'

Rudger đột nhiên rùng mình, một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng hắn.