Giáo Sư Gián Điệp

Chương 192: Ảo mộng (2)



"Heathcliff?"

Sau khi nghe cái tên đó, Julia suy nghĩ xem có từng biết cái tên này không.

"Có manh mối gì không?"

Julia lắc đầu.

"Đó không phải là một cái tên phổ biến."

"Tôi hiểu."

"Đừng lúc nào cũng cười như vậy, trông rất ngu ngốc."

"......."

Julia Plumheart đứng dậy.

"Tôi phải đi rồi."

Lúc này Rene mới nhận thấy sự thay đổi của Julia.

"Cơ thể của cậu? Nó đang mờ đi."

"Tôi đoán cái tên đó chính là chất xúc tác. Lúc trước cậu vẫn đang ở ranh giới giữa giấc mơ và hiện thực, nhưng bây giờ cậu đã sắp tỉnh dậy rồi. Tôi không thể tiếp tục xuất hiện ở đây nữa."

Ngay khi Rene tỉnh dậy, Julia sẽ không thể duy trì trạng thái này.

"Dù sao thì đó cũng là một câu chuyện khá thú vị. Tuy nó không liên quan gì đến tôi, nhưng tôi hy vọng một ngày nào đó sẽ có thể tìm thấy ký ức bị phong ấn của cậu."

"Cảm ơn cậu, Julia Plumheart."

"Cứ gọi tên tôi là được. Tôi thực sự không thích bị gọi bằng họ."

"Chúng ta... ... Chúng ta về sau vẫn có thể nói chuyện với nhau chứ?"

Nghe những lời đó, Julia có vẻ hơi bối rối, sau đó cô mỉm cười.

"Không thể."

"Tại sao?"

"Cuộc trò chuyện ngày hôm nay hoàn toàn là do tôi hứng thú nhất thời. Tôi thực sự không muốn kết bạn với bất cứ ai. Tạm biệt!"

"Cái đó... ... .Chờ chút!"

Rene chưa kịp nói hết câu, Julia Plumheart đã biến mất như một ảo ảnh.

Cùng lúc đó, Rene choàng tỉnh.

Có cảm giác như cuộc trò chuyện giữa cô và Julia vừa rồi chỉ là một giấc mơ vậy. Nhưng những cảm xúc trong đó lại quá đỗi chân thật.

'Đó có lẽ không phải là một giấc mơ.'

Ký ức về cuộc trò chuyện với Julia vẫn còn rõ ràng trong trí nhớ của Rene.

Những gì Julia đã nói. Và cả cái tên đã xuất hiện trong giấc mơ.

Heathcliff.

Người đó có liên quan gì đến ký ức đã mất của cô sao?

'Nhưng mình nên tìm người đó ở đâu đây?'

* * *

"Từ từ đã, tôi cần suy nghĩ một chút."

Alex cảm giác đầu óc mình lúc này có chút không đủ dùng do phải tiếp nhận lượng thông tin quá lớn cùng một lúc.

"Thủ lĩnh, anh là con ruột của Giáo Hoàng?"

"Năng lực bẩm sinh khiến cho anh hay b·ị đ·au đầu?"

Mọi người đều biết rằng Rudger mắc một căn bệnh m·ãn t·ính từ lâu, vì thế hắn hay phải uống thuốc để ức chế những cơn đau đầu. Nhưng không ai ngờ rằng nguồn cơn của căn bệnh đó thực ra lại đến từ năng lực bẩm sinh của hắn.

Rudger gật đầu.

"Thể chất của tôi khá đặc thù. Từ nhỏ tôi đã luôn nghe thấy giọng nói của những người lạ vang lên trong đầu. Những người có cùng huyết thống khác cũng không có triệu chứng như vậy."

"Ở một quốc gia tin vào sự tồn tại của các vị Thần thì đó quả là một khả năng phi thường. Tuy nhiên, còn phải xem người nào đang sở hữu khả năng đó."

"Tôi đã cố gắng che giấu nó tốt nhất có thể, nhưng cuối cùng cũng bị phát hiện."



Mọi người có thể hiểu tại sao các thành viên hoàng gia khác lại muốn đuổi g·iết Rudger.

Sheridan hỏi.

"Điều gì sẽ xảy ra nếu anh bị phát hiện?"

"Họ sẽ cử sát thủ đến. Hoặc dùng phương pháp khác."

"Có nhất thiết phải đuổi tận g·iết tuyệt như vậy không? Dù sao thì anh cũng đã biến mất khỏi cuộc tranh đấu quyền lực ở đó sau ngần ấy năm rồi. Có khi bây giờ còn chẳng có mấy ai biết về sự tồn tại của anh nữa ấy chứ."

"Thánh quốc Bretus đã đóng cửa đất nước gần hai mươi năm. Cô nghĩ lý do là gì?"

"Ý anh là có điều gì đó không ổn?"

"Cha ruột của tôi, vị hoàng đế thời đó, sức khỏe không được tốt lắm. Kể từ đó trở đi đã xảy ra n·ội c·hiến để giành quyền kế vị."

Tuy nhiên, vì không muốn sự việc bị lan truyền ra ngoài nên họ đã phong tỏa đất nước và xử lý bí mật nhất có thể.

"Hình như dạo gần đây Thánh quốc Bretus đã bắt đầu hoạt động trở lại."

Điều đó có nghĩa là cuộc chiến giành quyền kế vị đã kết thúc. Vị trí Giáo Hoàng tiếp theo đã được định đoạt.

Nếu một ngày, thân phận thực sự của Rudger bị lộ tẩy.

Điều gì xảy ra với hắn sẽ hoàn toàn phụ thuộc vào quyết định của vị Giáo Hoàng đó.

* * *

Cuối tuần trôi qua và ngày mới lại đến.

Buổi sáng của Theon bắt đầu.

Những người làm từ sáng sớm đã ra đường quét lá rụng trên mặt đất, dọn dẹp đường phố và sắp xếp đồ đạc.

Lúc này đã qua đầu hạ, tiết trời đã bắt đầu nóng bức khiến mồ hôi chảy ròng ròng trên trán những người công nhân.

Thời điểm mặt trời mọc, một ngày mới ở Theon bắt đầu.

Học sinh ngủ trong ký túc xá lần lượt thức dậy, các giáo sư chuẩn bị lên lớp.

Mặc dù không có lớp hôm nay nhưng Rudger vẫn đến văn phòng vào sáng sớm, hắn đang chăm chú đọc một bài báo về ma pháp.

Đây chính là đặc quyền dành cho giáo sư ở Theon.

Mọi người đều được tiếp cận nhanh hơn các tài liệu ma pháp được xuất bản bởi Tháp Ma Thuật và các hiệp hội ma pháp khác nhau.

Trong quá khứ, những tờ báo hay tuyên bố công trình nghiên cứu kiểu này sẽ không được công bố rộng rãi và rầm rộ như thế này.

Nhưng từ khi Toà Tháp Ma Thuật bị phân hoá, cạnh tranh giữa hai bên càng ngày càng lớn đã khiến cả hai bắt đầu công khai nhiều thành quả nghiên cứu nhằm tạo dựng uy tín của mình hơn. Điều này vô hình chung đã khiến lượng thông tin mà công chúng có thể biết đến ngày càng nhiều và phong phú hơn.

Đặc biệt, không lâu sau đó, sự xuất hiện của Hiệp hội các trường học trong cuộc cạnh tranh này càng khiến cho thông tin của các tờ báo càng ngày càng thú vị.

Tất nhiên, hầu hết các thông báo cho công chúng ban đầu đều khá chung chung và khó áp dụng vào thực tế. Nhưng điều này không sao cả, mọi thứ đều cần thời gian để hoàn thiện.

'Mình đoán đó là lý do tại sao những lá thư kiểu này cứ chất đống trên bàn làm việc.'

Một bên bàn trong phòng của Rudger đang chứa đầy những lá thư gửi cho hắn, đặc biệt số lượng của chúng còn có xu hướng ngày càng tăng sau trận thi đấu của hắn ở lễ hội phép thuật.

Trong lúc Rudger đang khó chịu khi phải giải quyết tất cả mớ hỗn độn này, cánh cửa phòng bỗng mở ra và Sedina bước vào.

"Giáo sư, đây là thư của hôm nay."

Sedina đặt một chồng thư mới trên tay lên bàn.

"... ... ."

Nhìn số lượng thư chất đống tăng lên gần gấp ba, Rudger tháo kính ra, day trán nói.

"Sedina Rosen."

"Có chuyện gì sao, thưa ngài?"

"Không phải ta đã bảo ngươi lọc ra mấy thứ tạp nham, chỉ để lại những thứ quan trọng thôi sao?"

"Vâng, tôi có làm theo yêu cầu của ngài."

"Vậy mấy thứ trước mặt ta là gì?"

"Chúng chính là những lá thư đã được lọc rồi ạ."

Cái quỷ gì vậy? Sao vẫn còn nhiều thế?

Rudger liếc qua những con dấu trên các lá thư. Chúng không chỉ là những con dấu từ các quý tộc trong Đế quốc Exilion mà còn có cả những quý tộc ở các vương quốc khác.



'Mình biết ngay là thắng mấy trận đấu đó chỉ rước thêm phiền phức thôi mà.'

Hầu hết các lời mời đều có nội dung dài dòng, mang phong cách quý tộc chẳng hạn như mời tham dự một bữa tiệc nào đó.

"À, ngài có thể xem qua lá thư này, nó là một lời mời khá đặc biệt."

"Được rồi."

Rudger kiểm tra con dấu kèm theo lá thư.

'Lời mời từ Toà Tháp Ma Thuật?'

Đặc biệt hơn là lời mời từ hai phe của Toà Tháp đến cùng lúc.

'Lại một phiền phức khác!'

"Đây có phải là lời mời tham gia Ngày bí ẩn không?"

"Đúng vậy."

Ngày bí ẩn

Đây là sự kiện thường niên quy tụ các pháp sư từ khắp nơi trên thế giới.

Đó là một loại lễ hội, nhưng thật khó để coi nó như một loại lễ hội phép thuật của Theon.

Mặc dù nhóm pháp sư trên đại lục này đã tiến bộ rất nhiều so với trước nhưng vẫn còn nhiều kẻ kỳ quặc. Những kẻ chìm đắm trong ma pháp đến mức phát điên.

Và những người như vậy đều sẽ tụ tập lại một nơi trong dịp đặc biệt đó.

Tất nhiên, khi những người như vậy xuất hiện cùng một chỗ sẽ không thể tránh khỏi những trận xung đột ma pháp.

Nhưng với Rudger, thứ này chỉ là một mối phiền toái khó xử lý.

Đúng là hắn thích ma pháp. Hắn thực sự thích nghiên cứu và khám phá về phép thuật.

Vấn đề là ở những lời mời này.

Lời mời lần lượt đến từ hai phe của Toà Tháp Ma Thuật và cả Hiệp hội các trường học.

Ngoài ra, các thế lực nhỏ khác cũng gửi lời mời cho hắn.

Vấn đề hiện tại là hắn nên chấp nhận lời mời của bên nào?

Dù có chấp nhận lời mời nào thì cũng sẽ đắc tội những bên còn lại. Còn nếu từ chối hết thì kết quả cũng chẳng khác gì.

Sedina chợt lên tiếng khi Rudger còn đang bận suy nghĩ đối sách.

"À. Bọn họ đều có gửi quà đi kèm những lá thư này."

"Hửm?"

Sedina bước vào phòng trợ giảng và lập tức mang theo món quà trở lại.

Thứ đầu tiên Rudger kiểm tra là một món quà được gửi từ Toà Tháp Ma Thuật cũ.

'Thứ này sao?'

Thứ đựng trong chiếc hộp nhỏ là một chiếc vòng tay. Rudger biết nó là gì.

Một tạo tác được tạo ra bởi Gehener, một Bậc thầy trong Tháp Ma Thuật.

[Vòng tay vàng của Gehener]

Rudger biết đến nó vì thứ đó quá nổi tiếng trong ngành tạo tác.

Một tạo tác đặc biệt khiến một Bậc Thầy phải mất trọn một tháng để hoàn thành.

Đó là một trong những món đồ rất có giá trị, chỉ có duy nhất mười hai chiếc được tạo ra trong một năm.

'Nếu thứ này được tung ra thị trường, không biết nó sẽ có giá trị đến mức nào nữa?'

Có thể nói Toà Tháp đã tặng hắn một món quà lớn.

Tác dụng của vòng tay vàng rất nhiều.

Ma pháp phòng thủ và t·ấn c·ông đều được tích hợp sẵn trên vòng tay, khi pháp sư không có đũa phép, nó sẽ làm tăng sự gắn kết của ma lực và bản thân người thi pháp.

Tuy nhiên, tác dụng lớn nhất của thứ này là khả năng "định vị" trong trường hợp xảy ra tình huống bất ngờ.



Rudger cười mỉa mai.

Hắn biết mình đã đắc tội những người đó nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ họ sẽ gửi cho mình một món quà trắng trợn như vậy.

Ngược lại, món quà do Toà Tháp mới gửi đến có chút ý tứ.

Họ gửi cho hắn nguyên mẫu của nhiều tạo tác mới được phát triển.

Thay vì coi đó là một món quà, có vẻ như họ muốn nhận được đánh giá phản hồi của Rudger về những thứ này hơn.

Rudger đã xem xét một số đồ vật. Mỗi thứ đều có sách hướng dẫn đi kèm.

Trong số đó, có một thứ đã thu hút sự chú ý của hắn.

'Thứ này có thể kích hoạt Bão ký ức?'

Một trong những bài báo thú vị mà Rudger đọc được gần đây là về ma pháp và trí nhớ.

Ma pháp chứa đựng ký ức và bằng cách đọc lượng ma pháp đó, người ta có thể tìm hiểu về quá khứ của một vị pháp sư.

Ở một khía cạnh nào đó, đó thực sự là một câu chuyện thú vị.

'Thật ngạc nhiên là họ không chỉ dừng lại ở việc nghiên cứu hàn lâm mà còn thực sự làm cho nó khả thi về mặt thương mại.'

Từ xa xưa, những vụ án liên quan đến phép thuật đều khiến việc truy tìm thủ phạm rất khó khăn.

Tuy nhiên, có được thứ này sẽ giúp ích rất nhiều trong việc giải quyết những trường hợp như vậy.

'Thứ này có lẽ cũng có chút nguy hiểm với mình.'

Ngoài ra còn có khá nhiều đồ vật có công dụng tinh tế khác.

'Bọn họ thực sự đã tạo ra khá nhiều thứ thú vị.'

Rudger lắc đầu và kiểm tra món quà tiếp theo.

Quà của Hiệp hội các trường học.

Món quà họ gửi rất đơn giản so với Toà Tháp nhưng lại khiến Rudger vô cùng kinh ngạc.

'Thần dược?'

Một viên thuốc trong suốt chứa trong một gói nhỏ.

Theo một cách nào đó, thứ trông giống như một hạt cườm xinh đẹp này rõ ràng là một loại thần dược. Không giống như các loại thuốc phục hồi ma pháp bị cạn kiệt, đây là vật phẩm giúp tăng giới hạn sức mạnh ma pháp của một người.

Có thể nói đây là món quà tuyệt vời nhất đối với Rudger lúc này.

Sedina đang lặng lẽ quan sát tình hình liền thận trọng mở miệng.

"Ngài sẽ nhận lời mời của bên nào?"

"À."

Trong tình huống này, chắc chắn Rudger sẽ gặp khó khăn khi quyết định nên chọn cái nào.

"Sedina, ngươi nghĩ sao?"

"Hả? Tôi sao dám..."

"Cứ nói, ta cho phép."

"À, vâng."

Sedina rất phấn khích.

"Tôi nghĩ Tháp Ma Thuật cũ sẽ tốt hơn. Bởi vì họ vẫn có quyền lực khá lớn. Tốt hơn hết chúng ta không nên gây mâu thuẫn với họ."

"Vậy sao?"

Rudger gật đầu không tỏ rõ ý kiến.

"Nhưng chỉ thế thôi là chưa đủ."

"Vậy món quà từ Tháp Ma Thuật mới thì sao? Nhìn vào xu hướng phát triển nhanh chóng gần đây, trong tương lai chắc chắn bọn họ có khả năng vượt qua bên kia...."

"Không. Ý ta không phải vậy. Tại sao ngươi nghĩ ta chỉ nên nhận một món quà?"

Đôi mắt của Sedina mở to như thể cô đã nghe nhầm điều gì đó.

Nhưng cô không hề nghe nhầm vì Rudger đã thản nhiên nói tiếp.

"Ta có thể lấy hết."

/*Ngày bí ẩn (Day of Mystery hay Geheimnisnacht Eve) là ngày đánh dấu thời điểm mặt trăng đen Morrslieb và mặt trăng trắng Mannslieb đều tròn trịa trên bầu trời đêm. Điều này chỉ xảy ra một lần mỗi năm đối với Thế giới đã biết và được coi là thời điểm mà bức màn giữa thế giới phàm trần và các bình diện tồn tại khác trở nên mỏng manh, đôi khi đến mức nguy hiểm.

Ngày Bí ẩn được dành riêng cho Morr, vị thần của c·ái c·hết, nhiều lễ hội kỳ lạ và độc đáo diễn ra vào ngày lễ này trên khắp Đế quốc. Những lời tiên tri thường được thực hiện, đôi khi có kết quả ngoạn mục hoặc đáng sợ. Con người cũng lấy ngày này để tỏ lòng thành kính với tổ tiên, và đôi khi những vị Tổ tiên này quay trở lại để trò chuyện với người sống.

Đây là một chi tiết trong thế giới của Warhammer - một trò chơi c·hiến t·ranh thu nhỏ phổ biến nhất trên thế giới, đặc biệt là ở Anh. Ấn bản đầu tiên của cuốn sách về luật chơi được xuất bản vào tháng 9 năm 1987 và ấn bản thứ chín được phát hành vào tháng 7 năm 2020.*/