Flora nghĩ nghiên cứu của giáo sư Rudger không khó như cô vẫn tưởng. Nhưng nhìn biểu hiện của những người khác, ngay cả Freuden cũng gặp khó khăn không nhỏ, Flora lại cảm thấy có chút kỳ quái. Chẳng lẽ tiêu chuẩn của cô có hơi cao sao?
'Có lẽ vẫn còn một người mình cần chú ý... ... .'
Flora liếc nhìn Julia Plumheart.
Mái tóc trắng bí ẩn và khuôn mặt xa lạ không biểu lộ chút cảm xúc nào. Nữ sinh đó giống như một con búp bê làm bằng tuyết, trông thật tinh khiết.
Nghe nói người này là tân sinh đứng đầu năm nay?
Flora Lumos có chút để ý khi nhìn về phía Julia Plumheart, đối phương dường như cũng cảm nhận được ánh nhìn của cô ấy nên nhìn lại. Ánh mắt hai người giao nhau trong không trung rồi nhanh chóng vụt qua, không ai thay đổi biểu cảm trên gương mặt.
Bọn họ đều ngầm đồng ý không nhất thiết phải cạnh tranh với người kia. Quan hệ của hai người không thân thiết cũng chẳng phải thù địch đến mức phải ganh đua với nhau.
Sự quan tâm của Flora ngay từ đầu không dành cho những học sinh như Julia Plumheart. Đôi mắt cô quay sang giáo sư.
Rudger cũng liếc nhìn về phía Flora Lumos như thể hắn cảm nhận được ánh mắt của cô ấy, sau một lúc hắn gật đầu khi nhìn thấy thành quả của cô học trò rồi liền quay đi xem những người khác.
Chỉ có như vậy?
Flora rất không hài lòng. Giáo sư chẳng buồn hỏi thăm hay khen ngợi cô ấy lấy một lần.
Có lẽ kỳ vọng của giáo sư Rudger vào cô ấy cao hơn những gì bản thân cô ấy tưởng?
Trên thực tế thì ngược lại, Rudger coi thành tích của Flora là điều hiển nhiên vì thiên phú mà Flora biểu hiện từ trước đến giờ. Đó cũng là lý do hắn không quá sát sao việc theo dõi với Flora vì hắn tin con bé có thể tự mình hoàn thành toàn bộ những yêu cầu hắn đưa ra.
Điều này vô tình gây tổn thương cho Flora Lumos.
Trong mắt Flora Lumos, cô bé thấy giáo sư đối xử rất tốt với nữ sinh tên Rene kia. Bình tĩnh giải thích cho một học sinh chưa khám phá ra đường dẫn ma pháp, hỗ trợ cho học sinh đó từng thao tác hay vướng mắc khi vừa gặp phải.
Dù giáo sư Rudger biểu hiện như không có gì nhưng Flora có thể nhạy bén nhận ra giáo sư đối xử đặc biệt với nữ sinh tên Rene kia so với những người khác.
'... ... Thật không công bằng.'
Flora nhìn vào thần chú mà mình đã tạo ra. Nó hoàn hảo đến mức gần như không có chỗ nào để chê.
Flora mạnh dạn xóa nó đi rồi giơ tay lên.
"Giáo sư, em có câu hỏi."
Nghe những lời đó, Rudger quay lại. Trong ánh mắt của hắn có chút nghi hoặc. Flora ngập ngừng một lúc rồi cắn răng mở miệng.
"Có chút sự cố khi em thi triển ma pháp. Em nên làm như thế nào ạ?"
"... ... Chuyện gì vậy?"
Rudger bước tới chỗ Flora Lumos.
"Chính xác thì trò gặp vấn đề gì?"
"À, em... ... .thực ra thì....."
"Trò trông có vẻ không khoẻ. Trò bị sốt sao?"
"Hả? À không, em thực sự không thấy mệt chút nào... ... ."
Rudger đặt tay lên trán Flora để kiểm tra nhiệt độ.
Mặt của Flora Lumos đỏ bừng. Cô không ngờ tới hành động trực tiếp này của giáo sư.
"Hừm. Có vẻ không phải do sốt. Trò thử thực hiện lại ma pháp xem."
"... ... Vâng."
Kết quả là Flora tự nhiên phóng thích ma pháp như bình thường, hoàn toàn theo bản năng và nó hoàn hảo không tỳ vết.
"Tốt. Có vẻ như không có vấn đề gì."
"Ơ?"
Flora chợt nhận ra sai lầm của mình. Đáng lẽ cô ấy nên cố ý làm sai mới đúng. Nhưng lúc này hối hận thì đã quá muộn.
"Ta nghĩ trò ổn rồi. Cứ tiếp tục phát huy như vừa rồi là được."
Rudger nhanh chóng đưa ra nhận xét rồi quay lại theo dõi tình hình của những người khác.
* * *
Một tuần đã trôi qua.
Cuộc nghiên cứu đã kết thúc như dự định. Các học sinh không cần phải uống thuốc ức chế ma pháp nữa. Ai nấy đều vui sướng vì họ cuối cùng cũng được sử dụng ma pháp một cách bình thường.
"Cơ thể trở nên nhẹ nhàng hơn. Chỉ mới một tuần thôi nhưng dường như có gì đó đã thay đổi."
Rene kiểm tra tình trạng cơ thể, thầm giật mình kinh ngạc.
Khi áp lực đè nặng lên cơ thể đã biến mất, Rene cảm thấy như mình mọi hành động của bản thân đều nhanh nhẹn hơn trước.
"Chúng ta cần đo lại lượng sức mạnh ma thuật giải phóng của các trò."
Các học sinh lần lượt làm theo hướng dẫn của Rudger.
Có một chiếc bục lớn trên sàn, ở giữa nó là một tạo tác trông giống như một quả cầu pha lê.
Phương pháp khảo sát rất đơn giản. Chỉ cần đặt cả hai tay lên quả cầu pha lê và để càng nhiều ma lực của bản thân chảy vào đó càng tốt. Thời gian tối thiểu là ba giây.
Sáu người thay phiên nhau hoàn thành.
"Đã có kết quả."
Các học sinh đều hồi hộp chờ đợi kết quả từ Rudger. Ngay cả Julia Plumheart, người vốn luôn thoải mái nhất, lúc này cũng không giấu được sự lo lắng.
"Giá trị trung bình chúng ta đã đo một tuần trước là khoảng 12%. Kết quả đo được ngày hôm nay: lượng ma pháp phóng thích trung bình của sáu người là 36% tăng 24% so với trước. Nếu chỉ nhìn vào các con số, lượng ma pháp đã tăng gấp ba lần. Có sai sót tùy từng người, nhưng khoảng ba lần là đúng."
"Ba, ba lần?"
Các học sinh và những người quan sát đều trợn tròn mắt khi Rudger công bố số liệu. Mọi người không thể ngờ rằng kết quả lại tốt như vậy.
"36%? Làm sao có thể có được con số như vậy?"
"Không thể nào sai số lại lớn như thế. Thực sự là tăng trưởng lớn như vậy sao?"
Vì nghi ngờ nên mọi người đã thử đo lại hai ba lần nhưng kết quả vẫn giống nhau.
"Trời đất ơi, tăng gấp ba lần!"
"Đúng là mình cảm thấy có thêm chút năng lượng, nhưng thực sự đến mức đó sao?"
Aidan, Rene và Erendir hoàn toàn hạnh phúc. Flora, Julia và Freuden tuy không thể hiện ra ngoài nhưng cũng thầm cảm thán trước những thay đổi của chính mình.
Flora nhìn chằm chằm vào Rudger với vẻ kinh ngạc.
Giáo sư vẫn như mọi khi, thầy đứng với tư thế vững vàng, thẳng tắp khi quan sát hay công bố kết quả. Không giống như những người xung quanh đang bị sốc, sự tồn tại của giáo sư có vẻ vô cùng tách biệt. Flora dường như không hề cảm thấy niềm vui nào từ khuôn mặt của giáo sư khi thí nghiệm thành công hay bất cứ điều gì tương tự. Biểu cảm của giáo sư bình tĩnh đến mức đáng sợ.
'Giáo sư biết chắc mọi chuyện sẽ diễn ra như thế này sao?'
Flora biết giá trị mang lại của nghiên cứu này rất lớn. Tuy nhiên, trước khi chưa thể chứng minh nó khả thi thì tính may rủi của nó vẫn còn. Một phương pháp chưa từng được biết đến cùng kết quả chưa biết có thành công hay không.
Nhưng giáo sư vẫn tuyển người tiến hành nghiên cứu lâm sàng, công khai nguyên lý của phương pháp thần kỳ đó. Giả sử trong trường hợp thất bại, Flora biết sẽ có bao nhiêu lời chế giễu xuất hiện, danh tiếng cũng như hình ảnh của giáo sư có thể sụp đổ trong phút chốc.
Tuy nhiên, giáo sư không sợ hãi và vẫn làm điều mạo hiểm đó. Vì vậy mới có được kết quả như hiện tại. Flora Lumos nhất thời không biết nói gì, cảm xúc trong cô lúc này vô cùng phức tạp.
Về phía Rudger, hắn cảm thấy không quá bất ngờ khi thấy kết quả đã thành công. Dù sao đây cũng là những gì trong dự tính. Tuy có tính toán tới một số biến cố có thể xảy ra nhưng may thay, cuối cùng mọi chuyện cũng tốt đẹp.
Lúc này, vị pháp sư của Tháp Ma thuật cũ đang tự mình đứng trước dụng cụ đo sức mạnh ma thuật kiểm tra số liệu.
"Không thể tin được. Có quá nhiều thay đổi chỉ trong một tuần. Nhìn thế nào cũng thấy bất khả thi. Có khi nào dụng cụ bị lỗi không?"
Đại diện từ Hiệp hội các Trường học cũng gật đầu đồng tình.
Pháp sư của Tháp Ma Thuật truyền ma pháp vào dụng cụ đo để kiểm chứng suy đoán của mình. Ánh mắt người này run lên khi nhìn thấy kết quả.
[Lượng ma pháp giải phóng tối đa: 15%]
Con số này chưa bằng một nửa số lượng học sinh hiện tại. Nhưng con số này không hề thấp. Từ góc độ pháp sư bình thường mà nói thì nó ở mức khá tốt. Nhưng điều khiến pháp sư này bối rối nhất là thông số này phù hợp với lượng sức mạnh ma thuật mà ông ta vừa giải phóng.
Điều này có nghĩa là dụng cụ không sai.
Vậy thì chỉ có thể là....
"Ngài không tin kết quả thí nghiệm sao?"
Giọng nói của hiệu trưởng đột nhiên lọt vào tai vị pháp sư, ông ta khẽ run lên.
"Không. Không phải. Chỉ là ta có chút tò mò thôi. Haha."
"Vậy sao? Tôi thực sự vui mừng khi biết rằng sự hiểu lầm đã được giải quyết."
"Haha."
Vị pháp sư cười ngượng nghịu.
"Việc kiểm chứng đã xong, chúng ta xin phép đi trước."
Hai vị đại diện lần lượt rời khỏi phòng sau khi để lại những nhận xét sáo rỗng. Chỉ có duy nhất vị pháp sư tên Rushek cúi đầu lịch sự chào bọn họ trước khi rời đi.
Hiệu trưởng cũng đáp lại bằng một cái gật đầu nhẹ rồi quay sang nhìn Rudger.
"Cảm ơn giáo sư Rudger. Anh đã làm rất tốt."
"Vẫn còn hơi sớm để nói điều đó. Để xóa tan hoàn toàn mọi sự hoài nghi, chúng ta vẫn cần phải kiểm tra lại định kỳ trong ba ngày tới. Chúng ta phải chứng minh rằng đây không phải là kết quả ngắn hạn."
Rất có thể sẽ có người cho rằng lượng ma pháp tức thời tăng lên do tác dụng của thuốc. Để ngăn chặn điều đó, Rudger đã lên kế hoạch bổ sung thêm các phép đo trong ba ngày.
Mọi người đều biết tác dụng của hầu hết các loại thuốc thần kỳ đều không kéo dài quá một ngày. Vì vậy, cần có những điều chỉnh chi tiết hơn để xóa bỏ hoàn toàn mọi nghi ngờ.
"Ta có thể tưởng tượng được khi nghiên cứu này được công bố, cộng đồng học thuật sẽ náo động ra sao."
"Tôi tin rằng ngài vẫn chưa quên lời hứa của mình."
"Chắc chắn rồi. Giáo sư Rudger có thể tin tưởng vào lời cam kết của chúng ta."
"Chúc mừng anh, giáo sư Rudger. Ta tin rằng sẽ sớm có nhiều người biết đến khám phá vĩ đại của anh."
"Tôi cũng mong vậy."
Rudger đưa ra một câu trả lời mơ hồ. Hắn không bận tâm đến kết quả này, tâm trí của Rudger hiện tại đang nghĩ đến những hậu quả khi nghiên cứu này được công bố.
'Thực sự không còn đường quay lại nữa rồi.'
Bây giờ hắn đã truyền bá phương pháp mà Sư phụ đã dạy, hắn cuối cùng cũng không thể trốn đi đâu được nữa.
Rudger đang suy tính đối sách. Khi bọn họ gặp nhau, hắn có nên xin lỗi trước không? Không biết nếu làm như vậy thì h·ình p·hạt của hắn có giảm đi tý nào không?
Sư phụ là một người khó đoán. Có khi Người lại ra tay thủ tiêu hắn không chừng.