Giáo Sư Gián Điệp

Chương 240: Cuộc hội ngộ đẫm máu (2)



"Sư phụ, Người nhất quyết phải làm như vậy sao?"

Rudger hỏi với vẻ lo lắng khi nhìn vào sư phụ mình. Bình thường, sư phụ hắn luôn trong trạng thái buồn chán, không có hứng thú với bất kỳ thứ gì. Nhưng hiện tại, trông Người rất có sức sống, vui vẻ như một đứa trẻ thực sự khi nhận được quà.

Rudger thầm thở dài. Thôi được rồi, nếu sư phụ vui thì hắn ăn chút đau khổ cũng không sao.

"Lâu lắm ta mới có hứng ra tay như thế này. Đừng có khiến ta thất vọng đấy, tên nhóc thối kia!"

"... ... ."

"Bổn phận của đồ đệ không phải là làm cho sư phụ vui vẻ hay sao? Cất cái biểu cảm như sắp c·hết đó đi cho ta. Tươi tỉnh lên!"

"Trong tình huống này ai mà vui cho nổi......."

"Mi không muốn cũng phải làm. Đây là mệnh lệnh của sư phụ."

Rudger không khỏi thở dài trước những lời nói vô lý đó. Hắn đã từ bỏ việc cố gắng thuyết phục sư phụ mình.

Bây giờ vẫn là ban ngày, [Ater Nocturnus] không thể phát huy tối đa hiệu quả của nó. Nhưng Rudger biết, kể cả có là màn đêm đi chăng nữa, ma thú của hắn cũng chưa chắc có hiệu quả trước sư phụ. Ngược lại, bóng đêm mới là thời điểm sư phụ hắn hưng phấn nhất.

Rudger nhẹ nhàng rút quyền trượng từ trong bóng tối ra. Thứ xuất hiện trên tay hắn là một chiếc gậy chống sang trọng dành cho quý ông có khắc hình con quạ trên tay cầm.

"Con tới đây!"

* * *

"Quý cô Merylda, hôm nay đây là lần đầu tiên cô đến đây phải không?"

"À, đúng vậy."

Merylda trả lời câu hỏi của Alex có phần gay gắt. Điều này cũng không có gì khó hiểu, bất kỳ ai giữa đường bị chen ngang và bị kéo đi như cô ấy cũng sẽ không có chút xíu thiện cảm nào với kẻ đột nhiên xuất hiện như Alex.

Tuy nhiên, dù Merylda đã nói như vậy nhưng trên mặt Alex thậm chí không có chút biểu cảm lạnh lùng hay khó chịu nào, như thể cậu ta không nhìn thấy biểu cảm chán ghét đó.

"Tôi nghe nói cô còn là giáo sư tại Theon. Quả là tuyệt vời. Đó là chức vị không phải ai cũng có thể được nhận."

"Chà, cũng không quá khó đâu."

Merylda bình tĩnh nói, nhưng khóe miệng cô ấy có xu hướng sắp nhếch lên trước những lời tán dương không ngừng của Alex. Dù sao thì cũng chẳng có ai từ chối nghe những lời khen ngợi bản thân.

Alex vẫn giữ nụ cười lịch thiệp trên môi, trong đầu không ngừng phân tích người bên cạnh.

Người tên Merylda này bên ngoài trông có vẻ lạnh lùng nhưng thực tế khá thân thiện. Tuy cô ta cố tỏ vẻ bản thân là một người trải đời nhưng khi thật sự tiếp xúc, Alex lại không cảm nhận được điều đó. Trong mắt của cậu ta, đối phương không khác gì một bông hoa trồng trong nhà kính.

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Alex kết luận người tên Merylda này không phải đối tượng nguy hiểm như trong lời nhắn của Hans.

Tuy nhiên, để đề phòng, cậu ta vẫn nên theo sát cô nàng này để tránh cô ta làm gì đó bọn họ không lường trước được.

Nghĩ như vậy, Alex tự nhiên dẫn Merylda và Cheryl đi dạo. Cả hai hẳn đang nghĩ rằng Alex đang dẫn họ đến một buổi biểu diễn âm nhạc, nhưng thực tế thì ngược lại. Alex đang cố tình rẽ đường và dẫn họ đến một nơi khác.

Alex biết cô bé đằng sau rất thông minh, phương pháp này không thể lừa bọn họ lâu được. Nhưng ít nhất cậu ta có thể câu thời gian cho Rudger rời khỏi tầm mắt của bọn họ.



* * *

Rudger ra đòn t·ấn c·ông phủ đầu. Ma pháp hoàn thành nhanh chóng nhờ sự gia tốc của [Mã nguồn]. Vô số phép thuật đầy màu sắc biến thành một ngọn giáo ánh sáng bắn về phía Grander.

Grander huýt sáo trước đòn t·ấn c·ông màu mè của học trò.

"Ồ. Đây là thứ mà nhóc đã cho ta xem hồi đó hả?"

Grander cười toe toét, ma thuật tụ lại quanh người cô ta với tốc độ chóng mặt. Ngay lập tức, một rào cản ma pháp hình cầu xuất hiện. Không có bất kỳ tiếng niệm chú hay kỹ thuật thi triển nào, thuộc tính ma pháp cũng không hề hình thành rõ rệt.

Tuy nhiên, nếu ma pháp được thực hiện bởi một pháp sư cấp tám thì câu chuyện lại khác. Chiếc khiên phép thuật mạnh hơn nhiều so với sức mạnh của một rào cản ma thuật thông thường, có thể dễ dàng làm chệch hướng cả hỏa lực của một khẩu đại bác.

Mười lớp khiên chắn xuất hiện đối kháng với ngọn giáo ma thuật của Rudger.

Keeeenggggggg!

Ma thuật đập vào khiên chắn ngay lập tức p·hát n·ổ và biến mất, thậm chí chẳng thể tạo ra một vết xước nhỏ nào.

Nhưng nhìn vẻ mặt của Grander trông không có chút nào buông lỏng. Cô ta đang chờ đợi một thứ gì đó khác. Cô ta biết, bản thân phép thuật vừa rồi chỉ là một thủ đoạn đánh lừa. Đối phương chắc chắn phải có hậu chiêu.

Đúng như Grander nghĩ.

Đột nhiên, cô ta nhạy bén cảm giác được phản ứng ma thuật xảy ra ở hai phía.

"Hô."

Phép thuật trong tích tắc được thực hiện bên trong hàng rào phép thuật. Grander ngay lập tức nhận ra rằng đó là thứ ma pháp xuyên không gian của tên đệ tử.

Faaah!

Một v·ụ n·ổ ánh sáng bùng lên.

Ánh sáng xuất hiện và bao trùm quá nhanh khiến tầm nhìn của Grander tạm thời bị mất đi. Và Rudger đã tận dụng khoảng trống đó. Rào cản ma thuật tuy vẫn còn nhưng Rudger thông qua [Ater Nocturnus] xuất hiện cách Grander một khoảng ngắn.

Tay cầm của cây trượng quay nửa vòng, Rudger lặng lẽ rút ra một thanh kiếm trắng tinh từ bên trong. Hắn không do dự vung thanh kiếm của mình về phía chiếc cổ thanh tú của người trước mặt.

Đó là một đòn đánh chí mạng. Grander đang trong trạng thái nhắm mắt lại không thể phản kháng được.

Xoẹt.

Một tia sáng lóe lên, đầu của Grander bị cắt đứt. Chiếc khiên ma thuật màu đỏ biến mất, cơ thể của Grander đang lơ lửng trên không liền rơi xuống đất. Máu chảy lênh láng trên mặt đất.

Rudger đáp xuống đất từ phía xa, im lặng nhìn sư phụ mình.

Lúc này, thân thể của Grander vốn đang ngã trên cỏ đột nhiên vùng thẳng dậy.

Biểu cảm của Rudger không có chút nào kinh ngạc. Bởi vì hắn đã nhìn thấy cảnh này vô số lần trong quá khứ.

Một năng lượng màu đỏ tươi dao động như một làn sương mù trên mặt cắt ngang của chiếc đầu bị cắt đứt và ngay sau đó cái đầu ngay lập tức liền lại.

Grander khẽ lắc đầu rồi đứng dậy.



"Nỗ lực tốt đấy, tên nhóc kia. Nhưng vẫn chưa đủ."

Grander vừa nói vừa duỗi chiếc ô trong tay ra và nhắm vào Rudger.

Ma pháp kỳ diệu ngay lập tức phát sinh. Một tia sáng màu đỏ như máu bắn về phía Rudger.

Bóng của [Ater Nocturnus] lan rộng trên mặt đất tạo thành hai cánh tay khổng lồ vươn ra chặn lại đòn t·ấn c·ông của Grander.

Bóng tối và ma thuật đỏ như máu v·a c·hạm tạo ra một t·iếng n·ổ lớn.

Rudger bị đẩy lùi bởi dư chấn của v·ụ n·ổ. Sau khi dư âm của v·ụ n·ổ lắng xuống, hắn thận trọng quan sát xung quanh rồi nghiêm túc lên tiếng.

"Người tính g·iết con đấy à?"

Ngay trước mặt hắn lúc này là một vết nứt khổng lồ được tạo ra bởi vụ v·a c·hạm ban nãy. Mặt đất lúc này bị tàn phá nặng nề như thể vừa bị oanh tạc bởi vô số bom đạn. Đây không còn là quy mô cuộc chiến giữa những pháp sư bình thường nữa rồi.

"Không phải còn chưa c·hết sao? Tiếp tục."

Ngay khi Grander mỉm cười, bầu trời liền chuyển sang màu đỏ.

Rudger ngẩng đầu lên. Mặc dù hiện đang là ban ngày, nhưng ma thuật đỏ như máu của sư phụ hắn đã nhuộm đỏ bầu trời, khung cảnh lúc này không khác gì hoàng hôn đang xuống, trông vô cùng u ám, mỹ lệ.

Vô số sương mù ngưng tụ lại biến thành những ngọn giáo đỏ thẫm. Số lượng lúc này ước chừng đã không dưới nghìn chiếc.

[Huyết Pháp] ma thuật được Grander sử dụng, là một dạng ma pháp đặc biệt. Nó đặc biệt vì tính điên rồ và sức công phá kinh khủng. Loại ma thuật này phải có vật dẫn trung gian là máu của người thi triển, lượng tiêu hao tỷ lệ thuận với uy lực của ma pháp.

Nếu một người bình thường sử dụng ma pháp này, người đó chắc chắn sẽ c·hết vì mất máu. Chính vì lý do này mà [Huyết Pháp] bị coi là phép thuật hắc ám, ma thuật của quỷ dữ và bị tất cả các pháp sư hiện đại tẩy chay.

Tuy nhiên, Huyết tộc không bị giới hạn bởi những thứ như vậy. Máu của huyết tộc là loại thuốc dẫn ma thuật vô cùng đặc thù. Grander đã thành công dung hợp toàn bộ ma thuật của mình vào máu khiến uy lực của ma pháp tăng lên không chỉ theo cấp số nhân. Tác dụng phụ xảy ra trong quá trình này đã hoàn toàn bị ngăn chặn bởi sức mạnh của một pháp sư cấp tám.

Nhìn biểu cảm của Grander chẳng có chút nào gọi là sẽ nương tay. Đối với cô ta, ngay cả khi Rudger c·hết vì không thể ngăn chặn đòn t·ấn c·ông này, đó cũng là lỗi của hắn vì quá yếu.

Đây chính là phương pháp giảng dạy của Grander.

Bạo lực, thuần tuý chỉ có b·ạo l·ực.

Ực.

Rudger lập tức đổ lọ thuốc hồi phục ma thuật vào miệng rồi nuốt xuống.

Vụt vụt vụt.

Những ngọn giáo đỏ từ trên trời trút xuống như mưa theo cử chỉ ra hiệu của Grander.

Rudger ra lệnh cho ma thú của mình. [Ater Nocturnus] nhận lệnh của chủ nhân ngay lập tức phản ứng. Sau lưng Rudger mọc lên đôi cánh đen tuyền sải rộng, quấn lấy thân thể hắn và quay cuồng dữ dội chống lại những đợt t·ấn c·ông của những mũi giáo.

Những ngọn giáo đỏ thẫm như máu b·ị đ·ánh bay ra ngoài mỗi khi v·a c·hạm với cơn lốc màu đen.



Grander bật cười khi nhìn thấy cảnh tượng đó.

"Ha ha ha! Bóp méo không gian hả? Ý tưởng không tồi!"

Nếu Rudger có thể định vị tọa độ và truyền ma thuật đến đó, thì ngược lại, hắn cũng có thể thêm một điểm vào tọa độ hiện có và làm cho không gian bị bẻ cong. Để làm được như vậy, hắn cần phải có một cái bóng trung gian làm phương tiện để di chuyển. Dù có tiêu tốn một lượng lớn ma lực, nhưng Rudger có thể bù đắp sự thiếu hụt đó bằng thuốc.

Nhìn lớp phòng thủ của người trước mặt, Grander bình tĩnh nhận xét.

"Khiên chắn không tệ. Tuy nhiên, điểm yếu quá rõ ràng, nhóc chỉ có thể đứng yên một chỗ."

Vô số ngọn giáo đỏ như máu bật ra khỏi mặt đất sụp đổ như băng tan. Ma thuật đỏ ngay lập tức bao vây bóng đen bảo vệ Rudger.

"Nhóc có thể làm chệch hướng tất cả các đòn t·ấn c·ông lao tới mình, nhưng như thế này thì sao?"

Grander đưa tay về phía bóng tối, siết chặt tay của mình.

Ma thuật đỏ như máu bao quanh Rudger dưới dạng một chiếc nhẫn biến thành hàm của một con quái vật khổng lồ và ngay lập tức nuốt chửng khu vực xung quanh.

Đoàng──!

Một tia sáng khổng lồ đột nhiên p·hát n·ổ và xé nát con quái vật.

Nhìn bóng tên đệ tử xuất hiện ở trung tâm tia sáng, Grander cảm thấy trái tim lạnh buốt của mình bỗng hưng phấn một cách lạ thường. Cô ta biết đó là trực giác của một pháp sư cấp tám và bản năng của huyết tộc đang nhắc nhở mình.

Phép thuật mà Rudger sử dụng lúc này không phải là phép thuật hiện đại.

"Ha ha ha. Đúng như ta mong đợi, thật tuyệt vời! Ma pháp không cần bất kỳ kỹ thuật thi triển hay công thức nào! Tên nhóc nhà ngươi đã thành công tái tạo lại ma pháp thần thánh đã thất truyền từ xa xưa!"

Grander bật cười. Tròng mắt màu đỏ của cô ta dần dần to ra và toàn bộ đôi mắt của Grander chuyển sang màu đỏ.

Rudger lặng lẽ giải phóng phép thuật của bản thân.

"Gevurah."

Hình ảnh Cây sự sống Kabbalah bằng ánh sáng xuất hiện phía sau Rudger. Cùng lúc đó, một cột lửa khổng lồ bốc lên từ mặt đất và nhấn chìm Grander.

Không phải Grander không tự vệ mà là kết giới ma thuật mà cô ta triển khai đã cháy rụi và tan biến ngay khi chạm vào ngọn lửa này.

Sức mạnh của tổng lãnh thiên thần Camael, Sephira thứ năm của Cây sự sống Kabbalah hay còn được gọi với cái tên Ngọn lửa của Chúa. Nếu sức mạnh điều khiển lửa của Michael tập trung vào việc thanh lọc thì ngọn lửa của Camael thực sự tập trung vào 'sự hủy diệt'.

Chỉ có Ngọn lửa của sự hủy diệt mới có thể nghiền nát ma thuật mạnh mẽ như [Huyết Pháp] của Grander.

Cột lửa nhấn chìm Grander, xoay tròn dữ dội và tạo thành một cơn lốc.

Rudger nhìn chằm chằm vào cột lửa phía trước. Thế lửa lúc này mạnh đến mức một pháp sư bình thường chắc chắn đã bị biến thành tro bụi nếu tiếp xúc với nó lâu như vậy.

Ha ha ha.

Bên trong vang lên tiếng cười không ngừng.

Puhwaak!

Cùng lúc đó, hai cánh tay to lớn màu đỏ tươi thò ra từ khe hở của ngọn lửa đỏ tươi.

/*Gevurah: là thuộc tính thứ năm trong số mười Sefirot của cây sự sống Kabbalah và là thuộc tính thứ hai trong số các thuộc tính cảm xúc của Sự sáng tạo, tương ứng với ngày sáng tạo thứ hai. Gevurah là "bản chất của sự phán xét và giới hạn" tương ứng với sự sợ hãi và nguyên tố lửa.

Camael là một tổng lãnh thiên thần trong thần học Do Thái và Cơ Đốc giáo, được biết đến như một trong mười hai thiên thần Kabbalah, được giao cho cai quản Sefirot Gevurah, cùng với hành tinh Sao Hỏa.*/