Giáo Sư Gián Điệp

Chương 280: Bí mật ngàn năm (1)



"Tốt. Hiện tại là thời gian hoạt động tự do."

Caroline Monarch sau một lúc đánh giá các học viên đã sớm cho họ thời gian rảnh rỗi đi dạo xung quanh.

Phố Xưởng là một địa điểm du lịch chủ yếu sản xuất các vật phẩm cơ khí cũng như tạo tác ma thuật. Đây cũng là nơi du khách mua rất nhiều đồ lưu niệm vì có nhiều đồ thủ công bằng máy móc dễ thương.

'Có lẽ bây giờ là thời điểm thích hợp... ... .'

Aidan hy vọng rằng có thể tận dụng cơ hội này để nói chuyện với Leo. Lúc cậu ta quay sang phía Leo, Aidan bỗng thấy Leo có chút bất thường.

Leo phía xa nhìn ngó xung quanh rồi lặng lẽ rời khỏi đoàn người và đi vào một con hẻm. Tuy hành động của cậu ta rất thận trọng nhưng sắc mặt của Leo không hề tốt chút nào, có vẻ như chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó.

Aidan tự hỏi lúc này mình nên làm gì. Nếu cậu ta gọi Tracy bây giờ, hai người bọn họ sẽ rất khó đuổi kịp Leo. Nhưng Aidan nghĩ Tracy chắc chắn sẽ rất tức giận nếu cậu ta đi theo Leo một mình.

Ngay lúc Aidan do dự, bóng lưng Leo đã biến mất phía trong con hẻm. Không hiểu sao Aidan có trực giác rằng nếu để mất dấu Leo ở đây, cậu ta sẽ không bao giờ có thể gặp lại người bạn của mình nữa. Không chần chừ, Aidan quyết định tin vào bản năng của mình. Cậu nhanh chóng chạy vào bên trong con hẻm.

* * *

Quay trở lại bên trong Hoàng cung, ba người Rudger vẫn đang không ngừng suy nghĩ khi nhận được tin tức từ Hans gửi đến.

"Hai người nghĩ dưới lòng đất là thứ gì?"

"Ta không thể dự đoán chính xác."

Rudger nheo mắt trước những lời phát ra từ miệng đối phương. Eileen vừa nói vừa nâng tách trà lên.

"Anh nghĩ lịch sử của Đế quốc này đã kéo dài bao lâu?"

"Mọi người đều nói nơi đây đã có lịch sử cả nghìn năm."



"Đúng vậy. Nghìn năm. Rất lâu đúng không? Với một người bình thường, đó thực sự là một đoạn lịch sử khổng lồ."

Eileen cười khúc khích rồi lắc đầu.

"Nhưng thực ra thời gian ngắn hơn thế rất nhiều. Thực tế, thời gian tồn tại của Đế quốc Exilion còn chưa đến năm trăm năm."

"Vậy cũng đã là rất lâu rồi."

"Thế anh có biết trước khi Đế quốc Exilion thành lập, vùng đất này là chỗ nào không?"

Rudger suy nghĩ một lát rồi lắc đầu. Năm trăm năm không phải là một khoảng thời gian nhỏ, ngay cả những tư liệu sử học hiện đại cũng không hề có bất kỳ ghi chép chi tiết nào về những gì đã diễn ra trước khi Lindebrugne hình thành.

"Anh không biết cũng không có gì lạ."

"... ... ."

Vẻ mặt của Rudger dần trở nên nghiêm túc, hắn biết những điều vị Công chúa này định nói tiếp theo chắc chắn không hề đơn giản.

"Đây là chuyện cho đến hiện tại cũng chỉ có rất ít người biết. Theo những tư liệu bên trong Hoàng gia lưu lại, vùng đất này năm trăm năm trước thuộc về một vương quốc khác. Tuy nhiên, không biết vì lý do gì, hoàng đế của vương quốc đã bị phế truất và không lâu sau, vương quốc đó đã bị xoá sổ."

"Thế lực nào lại có đủ quyền lực có thể phế truất một hoàng đế?"

"Theo những tài liệu ta đọc được, ngay cả những nhân vật trong hoàng gia lúc đó cũng đều bị thay thế. Ở thời đại mà khoa học kỹ thuật chưa ra đời, nhận thức của con người vẫn còn hạn chế, anh nghĩ thế lực nào có thể làm được tất cả những chuyện đó?"

"... ...."

"... ... Ý cô là ....... Thánh quốc?"

"Đúng vậy. Những công trình kiến trúc phía dưới Lindebrugne hiện tại phần lớn thuộc về Đế chế trước. Hầu như mọi người sẽ chỉ biết thủ đô của Exilion có hệ thống đường cống ngầm rộng lớn và phức tạp, nhưng thực ra tất cả chỉ là bề nổi của tảng băng chìm mà thôi."



Câu chuyện này khiến mọi thứ trở nên rõ ràng hơn không ít. Tuy nhiên, quy mô của cơ sở khổng lồ bên dưới lòng đất vẫn quá lớn nếu coi nó là hệ thống thoát nước tồn tại từ thời Trung Cổ cách đây năm thế kỷ.

Rudger chắc chắn bọn họ đã bỏ lỡ thứ gì đó.

"Có vẻ như đã có vài con chuột lén lút xây tổ dưới mí mắt của ta."

"Vậy cô nghĩ loài thực vật khổng lồ đó là gì?"

"Ta cũng không rõ nó là thứ gì. Nhưng điều ngạc nhiên là lũ chuột kia lại có thể biết được chuyện bí mật này."

Ánh mắt của Eileen thay đổi.

"Những kẻ duy nhất có động cơ hành động trong thời điểm này chỉ có Quân Giải phóng."

"Tất nhiên là lũ người đó. Nhưng ta suy nghĩ mãi vẫn chưa nghĩ ra còn có thế lực nào khác có thể giúp đỡ bọn chúng từ bên trong thủ đô."

Rudger biết thế lực Đại Công chúa đang nói đến. Nếu hắn đoán không sai thì rất có thể là người của tổ chức. Rất tiếc là hiện tại hắn chưa thể nói chuyện này cho đối phương biết.

"Lo lắng về phe thứ ba cũng không có ích gì. Thứ chúng ta cần đối phó trước mắt là Quân Giải phóng."

Eileen đặt tách trà trên tay xuống, nhíu mày khó chịu.

"Chúng ta hiện tại không biết lực lượng của bọn chúng phía dưới như thế nào. Nếu mù quáng truy bắt sẽ chỉ lãng phí nhân lực."

Trừ khi bọn họ biết kẻ địch đang chuẩn bị gì từ bên trong, nếu không, chẳng ai sẽ lỗ mãng điều động người xuống vây quét. Nhưng cũng không thể để yên những kẻ đó tiếp tục hành động.



"Vậy ra đó là lý do tại sao cô cho triệu tập hai trong ba đội Hiệp sĩ mạnh nhất Đế quốc về Lindebrugne."

"Phải. Trong trường hợp xấu nhất, chúng ta không còn cách nào khác vẫn sẽ phải t·ấn c·ông trực diện. Nếu như vậy, việc cử đi những người ưu tú nhất sẽ giảm thiểu tổn thất xuống mức thấp nhất."

Eileen ngắm nhìn khung cảnh yên tĩnh của khu vườn, một lúc sau mới quay sang nhìn Rudger.

"Đó cũng là lý do tại sao ta cần sự giúp đỡ của anh."

Rudger gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Eileen thấy vậy, mỉm cười hài lòng.

"Quân Giải phóng có thể sẽ hành động sớm nhất là hôm nay hoặc ngày mai."

"Sao cô nghĩ bọn chúng nhất định sẽ hành động vào hai ngày này?"

"Bởi vì các học sinh của Theon đang ở đây. Thậm chí còn có cả những nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn khác."

Quả thực, thời cơ hành động tốt nhất sẽ chỉ có hai ngày diễn ra chuyến đi thực tế của Theon. Nếu Quân Giải phóng t·ấn c·ông vào thời điểm này, bọn chúng có thể gây ra tổn thất nặng nề cho Đế quốc, đồng thời có thể khiến Exilion đắc tội với rất nhiều thế lực khác. Mặc dù đối tượng t·ấn c·ông của bọn chúng là những pháp sư biết sử dụng [Tĩnh Hoả] nhưng Quân Giải phóng cũng đang nắm giữ trong tay loại thuốc súng đặc chế không bị ảnh hưởng bởi phép thuật. Việc bọn chúng có thể t·ấn c·ông hoàn toàn có cơ sở.

"Cô cần cảnh báo lại với người của mình là những kẻ t·ấn c·ông có sử dụng bom đạn không bị ảnh hưởng bởi [Tĩnh Hoả]. Bọn chúng đã chế tạo ra được loại thuốc súng khắc chế ma pháp."

"Tin tức đó là thật? Sao anh biết được?"

Rudger gật đầu và từ từ nói ra chuyện hắn khám phá được tại Vương quốc Delica năm đó.

Sau khi biết người đàn ông này đã biết về sự tồn tại của loại thuốc súng đặc chế kia từ ba năm trước, Eileen bắt đầu tự hỏi lại xem cô ta đã bỏ lỡ bao nhiêu tin tức về đối phương. Đại Công chúa có một cảm giác kỳ lạ khó tả rằng như thể người đàn ông này, rõ ràng đang ở trước mặt cô ta nhưng vẫn có thể biến mất bất cứ lúc nào.

"Người của anh ổn chứ? Chúng ta vẫn chưa rõ những nguy hiểm sẽ phát sinh phía dưới đó."

Rudger suy nghĩ một lúc rồi gật đầu.

"Mọi thứ sẽ ổn thôi. Dù có hơi nhát gan nhưng bên cạnh người đó lúc này là một người tôi có thể tin tưởng được."

Chính xác thì đối tượng hắn đang nhắc đến là một yêu tinh, không phải con người.