Giáo Sư Gián Điệp

Chương 297: Chuyên gia (3)



"Thứ gì vậy?"

Không ai có thể đưa ra câu trả lời bởi vì họ cũng không biết. Lúc đầu bọn họ tưởng có ai đó ở trên rễ cây nhưng khi nhìn kỹ lại thì không phải. Thứ ở gốc cây không phải con người, không có bất kỳ một chuyển động nào, chỉ đơn giản là một thứ có hình dáng giống nhân loại.

"Không rõ là vật sống hay c·hết. Có nên lại gần kiểm tra không?"

"Cẩn thận có nguy hiểm."

"Xuống đến tận đây rồi còn e dè gì nữa?"

"Ai biết được."

Hai người đàn ông phàn nàn nhưng đều thống nhất ý kiến. Riêng Belaruna đã tò mò đến mức muốn đến tận nơi xem rồi.

Ba người từ từ lại gần thứ kỳ lạ kia. Càng đến gần, những rễ cây mờ ảo càng hiện rõ hơn.

"Cái này... ... ."

Thứ mà ba người nghĩ là một con người thực chất là vật gì đó mọc ra từ rễ cây. Trông hình dạng khá giống một con người với đôi tay lo lắng duỗi thẳng lên không trung, ba người cũng không biết phải gọi thứ trước mặt là gì.

"Trông nó có vẻ khá khó chịu, giống như một người đang đấu tranh để thoát ra khỏi nhánh rễ vậy."

"Ừ."

Một chiếc rễ có hình dạng phần thân trên của con người vươn lên không trung, không có mắt, mũi hoặc miệng.

"Chạm vào nó được không? Nó sẽ không di chuyển đột ngột đấy chứ?"

"Thứ này có chỗ kỳ quặc."

"Đề phòng những tình huống bất ngờ...."

"Dù sao thì chuyện đó cũng sẽ không xảy ra đâu. Nếu thứ này có thể di chuyển thì ngay từ đầu nó đã di chuyển rồi. Hoặc có thể nó đã di chuyển khi chúng ta đang đến gần."

"Ừm. Có lý."

"Anh thử xem."

Rudger biết mình không thể làm gì trong tình hình hiện tại. Ở đây chỉ có hai người là hiểu biết về Cây Thế Giới, việc phân tích như thế này tốt nhất vẫn nên giao cho chuyên gia.

"Tôi sẽ tăng cường ma pháp bảo vệ xung quanh chúng ta."

Chris Bennimore gật đầu và đi về phía gốc cây. Anh ta lấy ra những dụng cụ đã chuẩn bị sẵn và bình tĩnh bắt đầu thu thập mẫu. Belaruna ở bên cạnh vuốt ve bề mặt của Cây Thế Giới và kiểm tra nhiều nơi.

Chris Bennimore đặt tay lên thân cây và kích hoạt ma thuật. Một dòng ma thuật xanh kéo dài từ tay Chris Bennimore thấm vào Cây Thế Giới. Đó là phép thuật phân tích chuyên dụng thường thấy ở các pháp sư trong lĩnh vực dược học. Rudger đã từng nghe nói về ma pháp này nhưng đây là lần đầu tiên hắn tận mắt nhìn thấy nó.

Sau khi hoàn thành việc phân tích của mình, Chris Bennimore bỏ tay ra khỏi gốc cây.

"Có phát hiện gì không?"

Chris Bennimore lắc đầu với vẻ mặt hơi khó chịu.

"Không phân tích được nhiều."

"Có phải vì thứ này đ·ã c·hết không?"

"Một phần thôi, có kẻ nào đó đã cố tình chặn để không thể phân tích thông tin bằng phép thuật."



Rudger ngạc nhiên hỏi.

"Có thể làm vậy được sao?"

"Đây cũng là lần đầu tiên tôi gặp loại chuyện này. Hầu hết các sinh vật sống đều lưu trữ thông tin trong cơ thể chúng. Giống như bộ não của người. Thực vật cũng vậy. Gốc rễ nằm ở bộ rễ, một khi thông tin được lưu trữ, dấu vết vẫn còn ngay cả khi tế bào đã già, thậm chí là c·hết đi. Đặc biệt nếu là một loài thực vật lớn như Cây Thế Giới, lượng thông tin mà nó chứa đựng sẽ rất khổng lồ. Bình thường nếu sử dụng ma pháp phân tích sẽ có thể đọc được thông tin đó."

"Vì vậy, ngược lại, cũng có thể chặn thông tin?"

"Đúng vậy. Đối phương có vẻ là chuyên gia am hiểu cực kỳ sâu."

Khi Rudger nói ra cái tên hắn nghe được từ Hans, Chris Bennimore gật đầu.

"Nếu là những kẻ đó thì không khó hiểu. Lũ Chimera chắc hẳn được tạo ra bằng cách trộn nhựa cây chiết xuất từ ​​Cây Thế Giới với các nguyên liệu khác."

"Còn gì có thể phân tích nữa không?"

"Rất tiếc là trình độ hiện tại của tôi chỉ có thể làm được như vậy thôi."

Chris Bennimore thành thật thừa nhận yếu điểm của mình.

Trong trường hợp này, vai trò của nhóm phân tích có lẽ sẽ kết thúc ở đây. Lúc hai người chuẩn bị nghĩ đến việc quay lại.

"Đợi chút... ... ."

"Sao thế?"

"Tôi phát hiện ra điều gì đó."

"... ... ."

"... ... ."

Rudger và Chris Bennimore ngay lập tức nhìn về phía Belaruna.

"Có phát hiện gì mới sao?"

Chris Bennimore hỏi với giọng mong đợi.

"Rễ cây đ·ã c·hết nhưng bên trong vẫn còn sức sống vô cùng lớn. Có vẻ như các thuật sĩ đã trích xuất và sử dụng nó."

"Còn gì khác không?"

"Thứ có hình dạng con người nhô ra kia có điều bất thường. Có vẻ như có một thứ gì đó đang cố gắng thoát ra ngoài nhưng bị ngoại lực ngăn chặn."

Ánh mắt của ba người dừng lại ở hình dáng con người mọc lên ở cuối gốc cây. Họ không biết thứ đó là gì, nhưng ý tưởng nó cứ cố gắng trốn thoát thật kỳ lạ.

Chris Bennimore không thể kìm được sự tò mò hỏi.

"Làm sao cô biết được điều đó?"

"... ... Tôi là một yêu tinh. Yêu tinh có thể giao tiếp với Cây Thế Giới và cảm nhận được thông tin của thực vật theo bản năng."

"Kể cả khi thông tin đó bị phong toả sao?"

"Có thể."



Belaruna gật đầu xác nhận.

Chris Bennimore vuốt cằm như thể điều đó thật kỳ lạ.

"Tôi có nghe nói rằng không phải yêu tinh nào cũng được quyền giao tiếp với Cây Thế Giới."

"Ai lại nói những lời vô nghĩa như vậy... ... ."

"Tôi nghe điều đó từ giáo sư Vierano. Cô có biết yêu tinh Vierano Dentis không?

"... ... !!!"

Phản ứng của Belaruna khi nghe cái tên đó rất gay gắt. Đó là cái tên mà một yêu tinh bình thường không thể không biết. Gia tộc Dentis là một trong những gia tộc yêu tinh quyền lực nhất từ thời cổ đại.

Rudger cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ từ phản ứng của Belaruna. Một yêu tinh bình thường không được phép giao tiếp với Cây Thế Giới và phản ứng gay gắt của Belaruna khi nghe tên giáo sư Vierano. Hắn buột miệng hỏi.

"Belaruna, đừng nói là cô đã lén lút giao tiếp với Cây Thế Giới đấy nhé?"

"... ... "

Belaruna không nói gì, chỉ im lặng nhìn chằm chằm Rudger. Hành động này đã nói lên tất cả.

Trời đất!

Rudger day trán bất lực. Hắn cứ tưởng Belaruna bị đuổi khỏi rừng yêu tinh vì tính cách lập dị của bản thân, có lẽ câu chuyện không hẳn là như vậy. Nếu như những gì Chris Bennimore vừa nói là đúng, hành động đó của Belaruna chắc chắn đã vi phạm điều cấm kỵ nghiêm trọng của yêu tinh.

Tộc yêu tinh cũng có phân chia cấp bậc. Có một quy định nghiêm ngặt là chỉ những người quản lý, chăm sóc bộ rễ chính trong các gia tộc có thế lực mới được phép giao tiếp với Cây Thế Giới. Yêu tinh rất coi trọng việc bảo vệ Cây Thế Giới. Họ sẽ phản ứng cực kỳ n·hạy c·ảm trước việc một người không đủ tiêu chuẩn chạm vào loài thực vật thiêng liêng này.

Có lẽ lý do thực sự Belaruna bị đuổi đi....

"Belaruna, cô đã lén giao tiếp với Cây Thế Giới bao nhiêu lần rồi?"

Khi Rudger hỏi, Belaruna trả lời bằng giọng nhỏ nhẹ.

"Hai lần... ... ."

"Không phải một lần mà những hai lần?"

"Không, thực ra là ba lần... ... ."

"... ... ."

"..........Nhiều hơn con số đó đúng không?"

Rudger bất lực. Ngay cả Chris Bennimore cũng rất bối rối, anh ta rất ngạc nhiên vì sao Belaruna vẫn có thể sống sót yên bình sau khi đã vi phạm quy định nhiều lần như vậy.

"Không sao đâu! Tôi chỉ b·ị b·ắt một lần thôi!"

"... ... ."

"... ... ."

Nói cách khác, lý do Belaruna bị đuổi khỏi rừng yêu tinh không phải vì tính cách kỳ quái của cô ấy mà là cô ấy đã vi phạm quy định của khu rừng. Chuyện này không khác gì việc một binh lính bình thường cả gan xem trộm những tài liệu cơ mật cả.

Rudger trừng mắt nhìn Belaruna. Sao một chuyện quan trọng như vậy mà cô ấy không nói với hắn sớm hơn?



Trước ánh mắt khiển trách của Rudger, Belaruna hơi dè dặt quay mặt đi.

Chris Bennimore thấy vậy liền lên tiếng nói đỡ.

"Nói về chuyện trong quá khứ cũng chẳng giải quyết được gì cả. Tôi không có quyền bàn luận về lỗi lầm đó của cô Belaruna. Nhưng không phải hiện tại chúng ta nên tập trung vào cái cây trước mặt sao?"

Có lẽ nhờ có sự bảo vệ của Chris Bennimore, Belaruna mới có dũng khí lên tiếng lần nữa.

"Đúng thế, đúng thế. Tôi cũng nghĩ vậy. Điều quan trọng là hiện tại chứ không phải quá khứ."

"... ... Được rồi, tạm gác chuyện đó sang một bên. Vậy cô nghĩ thứ gì bên trong đang cố trốn thoát?"

Rudger chỉ vào mô hình người nhô ra từ rễ cây.

Belaruna có chút hưng phấn đáp lại.

"Tôi không chắc, nhưng nó tuyệt đối là thứ không bình thường. Mặc dù Cây Thế Giới đ·ã c·hết, nhưng sức sống của thứ này vẫn tồn tại và đang cố gắng ly khai khỏi cây mẹ."

"Nó sẽ di chuyển sao?"

"Không, chỉ là sức mạnh của nó sẽ truyền ra ngoài thôi. Có vẻ mấy người kia muốn sở hữu nó."

Rudger nheo mắt suy nghĩ. Belaruna sẽ không tùy tiện nhận xét về một vật lạ như vậy. Nếu cô ấy đã nói như thế thì mọi chuyện tám phần là thật.

Belaruna chợt mở miệng.

"Giờ nghĩ lại, có một điều hiện tại tôi mới nhớ tới."

"Là gì?"

"Tôi từng nghe đồn rằng có một sức mạnh tương tự từng tồn tại trong quá khứ. So với thứ tôi nghe được thì thứ này có chút tương tự... ... Chúng gần giống nhau."

"Cô có biết sức mạnh đó là gì không?"

Belaruna gật đầu với vẻ mặt nặng nề.

"Đó là sức mạnh của ác quỷ."

Rudger và Chris Bennimore nín thở trước lời nói phát ra từ Belaruna.

Ác quỷ.

Một cái tên chỉ tồn tại trong thần thoại và giờ chỉ còn là truyền thuyết.

Rudger bình tĩnh sắp xếp lại dòng suy nghĩ của mình. Hắn chậm rãi hỏi.

"Làm sao cô biết được chuyện đó? Đó không phải là thứ có thể thu thập được thông qua việc tiếp xúc với Cây Thế Giới."

"... ... ."

Belaruna mím môi.

Đôi mắt của Rudger nheo lại.

"... ... Đừng bảo là cô lại vi phạm chuyện gì đấy nhé?"

Mồ hôi lạnh trên trán của Belaruna ngày càng tăng thêm.

"........."

Rudger cảm thấy cơn đau đầu kinh niên đang quay trở lại với hắn.