Giáo Sư Gián Điệp

Chương 301: Người đồng hành khó chịu (2)



Rudger lặng lẽ than thở khi nhìn thấy Casey Selmore đang nhìn chằm chằm vào mình với vẻ hoài nghi. Hắn nghe thấy tiếng đánh nhau phía này nên nhanh chóng di chuyển đến với ý định giúp đỡ, nhưng hắn không ngờ được đối phương lại là Casey Selmore và Terina LionHowl.

Belaruna và Chris Bennimore đi theo phía sau lúc này mới nhìn thấy hai người phía đối diện. Trông hai người bọn họ có vẻ khá vui vì đã có thêm người đồng hành, chỉ mỗi Rudger là cảm thấy không được tự nhiên. Nhưng hắn cũng không thể tách đội ra, dù sao bọn họ cũng đã gặp nhau rồi.

"Không ngờ lại có thể gặp hai người ở đây."

Vì không thể chỉ mãi đứng nhìn như vậy nên Rudger đành lên tiếng trước.

Casey Selmore không trả lời. Thấy vậy, Terina LionHowl đành mở miệng.

"Đúng là tình cờ. Tôi không nghĩ là có thể gặp đội của anh ở đây, giáo sư Rudger Chelici. Nhóm phân tích không rời đi sau khi phân tích Cây Thế Giới sao?"

"Chúng tôi cũng định rời đi nhưng đường ra đã bị chặn. Không còn cách nào khác đành phải di chuyển vào bên trong."

"Rất may là không có ai b·ị t·hương."

Terina LionHowl nói xong mới phát hiện ra Belaruna đứng phía sau.

"Xin hỏi cô là?"

"Đây là Belaruna Petana, người đi cùng chúng tôi lần này. Cô ấy là một chuyên gia am hiểu về Cây Thế Giới."

"Theo tôi biết thì giáo sư Chris Bennimore mới là người chịu trách nhiệm nghiên cứu về Cây Thế Giới."

"Đại Công chúa đã tiến cử cô ấy nên chúng ta có thể yên tâm."

Terina LionHowl hơi suy nghĩ khi nghe lời giải thích của Rudger nhưng cũng không nói gì thêm.

'Công chúa đã tiến cử sao?'

Trong số này, nếu hỏi ai là người có mối quan hệ thân thiết nhất với Đại Công chúa Eileen thì chắc chắn đó sẽ là Terina LionHowl. Tuy nhiên, nếu ai đó hỏi liệu Terina LionHowl có biết mọi thứ về Đại Công chúa hay không thì câu trả lời chắc chắn là không. Công chúa là một người khó đoán. Nếu đột nhiên ngài ấy cho phép một yêu tinh tham dự vào cuộc t·ấn c·ông thì cũng không quá khó hiểu.

Terina LionHowl sau một lúc cân nhắc liền nhẹ gật đầu, xóa tan nghi ngờ của mình.

"Vậy bên anh có phát hiện gì không?"

Rudger sau đó liền nói ra những thông tin bọn họ tìm hiểu được. Từ thông tin về Cây Thế Giới cho đến sức mạnh ma quỷ đang bị quân địch nhắm đến, những đối tượng thí nghiệm bị biến đổi.

"Ra là vậy. Chúng tôi cũng thắc mắc tại sao những kẻ này lại có thể biến thành quái vật như vậy, hoá ra là do sức mạnh của quỷ dữ."

Casey Selmore nãy giờ vẫn im lặng lắng nghe cũng lên tiếng.

"Nếu nghĩ theo chiều hướng đó cũng thật kỳ lạ khi có một cơ sở bí mật lớn như vậy ở phía dưới thủ đô, thậm chí tại đây còn có cả một Cây Thế Giới đ·ã c·hết nữa."

"... ... ."

"Sự việc dù sao cũng đã xảy ra rồi. Điều chúng ta cần làm bây giờ là ngăn chặn kế hoạch Quân Giải phóng và lũ thuật sĩ càng nhanh càng tốt."



Ít nhất thì hiện tại bọn họ vẫn còn tin tức tốt là lực lượng của quân địch đều tập trung lại một nơi. Casey Selmore miễn cưỡng gật đầu.

"Vậy thì hành động nhanh thôi."

Năm người bắt đầu di chuyển về phía trung tâm. Trên đường đi, bọn họ gặp phải vô số đợt t·ấn c·ông từ quân địch. Tuy nhiên, tất cả nỗ lực t·ấn c·ông đều không thành công.

Mỗi lần Terina LionHowl vung kiếm lên, các vật thí nghiệm đều không thể chống cự lại, bị cắt thành từng mảnh. Những kẻ địch khác thì không thể làm gì được phép thuật của ba pháp sư còn lại.

Tốc độ di chuyển vốn dĩ chậm chạp của đoàn người bắt đầu nhanh dần.

Trong hoàn cảnh chiến đấu như vậy, Casey Selmore vẫn có thể quan sát kỹ càng và âm thầm kinh ngạc trước những gì Rudger thể hiện.

Phép thuật của Rudger không hào nhoáng cũng không có quy mô lớn. Các đòn t·ấn c·ông đều duy trì một lượng ma lực ổn định tối thiểu, luôn luôn nhắm chuẩn xác vào điểm yếu của kẻ địch như thể mỗi đòn t·ấn c·ông đều đã được tính toán kỹ càng vậy. Không có chút ma lực lãng phí nào và những thần chú phóng ra đều hoàn hảo.

Phong cách chiến đấu thực sự đơn giản đến mức có cảm giác thiếu cá tính.

Casey Selmore biết Rudger vẫn chưa ra tay toàn lực. Cô ấy biết tên đó vẫn còn một thứ ma pháp màu đen giúp đối phương có thể di chuyển linh hoạt cũng như t·ấn c·ông hay phòng thủ các loại ma pháp từ bên ngoài. Cô ấy không biết đó là loại phép thuật gì, nhưng cô ấy biết một điều, so với ba năm trước, Rudger Chelici hiện tại chắc chắn đã mạnh hơn không ít.

Đột nhiên toàn bộ lối đi ngầm bắt đầu rung chuyển.

"Cẩn thận! Bọn chúng chuẩn bị đổi địa hình!"

Terina LionHowl ngay lập tức cảnh báo. Phản ứng của những người phía sau cũng rất nhanh.

Ngay khi rung chấn xảy ra, Rudger và Chris Bennimore lao lên phía trước. Bông hoa khổng lồ nở rộ phía sau Chris Bennimore phân tán bắn những dây leo về phía lối đi sắp biến mất. Những dây leo trong suốt màu xanh nhạt ghim thẳng vào tường, ngăn chặn địa hình đang cố gắng thay đổi. Tuy nhiên, sức kéo của địa hình vẫn rất lớn, các dây leo dần dần bị đứt.

"Nhanh lên! Tôi không giữ lâu hơn được đâu!"

Nghe thấy tiếng hét của Chris Bennimore, Rudger không chần chừ gõ quyền trượng xuống đất.

Tooung!

Pháp lực bùng phát từ đầu cây trượng tạo ra những vòng tròn đồng tâm dọc theo mặt đất.

Kugugoogung!

Những mũi giáo đột ngột nhô lên từ bên trong bức tường phá hủy thiết bị di chuyển giữa các khối đá. Vách ngăn sắp rơi xuống trước mặt hai người dừng lại, những khu vực khác chuẩn bị thay đổi địa hình cũng theo đó đứng yên hoàn toàn.

"Thành công rồi!"

Belaruna hét lên vui sướng.

Điều khiến bọn họ bận tâm nhất cho đến nay không phải là lũ Chimera hay vật thí nghiệm mà là sự thay đổi địa hình. Có vẻ quân địch quá tin tưởng vào lợi thế này nên cứ lặp đi lặp lại hành động đó. Điều này vô hình chung khiến bọn họ phần nào nắm giữ được cách thức vận hành của cấu trúc bên trong.

Kết quả là bọn họ cuối cùng cũng có thể phá hủy thiết bị cơ khí quan trọng làm thay đổi cơ sở dưới lòng đất, Quân Giải phóng không còn khả năng thay đổi địa hình nữa.

Chris Bennimore thu lại ma thú, chỉnh lại cặp kính của mình.



"Khi nghe kế hoạch tôi còn chưa tin tưởng lắm nhưng không ngờ nó lại có thể thành công."

"Cấu trúc nào cũng được vận hành bởi một thiết bị cơ khí phức tạp, chỉ cần chúng ta phá huỷ lõi động cơ là được."

Nhìn Rudger nói khá dễ dàng nhưng thực tế mọi chuyện không đơn giản như vậy. Nếu hắn không có [Kỹ thuật chỉ định tọa độ] hắn sẽ không nắm chắc đưa ra kế hoạch như vừa rồi.

Thiết bị cốt lõi được đặt sâu bên trong các bức tường dày và không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Với những pháp sư thông thường, ngay cả khi họ biết vị trí của lõi động cơ thì cũng không có nghĩa bọn họ có thể t·ấn c·ông trực diện vào, hệ thống bên dưới tất phải có cơ chế phòng thủ bảo vệ trung tâm điều khiển.

Nhưng nếu sử dụng [Chỉ định toạ độ] thì câu chuyện lại khác. Hệ thống phòng thủ sẽ chỉ có tác dụng chống lại các đòn t·ấn c·ông từ bên ngoài vào, chúng không thể bảo vệ trung tâm điều khiển nếu tự bản thân nó bị phá huỷ từ bên trong.

"Vấn đề khó chịu nhất đã được giải quyết."

Casey Selmore không ngạc nhiên lắm như thể cô ấy đã biết ngay từ đầu kế hoạch này sẽ thành công. Bản thân Casey Selmore không để ý nhưng cô ấy dường như có lòng tin vào Rudger Chelici nhiều hơn cô ấy nghĩ.

"Kẻ địch chắc chắn đã biết chuyện rồi, chúng sẽ sớm phát động một cuộc tổng t·ấn c·ông."

Terina LionHowl như thể cảm nhận được gì đó, cô ta siết chặt thanh kiếm trong tay. Ở trình độ của Terina LionHowl không khó để cảm nhận được một lượng lớn sinh vật đang đổ xô về phía này. So với số lượng t·ấn c·ông trước đó, đợt t·ấn c·ông này nhân số chắc chắn không dưới năm lần. Kẻ thù chắc hẳn đã trở nên cấp bách hơn vì chúng biết rằng việc chặn đường bằng việc thay đổi địa hình đã trở nên bất khả thi.

"Mọi người cẩn thận!"

Giờ đây lợi thế có thể thay đổi địa hình theo ý muốn đã không còn nữa. Cuộc chiến kế tiếp cuối cùng sẽ được quyết định bởi sự khác biệt về 'sức mạnh' thuần túy.

"Đến đây!"

Terina LionHowl hét lên phấn khích, song kiếm của cô ta vung lên từng đợt, gọn gàng chém bay đợt Chimera t·ấn c·ông đầu tiên. Những người khác cũng lần lượt vận dụng thủ đoạn của riêng mình t·ấn c·ông quân địch như thuỷ triều trước mặt.

Chẳng ai để ý phía sau, Belaruna đang lặng lẽ tiếp cận những cái xác đã ngã xuống và bí mật lấy mẫu.

* * *

"Đã cử ai đi sửa chữa lại cơ quan điều khiển chưa?"

"Điều hết lũ Chimera đi! Câu kéo thời gian càng lâu càng tốt."

Bọn chúng không ngờ đối phương có thể phá huỷ được cơ quan lõi thay đổi địa hình.

"C·hết tiệt! Làm sao bọn chúng có thể phá huỷ cơ quan nằm sâu bên trong lớp đá những một trăm mét cơ chứ?"

"Tin xấu đây! Hơn một nửa quân số chúng ta cử đi đã b·ị đ·ánh bại!"

"Bọn chúng đang tăng tốc! Nếu mọi chuyện cứ tiếp tục như thế này, đối phương sẽ t·ấn c·ông vào đến đây trong vòng mười phút nữa!"

Lần lượt nghe được những tin dữ truyền đến, tên thuật sĩ hốc hác ở bên cạnh trở nên trầm ngâm lo lắng không ngớt. Hắn ta sợ hãi nhìn sang thầy của mình.



"T-thầy, chúng ta nên làm thế nào bây giờ?"

"Ngu xuẩn. Càng trong tình huống cấp bách càng không thể mất bình tĩnh."

Andrey Semov nhíu mày quát tên đệ tử của mình.

"Tiến triển của giai đoạn ba thế nào rồi?"

"Quá trình dung hợp vẫn chưa hoàn thiện. Chúng ta đã đến rất gần rồi, nhưng e là... ... ."

"Bỏ qua bước cuối cùng và tiến hành càng nhanh càng tốt. Truyền toàn bộ sức mạnh ma quỷ còn lại vào đối tượng thí nghiệm."

"N-nhưng có thể... ...có thể chúng ta sẽ không thể kiểm soát được... ."

Andrey Semov trừng mắt nhìn học trò của mình với ánh mắt nham hiểm. Khi cái nhìn giận dữ tuôn ra từ mắt ông ta, tên đệ tử lập tức ngậm miệng.

"Cứ tiến hành như ta nói đi."

"... ."

"Vâng."

"Ta sẽ ra chặn chúng lại một lát."

"Thưa thầy?"

Trước khi người đệ tử kịp hỏi điều gì khác, Andrey Semov đã đứng dậy và thi triển phép thuật của mình. Một sức mạnh vô cùng mạnh mẽ tỏa ra từ cơ thể già nua của ông ta bao trùm toàn bộ khu vực phòng thí nghiệm.

Những kẻ còn lại vô cùng bối rối và sợ hãi nhìn về phía Andrey Semov.

"Đừng đứng đực ra ngu ngốc như thế. Tiếp tục làm việc của mình đi."

Andrey Semov hướng ánh mắt về phía lối đi thông ra bên ngoài.

"Ta sẽ giải quyết chúng."

Ngay sau đó, cánh cửa bị bịt kín phát ra một tiếng động lớn sau đó p·hát n·ổ, khói bụi nổi lên từng đám. Có hai người chậm rãi bước ra từ màn bụi của v·ụ n·ổ. Là tổ đội của Veronica Deville.

Andrey Semov nhìn hai người với nụ cười nham hiểm.

"Hô. Không ngờ lại có kẻ tự đến nộp mạng trước."

"... ... ."

Ngay khi Andrey Semov nhìn thấy Veronica, Veronica cũng nhận ra lão già trước mặt là kẻ mạnh nhất nơi này. Cô ta nhanh chóng rút kiếm ra. Ánh sáng lạnh lẽo phản chiếu trên lưỡi kiếm chứa đầy sát khí.

Andrey Semov biết đối phương có thân phận gì. Không khó để nhận ra một Hiệp sĩ Lãnh Thiết vì những kẻ này đều mang trên mình khí tức lạnh lẽo của vùng đất phương Bắc.

"Thú vị!"

Andrey Semov giải phóng phép thuật của mình, chiếc áo choàng đen bao quanh cơ thể ông ta rung chuyển dữ dội.

"Mong rằng các ngươi có thể khiến ta khởi động một chút."