Giáo Sư Gián Điệp

Chương 307: Danh Sắc (2)



Những cuộc t·ấn c·ông của Casey Selmore dồn dập không ngừng nghỉ. Màn nước từ trên không rơi xuống như thể không có hồi kết.

"Quả thực là....."

Ngay cả Pacius cũng phải cảm thán trước sức mạnh của đối phương. Sức mạnh của những pháp sư đơn nguyên tố đúng là không thể coi thường. Louispold cố gắng chống cự bằng cách sử dụng phép thuật đa thuộc tính nhưng theo thời gian trôi qua, tình hình càng ngày càng có lợi cho đối thủ của hắn.

Không thể để mọi chuyện tiếp tục như thế này, Louispold liền bao bọc mình bằng ma thuật đen và tạo ra một chiếc khiên giống như mai rùa. Mỗi khi nước chạm vào lớp vỏ đen lại vang lên những âm thanh trầm đục.

Casey Selmore cũng ngay lập tức thay đổi phương thức t·ấn c·ông. Những giọt nước có kích thước bình thường bắt đầu tập trung lại một điểm. Cuối cùng, một thanh kiếm khổng lồ xuất hiện. Sức mạnh ma thuật cuồn cuộn chảy xuôi trong thân kiếm, ngay cả trên lưỡi kiếm cũng hình thành dòng nước luân chuyển không ngừng.

Không cho đối thủ thời gian phản ứng, thanh kiếm chém xuống với khí thế ngất trời hòng phá vỡ lớp vỏ bao bọc Louispold.

Ga-ga-ga-ga-gak!

Đòn đánh không thể phá vỡ hoàn toàn lớp vỏ bọc và trượt dọc theo đường viền đen, tuy nhiên, một phần vỏ của nó đã bị xé toạc. Lực cắt xẻ của nước khi được nén trong áp suất cao quả thực vô cùng kinh khủng.

Mặt của Louispold đanh lại, hắn ta không nghĩ đến uy lực đòn t·ấn c·ông này lại lớn đến vậy.

Đòn t·ấn c·ông vẫn chưa kết thúc, vô số thanh kiếm khổng lồ khác đã hình thành trên không trung từ bao giờ, đang không ngừng giáng xuống vị trí của Louispold. Khung cảnh chiến đấu hiện tại chính là hằng hà sa số kiếm nước rơi xuống, những người đứng phía xa cũng không thể tiến lại gần hay chứng kiến rõ ràng tràng cảnh chiến đấu bên trong.

'Cô ta có thể điều khiển chừng đó sức mạnh sao?'

Louispold rất ấn tượng trước sức mạnh của Casey Selmore, hắn ta đang tự hỏi liệu mình có thể điều khiển nước giống vậy nếu hấp thu đối phương hay không. Suy nghĩ đó chuyển thành sự thèm khát và tham lam vô độ sau đó ngay lập tức chuyển hoá thành hành động.

Louispold huỷ bỏ ma thuật đen quanh mình và lao về phía Casey Selmore. Thông qua thí nghiệm, tốc độ của Louispold nhanh chóng để lại những dư ảnh trong không khí. Hắn tính toán đối phương sẽ không thể ngờ rằng bản thân sẽ chuyển sang đánh cận chiến, một pháp sư khi bị áp sát khả năng phản công sẽ không cao.

Louispold nhanh chóng tiếp cận Casey Selmore, hắn tránh né tất cả các đòn t·ấn c·ông về phía mình.

Nhưng chẳng mấy chốc, Louispold nhận ra có điều gì đó kỳ lạ ở đối phương.

Đúng hơn là Casey Selmore đang đợi Louispold đến gần mình. Không gian giữa cô ấy và Louispold rung chuyển, một bức màn nước mỏng được vén lên.

Đội quân kỵ sĩ nước ẩn bên trong lập tức bao vây Louispold.

Louispold cố gắng t·ấn c·ông nhưng đều vô ích, số lượng kỵ sĩ xung quanh hắn quá đông, vây kín hắn ta lại như kiến bu lấy mật.

Louispold chẳng mấy chốc đã bị trói cả tay và chân lại, hắn ta trừng mắt nhìn Casey Selmore. Ánh mắt kẻ này chứa đầy thù địch đi kèm sự tham lam đối với khả năng của đối phương.

Casey Selmore không muốn nghe bất kỳ từ nào từ hắn ta, cô ấy dồn nước vào miệng Louispold và thi phép.

"Aaaaak!"

Dòng nước đi vào cơ thể Louispold bắt đầu sôi trào. Hắn ta đau đớn hét thảm. Louispold đang phải trải nghiệm cái cảm giác máu trên cơ thể mình đồng loạt sôi lên như bị đun nóng.

"Keuuuuuu! Hehehe!"

Nhưng tiếng hét của Louispold dần dần nhỏ đi và tiếng cười lại thoát ra khỏi miệng hắn.

Casey Selmore khó chịu khi nhìn thấy cảnh tượng đó. Dù cô ấy đã sử dụng đến biện pháp cực đoan như thế nhưng đối phương vẫn không c·hết. Khả năng tái tạo kia quả thật rất đáng ghét.

Casey Selmore quyết định thay đổi phương pháp. Những kỵ sĩ đang trói Louispold đồng loạt tan chảy. Dòng nước nuốt chửng Louispold và nhanh chóng biến thành một người khổng lồ.

Kuoooo!

Người khổng lồ nắm Louispold trong tay thô bạo đập hắn xuống đất. Không dừng lại ở đó, người khổng lồ tóm lấy Louispold, nện hắn vào những bức tường và ném đối phương vào gốc Cây Thế Giới.



Louispold không thể duy trì tỉnh táo khi tầm nhìn liên tục thay đổi, toàn bộ cơ thể hắn ta cảm thấy đau nhói sau đó lại bị nghiền nát.

Người khổng lồ nước mở miệng nuốt đối thủ vào. Hình dạng của nó sụp đổ hoá thành một quả cầu nước. Bề ngoài thứ này trông giống như một quả cầu bình thường, nhưng bên trong là vô số xoáy nước khổng lồ v·a c·hạm với nhau chan chát. Tình cảnh hiện tại giống như một đứa trẻ bỏ con bọ vào chiếc hộp nhỏ và lắc nó một cách không thương tiếc. Louispold liên tục bị nhà tù nước h·ành h·ạ, thân xác bị phân thây ra vô số mảnh rồi lại tái sinh không ngừng.

Vẻ mặt Casey Selmore không hề giãn ra. Trong tình huống lẽ ra bình thường đ·ã c·hết hàng trăm lần, Louispold vẫn còn sống. Ngược lại, cô ấy có thể nhận ra cơ thể hắn ta ngày càng trở nên mạnh hơn.

Louispold thậm chí còn không c·hết đ·uối. Kẻ này đã trở thành một sinh vật thậm chí không cần hít thở.

Rudger cẩn thận cường hóa đòn t·ấn c·ông cho Casey Selmore. Luồng không khí lạnh khổng lồ tỏa ra từ Rudger bắt đầu bao quanh nhà tù nước.

Crắc!

Nước tiếp xúc với cái lạnh nhanh chóng đóng băng và chuyển sang màu trắng. Tuy nhiên, thể tích của quả cầu quá lớn nên một mình Rudger không thể hoàn toàn băng hoá nó.

Những người khác cũng tiến lên giúp đỡ. Loteron, Chris Bennimore và pháp sư c·hiến t·ranh đồng thời niệm phép. Belaruna ném thuốc thử chứa chất lỏng làm lạnh về phía trước. Veronica dồn hết sức mạnh của bản thân, hào quang trắng muốt bốc lên từ thanh kiếm truyền thẳng vào quả cầu nước gia tăng quá trình đông kết.

Một lát sau, một nhà tù băng khổng lồ có đường kính hơn năm mươi mét đã được hoàn thành. Cơ thể của Louispold bị mắc kẹt bên trong, hắn ta bất động giống như một con thú nhồi bông. Nhưng không ai ở đây cảm thấy nhẹ nhõm. Casey Selmore tiếp tục bơm nước ngầm lên trên trong khi những người khác liên tục đóng băng lượng nước mới, gia tăng kích thước của nhà tù băng. Nếu bọn họ không thể g·iết hắn, bọn họ sẽ nhốt Louispold lại.

Đúng lúc này, giọng nói của Louispold vang lên từ bên trong mặt băng.

"Không tệ."

Giọng nói của hắn ta vang vọng trong tâm trí mọi người như thể đang xâm chiếm toàn bộ không gian.

"Trò đùa kết thúc ở đây thôi."

Lời vừa dứt, những làn sóng đen lập tức phun ra từ bên trong quả cầu băng khổng lồ. Đòn t·ấn c·ông này tương tự như làn sóng ma thuật mà Andrey Selmov tung ra khi sử dụng sức mạnh của ác quỷ.

Nhóm người ngay lập tức nâng cao cảnh giác. Ma pháp bảo vệ và kiếm khí bùng lên dữ dội. Nhưng đòn t·ấn c·ông tinh thần của Louispold mạnh hơn Andrey Selmov rất nhiều. Những làn sóng đen thấm vào những vết nứt trong tâm trí mọi người bắt đầu xâm nhập sâu hơn vào bên trong. Khi tiếp xúc với những cảm xúc tiêu cực mọi người đang che giấu, ma thuật đen bùng nổ và phóng đại chúng lên mức tối đa.

"?"

Casey Selmore sửng sốt trước khung cảnh đột ngột tối đen như mực trước mắt.

Còn Louispold thì sao? Tất cả những người khác đã đi đâu?

Đúng lúc đó, có một người xuất hiện trước mặt Casey Selmore. Casey Selmore tưởng đó là kẻ thù liền chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, nhưng khi nhận ra đối phương là ai, cô ấy liền thả lỏng sức lực.

"Ông nội?"

Đây chính là người mà Casey Selmore ngưỡng mộ từ khi còn nhỏ.

Tuy nhiên, ông của Casey Selmore lúc này lại nhìn cô ấy với vẻ mặt không hài lòng.

"Ta rất thất vọng về con, Casey."

"Ông ơi, tại sao... ... ."

"Con còn hỏi tại sao à? Casey, con đã hứa với ta sẽ thay đổi thế giới theo hướng tốt đẹp hơn."

"Con vẫn đang làm... ... ."

"Con đã thực sự làm hết sức mình chưa?"

"... ... ."



Casey Selmore không thể phản bác được gì khi nghe những lời này. Ánh mắt của người ông hướng sang một bên, Casey Selmore tự nhiên cũng hướng ánh mắt về phía đó.

Trước mắt cô ấy là hình ảnh một người đàn ông đang đau buồn ôm xác một đứa trẻ trên tay. Cảnh tượng này sao Casey Selmore có thể không biết?

Casey Selmore khuỵu xuống. Cô ấy ngước nhìn ông nội với đôi mắt run rẩy. Đôi mắt đối phương lạnh lùng đang nhìn không phải là ông nội mà cô từng biết.

"Casey, ta rất thất vọng về con."

"Không. Ông ơi, con không... ... !"

Khoảnh khắc Casey Selmore chuẩn bị hét lên, làn da của người ông đột ngột tan chảy. Cuối cùng, những bộ xương trắng lộ ra ngoài b·ốc c·háy hướng về phía cô ấy.

Casey Selmore quay người bỏ chạy.

"Con vẫn định chạy trốn khỏi sự thật hôm đó sao?"

Một tiếng hét phát ra từ phía sau. Casey Selmore chạy cật lực trong bóng tối như thể không nghe thấy những âm thanh đó.

Không biết đã qua bao lâu, Casey Selmore dừng bước thở hổn hển, một hình bóng xuất hiện trước mặt cô ấy.

Anh ta đã từng là James Moriarty, bây giờ là Rudger Chelici.

Rudger vẫn nhìn chằm chằm vào Casey Selmore với ánh mắt vô cảm như mọi khi. Đôi mắt được cho là vô cảm giờ đây tràn ngập sự tiếc nuối, thất vọng và buồn bã.

"Cuối cùng, cô cũng chẳng thể cứu được ai cả."

Khoảnh khắc nghe được những lời đó, tinh thần của Casey Selmore hoàn toàn sụp đổ.

* * *

Rắc!

Ngay sau đó, quả cầu băng vỡ tan, Louispold được thả tự do.

"Cũng không có gì đặc biệt."

Louispold lẩm bẩm nhìn toàn bộ người đã ngã xuống và ngất đi. Ngay cả Casey Selmore lúc này cũng đang rơi vào trạng thái hôn mê. Điều tương tự cũng xảy ra với hai bậc thầy kiếm thuật, Pacius và Terina LionHowl. Bất cứ một người dù có mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ có điểm yếu. Sức mạnh ma quỷ chính là v·ũ k·hí t·ấn c·ông thẳng vào tinh thần yếu ớt đó.

Louispold cảm thấy vui mừng khi nhìn thấy tràng cảnh hiện tại. Nếu hấp thu toàn bộ sức mạnh của những kẻ ở đây, hắn ta sẽ trở nên bất khả chiến bại.

"Bắt đầu từ ngươi trước đi."

Đôi mắt của Louispold chuyển sang Andrey Semov.

Andrey Semov vẫn còn duy trì được trạng thái tỉnh táo sau đòn t·ấn c·ông tinh thần ban nãy. Nguyên nhân phần lớn do trong cơ thể ông ta cũng có sức mạnh ma quỷ. Nhưng trạng thái của ông ta lúc này cũng không quá khả quan. Dù sao thì đòn đánh ban nãy cũng không phải chỉ t·ấn c·ông tinh thần một cách đơn giản.

Sắc mặt của Andrey Semov hốc hác, trong mắt ông ta hiện rõ sự mệt mỏi. Louispold có thể cảm nhận được vài thứ phát ra từ Andrey Semov.

"Quả là một câu chuyện đáng buồn. Cảm giác của một người cha khi phải chứng kiến ​​đứa con gái yêu quý của mình mắc phải căn bệnh n·an y· và q·ua đ·ời. Chậc chậc!"

Louispold có thể nhìn thấy những ký ức đau buồn của Andrey Semov.



"Kể cả có hối tiếc bao nhiêu thì đứa con gái đ·ã c·hết của ngươi sẽ không bao giờ sống lại được."

"Câm miệng!"

"Vì vậy, với hy vọng tương lai không ai phải chịu đau khổ thêm nữa, ngươi đã quyết định đi theo con đường mà mọi người sẽ không bao giờ dám đi. Cho dù có bị chỉ trích thì ngươi nghĩ rằng những chuyện đó đều không quan trọng hơn việc cứu người. Tất nhiên, theo quan điểm của người bình thường, phương pháp đó không phải là phương pháp tốt nhất."

Louispold bước tới chỗ Andrey Semov, nắm lấy cổ và nhấc người này lên.

"Nhưng bây giờ mọi chuyện đã kết thúc rồi. Sau khi hấp thu hoàn toàn sức mạnh của ngươi, ta sẽ nuốt chửng những người ở đây và tiêu diệt tất cả lũ người phía trên. Ngươi nên vui mừng vì bản thân sẽ không phải c·hết một mình."

Vẻ mặt của Andrey Semov nhuốm màu tuyệt vọng.

Louispold đang chuẩn bị hấp thu sức mạnh của Andrey Semov, chợt vẻ mặt của hắn trở nên lạnh lùng.

"... ... ."

Louispold nheo mắt nhìn lại phía sau. Có một kẻ khác không bị ảnh hưởng bởi đòn t·ấn c·ông tinh thần của hắn.

"Ngươi là một kẻ kỳ lạ. Ta không hề cảm thấy ngươi có gì đặc biệt hơn những người ở đây. Nhưng ngươi vẫn có thể đứng vững sau đòn t·ấn c·ông vừa nãy chứng tỏ ngươi không tầm thường."

Kẻ này cũng là người gây phiền toái cho hắn ta nhiều nhất.

"Nếu ta không nhầm, ngươi đã cố g·iết ta trước khi ta thức tỉnh."

Rudger không trả lời. Hắn quan sát những người đang ngất xỉu xung quanh và chậm rãi lấy thứ gì đó từ túi trong áo khoác ra.

Đó là một chiếc tẩu. Rudger từ từ châm tẩu thuốc.

Phù.

Hắn thở ra một làn khói trắng. Ma thuật thấm đẫm trong từng hơi thở lan ra không gian xung quanh.

Louispold quan sát cảnh tượng đó một cách thích thú. Hắn nhận ra đó không phải là một tẩu thuốc bình thường. Làn khói trắng tinh khiết thoát ra từ miệng đối phương là một loại độc tố có năng lượng cực lớn.

"Nỗ lực giãy dụa trước khi c·hết sao? Ngươi nên biết tất cả các ngươi dù hợp lực cũng không thể đánh bại ta."

Louispold cười nhạo Rudger, chậm rãi nâng cao sức mạnh của mình. Những khuôn mặt xuất hiện trên người hắn ta cũng đồng loạt nở nụ cười nham nhở.

Rudger không nói gì, tiếp tục rút một điếu thuốc khác từ tẩu thuốc và châm nó lên.

"Ngươi đã có một hành động ngu ngốc, đó là khiến cho mọi người ở đây ngất xỉu. Như vậy cũng tốt, ta cũng tiện hành động hơn."

"Cái gì?"

"Ta là giáo sư tại học viện Theon. Công việc của ta là dạy dỗ người khác."

Một làn sương mù màu xanh thẫm bắt đầu nổi lên xung quanh Rudger. Mắt hắn bắt đầu chuyển sang màu đỏ.

Mặc dù nhận thức được sự thay đổi của đối phương nhưng Louispold không cảm thấy có gì nghiêm trọng.

"Một tên giáo sư như ngươi thì có thể làm được gì?"

Louispold chế nhạo.

"Ngươi nghĩ rằng có thể dạy cho ta được thứ gì với trình độ của mình?"

"Không cần lo lắng."

Đôi mắt của Rudger tỏa ra ánh sáng lạnh lùng.

"Ta sẽ dạy cho ngươi biết ma pháp thực sự là gì."