Giáo Sư Gián Điệp

Chương 45: Ván cược nguy hiểm (2)



Bầu không khí đã thay đổi bởi sự xuất hiện của Chris Benimore đặc biệt là học sinh quý tộc.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Chris Benimore xuất thân từ dòng dõi quý tộc và là một giáo sư ủng hộ phe quý tộc.

Rudger nhìn hắn chằm chằm và mở miệng.

"Giáo sư Chris Benimore. Ta không hiểu ngài đang nói gì."

"Không có gì khó hiểu cả."

"Chúng ta dù là giáo sư cũng không thể nào dập tắt mọi hành vi của học sinh. Nghe qua câu chuyện thì có vẻ như hai học sinh này đang thách đấu một cách tự nguyện, việc giáo sư can thiệp và ngăn cản chẳng phải là quá x·âm p·hạm quyền tự do của chúng sao?"

Lông mày của Rudger hơi giật giật trước nụ cười nhếch mép của Chris, nhưng nó chỉ diễn ra trong giây lát.

Rudger lén lút kiểm tra tâm trạng của các học sinh khác.

Nhìn vào phản ứng, hắn thấy một số học sinh gật đầu trước lời nói của Chris. Sẽ là l·ạm d·ụng quyền lực nếu can thiệp khi các học sinh tình nguyện thi đấu với nhau.

Chris Benimore là một giáo sư chiều chuộng những học sinh quý tộc. Khi hắn xuất hiện, dũng khí của học sinh quý tộc đã tăng lên đáng kể.

Rudger quyết định lùi lại một bước.

"Mặc dù vậy, việc học sinh tự ý tham gia quyết đấu ma pháp mà không có sự cho phép của giáo sư là vấn đề. Nếu các học sinh b·ị t·hương nặng, đó cũng là một tổn thất cho học viện."

"Tất nhiên là thế rồi. Nhưng nếu chúng ta ở đây thì lại khác?"

"Cái gì?"

"Hai chúng ta sẽ giá·m s·át trận đấu này."

Các học sinh thì thầm trước những lời của Chris.

"Giáo sư Rudger và giáo sư Chris muốn giá·m s·át?"

"Quyết đấu trước mặt hai vị giáo sư à?"

Chỉ tưởng tượng thôi cũng khiến lồng ngực ngột ngạt.

Một số học sinh cảm thấy xấu hổ, nhưng những học sinh quý tộc thì khác.

Một tia lấp lánh đọng lại trong mắt họ.

Nếu hắn đã nói sẽ đích thân giá·m s·át thì Rudger không có lý do gì để dừng trận đấu lại với lý do nguy hiểm.

"Hay là anh định nói với ta rằng việc này cũng nguy hiểm, giáo sư Rudger Chelici?"

Chris cười giễu cợt, như thể cố ý khiêu khích Rudger.

"Ta không biết rằng anh lại quan tâm đến bọn trẻ đến mức che chở chúng như vậy."

"Ta không che chở chúng, ta chỉ đang xem xét khả năng xảy ra nguy hiểm cho học sinh."

"Nhưng nếu hai chúng ta tham dự thì sẽ không có rủi ro. Thế nào? Hai học sinh đó cũng muốn đấu với nhau."

Rudger có thể đoán đại khái tình hình theo lời của Chris. Kẻ này không có thiện cảm với hắn từ trước đó.

Dù đều là giáo sư mới tại Theon, nhưng không giống như Rudger, một quý tộc thất thế, Chris vẫn là một quý tộc. Đối với Chris, sự tồn tại của Rudger luôn khiến hắn chán ghét.

Những giáo sư thường dân khác vẫn chỉ là những người bình thường. Dù làm gì cũng cầu kỳ, thiếu quý phái và không hề gò bó, nhưng Rudger Chelici thì khác. Người này nổi bật hơn bất kỳ ai khác và có phong thái quý tộc hơn nhiều so với Chris Benimore.

Đó không phải là điều Chris thích.

'Ta không thích khi giáo sư Hugo mời hắn vào phe của chúng ta.'

Nghe nói tên Rudger đó thậm chí đã từ chối gia nhập vào phe của họ.

Hắn cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng cũng nghĩ điều đó thật kinh tởm.

Một cơ hội như vậy mà hắn dám từ chối?

Nghe nói rằng tên này đã tạo ra một ma pháp mới gọi là Mã nguồn, nhưng cũng chỉ có vậy thôi.

Vào lúc này, Chris đã có cơ hội để đánh giá Rudger một cách chính xác.

"Sao rồi, giáo sư Rudger. Thế này vẫn chưa đủ sao?"

"Ta sẽ lắng nghe ý kiến ​​của học sinh."

Rudger nói vậy và quay sang Aidan.



Đó là một cái nhìn mang ý nghĩa là 'Trò thực sự muốn tham gia vào trận thi đấu này?'.

"... ... Vâng. Em chắc chắn." Aidan gật đầu với vẻ quả quyết.

Lúc đầu, Aidan cũng muốn giải quyết bằng lời nói mà không cần đánh nhau như thế này. Tuy nhiên, hành động của Jevan đã đi quá giới hạn của cậu.

Sao cậu ta dám nói những điều khó nghe như vậy với bạn của cậu.

Aidan không thể tha thứ cho cho hành động như vậy.

Rudger thầm thở dài, quay lại nhìn Chris.

"Vì Aidan đã nói rằng trò ấy muốn đấu nên hãy cứ làm như giáo sư Chris đã nói."

"Ồ cái đó được đấy."

"Vậy thì... ... ."

"Giáo sư Rudger. Đợi chút đã."

"Còn gì nữa?"

Chris sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội hiếm hoi này.

"Tại sao chúng ta không đặt cược luôn nhỉ?"

"Đặt cược? Đây quả là một đề nghị bất ngờ."

"Có vẻ như giáo sư Rudger quan tâm đến đứa trẻ thường dân đó."

"Thằng bé tên Aidan, không phải thường dân. Hãy cẩn thận với những lời nói mang tính phân biệt đối xử."

"À, học sinh Aidan. Ta không biết trò đó vì trò ấy không tham gia lớp học của ta. Dù sao thì ta nghĩ Jevan Pellio là một pháp sư khá tài năng."

Dù chỉ là một lời nói suông, nhưng Jevan dường như đã rất coi trọng nó, hắn lộ rõ vẻ xúc động trên khuôn mặt của mình.

Rudger đáp lại bằng một giọng lạnh lùng, như mọi khi.

"Vậy chính xác thì ngài muốn gì?"

"Quyết định ai sẽ thắng là tùy thuộc vào mỗi người. Tất nhiên, ta cá là mọi học sinh ở đây đều sẽ cược Jevan thắng. Quả thật có chút khôi hài khi đặt cược vào một trận đấu đã biết trước kết quả."

"Thật buồn cười khi một giáo sư lại nói về cá cược trước mặt học sinh."

Nghe những lời đó, Chris cảm thấy khó chịu, hắn đã cố gắng kiềm chế cơn giận và giữ nụ cười trên môi.

"Thế giáo sư muốn làm gì nào? Chà, nếu anh không thích vụ cá cược này thì ta cũng không bắt buộc."

Nghe những lời đó, các học sinh thì thầm.

Rudger thấy hành vi của Chris thật buồn cười.

Chỉ cần từ chối và lùi lại là xong. Nhưng nếu làm như vậy hắn lại thấy không thoải mái.

Chính gã Chris là người đã xúi giục cuộc đấu khẩu mà lẽ ra Rudger có thể dừng nó lại ngay từ đầu, tên này thậm chí còn thách thức hắn.

Bị đối xử thế này mà cứ mặc kệ cho qua không phải phong cách của hắn dù lý trí hắn biết không nên gây chú ý.

Lý do Rudger không chú ý nhiều đến Chris đơn giản là hắn cảm thấy không cần thiết phải làm như vậy. Không cần phải lãng phí năng lượng của bản thân với một người mà bản thân không thích ngay từ đầu.

Nhưng.

Nếu tên này cố ý gây sự với hắn thì câu chuyện đã khác.

'Được rồi. Ta sẽ chơi với tên này một chút.'

Dù sao ta cũng muốn nhân dịp này kiểm tra trình độ thực sự của thằng nhóc Aidan.

Rudger gật đầu.

"Nếu giáo sư Chris muốn như vậy, ta cũng sẽ tham gia cho vui."

"Ồ. Thật ngạc nhiên. Ta không nghĩ rằng giáo sư Rudger sẽ chấp nhận lời đề nghị này đấy. Vậy, anh nghĩ học sinh nào sẽ thắng?"

"Tất nhiên là Aidan."

Đôi mắt Aidan mở to khi nghe thấy giọng nói đều đều của Rudger. Cậu chưa bao giờ nghĩ rằng giáo sư Rudger sẽ cược mình thắng. Các học sinh khác cũng vậy.



Chris dường như đã đoán được điều này. Hắn gật đầu hài lòng.

"Tốt."

"Ta muốn biết kết quả của vụ cá cược là gì?"

"Kết quả? Hừm. Chà, một chút ma pháp mà chúng ta nghiên cứu thì sao? Dù sao chúng ta cũng là những giáo sư cùng được giao dạy môn thi triển thần chú."

Nghe những lời đó, Rudger có vẻ hơi ngạc nhiên.

"Ồ, ngài cũng dạy lớp thi triển thần chú à? Ta không biết đấy."

"... ... ."

Rudger hỏi vì hắn thực sự không biết.

Tuy nhiên câu hỏi này qua tai của người đối diện lại mang hàm ý khác, khuôn mặt của Chris đỏ bừng lên khi nghe những lời đó.

'Tên quý tộc rác rưởi c·hết tiệt!'

Chỉ riêng việc tiếng kêu không thoát ra khỏi miệng cũng không khác gì việc Chris đang thể hiện sự kiên nhẫn tuyệt đối.

Đây là một trong những lý do Chris ghét Rudger.

Chris Bennimore đến Theon để giảng dạy lớp thi triển thần chú. Hắn tự hào về điều đó.

Nhưng không biết từ đâu, hắn ta phát hiện ra rằng có một quý tộc hết thời chưa từng được biết đến tên là Rudger Chelici cũng phụ trách lớp thần chú giống như mình.

Hơn thế, tên Rudger đó còn phụ trách luôn cả hai niên khoá đầu trong khi bản thân Chris chỉ phụ trách năm nhất.

Việc một người có trình độ cao hơn phụ trách lớp lớn hơn là điều đương nhiên. Nói cách khác, người ta cho rằng Chris Benimore về cơ bản đã kém Rudger Chelici một bậc.

Rudger thậm chí thông báo lớp của hắn có thể nhận cả học sinh năm nhất và năm hai. Vì vậy có thể nói, Rudger đã lấy đi hầu hết các học sinh tài năng ra khỏi lớp của Chris.

Chris có lý do chính đáng để ghét Rudger.

'Ngươi thực sự nghĩ rằng mình sẽ yên thân sau khi xúc phạm ta như vậy?'

Rudger thậm chí còn không biết rằng Chris Benimore cũng là một giáo sư phụ trách môn thần chú.

Sự thật đó càng động chạm đến tự tôn của Chris.

Rudger không nhận thức được hành động của chính mình đang chọc giận đối phương, hắn vẫn đang suy nghĩ xem sao kẻ trước mặt lại có địch ý với mình lớn đến thế.

'Ta tự hỏi liệu sao tên này lại thù địch với mình, ra là do cùng phụ trách một môn học.'

Chris tức giận. Nếu ngươi bị so sánh với một giáo sư dạy cùng môn học, ngươi sẽ đủ tức giận. Dù cố ý hay không, sự so sánh mà Chris nghe được từ các học sinh hẳn đã trở nên tồi tệ hơn.

Chris cố gắng làm dịu cơn giận của mình và đẩy gọng kính trở lại sống mũi.

"Hừ. Dù sao đi nữa, người thua cuộc sẽ cung cấp cho đối phương một số tư liệu lý thuyết hoặc ma pháp đã nghiên cứu của bản thân trong lĩnh vực thần chú. Ồ, tất nhiên là có thể không phải tư liệu quan trọng, nhiêu đó có đủ để đặt cược không?"

"Ngài không phải nên chỉ định mức độ lý thuyết cần cung cấp sao?"

"Đó là quyền quyết định của mỗi người."

Sử dụng tùy ý. Nghe có vẻ dễ dàng nhưng thực tế lại không đơn giản.

Nếu cung cấp thứ gì đó quá vô dụng, ngươi đang tiết lộ rằng trình độ của bản thân chỉ có thế, nhưng nếu ngươi đưa ra thứ gì đó quá tốt, ngươi sẽ chịu thiệt.

Rudger không thực sự quan tâm thứ đó là gì, vì vậy hắn đã chấp nhận điều kiện.

"Được. Tuy nhiên, thách đấu ngay bây giờ là không hợp lý, vì vậy hãy đợi một thời gian."

"Theo anh thì cần bao lâu?"

"Ba ngày sau."

"Ba ngày?"

Chris không biết liệu đối thủ có làm gì với tên học sinh đó trong thời gian đấy không, nhưng ba ngày là khá eo hẹp cho việc đó.

Dạy ma pháp mới, dù là thiên tài cũng không thể học trong ba ngày.

Hoặc chỉ là phân tích đối thủ trong khoảng thời gian đó, hay duy trì trạng thái tốt nhất.

"Vậy thì hãy bắt đầu trận đấu ở đây sau ba ngày nữa."

"Được."

Ngay lập tức, tin tức về một trận đấu ma pháp công khai được quyết định với sự đồng ý của hai giáo sư đã lan truyền khắp Theon.



* * *

Trong khi mọi người đang lan truyền thông tin về cuộc quyết đấu, Aidan nhìn Rudger vẫn đang ở đó và không biết phải làm gì.

Cậu cảm thấy có lỗi, nghĩ rằng giáo sư Rudger có thể vì mình mà bị cuốn vào vụ việc này, cậu mở miệng muốn xin lỗi.

"Giáo sư Rudger. Xin lỗi. Chỉ vì em... ... ."

"Được rồi."

Rudger lạnh lùng cắt lời Aidan.

"Dạ? Nhưng... ... ."

"Nó đã xảy ra rồi. Aidan. Bây giờ không phải là lúc xin lỗi vì những gì đã xảy ra, mà là làm thế nào để giành chiến thắng trước Jevan Pellio ở trận đấu ba ngày sau."

"Vâng."

Những gì Rudger nói là sự thật. Đã quá muộn để hối tiếc về những gì đã xảy ra.

Tuy nhiên, Aidan vẫn không chắc chắn về điều gì đó.

Cậu không biết đầu mình nóng lên từ lúc nào mà lại chấp nhận lời thách đấu, nhưng khi bình tĩnh lại nghĩ về vụ việc vừa xảy ra một cách lý trí, cậu không rõ liệu mình có thể chiến thắng đối thủ hay không.

Cậu chỉ là một người mới học ma pháp, nhưng đối phương thì không.

"Trò lo lắng về điều gì?"

Rudger nhìn chằm chằm vào Aidan.

"Ý trò là bây giờ trò không thể làm được à?"

"Đó, cái đó... ... ."

"Aidan. Trò nói với ta sẽ đáp ứng lời thách đấu. Vậy, câu trả lời lúc đó của trò chỉ là một lời nói dối?"

"... ... Không phải."

"Ta hy vọng trò sẽ nghiêm túc khi chấp nhận một cuộc đấu tay đôi."

"Nhưng mà trình độ của em... ... ."

"Jevan xuất thân từ một gia đình quý tộc, cậu ta chắc chắn đã được dạy dỗ trước khi vào Theon. Vốn dĩ hai trò đã có xuất phát điểm khác nhau rồi."

Aidan không thể nói gì vì điều đó đúng.

"Mặc dù vậy, vẫn còn quá sớm để kết luận rằng trò chắc chắn sẽ thua. Aidan, trò nghĩ điều gì là quan trọng nhất trong một cuộc chiến đấu?"

"Trình độ?"

Rudger lắc đầu.

"Là biến số. Cho dù một người có vĩ đại đến đâu đi chăng nữa, cũng không có gì lạ khi người đó có thể bị g·iết bởi một kẻ yếu hơn mình. Thế giới không đơn giản chỉ tuân theo nguyên tắc mạnh được yếu thua. Bởi vì trong một trận chiến, biến số luôn tồn tại, khi đó thắng bại sẽ bị đảo ngược ngay lập tức."

"Thế biến số của em là gì?"

"Trò đã sở hữu nó rồi."

Nghe câu trả lời của Rudger, Aidan im lặng.

Có phải giáo sư nói đến loại phép thuật 'đặc biệt' mà cậu sở hữu.

"Trò chỉ cần sử dụng nó vào thời khắc mấu chốt."

Chỉ có một lý do khiến Rudger sẵn sàng chấp nhận vụ cá cược của Chris.

Bởi vì hắn chắc chắn rằng Aidan sẽ thắng cuộc chiến này.

"Nhưng em... ... Em chỉ muốn giành chiến thắng bằng chính thực lực của bản thân!"

Nhưng Aidan thì khác.

Cậu chắc chắn rất biết ơn vì phép thuật này giúp cậu vào được Theon, nhưng cậu không muốn một chiến thắng phải dùng đến nó.

"Giáo sư Rudger! Xin thầy hãy dạy em!"

Aidan nhìn chằm chằm vào Rudger với ánh mắt kiên định.

Rudger nhìn xuống Aidan với ánh mắt lạnh lùng, trong lòng cảm thấy hoang mang.

'Có chuyện gì với thằng nhóc này vậy?'