Giáo Sư Gián Điệp

Chương 58: Tuyển trợ lý (3)



Rudger cho Sedina hai ngày để hoàn thành hồ sơ đăng ký làm trợ lý.

Tuy nhiên, Sedina đã viết đơn đăng ký một cách nhanh chóng và đến chỗ ở của Rudger chỉ một giờ sau đó khiến hắn khá câm nín.

"... ... ."

Rudger không biết rằng cô ta lại muốn trở thành trợ giảng của hắn đến vậy, hắn nhận đơn đăng ký với vẻ mặt hoang mang.

Sedina chính thức trở thành trợ giảng của hắn.

Lớp học vào ngày hôm sau.

Trước giờ vào lớp, Rudger đưa tài liệu lớp học cho Sedina, bảo cô ấy đi trước và đặt nó lên bục.

'Đầu tiên, cần tạo cho trợ lý ấn tượng đặc biệt đối với học sinh.'

Mặc dù Sedina có vẻ thiếu sót và còn khá trẻ, nhưng cô ấy rất cẩn thận và thẳng thắn với người khác.

'Mình đoán giờ có thể vào rồi.'

Khi Rudger mở cửa lớp và đi vào trong, Sedina đang đứng trên bục giảng vội vàng cúi đầu chào.

"Làm tốt lắm."

"Vâng vâng."

Sau khi nói xong, Sedina run rẩy rời khỏi phòng.

Rudger tự nhiên bước lên bục và nhìn học sinh trong lớp.

'Phản ứng kỳ lạ gì đây?'

Hầu hết học sinh đều nhìn hắn với đôi mắt mở to không thể tin được. Dù nhìn thế nào thì rõ ràng phản ứng này là do hắn đã chọn Sedina làm trợ giảng.

Điều đó có đáng ngạc nhiên không?

'Hơn nữa, tại sao con bé kia lại như vậy?'

Ánh mắt của Flora Lumos quá gây chú ý trong đám học sinh.

Rudger phớt lờ ánh mắt của Flora và quan sát phản ứng của những học sinh khác.

'Có thể là do đã khá lâu kể từ đầu học kỳ, ánh mắt của một số học sinh đã bắt đầu thay đổi.'

Động lực của một số học sinh đã thay đổi khá nhiều kể từ khi bắt đầu lớp học.

Nếu phải tìm ngòi nổ cho việc này, thì đó sẽ là Aidan ở đằng kia.

"Ờ, hả?"

Aidan nao núng như thể cảm thấy cái nhìn của Rudger.

Trận đấu giữa Aidan và Jevan Pellio đủ để tạo ra một gợn sóng trong bầu không khí tĩnh lặng của Theon trong những ngày đầu.

Trước đó, đã có một vụ án người sói, nhưng sự kiện đối đầu trắng trợn giữa một thường dân và một học sinh quý tộc hẳn mới là đòn quyết định.

Không thể nói đó là lỗi của Aidan vì nó chắc chắn sẽ diễn ra vào một ngày nào đó. Aidan chỉ vô tình vướng vào và trở thành vai chính lần này.

Nói theo một cách nào đó, anh chàng này rất xui xẻo.

Dù thế nào đi chăng nữa, đó là một cơn gió mới đến với Theon và theo thời gian, những học sinh bị ảnh hưởng bởi nó sẽ dần dần bộc lộ bản chất thật của mình. Không ai biết liệu điều này sẽ phát triển theo hướng tốt hay ngược lại.

'Đó có lẽ là lý do tại sao không khí lớp học lại ồn ào như vậy.'

Xét theo những phản ứng khác nhau, Rudger nghĩ các học sinh ngạc nhiên về người mà hắn chọn làm trợ lý hơn.

"Trật tự."

Những học sinh đang trò chuyện với nhau trở nên im lặng trước lời nói của Rudger.

"Hãy bắt đầu lớp học."

* * *

"Hôm nay đến đây thôi. Kiến thức hôm nay sẽ được kiểm tra đấy. Vậy nên nhớ về xem lại nhé."

Qua hai giờ lên lớp.

Sau khi giao cho học sinh một bài tập đơn giản, Rudger sắp xếp tài liệu của mình và rời khỏi lớp học.

"Giáo sư Rudger. Em có một câu hỏi."

Ngay khi đó, một học sinh đã giơ tay phát biểu.

Ngay cả sau giờ học, cũng nên thận trọng để không từ chối những câu hỏi cá nhân, nhưng đây là lần đầu tiên một câu hỏi đột ngột như thế này.

"Trò muốn hỏi gì?"

Một học sinh có mái tóc trắng như tuyết. Màu tóc cùng màu với những chỏm băng mà Rudger đã từng thấy ở Dãy núi Aret phía Bắc trước khi đến Đế quốc Exilion.

Khoảnh khắc nhìn thấy màu tóc mang tính biểu tượng đó, hắn nghĩ đến một cái tên.



"Julia Plumheart."

"Ôi. Giáo sư nhớ tên em sao?"

Julia Plumheart có mái tóc trắng, làn da nhợt nhạt và bầu không khí kỳ lạ khiến người bên cạnh lạnh sống lưng khi đến gần. Nhưng học sinh đó luôn nở nụ cười quyến rũ tinh tế. Nói thẳng ra, đó là một nụ cười mà trong lòng có vẻ đen tối.

Tuy nhiên, lý do đáng nhớ nhất là việc Julia Plumheart là học sinh năm nhất đã đứng đầu trong kỳ thi tuyển sinh lần này. Người này cũng được hậu thuẫn bởi Toà tháp Ma thuật.

"Trò hỏi đi."

Rudger đứng yên chờ câu hỏi của Julia.

"Làm thế nào giáo sư tuyển được trợ lý vậy?"

"Ta đã đích thân chọn trò ấy."

"Vậy, có điều kiện gì không ạ? Ví dụ như yêu cầu về kỹ năng ma thuật chẳng hạn."

Trước lời nói của Julia, tất cả học sinh đều nhìn Rudger tò mò.

* * *

Câu hỏi của Julia có vẻ như hỏi vì tò mò thuần túy, nhưng thực tế không phải vậy.

Ý định của cô là đâm chọc Rudger.

Đột nhiên, giáo sư tuyển một vị trợ lý. Câu hỏi của Julia như ngầm chất vấn. Liệu vị trợ lý đó có xứng đáng với vị trí đó không.

"Hay là người nổi tiếng đến mức mọi người đều biết?"

Rudger không trả lời, lần này Julia hỏi một câu rõ ràng hơn.

Mục đích của câu hỏi nhằm chất vấn giáo sư dựa vào gì để tuyển người trợ lý đó mà không phải cô ta?

Nhưng Rudger chỉ nhìn chằm chằm vào Julia bằng ánh mắt bình tĩnh.

Cuối cùng, khi sự chú ý của mọi người tập trung lại, hắn mở miệng.

"Khi ta chọn ai đó làm trợ lý, ta chỉ nhìn vào một thứ."

"Đó là gì?"

"Tính cách."

Julia không nói nên lời trước câu trả lời này.

"Khi xem xét hay lựa chọn một ai đó, ta không nhìn vào những thứ như trình độ, địa vị hay danh dự. Lý do ta chọn trợ lý cho mình là vì tính cách của người đó."

"Vậy, ý giáo sư là giáo sư không cân nhắc bất cứ điều gì khác khi chọn một trợ lý?"

"Đúng. Bất cứ ai có tính cách tốt đều được chào đón. Tất nhiên, người đó vẫn phải qua bài phỏng vấn của ta."

Rudger nói vậy và chỉ vào Julia.

"Tuy nhiên, sau khi hỏi câu hỏi đó, ta nghĩ trò không cần đăng ký nữa. Có vẻ trò không phải là người thích hợp để làm trợ lý cho ta."

"... ... ."

Khuôn mặt tươi cười của Julia thay đổi.

Những gì giáo sư ám chỉ là tính cách của cô ta rất tệ.

Rudger nhìn quanh những học sinh khác mà không thèm nhìn phản ứng của Julia.

"Còn câu hỏi nào khác không?"

"Dạ có em!"

Rudger nhìn chằm chằm vào nơi phát ra âm thanh.

Đôi mắt của Rudger hướng về nơi phát ra âm thanh. Là Aidan, Leo và Tracy. Có vẻ như Leo đang nói, nhưng Aidan mới là người bối rối.

"Trò còn muốn hỏi điều gì nữa, Aidan?"

"À, vâng?"

"Trò muốn hỏi gì?"

Aidan ngập ngừng trả lời câu hỏi của Rudger.

Rõ ràng, Leo là người giơ tay, nhưng bầu không khí lại đột ngột chuyển sang cậu.

Leo vỗ vai cậu, bảo cậu hãy mạnh mẽ lên.

Tuy nhiên, câu hỏi thốt ra từ miệng Aidan lại là một điều hoàn toàn khác.

"Thời gian này... ... Giáo sư có nghe tin đồn về viên đá ban điều ước chưa?"

Aidan tự hỏi đây là câu hỏi ngu ngốc gì sau khi nói ra.



Cậu bối rối đến mức đầu óc như đông cứng lại, và chỉ thốt ra những từ đó mà không cần suy nghĩ.

Sự thật là Aidan định hỏi về sư phụ của mình.

Tracy và Leo đang cổ vũ ở bên cạnh, nghe vậy cũng nhìn chằm chằm Aidan với vẻ mặt "Cậu làm gì vậy?"

Rudger nhìn chằm chằm vào Aidan với nụ cười trên môi.

"Ta có nghe nói."

"... ... !"

"Ta đã nghe rồi, nhưng ta muốn nói với các trò rằng đó chỉ là tin đồn. Hoặc, trò có lẽ không phải là học sinh trong lớp của ta, người thực sự tin vào những lời đồn thất thiệt như vậy?"

Không ai dám trả lời câu hỏi đó.

"Thay vì dành thời gian chú ý đến những thứ vô nghĩa như vậy, hãy trau dồi ma pháp của bản thân. Chắc các trò cũng biết ngày đánh giá đầu tiên sắp đến rồi phải không?"

Giọng nói của Rudger vang lên thậm chí còn trở nên nặng nề hơn, đè nặng xuống bầu không khí của cả lớp học.

Bài kiểm tra đánh giá sơ cấp.

Kỳ thi mà tất cả các lớp ở Theon phải đối mặt trong học kỳ mới.

"Khi đó, những ai không đạt kết quả cao sẽ bị coi là không tập trung với việc học vì bị những tin đồn vô bổ làm lung lạc. Các trò có thể thử hậu quả của việc đó."

Trước những lời cuối cùng của Rudger, một số học sinh nuốt nước bọt.

"Có ai có thêm câu hỏi nào không?"

"... ... ."

"Vậy thì ta đi đây."

Sau khi ném lại những lời đó, Rudger rời khỏi phòng học.

Sedina đang dựa lưng vào bức tường cạnh cửa đợi Rudger, nhìn thấy hắn liền vội vàng chào đón.

"Trò đợi ở đây nãy giờ?"

"Vâng."

"Từ giờ trở đi, hãy tới phòng trợ lý đợi tôi, đừng đứng đợi trước giảng đường như vậy."

"À, vâng!"

Sedina vặn vẹo tay để xem liệu cô còn điều gì muốn nói với Rudger không.

"Sao vậy?"

"À. cái đó... ... ."

Rudger nhớ lại phản ứng của Sedina Lawshen và Julia đã chất vấn hắn.

"Có liên quan đến Julia Plumheart không?"

"Ồ, không, cái đó... ... !"

"Nhìn phản ứng thì có vẻ đúng. đừng lo. Ta không có ý định tọc mạch vào những vấn đề cá nhân."

"... ... Vâng."

Sedina gật đầu nhẹ nhõm trước câu trả lời của Rudger.

"Cầm lấy."

Khi Rudger đưa chồng bài tập mà anh ta đang cầm trên tay, Sedina vội vàng nhận lấy.

Nó quá bất ngờ khiến cô vấp ngã, nhưng cô đã giữ lại được thăng bằng.

"Hãy giữ cẩn thận đến hết ngày hôm nay."

"Vâng vâng."

"Chỉ trả lời một lần thôi."

"Vâng!"

"Được rồi."

Đúng lúc đó, cánh cửa sau của lớp học mở ra, và một cô gái với mái tóc xanh dài tiến đến gần Rudger.

Là Flora Lumos

Sedina nhận đống bài tập và lùi lại.

"Flora Lumos. Có chuyện gì không?"

"Chà, em nghe nói rằng giáo sư đã tuyển được một trợ lý... ... ."



"Sao trò lại hỏi vậy?"

"Cái đó... ... ."

Flora Lumos muốn hỏi Rudger.

Tại sao giáo sư không đề nghị với em?

Sau đó, cô muộn màng nhận ra mình đang nghĩ gì.

Flora nghĩ rằng đây là một hành vi bất thường.

Nhìn Flora tiếp tục rên rỉ và nắm chặt nắm đấm, Rudger hỏi một cách thờ ơ.

"Hay trò cũng đang nghĩ đến việc đăng ký làm trợ lý cho ta?"

"Hả?! Tất nhiên là không ạ. Sao em lại có ý nghĩ đấy được?!"

Flora bất giác cao giọng và hét lên.

Chợt muộn màng nhận ra sự thất thố của mình, Flora lấy tay che miệng. Đôi má trắng như ngọc của cô ửng đỏ.

"Nếu không còn câu hỏi gì nữa, vậy ta đi đây."

"Ồ không... ... ."

"Nếu em vẫn chưa thay đổi được suy nghĩ đó, vậy hoan nghênh em tới đăng ký làm trợ lý cho ta."

Nói xong những lời đó, Rudger quay lưng bỏ đi.

Bị bỏ lại một mình, Flora thẫn thờ nhìn bóng lưng của Rudger khi hắn bước đi trong hành lang.

Flora nắm chặt tay và cắn môi.

'... ... Phiền thật đấy.'

Flora không thể hiểu chuyện này xảy ra như thế nào nên cô cảm thấy rất bất lực.

* * *

Trở lại văn phòng của mình, Rudger không thể nghỉ ngơi và lại phải đứng dậy.

[Giáo sư Rudger? Anh có thể tới văn phòng của tôi một lát được không?]

Đích thân hiệu trưởng đã gọi cho Rudger.

Tại sao?

Rudger không có thời gian để hỏi về điều đó.

Máy nhắn tin tắt ngay sau khi truyền lời xong.

Rudger không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đến văn phòng hiệu trưởng.

Hắn ra thang máy trong tòa nhà chính và đi lên tầng trên cùng, nơi đặt văn phòng của hiệu trưởng.

Rudger đến cánh cửa bên kia hành lang và gõ cửa.

"Tôi là Rudger Chelici."

"Vào đi."

Cánh cửa tự mở ra với giọng nói của hiệu trưởng.

Rudger bước vào và ngồi xuống chiếc ghế trống đối diện.

"Ngài cho gọi tôi tới có việc gì?"

"Giáo sư Rudger. Anh đã nghe gì về tin đồn dạo gần đây chưa?"

Đáp lại câu hỏi là một câu hỏi, không phải là một câu trả lời.

Thay vào đó, tin đồn có nghĩa gì?

"Tin đồn về một viên đá vạn năng có thể ban điều ước."

"Ý ngài là viên đá vạn năng?"

Rudger gật đầu.

"Tôi có nghe nói về nó. Nó dường như khá phổ biến trong học sinh."

"Đúng là nó."

"Tôi nghĩ đó chỉ là tin đồn nhảm nên không để ý lắm".

"Ah. Giáo sư Rudger nghĩ đó chỉ là tin đồn?"

Hiệu trưởng lắc đầu với một nụ cười khó hiểu.

Sau đó, bà ta thả ra một tin tức ngang ngửa một quả bom.

"Thực ra, viên đá đó có tồn tại."