Giáo Sư Gián Điệp

Chương 60: Viên đá vạn năng (2)



Rudger đã du hành qua nhiều vùng đất trong một thời gian dài, liên tục thay đổi thân phận.

Đôi khi hắn là lính đánh thuê. Đôi khi là thợ săn. Đôi khi lại là cố vấn t·ội p·hạm. Thi thoảng là thương buôn.

Mà lý do khiến hắn chu du vòng quanh thế giới và che giấu thân phận thật của bản thân chỉ có một.

'Thánh vật.'

Hắn đang tìm kiếm những mảnh vỡ của một Thánh vật cổ xưa.

Mặt trời đã hoàn toàn lặn, bầu trời bên ngoài đầy sao đêm.

Rudger ngồi bên cửa sổ, yên tĩnh ngâm mình trong ánh trăng.

'Mình nhận được thông tin rằng có một Thánh vật trong Đế quốc, nhưng mình không nghĩ là trong Theon cũng có một cái.'

Đây quả là một thu hoạch bất ngờ.

Tất nhiên, hắn không cho rằng Thánh vật mà bản thân đang tìm kiếm và Viên đá vạn năng ở Theon là cùng một loại.

Tuy nhiên, nếu đã có tin đồn là viên đá ban điều ước thì chắc chắn phải có lý do.

Bản thân Rudger không cần phải thèm muốn viên đá, nhưng nếu có thể dựa vào Viên đá vạn năng để xác định vị trí của mảnh Thánh vật hắn đang tìm kiếm.

Theo một cách nào đó, đây là một cơ hội cho Rudger.

Bản thân các Thánh vật không dễ tìm thấy. Ngay cả một kẻ đã chu du khắp nơi như Rudger đến nay cũng mới chỉ tìm được ba mảnh.

'Dựa vào kích thước và hình dạng của các mảnh thì còn khoảng bốn mảnh nữa.'

Một khi thu thập đủ bảy mảnh ghép, hắn sẽ sở hữu được một Thánh vật riêng của bản thân.

'Nếu làm được, mình có thể... ... .'

Rudger im lặng nhìn chằm chằm vào 'mảnh ghép đầu tiên' trong tay. Khi lần đầu tiên tình cờ nhận được thứ này, tàn dư sức mạnh cuối cùng chứa trong mảnh Thánh vật đã cho hắn thấy một điều kỳ diệu.

Giá như hắn có thể tái tạo lại nó một lần nữa ... ... .

"... ... ."

Bíp.

Nghe tiếng động, Rudger từ từ đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

Đó là do tín hiệu phát ra từ quả cầu pha lê mà hắn để dành riêng khi liên lạc với Hans.

Tập trung năng lượng ma thuật vào đầu ngón tay và nhẹ nhàng truyền vào quả cầu. Cuối cùng, quả cầu pha lê tỏa sáng nhẹ nhàng và một giọng nói từ trong phát ra.

[Anh trai. Anh có ở đó không?]

"Tôi đây. Có chuyện gì không?"

[Tôi đã hoàn thành xong việc anh giao phó rồi.]

"Phần còn lại của Xích Hội?"

[Đúng vậy.]

Giọng nói của Hans phát ra từ phía bên kia của quả cầu pha lê chứa đựng cả sự nhẹ nhõm rằng cậu đã hoàn thành nhiệm vụ.

"Tình hình hiện nay thế nào rồi?"

[Trước hết, tạm thời bên này chưa có thế lực nào thù địch với chúng ta. Có lẽ do anh đã xử lý đầu não của Xích Hội nên các thế lực khác cũng đang án binh bất động.]

"Họ chấp nhận sự tồn tại của chúng ta dễ dàng thế à?"

[Đúng vậy. Chà, cũng khó nói lắm. Hiện tại tôi đang chia các thế lực trong khu vực này thành hai loại.]

"Mặc dù vậy, bọn họ cũng đã lăn lộn trong t·hế g·iới n·gầm của Leathervelk một thời gian dài. Không thể khinh suất."

[Tôi biết. Dù sao mục đích của chúng ta ngay từ đầu chỉ là tìm chỗ đặt chân ở đây chứ không phải cầm đầu khu vực này.]

"Hẳn đã có khá nhiều lời bàn tán về sức mạnh mà Xích Hội hiện có, phải không?"

Xích Hội chịu trách nhiệm về tất cả các loại công việc bẩn thỉu trong t·hế g·iới n·gầm của Leathervelk: ma tuý, rượu chè và cờ bạc... Ngay cả với m·a t·úy, các quán bar và nhà đ·ánh b·ạc do Xích Hội sở hữu cũng đủ lớn để luân chuyển một lượng tiền đáng kể.

Tổ chức liên quan đến nó đã biến mất chỉ sau một đêm, nên xung quanh hẳn đã trở nên khá hỗn loạn.



Chắc hẳn sẽ có vài kẻ muốn thừa nước đục thả câu đi thâu tóm địa bàn của Xích Hội. Những kẻ như vậy thậm chí sẽ không ít. Lúc này nếu không có người xuất hiện giải quyết, tình hình ở Leathervelk sẽ cực kỳ khó kiểm soát.

[Hiện tại, ba thế lực kia đang hợp tác để trấn áp cục diện, nên tôi nghĩ chúng ta có thể thảo luận về vấn đề này sau.]

"Tôi cũng đoán vậy."

[Phía bên đấy đã chủ động liên lạc, nhưng một mình tôi không thể thương lượng chuyện như thế này. Vì vậy, tôi cần sự giúp đỡ của anh.]

"Họ hẹn khi nào?"

[Càng sớm càng tốt, nhưng không quá khẩn cấp. Lúc nào thì anh rảnh?]

Dù nói như vậy, nhưng Rudger biết rằng không thể trì hoãn thời gian quá lâu.

'Phía bên học viện đang xảy ra vấn đề với Viên đá vạn năng, không thể rời đi lúc này.'

Không sớm thì muộn, viên đá sẽ bị chuyển ra khỏi vị trí cất giữ ban đầu và đến một vị trí cất giữ tạm thời. Có lẽ những người lãnh đạo đã biết thời gian và địa điểm khi viên đá được di dời.

'Bình Minh Đen chắc chắn sẽ có hành động, nhưng vấn đề là ai sẽ ra tay?'

Rudger chưa nhận được bất kỳ liên lạc nào. Nếu có một chỉ thị như vậy, Sedina chắc chắn sẽ báo lại cho hắn.

'Hành tung của kẻ Đệ Nhất còn lại vẫn còn là một bí ẩn.'

Nhưng có một điều có thể chắc chắn là sự cố xung quanh viên đá thần thánh này sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra.

Vì vậy, hắn không thể rời Theon lúc này.

"Tôi cần một tuần."

[........]

[Có chuyện gì ở đó à?]

"Ở Theon có một Thánh vật."

[Thật đấy à?]

Vì Hans rất nhạy bén trong việc tìm hiểu thông tin nên khi Rudger nói từ 'Thánh vật' cậu ta hiểu ra ngay lập tức.

[Hiện tại anh là giáo sư mới mà nhỉ. Sao tôi cảm thấy anh dính vào rắc rối còn nhiều hơn cả tôi vậy?]

"Tôi cũng không biết nữa."

[Mặc dù vậy, một Thánh vật à? Ai có thể nghĩ rằng một nơi như Theon lại lưu giữ một Thánh vật cơ chứ?]

"Có thể vì nó là một nơi có quá nhiều lịch sử và truyền thống."

[Theo tin đồn tôi nghe được, có một căn hầm bí mật của hiệu trưởng đầu tiên, nhưng đó không phải là tin đồn nhảm sao?]

"Hans. Đừng lảm nhảm nữa."

[C·hết tiệt. Anh không đùa tý được à? Dù sao, bên này tôi sẽ cố gắng điều chỉnh thời gian đàm phán vào tuần sau cho anh.]

"Được rồi. Làm tốt lắm."

Sau khi nói chuyện với Hans xong, Rudger im lặng nhìn lên cửa sổ.

Hôm nay, ánh trăng lơ lửng trên bầu trời đêm khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo lạ thường.

* * *

"Ừm."

Rene đang nằm trên giường trong ký túc xá và nhìn chằm chằm lên trần nhà, tiếp tục trằn trọc.

Cô cố nhắm mắt ngủ, nhưng không ngủ được.

'Có vẻ như giáo sư Rudger cuối cùng đã chọn được một trợ lý.'

Nó không đặc biệt lạ. Không có lý do gì mà một người như giáo sư Rudger lại không tuyển trợ lý. Tuy nhiên, Rene thấy hơi tiếc vì vị trí không phải là mình.

Nhưng đó là một thứ khác khiến Rene bận tâm hơn.

'Cuốn sách về ma pháp phi thuộc tính.'



Rene giữ cuốn sách ở đầu giường và mở nó ra khi đang nằm.

Bên trong cuốn sách, có những bài viết chi tiết về ma pháp phi thuộc tính. Những phần mà Rene cảm thấy không thoải mái khi thực hiện ma pháp cho đến bây giờ, trong cuốn sách này chứa đầy những kinh nghiệm như vậy.

'Tại sao giáo sư Rudger sẵn sàng giao cái này cho mình? Giáo sư đã lấy thứ này từ đâu?'

Rene không ngu ngốc đến mức không biết giá trị của cuốn sách này.

Rõ ràng, giá trị của cuốn sách này rất cao. Không thể đo đếm giá trị của cuốn sách này theo cách thông thường. Nếu giao nộp thứ này cho Toà tháp Ma thuật, người giao nộp có thể có được danh tiếng và sự giảu có đến cuối đời.

Nhưng giáo sư không làm vậy. Giáo sư nói rằng thầy ấy không tự mình viết cuốn sách và việc trả lại nó cho chủ nhân thực sự của nó là điều đúng đắn.

'Vậy thì ai đã viết cuốn sách này?'

Rene cảm thấy một cảm giác kỳ lạ mỗi khi cô ấy mở cuốn sách này.

Tác giả cuốn sách không tiết lộ tên. Người đó không giải thích lý do tại sao lại viết cuốn sách này.

Cho dù Rene có tìm kiếm bao nhiêu đi chăng nữa, cô vẫn không thể tìm ra manh mối về tác giả là ai.

'Nhưng mình không nghĩ đó là một người hoàn toàn xa lạ.'

Đó chỉ là một cảm giác.

Bất cứ khi nào Rene nhìn vào những dòng chữ trong cuốn sách, trái tim cô như bị bóp nghẹt. Sự quen thuộc và khao khát không rõ lý do cảm nhận được trong bản thân bài viết và cả nỗi buồn khiến trái tim cô đau nhói. Cô không hiểu tại sao mình lại có cảm giác này.

Rene không thể hiểu tại sao.

Cuối cùng, Rene không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đóng cuốn sách lại.

"Mình nên đi ngủ!'

Rene kéo chăn lên qua đầu nhưng cô vẫn không thể ngủ được, cô không còn cách nào khác là trằn trọc trên giường trong nhiều giờ liền.

* * *

"Công chúa. Người có cần gì nữa không?"

"Không."

"Người có muốn ăn chút gì không?"

"Ta đã no rồi."

"Vậy người dùng một chút điểm tâm nhé?"

"Không cần, ngươi lui ra đi."

Theo lệnh của Erendir, những người hầu cúi đầu và rút lui.

"Mệt c·hết mất."

Erendir còn lại một mình, khẽ thở dài để những người hầu không nghe thấy.

Nếu ai đó tình cờ nghe thấy Erendir thở dài, họ sẽ bám lấy cô như điên và làm phiền cô bằng cách hỏi han liên tục.

Trong khi các học sinh khác được chỉ định ký túc xá thì Erendir được chỉ định một biệt thự lớn và sống ở đó.

Mặc dù Theon đối xử bình đẳng với mọi người nhưng nơi này không dám bỏ qua huyết thống hoàng gia của Erendir.

Erendir không hài lòng với điều đó.

'Mình muốn sống một cuộc sống bình thường như những học sinh khác.'

Bản thân Erendir muốn bắt đầu một học kỳ mới, kết bạn mới và sống một cuộc sống học viện thú vị. Tuy nhiên, thân phận của Erendir không dễ dàng để cô thực hiện được mong muốn đó.

Ngoài căn biệt thự sang trọng, sự nhiệt tình của người hầu khiến cô không khỏi cảm kích và khó chịu.

'Với thân phận này thì không thể tránh khỏi.'

Đó là một phần mà ngay cả Erendir cũng phải thừa nhận và tiếp tục chịu đựng. Nếu cô ấy tự ý hành động mà không để ý đến người khác, điều đó sẽ chỉ gây khó khăn hơn cho những người hầu và những người giúp việc tận tụy của cô ấy.

Để quan tâm đến họ, cần phải lắng nghe những gì họ báo cáo, ngay cả khi điều đó không thoải mái.

'Nhưng, chà, nó không đến mức mình không thể chịu đựng được.'



Ngay khi cô đang nghĩ vậy, ai đó đã gõ cửa.

Erendir ngay lập tức điều chỉnh tâm tình và hỏi với giọng trang trọng.

"Chuyện gì vậy?"

"Công chúa. Thần nhận được một cuộc gọi từ bên ngoài."

"Cuộc gọi?"

Erendir thầm nghĩ một chút. Không thể liên lạc trực tiếp với công chúa trừ khi người đó có địa vị khá cao. Và thông thường, trong trường hợp này, thân phận của dối phương gần như đã được quyết định chắc chắn.

'Không lẽ là chị gái sao?'

Đại công chúa.

Mặc dù cùng là người thừa kế ngai vàng nhưng mối quan hệ giữa Đại công chúa và Erendir không hề tệ.

Trên thực tế, kể từ khi Đại công chúa xác nhận quyền kế vị ngai vàng, không có sự cạnh tranh nào giữa các anh chị em của Erendir.

Tuy nhiên, Đại công chúa lại tỏ ra yêu mến Erendir một cách kỳ lạ. Đôi khi, hơi quá đà.

'Mình không phải búp bê của chị gái.'

Việc Erendir đến Theon có một phần để trốn tránh sự can thiệp của chị gái.

May mắn thay, người vừa liên lạc không phải là Đại công chúa.

"Là Terina Lionhowl."

"Chỉ huy đội hiệp sĩ Terina?"

Không ngờ người liên lạc lại là cô ấy.

Terina Lionhowl.

Erendir khá bất ngờ khi người được coi là hiệp sĩ mạnh nhất trong Đế quốc Exilion lại liên lạc với mình.

"Mang tới cho ta."

Người hầu lập tức đem quả cầu pha lê liên lạc đã chuẩn bị sẵn tới.

Sau đó người hầu cúi đầu và lui ra ngoài.

Sau khi xác nhận rằng không có ai ở đó, Erendir kích hoạt quả cầu pha lê.

"Ta nghe nói ngươi có việc tìm ta, chỉ huy Terina."

[Xin lỗi vì đã liên lạc với công chúa vào đêm muộn nhưng đây là trường hợp khẩn cấp.]

"Không sao đâu. Thay vào đó, ta tò mò về lý do tại sao chỉ huy hiệp sĩ lại đột nhiên liên lạc. Có chuyện gì sao?"

[Thần nghe nói gần đây có người sói xuất hiện ở Theon. Công chúa có biết việc đó không ạ?]

"Phải, một trong các giáo sư đã xử lý chúng rồi."

[Người sói cũng đã xuất hiện ở Leathervelk.]

"Vậy sao? Bây giờ chỉ huy đang ở Leathervelk?"

[Đúng vậy. Chúng thần đang điều tra một vụ án có liên quan đến vụ việc đó.]

"Vụ án nào vậy?"

[Vì đây là một cuộc điều tra bí mật, xin thứ lỗi cho thần vì không thể báo cáo với công chúa.]

"Ta hiểu."

Terina ra mặt đồng nghĩa với việc Cục An ninh đã vào cuộc.

[Trong khi đang điều tra vụ án, thần đã xác nhận rằng sự cố người sói này không bình thường.]

"Có gì không bình thường?"

[Có dấu vết của con người đứng sau. Ngay khi chúng thần kiểm tra và theo dõi, các manh mối đã hoàn toàn bị cắt đứt.]

Giọng nói của Terina Lionhowl vang khắp căn phòng.

[Thần muốn gặp mặt người đã giải quyết vụ án người sói ở Theon. Công chúa, ngài có biết đó là ai không?]